Pokemon Du Ký

Chương 45: Chuyện gì sắp đến với anh?




Bạn sẽ ra sao nếu lỡ như …

… đang hành hạ đối phương thậm tệ thì bất ngờ phụ huynh, anh chị em, gia đình, họ hàng … v v của họ bắt gặp được.

Nếu Black nhận được câu hỏi như vậy. Cậu sẽ thành thật nói cho bạn biết.

Cảm giác này thật sự là …

… rất con * nó Yomost rồi.



Chuyện xảy ra khi Black đang hăng hái, bền bỉ thực hiện kế hoạch tà ác, vô pokemon đạo với Rattata. Lúc này, quãng thời gian mà Rattata có thể thoát ra được khỏi pokeball đã kéo dài hơn. Có lẽ nó cũng đang suy nghĩ thật kĩ có nên nhô đầu ra cho đối phương đánh tiếp nó hay không nữa.

Bởi vì thế nên Black cũng nhàn nhã hơn, còn có thời gian để nhìn ngó xung quanh.

Và ngay khi cậu đang quan sát xung quanh thì ngược lại xung quanh cậu cũng có rất nhiều ánh mắt đang quan sát cậu.

Rattata lại một lần nữa kiên trì thoát khỏi pokeball. Black cũng vô ý thức tiếp tục lặp lại chuỗi hành động của mình.

Bốp!

Ánh sáng lóe lên. Rattata lại bị bắt vào pokeball.

Black nhìn ánh mắt nguy hiểm lũ Rattata và hai con Raticate bên ngoài mà rùng mình. Thật may là lúc này cậu bị bọc bởi đám đất đá ngăn cản nếu không cậu không chắc mình có thể chịu nổi lửa giận của đám họ hàng Rattata bên ngoài.

Lúc này cậu mới chợt ngộ ra một điều. Trong nhà máy điện bỏ hoang cũng không phải nhiều nhất là đám pokemon điện. Một loại pokemon cũng rất thích sinh sống ở những kiến trúc bỏ hoang của loài người là Rattata. Thảo nào đám thức ăn cậu bỏ ra lại có thể câu tới được một chú Rattata tham ăn tò mò tới gần.

Cũng may lúc đó chỉ có một con tới mà thôi. Nếu là nhiều thì chắc kế hoạch sẽ không dễ làm như vậy rồi.

Lúc này, sau khi chịu nhiều pha hành hạ vô pokemon đạo của Black, Rattata cuối cùng cũng nhận mệnh. Pokeball ngừng lắc lư. Black giờ được như ý muốn thu phục Rattata giúp sức cho mình.

Có điều lúc này cậu lại lo lắng đến phản ứng của đối phương sau khi mình thả nó ra ngoài. Black thật sự cảm giác mình sắp trở thành kẻ xui xẻo nhất trên đời. Thử hỏi có huấn luyện viên nào rơi vào tình trạng xui xẻo như cậu không. Mà thôi, đám fan pokemon đang đọc truyện còn đang ghen tỵ vì cậu được xuyên tới thế giới này cơ mà. Cậu tự an ủi mình và cảm thấy cả người dễ chịu hơn.

Đang đau buồn âm thầm nhưng Black vẫn chú ý tới phản ứng của lũ pokemon bên ngoài. Nhận ra được chúng có xu thế giận dữ hơn khi Rattata không thoát ra ngoài nữa. Lúc này Black cũng không có cách nào. Cậu rưng rưng nước mắt thả Rattata ra ngoài và chờ đợi phán quyết.

Ánh sáng lóe lên, Rattata lại một lần nữa đoạt lại tự do. Bé con cũng rất đáng yêu. Vừa được thoát ra ngoài, Rattata lập tức lấy tay ôm đầu, hi vọng tránh khỏi Black tấn công. Này có thể nói là bao nhiêu ký ức khắc sâu nha. Black thấy phản ứng của bé như vậy mà trong lòng xấu hổ. Cậu cười ngượng ngùng trước cái nhìn soi mói của đám pokemon bên ngoài.

Bé con Rattata đợi thật lâu mà không thấy đòn đánh tới giống như thường lệ. Bé ngạc nhiên bỏ che mắt ra, mắt nhấp nháy nhìn về phía Black như đang hỏi: “Tại sao không đánh nó như thường lệ”.

