Quan Bảng

Chương 518: Tiệc phong yến có dự mưu




- Nhờ phúc của mấy vị, chuyện buôn bán của cửa tiệm coi như khá lắm rồi. Hoàng khoa trưởng, đây là tiền mướn tháng này, tổng cộng một ngàn rưỡi, ngài cầm lấy.

Lão Trương tê dại lấy ra số tiền thuê đã chuẩn bị trước, đưa tới.

- Một ngàn rưỡi?

Hoàng Ngạn khẽ vén chân mày, cười nói:

- Trương lão bản, ông có phải nhớ lầm hay không? Tại sao có thể là một ngàn rưỡi? Tiền thuê tháng này tăng, ông phải nộp hai nghìn mới đúng.

- Hai nghìn? Hoàng khoa trưởng, tại sao các vị có thể như vậy? Chúng ta đã ký hợp đồng, dựa theo hợp đồng, mỗi tháng đều là một ngàn rưỡi. Bây giờ còn đang trong thời kỳ hợp đồng, tại sao các vị có thể tùy tiện tăng tiền thuê được?

Lão Trương kích động nói.

- Kích động cái quái gì! Ký hợp đồng thì thế nào? Ông không nhìn thấy bên trong hợp đồng có một mục, khoa học Phi Long chúng tôi có thể căn cứ vào tình huống thị trường điều chỉnh tiền thuê sao? Nói thật cho ông biết, hiện tại thị trường chính là như vậy, ông nhất định phải nộp thêm cho tôi năm trăm đồng. Lão Trương, đừng làm khó chúng tôi, ông phải biết rằng, không chừng tháng sau tiền thuê của các ông sẽ giảm xuống.

Hoàng Ngạn cười nói.

- Giảm xuống? Làm sao có thể giảm xuống?

Lão Trương có chút không khống chế được tâm tình.

- Người nào không biết tiền thuê của con đường mỹ thực này chỉ tăng lên, có lúc nào giảm xuống?

- Đúng vậy, các vị đừng quá đáng? Trong nửa năm, các vị đã tăng tiền thuê thêm mấy lần rồi.

- Không sai, nếu thật sự ép chúng tôi nữa, chúng tôi sẽ không làm.

Mấy người phục vụ của tiệm cơm đều là thân thích của lão Trương, đã sớm không ưa đám người Hoàng Ngạn, vì vậy nghe được lời nói của Hoàng Ngạn..., lập tức nổi nóng, nhìn Hoàng Ngạn, trên mặt lộ ra vẻ tức giận.

Hoàng Ngạn nhìn cảnh tượng trước mắt không hề sợ hãi, bên cạnh hắn đi theo bảy tám tên an ninh thân hình cao lớn, chỗ hông cũng giắt dao, nếu thật sự xảy ra đánh nhau..., Hoàng Ngạn hắn tuyệt đối sẽ không chịu thiệt.

- Trương lão bản, ông muốn vi phạm hợp đồng sao? Được, chỉ cần ông có thể lấy ra mười vạn đồng đưa cho khoa học Phi Long chúng tôi. Các vị lập tức có thể chuyển đi!

Hoàng Ngạn nheo mắt nói.

- Tôi... Tôi lấy đâu ra mười vạn đồng đưa cho ngài!

Lão Trương bất đắc dĩ nói.

- Không có đúng không? Nếu không có thì đàng hoàng làm việc cho tôi, đừng nghĩ đến mấy chuyện tào lao nữa! Tiệm cơm nhỏ của ông kêu ông lấy ra năm trăm đồng, ông còn lấy không nổi. Nhìn thấy không, nơi này rất náo nhiệt, mau đưa thêm năm trăm đồng, đừng không biết xấu hổ. Thẳng thắn nói với ông, vị trí của tiệm cơm này rất tốt, người muốn thuê còn đứng xếp hàng chờ, nộp hay không thì mau nói đi.

Hoàng Ngạn không kiên nhẫn hô.

- Tôi nộp!

Lão Trương bất đắc dĩ đi về phía quầy thu ngân lấy ra năm trăm đồng đưa cho Hoàng Ngạn.

- Rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt, thiệt là, cho ông chút màu sắc ông lại muốn mở phường nhuộm!

Hoàng Ngạn hung hăng trừng mắt liếc lão Trương, cất năm trăm đồng vào trong túi quần, xoay người mang theo mấy tên an ninh còn lại, đi tới nhà tiếp theo.

Từ đầu đến cuối Nhâm Lập Quyên cũng không có ý tứ đứng lên.

Thật sự chỉ là vô tình mời mình tới đây dùng cơm sao?

Nhâm Lập Quyên thật sự nghèo đến mức phải mời khách ở chỗ này sao?

Chuyện hôm nay thật sự trùng hợp như vậy sao?

Tô Mộc ngồi bên cạnh, nhìn trên mặt Nhâm Lập Quyên hiện ra vẻ tức giận, cũng không nói thêm gì nữa. Nhâm Lập Quyên nhất định sẽ giải thích, quả nhiên, Nhâm Lập Quyên thật sự không thể kiềm chế cơn tức trong đầu.

