Quân Lâm Binh Vương

Chương 17




Chương 17

– Có chứ! Tất cả những dược sư có danh tiếng trong đế quốc đều đến xem qua. Ta bị người khác dùng thủ pháp âm độc phong bế kinh mạch, lại bị hạ một loại độc dược vô danh quỷ dị vô cùng khiến ta sống không được chết không xong.

Quân Vô Ý oán hận nói:

– Phụ thân từng thử nhiều lần nhưng không thể hóa giả được thủ pháp phong tỏa âm độc kia. Về phần độc dược vô danh ấy lại không có thuốc nào giải được. Chỉ có một phương pháp trị khỏi cho ta là dùng Huyền khí bức ra.

– Đó là…

Quân Lâm hỏi một nữa liền dừng lại.

– Người ám toán ta mười năm trước đã là Thiên Phẩm cao thủ. Nếu muốn giải khai phong ấn của hắn và bức kịch độc ra phải nhờ đến Chí Tôn Thần Huyền cao thủ toàn lực ra tay mới được. Mà cao thủ Chí Tôn Thần Huyền chỉ tồn tại trong truyền thuyết mà thôi, bình thường như thần long thấy đầu không thấy đuôi, rất khó gặp. Càng huống chi sau khi trị khỏi cho ta, cao thủ đó sẽ chịu ảnh hưởng của kịch độc, khiến cho vị Chí Tôn Thần Huyền này bị mất đi một nửa công lực, vĩnh viễn không thể khôi phục lại.

Quân Vô Ý cười một tiếng bi thảm:

– Có vị Chí Tôn Thần Huyền nào sẽ vì ta mà hi sinh lớn vậy không? Mạc Tà, tu luyện đến Chí Tôn Thần Huyền còn khó hơn lên trời. Ai sẽ vì người khác mà giảm tu vi của mình xuống hơn phân nửa đây?

– Thật tàn nhẫn! Cho người khác biết rõ hi vọng có thể trị khỏi nhưng đó chẳng khác nào không có hi vọng…

Quân Lâm lắc đầu thở dài:

– Xem ra người này rất hận tam thúc. Dùng phương pháp âm độc này để hành hạ người. Mục đích của hắn là muốn cho người sống không được chết không xong.

Ngừng lại một chút liền bất ngờ hỏi:

– Người kia chính là kẻ thù của Quân gia ta sao?

– Mạc Tà… Ngươi từ chỗ nào biết được phương pháp trị liệu cho ta?

Quân Lâm đối với vấn đề này thì ánh mắt của hắn chỉ chợt lóe ra một tia đau xót, tận lực không nhắc đến đề tài đó mà chỉ nhìn Quân Lâm từ trên xuống:

– Hôm nay ngươi như đã thay đổi thành một người khác vậy!

– Khuyết điểm của tam thúc thật ra đều khắc sâu trong lòng cháu…

Quân Lâm đổ mồ hôi lạnh nói:

– Cháu cũng là do vô tình biết được mà thôi, hơn nữa phương pháp này rất có hiệu quả. Tam thúc, điều này ngài đừng nói ra bên ngoài. Nói thật cháu hi vọng tam thúc sớm khỏi cũng là vì cháu. Hi vọng sau này tam thúc bình phục để cháu an ổn làm một nhị thế tổ thôi. Ha ha…

– Tiểu tử thúi!

Quân Vô Ý cười mắng một câu nhưng thần sắc đột nhiên nghiêm túc lại:

– Mạc Tà. Vô luận là thành công hay không thì tam thúc cũng sẻ nhận phần ân tình này của ngươi!

– Tam thúc. Người cứ chờ đợi để che gió che mưa cho cháu làm nhị thế tổ đi. Ha ha…

Quân Lâm kiểm tra qua một lần rồi nên trong lòng càng tự tin hơn:

” Chỉ cần có thể luyện được một chút nội lực ở kiếp trước, sau đó lấy thuật châm cứu độc môn rồi tìm hai phần thuốc khác phối hợp vào là có thể trị khỏi!”