Quan Bảng

Chương 528: Vạch mặt




Cái này là muốn bắt mình phải đứng về phía ai sao?

Trong lòng Cam Thần thật sự gấp gáp, hắn làm sao cũng không nghĩ tới, chuyện sẽ xuất hiện biến hóa như thế. Phải biết rằng hội bạn học tối nay vốn không nên như vậy, làm sao đến cuối cùng lại trở thành như vậy, thế này chẳng phải là buộc Cam Thần đưa ra lựa chọn sao? Trong lòng Cam Thần, tuy nói là muốn mượn hội bạn học, lôi kéo quan hệ với Tô Mộc, nhưng hắn cũng chưa từng nghĩ sẽ đắc tội với Hạ Kiếm Đường.

Hạ Kiếm Đường là người không có trí tuệ, là kẻ có thù tất báo, chính vì như vậy, nếu như bị Hạ Kiếm Đường để ý, hậu quả có thể rất nghiêm trọng. Nói thế nào cha của Hạ Kiếm Đường cũng là Phó thị trưởng thành phố Cổ Lan, cho dù không vào đảng, người ta cũng là Phó thị trưởng, muốn thu thập người khác còn không dễ dàng, nhưng nếu thật sự muốn thu thập Nhâm Lập Quyên, thu thập Cam Thần, tin tưởng cũng không phải việc gì khó.

Vậy phải làm sao đây?

Trên trán Cam Thần thoáng cái lấm tấm mồ hôi, còn Nhâm Lập Quyên ở bên cạnh nhìn thấ màn này, trong lòng đồng dạng cũng vô cùng do dự. Hạ Kiếm Đường không đáng lo, chân chính phải lo chính là Hạ Nhập Tương. Đây chính là Phó thị trưởng!

Một bên là chủ nhiệm quản ủy hội khu Cao Khai tiền đồ rộng mở, một bên là Phó thị trưởng thành phố Cổ Lan như mặt trời ban trưa, cái này kêu bất cứ ai lựa chọn cũng sẽ rất nhức đầu, nói gì là Nhâm Lập Quyên và Cam Thần. Lúc này, hai người thậm chí có chút hâm mộ những bạn học không biết gì, bọn họ không chút do dự đứng về phía Hạ Kiếm Đường. Chẳng qua không biết, nếu như bọn họ biết thân phận chân chính của Tô Mộc, bọn họ sẽ lộ ra vẻ mặt như thế nào?

- Ha ha!

Khi không khí đang sa vào cục diện bế tắc, Tô Mộc cười lớn đứng lên.

-Hôm nay vốn là buổi gặp mặt bạn học, là hoạt động để mọi người gặp gỡ nói chuyện. Bất kể là giữa chúng ta có cái gì không đúng, chỉ cần đóng cửa lại, chính là chuyện trong nhà chúng ta. Hạ Kiếm Đường, tôi biết cho tới nay cậu cũng nhìn Triệu Nguyên không vừa mắt, nhưng hôm nay là buổi gặp mặt bạn học cũ, do lớp trưởng tổ chức. Vậy thì đừng gây chuyện nữa. Nếu cậu còn muốn uống rượu thì cứ ngồi xuống uống, nếu không muốn uống rượu thì mau sớm cút đi, bớt để người khác nhìn thấy mặt mình lại cảm thấy buồn nôn!

Nói năng như đao!

Tô Mộc không giống như những người còn lại, công khai đứng bên cạnh Hạ Kiếm Đường, nói giúp cho hắn, bảo vệ hắn, Tô Mộc chính là lấy hành động chân thật của mình để chứng minh thái độ của mình, tôi chính là muốn bảo vệ Triệu Nguyên, Triệu Nguyên là huynh đệ cùng ký túc với tôi, tôi sẽ bảo vệ Triệu Nguyên cho đến cùng.

- Tô Mộc, nói rất hay!