- Tô Mộc, cậu nói đám người khoa học Phi Long làm sao lại khốn kiếp như vậy?

- Nhâm tỷ, vừa rồi làm sao chị không đứng lên?

Tô Mộc hỏi.

- Tôi thật sự muốn quản. Nhưng tôi làm sao quản? Tô Mộc, cậu không biết, công ty khoa học Phi Long đó chính là vô cùng khốn kiếp, toàn làm ra những chuyện không sạch sẽ, nhưng lại không có biện pháp, ai kêu thủ tục của bọn họ đều hợp pháp?

Nhâm Lập Quyên tức giận nói.

- Hợp pháp? Như vậy là sao?

Tô Mộc tò mò hỏi.

- Chuyện là như vậy.

Theo giải thích của Nhâm Lập Quyên. Tô Mộc rất nhanh hiểu được khoa học Phi Long là chuyện gì. Thì ra cái gọi là khoa học Phi Long là một xí nghiệp trong khu Cao Khai, hơn nữa xí nghiệp này còn xuất hiện rất sớm. Đến hiện tại, tối thiểu đã có năm năm rồi, mà trong năm năm này khoa học Phi Long dựa vào điều kiện ưu đãi lúc đó, đã đoạt lấy rất nhiều thổ địa của khu Cao Khai.

... ,

Nhưng điều làm cho người ta không giải thích được chính là, đến hiện tại những mảnh đất này cũng không xây dựng nhà máy, về phần cái gọi là con đường mỹ thực, cũng là khoa học Phi Long bỏ vốn xây dựng, chỉ có điều chất lượng thật sự rất kém, nhìn khe hở lộ ra ở mỗi gian phòng là biết. Khoa học Phi Long cho xây nhiều phòng ốc như vậy, sau đó cho thuê, mỗi tháng đều cố định tới thu tiền thuê.

Nhưng hàng tháng Khoa học Phi Long luôn tìm đủ lý do tăng tiền thuê. Phải biết rằng tại thời điểm ký kết hợp đồng ban đầu, tiền thuê mỗi tháng chỉ có mấy trăm đồng, hiện tại đã biến thành một ngàn rưỡi, cái này cũng chưa tính, đây không phải là thoáng cái tăng thêm năm trăm, không phải là một hai đồng, mà là năm trăm đồng.

Đáng chết chính là người thuê lại không có cách nào phản kháng, dù sao ban đầu ký kết hợp đồng còn đó, trên hợp đồng giấy trắng mực đen viết rõ khoa học Phi Long có quyền căn cứ vào dao động thị trường, tiến hành điều chỉnh tiền thuê trong giới hạn cho phép. Chính là chỗ này, khiến cho mọi người trên con đường mỹ thực sa vào vòng nước xoáy của khoa học kỹ thuật Phi Long, không người nào có thể thoát thân, nếu ai muốn thoát thân, được, lấy tiền bồi thường hợp đồng ra. Nhưng khoản tiền bồi thường hợp đồng kếch xù đó, làm cho người ta vừa nghe thấy đã cảm thấy sợ.

- Cậu nói xem đây không phải là hợp đồng không công chính sao? Khoa học Phi Long ban đầu làm như vậy, rõ ràng là không tuân theo quy định, là làm việc trái pháp luật.

Nhâm Lập Quyên tức giận nói.

- Tài liệu về khoa học Phi Long hôm nay tôi nhìn thấy, thật sự không đơn giản.

Tô Mộc không tỏ ý kiến, tùy ý hỏi.

- Đúng vậy, khoa học Phi Long là có chút đường đi, ban đầu còn là Mai Ngự Thư Mai bí thư dẫn vào. Về phần lão bản của khoa học kỹ thuật Phi Long, tên là Đậu Long. Tên Đậu Long này tôi biết rất rõ, trước kia hắn chỉ là một tên côn đồ nhỏ, cả ngày ở trên đường đánh nhau, dùng lời nói tương đối thông tục hiện tại mà nói, đó chính là xen lẫn hắc đạo. Từng có một thời khi người ta nhắc tới Long ca, đó là không ai không biết.

Sau khi Đậu Long dựa vào hai quả đấm đánh ra thiên hạ, liền vững vàng ngồi xuống vị trí lão Đại, bên cạnh đi theo một nhóm người. Khi đó Đậu Long chính là dựa vào thân phận nhúng chàm của mình, bắt đầu từ từ làm ăn. Không ai biết việc buôn bán của hắn rốt cuộc là làm gì, nhưng điều khiến cho mọi người kinh hãi chính là, Đậu Long cứ như vậy làm giàu, trong thời gian rất ngắn, sản nghiệp dưới tay hắn phân bổ khắp các đường phố của thành phố Cổ Lan.

