Quân Gia Thần Bí Cực Kì Cưng Chiều Vợ Yêu

Chương 30: 30: Một Mũi Tên Bắn Ba Con Nhạn 1






Quả nhiên, lời nói của Yến Cửu đã nhanh chóng được nghiệm chứng.Trong vòng hai ngày, cuộc họp thường kỳ của công ty thực sự mời cô.Nhưng không phải vì có chuyện gì đó trong công việc cần cô phải đưa ra quyết định, mà là sự cố vụ đắm thuyền có ảnh hưởng rất xấu, Yến thị phải có người đứng ra xin lỗi trước công chúng.Nói trắng ra là tìm ra một người chịu tội thay đi chấp nhận sự mắng nhiếc của đám đông.“Vậy các người nghĩ tôi tiến lên ra mặt thì tốt hơn sao?” Yến Cửu ngồi ở vị trí dẫn đầu nhìn xung quanh đám người phía dưới, cười hỏi.Yến Quốc Dân gật đầu, “Đúng vậy, chúng ta cho rằng Yến Phó tổng mới nhậm chức không lâu, mọi người cũng đều không quen thuộc, không bằng liền nhân cơ hội này, thích hợp lộ diện một chút, gia tăng mức độ nổi tiếng.

Đồng thời chỉ cần có người chức cao lên tiếng, mới có thể làm người nhà của những người thiệt mạng bình tĩnh lại.”Yến Cửu nghĩ tới, trầm ngâm gật đầu, “Cái chủ ý này thật ra cũng không tồi.”Yến Quốc Dân nhìn thấy sự đồng ý của cô, trên nét mặt anh ta nổi lên vài phần đắc ý.Xem đi, rốt cuộc cũng là tuổi trẻ, bị bọn họ dàn dựng sai khiến cũng không có chút nghi ngờ hay đắn đo.Đang đắc ý, liền nghe thấy Yến Cửu lại lần nữa đặt câu hỏi: “nhưng mà chuyện này các người đã quyết định hồi nào vậy?”Những người đó đã thả lỏng cảnh giác, trả lời: "Chúng tôi đã nhất trí thông qua các cuộc họp trong thời gian gần đây."“hửm? cuộc họp nào vậy?”“Đương nhiên là cuộc họp thường kỳ.” Yến Quốc Dân người từng bị Yến Cửu dùng làm đá lót đường một lần nữa đụng phải họng súng.Nụ cười nơi khóe miệng Yến Cửu dần dần sâu hơn, “cuộc họp thường kỳ không phải đều đặn mỗi tuần gặp mặt một lần sao?”Trong tích tắc, thần sắc của mọi người đều biến đổi.Lúc này, Phó Tư lập tức cung kính mà trả lời: “Không phải, Yến Phó tổng, là mỗi ngày một lần.”.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.


.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.


.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

..