Quái Dị Thẻ Ma Pháp

Chương 16: Huyết Nguyệt Pháp Tắc thư viện




Phép thuật, hay còn gọi là ma pháp, ma thuật, là hiện thân của thế giới tâm linh. Khi linh hồn của một người kết hợp được với nguồn năng lượng đất trời, họ có thể điều khiển sử dụng chúng cho mục đích riêng của mình. Để sử dụng được ma thuật, người tu luyện cần có sự tập trung cao độ và tinh thần minh mẫn.

Ở Đại Hoang đại lục, chỉ có mười phần trăm người có thể sử dụng ma pháp, giúp giữ được cân bằng giữa con người và ma pháp. Các mối nguy hiểm xuất hiện khắp nơi trên thế giới này, nên những người có ma thuật, liên tục phải chiến đấu hy sinh để bảo vệ con người.

Mỗi loại ma thuật đều có thể sử dụng cho nhiều mục đích khác nhau, như chiến đấu, phòng thủ, hỗ trợ, thậm chí chữa trị. Có hai cách để sử dụng ma thuật đó là sử dụng nguồn năng lượng trong cơ thể hoặc mượn dùng từ bên ngoài trợ giúp. Magic Plate chính là nơi chứa nguồn năng lượng ma thuật..

Để học được phép thuật, các ma pháp sư phải điều động năng lượng phép thuật trong cơ thể họ. Mỗi pháp sư sẻ có một Magic Plate của mình, sức chứa khác nhau tùy theo thiên phú và cảnh giới. Khi Magic Plate này cạn kiệt, các pháp sư sẽ tự hấp thụ vật chất trong không khí hoặc vật để hồi phục sức lực.

Mỗi loại pháp thuật đều có một quy tắc riêng không thể phá vỡ. Đây là quy tắc của vật chất tạo thành chúng. Không đơn giản muốn sử dụng quy tắc thì sử dụng, sử dụng các loại cấm thuật, mượn quá nhiều sức mạnh, sẽ gây ra tác hại đối với cơ thể người dùng.

Phép thuật được phân làm Sơ cấp, trung cấp và đỉnh phong. Đỉnh phong ma pháp chia làm:

Phép thuật bộc phát: dành cho các chiến sĩ cận chiến, phép thuật được dùng lên chính cơ thể mình, truyền vào vũ khí trên tay. Rất hữu dụng cho việc chiến đấu giáp lá cà.

Phép Thuật Ngoại Phát: Ra loại ma pháp đánh tầm xa, tấn công diện rộng. Như bổ trợ.

Phép thuật cổ đại: cực kỳ mạnh, xuất hiện tại thời cổ đại.

Phép thuật thất truyền: Loại ma pháp bị xoá bỏ khỏi thời đại này. Cực kỳ bá đạo, gây nên tổn thương cực lớn cho người sử dụng.

………….

Sắp đến Huyết Nguyệt Pháp Tắc thư viện, Đổ Tư tập hợp mọi người giản giải về ma pháp và các loại phép thuật. Nhất Thành tập trung lắng nghe, phép thuật thật sự khơi lên hứng thú của hắn. Trước khi đến thế giới này, hắn dán mắt vào màn hình máy tính 24/7 xem phim anime.

“Việc đầu tiên khi các ngươi đến thư viện chính là chọn phép thuật và tạo Magic Plate cho chính mình. Một quá trình thú vị, và đầy sự bất ngờ. Thiên phú của các ngươi sẽ được chứng minh tại đây. Ta Thật sự mong chờ quá trình thức tỉnh của các ngươi.”

Đổ Tư liếc mắt về phía Nhất Thành. Hắn thật sự chờ mong sự thể hiện của Nhất Thành ở thư viện. Một người chưa tu luyện nhưng cơ thể đã mạnh đến mức chịu đòn của phép thuật cấp S.

Ba ngày sau, Thuyền bọn họ dừng trước một một vách núi cực kỳ lớn. Lão sư Đổ Từ bay lên kết ấn, đưa tay chạm vào vách núi. Vách núi liên tục tạo ra những gợn sóng, như sóng nước.

Lão bay trở lại thuyền, cả chiếc thuyền nhanh chóng tiến về phía vách tường, đi thẳng vào trong vách núi.

“Đây là cửa vào thư viện, được bảo vệ bởi một lớp phép thuật. Người có ý định xong vào sẽ bị công kích. Nhẹ thì trọng thương, nặng thì mất mạng. Vì thế khuôn viên thư viện rất an toàn.

Khuôn viên trường là một hạp cốc cực kỳ lớn, chứa đựng nguồn năng lượng ma pháp dồi dào. Là một nơi tuyệt vời Trợ giúp các ngươi tìm hiểu ma pháp.”

Nhất Thành trong lòng cười khổ, không lâu trước đây hắn sống dậy trong một hạp cốc hắc ám, đâu đâu cũng là xác chết và đầy nguy hiểm. Sau mấy tháng, hắn lại phải sống trong hạp cốc khác, tu luyện phép thuật. Thật sự trớ trêu, chẳng nhẽ hắn có duyên với các hạp cốc?

Thuyền bọn hắn dừng trước quảng trường lớn, người đông nghìn nghịt. Phần lớn là thanh niên trẻ tuổi, bọn họ là thiên tài đến từ các nơi khác nhau. Thư viện không chỉ tổ chức khảo hạch ở Đại Càn quốc, mà có rất nhiều địa điểm khảo hạch nhằm tìm kiếm người tài trên Tây Đại Lục.