Triệu Nguyên nghe được lời nói của Tô Mộc, cười to nói:

- Hạ Kiếm Đường, chuyện giữa chúng ta để sau này hãy nói. Hôm nay nếu là buổi gặp mặt bạn học, chúng tôi cứ ngồi xuống uống rượu, có ân oán gì sau này hãy nói. Đến lúc đó Hạ Kiếm Đường cậu cứ ra tay, Triệu Nguyên tôi sẽ theo đến cùng. Còn hôm nay tạm dừng ở đây.

Có Tô Mộc ủng hộ, Triệu Nguyên cảm thấy cũng đủ rồi!

Chuyện của công ty du lịch Giải Mộng, Triệu Nguyên nhất thời giải quyết không xong, cho dù cuối cùng thật sự bị múc đi, bị Hạ Kiếm Đường chèn sập, Triệu Nguyên cũng nhận. Ai bảo đây chính là thực tế, là thực tế xã hội vô nghĩa muốn cho hắn phải đối mặt.

Hơn nữa buổi gặp mặt tối nay do Nhâm Lập Quyên và Cam Thần cử hành, cho dù mình nể mặt người nào, cũng phải nể mặt hai người bọn họ.

Khi Tô Mộc và Triệu Nguyên vừa dứt lời, vẻ do dự trên mặt Cam Thần chợt biến mất, ánh mắt xẹt qua hai người bạn học, nhìn Hạ Kiếm Đường:

- Hạ Kiếm Đường, tất cả mọi người đều là bạn học, không cần thiết làm không khí căng thẳng như vậy. Nếu cậu còn muốn giữ tình cảm, thì ngồi xuống đây tiếp tục uống rượu, nếu không muốn..., tôi cũng không ngăn cản cậu, cửa ở bên đó, cậu cứ đi.

Quan hệ giữa Cam Thần và Triệu Nguyên vẫn gần gũi hơn với Hạ Kiếm Đường, hiện tại nếu Phó thị trưởng là Triệu Trường Đức..., Cam Thần tuyệt đối sẽ được chiếu cố. Nhưng bây giờ là Hạ Nhập Tương, cho dù có quan hệ bạn học với Hạ Kiếm Đường, Cam Thần cũng không được chọn ra. Thực tế như vậy, chẳng lẽ còn không đủ sức thuyết phục? Tôi không đứng cùng người thân cận với mình, chẳng lẽ lại đi cùng với Hạ Kiếm Đường cậu….

Tất cả do dự và bồi hồi vừa rồi thoáng cái đều biến mất!

Lúc này Cam Thần nhìn về phía Triệu Nguyên và Tô Mộc, trên mặt thậm chí còn hiện ra vẻ áy náy, ý tứ giống như nói vừa rồi mình không chủ động đứng ra nói chuyện, thật sự cảm thấy xấu hổ.

Cam Thần vừa nói xong, khóe miệng Tô Mộc liền lộ ra nụ cười.

Xem ra Cam Thần cuối cùng không bị xã hội này tiêm nhiễm diệt trừ lòng công chính, mặc dù Cam Thần vừa rồi còn do dự, nhưng Tô Mộc cũng không để trong lòng, nếu như chuyện vừa rồi, hắn không do dự mới là kỳ lạ. Tô Mộc không tin Cam Thần không biết thân phận của mình, nếu như từ trong miệng Nhâm Lập Quyên biết được thân phận của mình, còn không chút lựa chọn đứng bên cạnh, đó mới là không đúng.

Một chủ nhiệm quản ủy hội và một Phó thị trưởng, thật sự rất đáng để cho người ta đau đầu lựa chọn? Nếu đổi thành những người còn lại sợ rằng cũng sẽ chọn Hạ Nhập Tương, Cam Thần có thể quyết đoán bỏ qua Hạ Nhập Tương, Tô Mộc vẫn rất cảm động.

