Phương Án Nghịch Tập Nam Thần

Quyển 2 - Chương 26




Editor: Cà Pháo

- --------------------------

Ngày hôm sau

Nhận được tin tức cha mẹ Tiêu gia vội vàng tới trường học.

Bọn họ hầu như một đêm không có nhắm mắt, suốt đêm ngồi chuyên cơ từ nước Mỹ bay trở về.

“Phó hiệu trưởng, con trai tôi rốt cuộc phạm phải chuyện gì?” Vừa đến trường học, mẹ Tiêu liền thấy được phó hiệu trưởng Cao, bà vội vàng hỏi.

Cao Cương nhìn thấy mặt hai người nôn nóng, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.

Tiêu Vũ Triết chẳng qua là bị phạt một chút, các người liền đau lòng? Vậy con của ông ta thì sao? Hiện tại còn nằm ở phòng bệnh ICU, lần này thật sự là không có khả năng qua khỏi!!

Nghĩ đến chuyện này, Cao Cương liền hận không thể khiến bọn họ băm thành trăm mảnh!

Ông ta cười lạnh ra tiếng: “Phạm phải chuyện gì? Chẳng lẽ con trai bảo bối của các người không có nói với các người biết sao?”

Cha mẹ Tiêu gia có chút hổ thẹn: “Chúng tôi…… Đã nửa năm chưa gặp qua nó.”

“Ha ha! Thật là một đôi cha mẹ "tốt"!” Cao Cương trào phúng, “Cũng khó trách, giáo dục như vậy, mới có thể có con trai ‘xuất chúng’ như thế!”

Ông ta nói, làm cha mẹ Tiêu cảm thấy xấu hổ.

“Phó hiệu trưởng, ông yên tâm, chúng tôi sẽ giáo dục nó thật tốt!” Ba Tiêu mở miệng.

Nếu thật là con của ông sai, nhất định sẽ giáo huấn nó thật tốt!

“Giáo dục? Ông cho rằng việc này đơn giản như vậy? Bạn học bị đánh đã đưa vào phòng bệnh ICU! Tôi đã báo nguy, không bao lâu, con trai bảo bối của các người sẽ vào tù vì tội giết người!” Cao Cương hung tợn nói.

Bỏ tù chẳng qua là món khai vị. Ông ta đã mua chuộc cảnh ngục, ở trong tù sẽ “chăm sóc” Tiêu Vũ Triết thật tốt.

Đến lúc đó, hai tên tội phạm biến thái bị giam giữ bên trong mỗi ngày sẽ chậm rãi tra tấn cậu ta thật đa dạng, làm cậu ta sống không bằng chết!

Cũng đối với cha mẹ nó biết, mất đi con trai là thống khổ như thế nào!

Cha mẹ Tiêu sửng sốt.

Bọn họ thật sự không nghĩ tới sự việc sẽ nghiêm trọng như vậy!

Ngày hôm qua, chỉ là nhận được thông tri, nghe nói Tiêu Vũ Triết đả thương bạn học, muốn bọn họ tới trường học một chuyến. Bọn họ cho rằng chỉ là cùng bạn học xích mích.

Không nghĩ tới, hôm nay đối phương vậy mà đã báo nguy, con trai bọn họ trở thành tội phạm giết người!

“Đồ con trai bất hiếu!” Ba Tiêu tức giận.

“Ông xã, chúng ta vẫn nên hỏi A Triết trước đi, nó không có khả năng vô duyên vô cớ như vậy!” Mẹ Tiêu trấn an ông.

Nhìn bọn họ rời đi, Cao Cương cũng không cảm thấy khoái cảm vì đã trả thù.

Nếu con ông ta không còn, nhất định sẽ làm cả nhà Tiêu Vũ Triết chôn cùng!

“Phó hiệu trưởng, đã dựa theo ý tứ của ngài, kêu Từ Như Ý đến.” Một vị giáo chức đã đi tới, nói.

“Được, tôi đã biết.” Ánh mắt Cao Cương lộ ra hung quang, đi về văn phòng của mình.

Dám đem con ông ta đánh trọng thương, Từ Như Ý này thật to gan! Ông ta nhất định sẽ cho cô biết, hậu quả này không phải cô gánh vác được!

Ông ta nổi giận đùng đùng vào văn phòng.

Vừa vào cửa, lại bị diện mạo xinh đẹp của cô gái trước mặt hấp dẫn.

Thiếu nữ nhỏ bé mặc váy tơ tằm màu vàng nhạt, làm cô thoạt nhìn phá lệ non nớt.

Từ Như Ý tập trung tinh thần ngồi ở trước máy tính, ánh huỳnh quang màu lam nhạt trên màn hình phản xạ chiếu lên gò má mềm mại của cô, lộ ra ánh sáng dụ người.

Thân thể mềm như bông cuộn tròn ở trên ghế dựa to rộng kia, khiến cho cô thoạt nhìn càng thêm xinh xắn lanh lợi.

Một đầu tóc uốn hơi vàng, rối tung ở hai bả vai gầy yếu của cô. Đường cong nhỏ nhắn mềm mại, dáng người lả lướt, còn có khuôn mặt tinh xảo, cặp mắt to kia mà có thần, làm cô giống như búp bê Tây Dương đáng yêu.

Từ Như Ý thần thái lười biếng, mỉm cười khóe môi, dương dương tự đắc như vậy.

- ------------------------------

-18.10.19-