Cái này cũng chưa tính, Đậu Long còn xây dựng khoa học kỹ thuật Phi Long, là một xí nghiệp được Mai Ngự Thư tiến cử vào khu Cao Khai lúc đó. Nói đến khoa học kỹ thuật Phi Long, chính là một cái thùng rỗng. Ngoại trừ tùy tiện xây một tòa nhà nhỏ ở đây làm tổng bộ công ty, thật sự không có cái gì liên quan đến khoa học kỹ thuật. Nhưng không có cách nào, ai bảo hắn có tiền, ở dưới lớp ngụy trang của khoa học kỹ thuật Phi Long, Đậu Long luôn được khen ngợi là xí nghiệp kinh doanh điển hình, mấu chốt nhất chính là, Đậu Long cũng vì vậy được chọn làm uỷ viên chính hiệp thành phố.

Mấy hôm trước, tôi nghe nói khoa học Phi Long lại giành được một công trình cải tạo một khu vực nông thôn trong thành thị chúng ta, nghe nói bởi vì vấn đề phá bỏ và di dời mà phát sinh mâu thuẫn với những người trong thôn đó. Đúng rồi, tôi còn nghe nói khoa học Phi Long vào thời điểm cạnh tranh ban đầu, đã thông qua quan hệ lấy được một nhà máy. Kết quả hắn chẳng những không kinh doanh, chỉ trong vòng một tháng, đóng gói bán cả nhà máy đi, kiếm được mấy ngàn vạn.

Tô Mộc yên lặng nghe Nhâm Lập Quyên nói chuyện, cảm thụ được trong mỗi lời nói của Nhâm Lập Quyên đều ẩn chứa lửa giận, có thể nhìn ra Nhâm Lập Quyên hoàn toàn không có một chút hảo cảm với khoa học kỹ thuật Phi Long.

Trên thực tế tư liệu về khoa học Phi Long bày trên bàn làm việc của Tô Mộc đều là tin tức khen ngợi, từ đầu tới đuôi hoàn toàn không có tin tức tiêu cực về khoa học kỹ thuật Phi Long. Hiện tại kết hợp với câu chuyện nghe được từ miệng Nhâm Lập Quyên, trong lòng Tô Mộc rốt cục cũng có một ấn tượng đại khái.

- Nhâm tỷ, chị nói công ty khoa học Phi Long này là một công ty ma sao?

Tô Mộc hỏi.

- Nhất định là như vậy!

Nhâm Lập Quyên gật đầu nói:

- Cái này tôi dám khẳng định trăm phần trăm, Tô Mộc, cậu còn không biết, trước khi tôi được điều tới nhậm chức đội trưởng đội trị an, tôi là thành viên của đội cảnh sát hình sự cục thành phố, từng truy xét một thời gian ngắn về khoa học kỹ thuật Phi Long, không nói gạt cậu, trong tay tôi thật sự có một số tài liệu về Đậu Long. Cái gọi là khoa học Phi Long thật sự là một công ty ma, mỗi ngày người trong tòa nhà này, không phải chơi mạt chược thì là uống rượu, thật sự là vô cùng chướng khí.

Nếu đến trình độ này, trong lòng Tô Mộc cũng có chút suy nghĩ.

Dĩ nhiên Tô Mộc cũng sẽ không nghe theo một mình Nhâm Lập Quyên, phải biết rằng theo đông thì sáng, theo ít thì tối, không chừng Nhâm Lập Quyên có ấn tượng chủ quan đối với công ty khoa học Phi Long này?

Làm quan đến hiện tại, Tô Mộc cũng biết khống chế tình cảm của mình như thế nào. Nếu như đã thẩm tra chuyện của khoa học Phi Long, như vậy Tô Mộc dĩ nhiên sẽ không có bất cứ do dự động thủ. Nhưng trước đó, dù sao cũng phải chứng thực chuyện này. Nghĩ tới đây, Tô Mộc liền nói với Nhâm Lập Quyên:

- Nhâm tỷ, chuyện của khoa học Phi Long, bắt đầu từ hiện tại chị hãy lưu tâm một chút.

- Tôi hiểu!

Nhâm Lập Quyên hưng phấn gật đầu, mục đích hôm nay cuối cùng đã đạt thành.

Giống như Tô Mộc suy đoán, Nhâm Lập Quyên cũng không phải tùy ý mang theo Tô Mộc tới đây, mà thật sự muốn nhờ cơ hội này, mai phục một cây gai trong lòng Tô Mộc, để cho hắn có thể hứng thú với khoa học Phi Long. Chỉ cần Tô Mộc chịu chú ý, như vậy Nhâm Lập Quyên sẽ có thêm một tia hi vọng. Không ai biết ân oán giữa Nhâm Lập Quyên và Đậu Long, tuyệt đối là loại không chết không thôi.

Bữa cơm này chính là kết thúc trong không khí như vậy, khi hai người rời khỏi tiệm cơm, sắp tách ra, Tô Mộc đã ngồi vào bên trong xe nhìn Nhâm Lập Quyên khẽ mỉm cười, nói ra một câu, khiến cho Nhâm Lập Quyên đỏ mặt.