Này thử hỏi Black giờ còn biết làm sao. Cậu cũng chỉ đành nở nụ cười mà cậu cho là hiền hòa và thân thiện nhất. Trong lòng thì điên cuồng gào thét. Có thể không cho cậu lại gặp phải đám pokemon có vấn đề nhi đồng như vậy không. Cậu chịu đủ lắm rồi.



Không biết có phải Rattata có thể đọc được suy nghĩ trong đầu cậu hay không. Chỉ biết rằng đáp lại nụ cười tự cho là thân thiện của Black là ánh mắt tràn đầy u oán của Rattata. Nó nhân tính hóa thở dài sườn sượt nhận mệnh. Đón lấy Rattata nhanh chóng điều chỉnh lại tâm tình của mình.

Đang quan sát phản ứng của nó, Black cũng yên tâm lại. Chỉ cần chính chủ không có vấn đề là mọi vấn đề sẽ không còn là vấn đề rồi.

Dù vậy, có vẻ như Black có chút lạc quan hơi sớm. Bởi ngay khoảnh khắc Rattata nhìn thấy đồng bạn ở bên ngoài, Black còn chưa kịp chuẩn bị tâm lý thì chuyện không may cho cậu đã xảy ra.

Rattata dường như dùng tốc độ nhanh nhất trong quãng đời đã qua của nó để chạy tới chỗ hai con Raticate bên ngoài.

Tiếp đó là một màn bé khóc, bé náo, bé chạy về báo cáo phụ huynh diễn ra trước mắt Black. Này hình ảnh thật là biết bao quen thuộc, biết bao đáng giá hoài niệm trong kí ức sâu xa nha. Anh ấy nghệ nổi lên và lâm vào xa xôi hồi ức.



Đùa vậy thôi, chứ sau khi nhìn thấy Rattata dùng ngôn ngữ hình thể sinh động miêu tả những chuyện đáng sợ mình vừa phải trải qua. Black nhìn nó nước mắt nước mũi dàn dụa mà lấy tay xoa xoa một vài vị trí nào đó trên đầu mà trong lòng ai thán. Đồng chí Rattata này rất là có thiên phú diễn kịch nha. Nếu có thể đưa nó cho Misty đưa đi đào tạo thâm sâu thêm là có thể trở thành một ngôi sao sáng mới của giới nghệ thuật kịch pokemon tương lai rồi.

Khả năng Black còn chưa kịp sắp xếp nhân sinh cho nó thì đã phải hứng chịu lửa giận của phụ huynh gia đình tới mình.

Nhìn một con Raticate từ ái an ủi bị khổ Rattata mà Black nổi lên dự cảm chẳng lành.

Thế quái nào đánh một đứa mà cả lũ đều như sắp nổi điên như vậy. Chung quy cũng chỉ là thu phục pokemon thôi à nha. Có cần phải giận dữ như vậy không. Dù có hơi khác loại thu phục một tí. Quá trình có chút ác liệt, ti bỉ một tí… “anh chột dạ’.

Nói chung là việc đã xảy ra như vậy rồi. Cũng không cần xử lý bạn thân đây đi à nha. Black càng suy nghĩ càng thêm không chắc chắn. Nhìn phản ứng lũ pokemon mà càng ngày càng không tự tin. Chả lẽ anh đây vừa thoát khỏi ổ đất đá giờ lại vào phải hang chuột rồi. Này là số phận biết bao nhiêu khổ nha. Black đã bắt đầu chết lặng đối với chuyện của mình gặp phải, yên lặng chờ đợi kết cục sắp đến.

Trong lòng anh giờ chỉ còn một suy nghĩ. Này xxx không phải là kịch bản hái hoa tặc trên giang hồ bắt cóc tiểu thư sau đó lỡ sa chân đen đủi bị phụ huynh gia đình bắt tại trận, giờ chuẩn bị từ đường hội thẩm là đi. Thật không phải sắp đánh chết anh đi à nha.

Suy nghĩ viển vông, anh lắc lắc đầu.

Bởi vậy qua chuyện này có thể thấy được ngộ tính của anh cao tới dường nào. Đoán ra ý đồ của tác giả ngay từ lúc nó mới manh nha. Anh phục anh quá.

Có điều anh rất phê bình kín đáo cái tình tiết tiếp theo phụ huynh gia đình chuẩn bị đánh anh.

Thế là anh bắt đầu suy nghĩ thay đổi tình tiết tiếp theo để góp ý cho tác giả.

“anh đang suy nghĩ”



Tác giả: …



Kết thúc chương 45.