- Đúng vậy, Hạ Kiếm Đường, Triệu Nguyên hãy nể mặt tôi một chút, ngồi xuống ăn cơm đi, thiệt là, cơm còn chưa ăn, các cậu làm ầm ĩ cái gì. Nếu để cho người ngoài nhìn thấy, chẳng phải là chê cười lớp chúng ta. Nếu hai người còn nghĩ tôi làm lớp trưởng..., thì yên tĩnh một chút.

Sau khi Cam Thần biểu thị thái độ, Nhâm Lập Quyên cũng biết hắn đã lựa chọn thế nào, làm nữ nhân của Cam Thần, Nhâm Lập Quyên dĩ nhiên không thể đứng về phía đối lập với hắn?

Sao?

Sắc mặt Hạ Kiếm Đường bây giờ có chút bất thiện rồi!

Tô Mộc nhảy ra là vì muốn nói giúp Triệu Nguyên, chuyện này hoàn toàn nằm trong dự liệu của Hạ Kiếm Đường, ai bảo hai người là bạn cùng phòng? Nhưng Cam Thần và Nhâm Lập Quyên cũng đứng ra nói giúp cho Triệu Nguyên, chuyện này khiến cho Hạ Kiếm Đường thật sự có chút tức giận. Thế này là thế nào? Chẳng lẽ hai người không biết bây giờ là tình thế như thế nào sao? Nhìn không ra bây giờ tôi đang chiếm thế thượng phong sao? Hạ gia của tôi bây giờ đang rất nổi tiếng ở thành phố Cổ Lan. Nếu hai người còn muốn lăn lộn ở thành phố Cổ Lan, thì nên đứng về phía tôi.

Các người lại dám đứng ra nói giúp cho Triệu Nguyên như vậy, thật sự không muốn tiếp tục lăn lộn ở đây nữa sao?

Bản chất chính là một người hết sức cuồng vọng, có thù tất báo, Hạ Kiếm Đường làm sao có thể chịu được chuyện như vậy xuất hiện!

Hôm nay Hạ Kiếm Đường tới đây, hoàn toàn không muốn uống rượu, ăn cơm gì cả, hắn cũng không được thông báo, chẳng lẽ tới đây để cười đùa vui vẻ với bọn họ sao? Tôi tới đây chính là làm mất mặt, lần này chẳng những làm mất mặt Triệu Nguyên, mà còn cả Nhâm Lập Quyên. Lúc ấy không phải cô rất kiêu ngạo sao? Không phải cô cự tuyệt tôi sao? Hiện tại tôi sẽ để cho cô biết, ban đầu cô lựa chọn Cam Thần mới là bị mù.

Luồng oán khí kìm nén trong lòng Hạ Kiếm Đường bộc phát ra, nhìn Cam Thần hung hăng nói:

- Cam Thần, cậu bớt ra vẻ đạo đức ở đây đi, cậu muốn làm gì? Không phải cậu dựa vào Nhâm Lập Quyên mới đi đến hiện tại được sao? Cho dù là hiện tại, cậu đang ở bộ tuyên truyền thị ủy, cậu cũng cho mình rất tài giỏi sao? Hắc hắc, bộ tuyên truyền thị ủy thì có gì ghê gớm chứ? Có tin, sau này tôi cho cậu muốn sống cũng không được, có tin tôi chỉ cần gọi một cú điện thoại là có thể cho cậu ăn không ngồi chờ không?

- Hạ Kiếm Đường, cậu nói nhăng gì đó?

Cam Thần điềm tĩnh như vậy, cũng bị Hạ Kiếm Đường sỉ nhục, tuyệt đối không có cách nào chịu được, liền ầm ầm bạo phát.

- Hạ Kiếm Đường, hôm nay cậu tới đây là muốn gây chuyện sao?

- Gây chuyện? Nếu như các người nghĩ như vậy thì là như vậy, thế nào hả?

Hạ Kiếm Đường ngạo mạn nói.

