Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 1104: Song Liên tỷ muội





Tiệt Giáo môn hạ Kim Liên Ngân Liên, bái kiến Bệ Hạ!

Hai nữ tử sau khi hành lễ đều lộ vẻ phong tình vạn chủng, mị thái hoành sinh, dáng vẻ thướt tha.

Nhạc Vũ ngồi trên ngai vàng, sắc mặt hơi trầm xuống, vào trăm năm trước hắn đã từng trông thấy Song Liên đạo nhân nhưng khi đó hai nữ này có khả năng cố ý che lấp nên không có cảm ứng, lúc này mới phát giác hai hóa thân của hắn có chút tâm thần tương ứng với hai nữ tử này, dù dùng toàn lực hồn niệm che đậy vẫn không thể nào hoàn toàn ngăn cách.

Trong đầu vừa thoáng nghĩ qua, Nhạc Vũ liền biết nguyên do, hóa thân của hắn dùng thất diệp tịnh đế liên làm cơ sở, hai nữ tử này cũng là tịnh đế liên đắc đạo, hai bên chính là đồng căn cùng loại, tâm thần giao thông, khó có thể đoạn tuyệt.

Trong một sát na, sát ý lóe lên trong mắt Nhạc Vũ, ánh mắt như kiếm đâm về hai nữ tử, thực lực của hắn có thể dấu diếm được người khác nhưng cũng khó dấu diếm được hai nữ tử này, cuối cùng ngẫm lại hai người dù sao vẫn có thân phận đệ tử ký danh của Tiệt giáo, thường ngày cũng chưa có chỗ mạo phạm nên thu hồi sát ý.

Kim Liên cùng Ngân Liên bị kiếm ý bộc phát của Nhạc Vũ ép đến nửa quỳ trên mặt đất, nỗ lực chống đỡ, toàn thân run rẩy, trong mắt đầy vẻ kinh hãi, đến khi hắn thoáng thu hồi sát niệm mới có thể thoải mái, .

Kim Liên vẫn còn sợ hãi, Ngân Liên lại ngẩng đầu lên, bất mãn nói:

- Sao ngươi có thể như vậy? Tỷ muội ta đối với ngươi một mực tôn kính, những năm này đều thầm giúp ngươi. Sao có thể vừa thấy mặt đã muốn giết người? Ngươi cho rằng hai người chúng ta không biết ngươi chính là Huyết Lục Thiên quân Nhạc Vũ, cửu chuyển kim đan cũng là do ngươi sai người bố trí! Những chuyện này ngay tả sư tôn chúng ta cũng không nói, nếu để bị người khác biết được thì hôm nay đã không biết chết bao nhiêu lần!

Kim Liên nghe vậy càng biến sắc, vội vàng giật ống áo muội muội, lộ ra vẻ lo lắng.

Thần sắc Nhạc Vũ càng phát âm lãnh nói:

- Ngươi đang uy hiếp trẫm?

Khí tức Ngân Liên lập tức cứng lại, sắc mặt tái đi, ấp úng không nói. Kim Liên bên cạnh vội mở miệng giải thích:

- Bệ Hạ thứ tội! Tỷ muội ta tuyệt không có ý uy hiếp Bệ Hạ, nếu muốn như thế lúc trước Bệ Hạ vừa mới đảm nhiệm Đại Đế chẳng phải rất tốt? Hôm nay Bệ Hạ pháp lực tiến nhanh, vô luận có hay không thân phận Thủy Kiếm tiên che lấp vẫn có thể tiêu dao thiên địa phương, uy hiếp thì có gì đáng nói? Chỉ tự chuốc lấy tai vạ mà thôi. Tỷ muội kỳ thật chỉ vì tìm một chỗ che chở.

- Ngươi thông minh đấy!

Nhạc Vũ lộ ra vài phần vui vẻ, Kim Liên rất hiểu chuyện, Ngân Liên thẳng thắn hào sảng, đều là người đáng để thu nhận, nhìn qua bụng hai người nói:

- Hai người các ngươi đã thành liên tử (hạt sen)?

Kim Liên Ngân Liên nghe vậy đều đổ mặt, tâm thần bất định.

Nhạc Vũ biết đã như vậy thì cũng có thể tin, đổi giọng hỏi:

- Lần này tới đây là để dâng tặng vật của Kim Linh thánh mẫu?

