Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên Qua

Quyển 5 - Chương 482: Cứ Buông Tay Như Vậy + Chương 483. Khó bề phân biệt 1






Nhưng Hiên Vương, lại làm được!
Không do dự, không khó xử, thậm chí ngay cả chân mày cũng không nhăn một cái mà vẫn làm!
Tại sao?
Tình cảm trong mấy tháng, thật sự có thể sâu đậm đến thế sao?
Hay là nói, ngay từ đầu Vương gia đã yêu Lộ Nhi, giống như hắn ta đã nói, ở trước kia rất lâu, bọn họ đã quen biết?
Chẳng qua là, hắn và hắn ta, cũng là vì bảo vệ nữ nhân mình yêu, cho nên mới tiêu hủy tất cả tư liệu về nàng?
Nhưng là. . . . . .

Nhưng là, bọn họ có nói, Hiên Vương đã từng muốn xóa bỏ hài tử của Lộ Nhi!
Tại sao hắn ta phải làm như vậy? Nếu như hài tử thật sự là của Hiên Vương, hắn ta làm sao sẽ không muốn con của mình chứ?
Nhưng hôm nay thấy biểu hiện của Hiên Vương đối với Lộ Nhi, hắn cũng hoài nghi những lời đó có phải thật vậy hay không.
Có điều Mị sẽ không nói dối, hắn tin tưởng Mị!
Nhưng nữ nhân này. . . . . .
“Cám ơn Hướng Quân đã chiếu cố Lộ Nhi. Hướng Quân, trời cũng không còn sớm, nàng đang mang thai, ta mang nàng trở về trước. . . . . .”
Bôi thuốc cho Lộ Nhi xong, Hiên Vương quay đầu, nhìn vẻ mặt Hướng Quân trầm tĩnh, giọng nói chuyện cũng rất khách khí.
“Bổn vương cũng chỉ ra tay đúng dịp mà thôi!”
Nói xong, Hướng Quân chăm chú nhìn Lộ Nhi một cái, ánh mắt kia, thật là phức tạp!
“Điện hạ, tại sao lại để cho bọn họ đi?”
Sau khi Hiên Vương ôm Lộ Nhi rời đi, Mị một thân áo đen không tiếng động bay xuống, không hiểu hỏi.
“Mị, ngươi đi theo bên cạnh nàng lâu như vậy, ngươi cảm giác, nàng thay đổi sao?”
Thì ra là, Mị đã từng đi theo bảo vệ Lộ Châu, đối với Lộ Châu cũng có chút hiểu rõ.
“Điện hạ, diện mạo các nàng giống nhau, tháng mang thai cũng giống. . . . . .”

Hướng Quân trầm mặt, Mị đã nói rõ ràng, hắn cũng cảm giác Lộ Nhi không giống.
Nếu như không phải là bởi vì diện mạo của các nàng, hài tử của các nàng, hắn cũng sẽ cho rằng đó không phải là một người.

Chương 483. Khó bề phân biệt 1
“Thật sự? Ta cảm giác nàng cũng thay đổi rất nhiều. . . . . . Có lẽ, thật sự. . . . . .”
Nhưng có quan hệ gì đâu? Lộ Châu cũng tốt, Lộ Nhi cũng được, mục đích hắn tới đúng là vì nàng, hắn tuyệt đối sẽ mang tay không mà về !
“Điện hạ, vừa rồi người có thể lưu nàng lại . . . . . .”
Đây là lời nói thật, Hiên Vương không dám động võ, mặc dù hắn không thả người, Hiên Vương cũng không thể kiên quyết mang người đi.
“Mị, ngươi cảm thấy hắn ta thật sự có thể mang nàng đi sao? Chúng ta cần thời gian, trực tiếp tìm Hoàng thượng là đủ rồi. . . . . .”
Hướng Quân cười tà mị, nữ nhân này, bất kể có phải là Lộ Châu hay không, có phải thật sự mất trí nhớ hay không, những chuyện này đều không quan trọng, quan trọng là, nàng là nương nương bọn họ biết, là sườn phi của Hướng Quân hắn, cái này đủ rồi!
————
Ngực của hắn, thật là ấm áp!
Tựa vào lồng ngực Hiên Vương, Lộ đến bây giờ đều có chút khó tin!
Hắn để cho bọn họ rời đi? Cứ đơn giản mà đi như vậy sao?

“Hiên. . . . . .”
Lộ Nhi ngẩng đầu lên, chỉ thấy chiếc cằm kiên nghị của Hiên Vương, hắn không cúi đầu, nhẹ giọng nói:
“Trở về rồi hãy nói!”
Lộ Nhi im lặng, hiện tại khuya lắm rồi, thật sự là không thích hợp để nói chuyện.
Người của Hiên Vương lúc này ở phía sau cách đó không xa, những người chung quanh cũng đã sớm tiến vào trong mộng.
Bên tai, chỉ nghe được tiếng bước chân nhè nhẹ, thanh âm như vậy, có vẻ chung quanh càng thêm thanh tĩnh!
Không thích hợp để nói, nhưng trong lòng của nàng rất bất an, rất bất an!
“Rích, rích. . . . . .”
Bên tai, chợt có tiếng côn trùng kêu vang, Lộ Nhi quay đầu nhìn lại, đập vào mắt chính là một mảnh bóng tối, bóng tối nhìn không thấy đáy !
Giống như tương lai của nàng, nàng không nhìn thấy ánh sáng, không thấy được, chỉ có một mảnh tối bao trùm!
Hướng Quân, chừng nào anh mới rời đi?
Thật hy vọng bây giờ anh rời đi, anh không đi, trong lòng tôi vĩnh viễn sẽ không an tâm.