“Đổ Tư, ngươi là người cuối cùng trở về. Gặp chuyện gì trên đường hả? Bị thương cũng không nhẹ?”

Một lão già tóc hoa râm, trên mặt nếp nhăn đã hiện rõ! Nhìn qua rất thân thiện, quan tâm hỏi thăm Đổ Tư.

“Ta không sao! Lúc đi qua Thủy linh Quốc! Gặp người Ác Ma tổ chức tranh cướp thủy linh châu!”

“Nhanh chóng kêu mấy thằng nhóc vào hàng đi. Viện trưởng đang chờ đấy! Mọi thứ đã chuẩn bị xong! Còn chờ mình ngươi thôi!”

Đổ Tư rời đi. Cả đám nhanh chóng vào hàng, Nhất Thành chăm chú nhìn trên đài cao! Một người trung niên đang đứng trên đó nhìn về phía bọn hắn! Du là mới tuổi trung niên nhưng tóc trắng xoá. Mũi cao, mày liễu. Mắt sáng quắc, tinh thần cực tốt. Là một Mỹ nam tử. Người này rất nổi bật, chắc là viện trưởng thư viện! Vừa rồi phía sau lão hiện ra một cảnh cửa cực lớn.

“Chào mừng các người đến với Huyết Nguyệt pháp tắc thư viện. Ta là viện trưởng của thư viện. Thời gian cũng đã đến, phía sau ta là ma pháp các. Hôm nay chính là lúc các ngươi được ma pháp chọn. Nhanh chóng tiến vào.”

Nhất Thành nghe đến thì cảm thấy sai sai, lão này không phải có vấn đề gì chứ sao lại pháp môn lựa chọn! Phải là bọn hắn chọn pháp môn chứ!

Gần trăm người tiến vào ma pháp các phía sau viện trưởng.

Phía sau cánh cửa ma pháp là một không gian cực lớn! Các giá sách khổng lồ xếp thành hàng trải dài vô tận! Nhất Thành không thể vào mắt mình được, ở đây chứa bao nhiêu sách ma pháp đây? Hay đây chỉ là ảo cảnh!

“Tất cả tập trung thành nhóm, mỗi nhóm mười người. Tiến đến đứng trước các giá sách. Nhắm mắt, tập trung tinh thần, thả lỏng cơ thể hoà vào ma pháp các. Tự động các ngươi sẽ nhận được sách phép thuật tương ấn!”

Viện trưởng tiến vào cùng một đám lão sư lên tiếng. Nhanh chóng các nhóm được hình thành. Tập trung trước các giá sách!

“Viện trưởng, lần này ngài đoán xem có bao nhiêu người nhận được phép thuật cổ đại đây?”

Một vị lão sư lên tiếng, người này rất lùn. Đội một chiếc mũ rộng, chóp mũi cực cao. Đây là mũ pháp thuật rất được ưa chuộng, nó tượng trung cho người tu luyện ma pháp.

“Lần này có rất nhiều thiên tài, vừa rồi ta có thể cảm nhận được một số người rất thú vị. Ha...ha..ha...”

Viện trưởng cười rất thâm ý.

Nhất thành lúc này đang ngồi nhập định phía xa! Nhưng thật ra hắn đang nói chuyện với trí tuệ thẻ.

“Trí tuệ thẻ, đây là sao? Chẳng nhẽ chì ngồi đây chờ sẽ nhận được sách phép thuật.”

“Túc chủ, ma pháp các này đã sinh ra linh trí! Dù không phải hoàn thiện linh trí nhưng rất thú vị. Nó có thể nhận biết thiên phú và thuộc tính của mỗi người. Sau đó sẽ lựa chọn sách phép thuật phù hợp cho người đó! Ký chủ nhanh tập trung tư tưởng. Thả lỏng cơ thể, nhanh chóng nhận lấy sách phép thuật của mình.”

Nhất thành hơi bất ngờ, không nghĩ ma pháp các này đã có linh trí.

Việc lựa chọn lần này rất quan trọng, pháp môn tu luyện sẽ quyết định con đường của mỗi người. Phần lớn người mỗi người chỉ theo đuổi một con đường. Quá tạp thì sẽ không tinh, với lại tinh thần lực mỗi người đều có giới hạn, người tinh thông một loại phép thuật đã khó tìm mà nhiều loại thì càng là rồng trong loài người.

Nhất thành nhanh chóng nhập định. Hắn có thể cảm nhận được một luồn năng lượng liên tục thăm dò cơ thể hắn. Không biết là qua bao nhiêu lâu, hắn liền mỡ mắt. Trước mắt là một quyển sách màu đen, cũ nát đến cực điểm. Trên bìa hiện lên cỏ năm lá, màu đen tuyền cực kỳ bắt mắt.

“Được rồi, các ngươi đã có được pháp môn tu luyện của mình. Nhanh chóng ghi nhớ và tìm hiểu! Mười ngày sau chúng ta sẽ trở lại, mang các người rời đi!”

Viện trưởng cùng các giáo sư rời khỏi.

“Lần này thật sự là nhiều thiên tài. Có ba mươi chín người nhận được phép thuật cổ đại.”

Giáo sư lùn lên tiếng.

“Đúng vậy! Đây là gấp ba so với bọn nhóc khảo hạch lần trước.”

Viện trưởng đi trước không nói gì, mặt hắn ầm trầm bất định. Vừa rồi, không biết hắn nhìn nhầm không. Cuốn sách đó, thật sự xuất hiện. Tinh thần liên tục xao đông: Đây là phúc hay họa cho Thư viện đây?