Kim Liên đem ra một cái hộp ngọc, hai tay dâng nói:

- Sư tôn sai hai người chúng ta đem vật này dâng tặng tại Bệ Hạ. Nói là vật này có thể thuần tịnh thần hồn, tránh cho vu lực xâm nhiễm. Ngày khác Bệ Hạ nếu rảnh rỗi thì mới tới Bích Du Cung tại Kim Ngao Đảo một chuyến, nhất định sẽ quét dọn giường chiếu đối đãi!

Nhạc Vũ không chút khách khí, chiêu lấy hộp ngọc vào tay, sau khi mở ra thì lập tức sáng mắt, cơ hồ không nhịn được muốn ngẩng đầu cười to.

Không gian tu di mười trượng bên trong hộp ngọc này tràn đầy huyền anh linh dịch, so với khối hắn đoạt được trước kia nhiều hơn gấp trăm lần. Lẽ ra vật này với tư cách lễ tặng thì thoáng kém một chút, tuy là hiếm thấy nhưng giá trị cũng không quá cao, chỉ tương đương với một kiện tứ phẩm tiên thiên linh bảo.

Bất quá đạo tặng lễ là đưa vật mà người cần, huyền anh linh dịch ngoại trừ chữa trị thần hồn, tăng hồn lực, điểm hóa linh trí thì thật sự có tác dụng bài trừ vu lực xâm nhiễm, nếu như không có Ngũ Sắc Thần Quang thì vật này quả thực phù hợp với hắn, lúc này hắn mừng rỡ vì là ở diệu dụng khác.

Nhạc Vũ không đổi thần sắc thu hồi chiếc hộp ngọc, cười khẽ nhìn hai người:

- Thánh mẫu có nói hai ngươi ở Thương Mộc sơn xem hư thực của ta, nếu như thật sự không có thực lực đứng chân ở mặt bắc thì đem vật này tới. Nếu không phải có thể thì thôi? Cứ như vậy khẳng định ta có thể còn hơn Nghê Vân cùng Thác Bạt Già Thiên?

Trong mắt Kim Liên lại hiện lên một tia kinh hãi rồi nhanh chóng bình phục lại, còn chưa kịp trả lời thì Nhạc Vũ đã khẽ lắc đầu: - Việc này ta đã biết! Về phần Kim Ngao Đảo Bích Du Cung thì qua thời gian nữa ta sẽ ghé qua! Ngược lại còn hai người các ngươi định làm gì? Liên tử là do các ngươi mấy vạn năm sở uẩn, nếu có thể thành thì công hiệu không thua cửu chuyển kim đan.

Hắn cố ý liếm môi thèm khát coi như không có hai người rồi mới cười nói:

- Lúc liên tử xuất thế cũng là lúc rất nhiều Kim Tiên tranh nhau cướp đoạt. Cho dù có thân phận đệ tử ký danh Tiệt Giáo cũng không thể bảo hộ các ngươi, không biết hai ngươi có ý định gì? Phải đi Bích Du Cung, nhờ môn hạ Kim Linh thánh mẫu bao che hay ở lại đế đình ta làm nữ quan?

Hai nữ không khỏi hai mặt nhìn nhau, Ngân Liên nhớ tới biểu lộ vừa rồi của NhạcVũ nên có chút chần chờ, Kim Liên lại không chút do dự, đại lễ bái hạ nói:

- Hai người chúng ta nguyện làm nữ hầu cho Bệ Hạ, nương nhờ đế đình phương bắc. Kim Liên nghe nói tính tình Bệ Hạ xưa nay có thù tất báo nhưng đối với thân bằng lại cực kỳ bảo vệ, chắc chắn có thể chu toàn cho hai chúng ta.

Nhạc Vũ cười nhẹ:

- Nếu như thế, hai người các ngươi từ nay về sau là tả hữu thượng quan của đế đình, cai quản tất cả thị nữ trong cung!

Nói xong Nhạc Vũ cũng rời thẳng khỏi Huyền Thánh Điện.

Quay trở lại đến đến trong tẩm cung, Nhạc Vũ liền tiến vào Thiên Ý Phủ, vẫy tay lấy ra chiếc hộp đựng huyền anh linh dịch đặt trước người.

Hồn dịch trong hộp tuy nhiều nhưng nếu dùng để bồi dưỡng khí linh Linh Bảo thì vẫn còn xa không đủ, hòa tan toàn bộ có chừng ba vạn bảy ngàn giọt, miễn cưỡng đủ tạo ra năm khí linh của linh bảo tứ phẩm.