Hạ Kiếm Đường nói ra lời này, khiến cho không khí trong phòng càng căng như dây đàn. Cho dù là những người vẫn vây quanh Hạ Kiếm Đường, lúc này cũng có chút không biết làm sao. Không ai ngờ chuyện sẽ diễn biến thành như vậy, nếu thật sự hai nhóm gây chuyện, bọn họ nên lựa chọn như thế nào? Đứng về phía Tô Mộc? Hay là đứng về phía Hạ Kiếm Đường? Vừa rồi bọn họ vây quanh Hạ Kiếm Đường nói chuyện, nhưng cũng không có nghĩa muốn hoàn toàn đoạn tuyệt quan hệ với Tô Mộc và Cam Thần....

Cái này thật sự là đau đầu!

Nhưng những người này thật sự suy nghĩ nhiều, bởi vì trong mắt Hạ Kiếm Đường, hoàn toàn không có bọn họ. Phải biết rằng Nhâm Lập Quyên có thân phận như vậy, Hạ Kiếm Đường cũng có thể không nể mặt, nói gì đến những người này còn không bằng Nhâm Lập Quyên, há có thể tiến vào tầm mắt của Hạ Kiếm Đường? Trên thế giới này có đôi khi con người có loại tâm thái này rất nhiều, rõ ràng là không có việc gì, nhưng cứ lo sợ không đâu, quá mức đề cao thân phận của mình.

- Hạ Kiếm Đường, đừng quá đáng!

Nhâm Lập Quyên tức giận nói.

- Lớp trưởng, Nhâm Lập Quyên, cô nhìn cô xem, hiện tại đi theo Cam Thần xen lẫn thảm thế nào. Nếu ban đầu cô đáp ứng thỉnh cầu của tôi, làm bạn gái của tôi, làm sao lại bị điều đến khu Cao Khai, cô đã sớm...

Hạ Kiếm Đường còn muốn tiếp tục nói, Nhâm Lập Quyên đã mặt lạnh quát lên:

- Hạ Kiếm Đường, cậu câm miệng cho tôi, cậu đang nói nhăng gì đó? Trước kia giữa chúng ta không thể có gì, hiện tại cũng không thể nào, sau này vĩnh viễn cũng không thể nào, cậu sớm từ bỏ ý nghĩ đó đi! Nếu tôi là nữ nhân của Cam Thần, dĩ nhiên cả đời sẽ đi theo Cam Thần. Cho dù sau này không có chức quan gì, tôi cũng không nhíu mày. Còn Hạ Kiếm Đường, nếu cậu xem thường chúng tôi như vậy, vậy tôi mời cậu rời đi. Buổi gặp mặt hôm nay, không hoan nghênh cậu, mời rời đi. Còn các cậu nữa, nếu ai muốn đi theo Hạ Kiếm Đường, đồng dạng cũng mời rời đi!

Những người quen biết Nhâm Lập Quyên đều biết, bây giờ nàng thật sự nổi giận!

Tô Mộc chưa bao giờ nhìn thấy Nhâm Lập Quyên như vậy, nhưng thái độ như vậy, thật ra khiến Tô Mộc rất tán thưởng. Hắn đã sớm nói với Nhâm Lập Quyên, muốn chân chính tiến về phía trước, ngoại trừ lập chính tích, còn cần có quý nhân bao phủ. Mặc dù Tô Mộc không phải là quý nhân gì đó, nhưng nếu như Nhâm Lập Quyên nguyện ý, hắn có thể giúp đỡ, đẩy Nhâm Lập Quyên về phía trước.

Nghĩ tới đây, Tô Mộc nhìn không khí trong phòng căng thẳng như dây đàn, trên mặt lộ ra một loại nụ cười hờ hững, nếu song phương đã vạch mặt, không có đường sống vẹn toàn, vậy thì đừng hao tổn nữa, gọn gàng dứt khoát, làm như thế nào thì làm như thế ấy.

Tô Mộc nói làm là làm, khi những người còn lại đều có chút lúng túng, hắn bước về phía trước một bước, hai mắt nhìn thẳng Hạ Kiếm Đường, tay phải chậm rãi vung lên.