Ngay sau đó hắn lại lấy ra thai tàng vô không kiếm, tâm niệm vừa động liền tản ra 365 thanh tiên binh, lấy một thanh tam phẩm đại tu di kiếm trong đó rồi chiêu một yêu tu Thái Ất Chân Tiên đang phong tỏa trong Thần quốc của Ngân Linh tử, bóp nát thân hình, cưỡng ép đánh cả nguyên thần huyết nhục vào trong kiếm. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Trong một sát na, khí tức của thanh đại tu di kiếm đã bạo tăng mấy lần!

Nhạc Vũ cười hắc hắc, dùng Ngũ Sắc Thần Quang xóa đi chút ý thức cuối cùng trong nguyên thần, lại thừa dịp trong sát na thiên nhân cảm ứng đem một tia hồn niệm tiến vào tầng bản nguyên thứ tư, hoàn toàn cải biến hồn ấn yêu tu này cho thích hợp với thanh đại tu di kiếm.

Sau khi hoàn thành hết thảy thì Nhạc Vũ lại lấy ra chừng trăm giọt huyền anh linh dịch đánh vào trong thân kiếm khiến kiếm hồn vốn cực kỳ hư nhược lập tức khôi phục hơn phân nửa, đặc biệt cực kỳ phù hợp với thân kiếm, cơ hồ đạt đến hoàn mỹ.

Nhạc Vũ mỉm cười, đây mới là tác dụng lớn nhất của huyền anh linh dịch, nếu không có vật này thì kiếm hồn ngoại lai muốn hòa hợp với thân kiếm cũng phải ít nhất qua thời gian ngàn năm!

Tiếp đó hắn lần lượt bắt hơn bảy mươi Thái Ất Chân Tiên phong ấn trong Thần quốc, ngay cả Thái Thanh Huyền Tiên cũng có bốn vị, tất cả đều đã ngày ngày bị rút ra pháp lực nên cực kỳ suy yếu, hết thảy phong ấn vào trong đại tu di kiếm.

Trực tiếp dùng Chân Tiên tế kiếm, lại dùng kiếm phong hồn khiến một thanh Tam phẩm đại tu di kiếm thành tựu Linh Bảo cũng chỉ mất nửa ngày.

Vào ngày thứ bốn lăm, trước người Nhạc Vũ đã có bảy mươi sáu thanh kiếm tỏa hào quang vạn dặm, thân kiếm linh động vượt xa linh binh thông thường, thôn thổ linh lực đều có tiết tấu quy luật. hiệu suất tăng lên trọn vẹn mấy lần.

Còn lại bốn thanh lại kiếm hoa nội liễm, cơ hồ không khác tiên binh bình thường, chỉ có Nhạc Vũ mới có thể cảm giác bốn thanh tiên binh này đã được thần hồn huyết nhục Thái Thanh Huyền Tiên tăng lên một phẩm giai thành hậu thiên nhị phẩm.

Hắn lại dùng bộ phi kiếm thôi diễn Thai Tàng Hư Không Kiếm Trận khiến lập tức tạo ra một thế giới hư không gấp mười lần so với ba mươi sáu thiên cương Thai Tàng Hư Không Kiếm Trận.

Quanh người Nhạc Vũ đột nhiên hiện ra một vòng xoáy màu đen xoay tròn không ngớt tựa như một lỗ đen.

Trong lòng chợt động, Nhạc Vũ lại đem Nhất Khí Hỗn Nguyên châu từ lâu không dùng đến ném vào chỗ trung ương kiếm trận.

Phẩm chất của Nhất Khí Hỗn Nguyên châu chừng từ tiên thiên nhị phẩm đến Tiên Thiên Tam phẩm, hắn lấy được từ biệt phủ Kình Bằng, bất quá ngoài tác dụng có thể thôn thổ linh lực và hộ thân thì không còn gì khác, lúc này vừa ném vào vòng xoáy kiếm trận thì lập tức khiến thế giới bên trong tăng lên gấp trăm lần, hấp thu lấy mọi thứ xung quanh khiến gian tĩnh thất vừa sửa chữa của Nhạc Vũ biến mất không thấy bóng dáng.

Ba người Cực Lan Cực Uyên cùng Đằng Huyền trong động thiên đều bị kinh động lần lượt bay ra, lại không chịu nổi hấp lực này tiếp tục thối lui xa vạn trượng mới ổn định thân hình, nhìn nhau vẻ kinh ngạc, đặc biệt là Cực Lan đã sớm có dự liệu với uy năng của bộ kiếm trận này, vì thế lại càng kinh ngạc vì đã vượt xa dự liệu, không khỏi mờ mịt. Mới chỉ có tám mươi thanh đại tu di kiếm thành tựu linh bảo đã như vậy, nếu hoàn thành triệt để thì sẽ có uy lực bậc nào.