Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 1140: Thần Cách tấn giai





Từ lúc được Nhạc Vũ thu hồi vào Đan Điền, Hồng Mông chí bảo cũng đã quay lại hình dạng Ngũ Hành Kiếm Trận, lúc này không chỉ trận đồ mà ngay cả năm thanh Tiên Thiên kiếm khí cũng phủ lên một tầng tử ý. Có khí Hồng Mông dung nhập, năm thanh kiếm không chỉ đơn giản là tăng lên đến siêu phẩm mà còn ẩn chứa pháp tắc đại đạo bản nguyên huyền ảo nhất của thế gian.

Năm lưỡi kiếm này dù so với tiên binh Tiên Thiên Chí Thánh như A Tị Nguyên Đồ không hề thua kém, cả thế gian có tổng số không quá năm mươi, cộng với uy năng của chí bảo Hồng Mông thì cả thế gian chỉ rải rác vài kiện.

Trong mắt Nhạc Vũ tràn đầy vui sướng, đem bộ kiếm trận này biến thành hình dạng cây quạt, thôi dụng Ngũ Sắc Thần Quang đều tùy tâm, tiếp đó lại biến thành một thanh ngũ sắc kiếm đặt ở trước người, nhẹ nhàng vuốt ve.

Hình dạng quạt lông thích hợp hơn để sử dụng Ngũ Sắc Thần Quang còn hình kiếm dùng để thôi sử Đại Ngũ Hành Âm Dương nguyên từ Diệt Tuyệt kiếm khí thì uy năng càng thêm bá đạo.

Hậu Thổ dốc hết tất cả thần lực, nỗ lực che lấp khí tức Hồng Mông, nhìn kỹ thanh kiếm trong tay Nhạc Vũ, lộ vẻ hâm mộ:

- Vật này vượt trên Tiên Thiên Chí Thánh Linh Bảo, tiếc là năm thanh kiếm khí còn chưa đạt Chí Thánh, nếu không uy năng đã có thể sánh với Thông Thiên Tru Tiên Kiếm Trận, đã đặt tên cho nó chưa?

Nhạc Vũ mỉm cười, nhớ tới trước kia luyện chế Tam Diệu Như Ý Lôi Châm, nhờ tâm niệm hắn mà thành Tiên Thiên linh bảo, cũng như Hồng Mông chi bảo cuối cùng có thể biến thành bộ dạng như vậy, suy ngẫm chốc lát rồi kiên quyết nói:

- Vật này có thể thành trận, thành quạt, thành kiếm! Tam Diệu Như Ý, vậy có thể gọi là Tam Diệu Như Ý Diệt Tuyệt kiếm

Vừa dứt lời thì thanh kiếm trong tay Nhạc Vũ đã ngân nhẹ, tựa hồ vui mừng vì danh tự của mình, trên sống kiếm quả nhiên hiện ra hai chữ triện cổ Diệt Tuyệt.

- Tam Diệu Như Ý Diệt Tuyệt kiếm?

Hậu Thổ thầm thì rồi cười nói:

- Tên rất hay, quả nhiên tương hợp. Hai chữ Diệt Tuyệt khí thế không thua Tru Tiên Tứ Kiếm mảy may. Qua chút thời gian, đợi ta chỉnh đốn xong Địa phủ rồi sẽ lên thế gian thay ngươi lưu tâm thu thập khí Hỗn Độn Huyền Hoàng.

Nhạc Vũ nhíu mày lộ vẻ cảm kích, năm lưỡi kiếm này tuy là vì khí Hồng Mông mà tăng lên đến siêu phẩm nhưng căn khí vẫn là Tiên Thiên nhất phẩm đỉnh phong, còn rất có dư địa để tăng lên. Tut Tiên Thiên mẫu khí rất hiếm hoi nhưng nếu Thánh Nhân ra mặt, muốn thu thập, thực sự đơn giản. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

- Kỳ thật nếu đổi lại mấy tháng trước thì ta thu thập tại đây không ít, cũng may còn có Đế Thính.

Nghĩ đến lúc trước dùng khí Hỗn Độn để được Hỗn Độn Kim Tiên viện thủ, Hậu Thổ khẽ thở dài, sau đó lại hiếu kỳ nói:

- Sau ngày hôm nay, ngươi chuẩn bị làm gì ?

Nhạc Vũ cũng không do dự lắc đầu nói:

- Dĩ nhiên đầu tiên là dưỡng thương! Về phần ngày sau thì Côn Luân Kính còn chưa tụ tập đủ, Tử Khuyết Thiên Chương còn thiếu hơn mười trang. Cửu Cửu Hồng Vân Tán Phách Hồ Lô cũng chưa từng đầy đủ hết. Có vô số việc vặt …

Nói đến đây, Nhạc Vũ khẽ ngưng mày nghĩ tới chuyện Dương Hạo cùng Đào Sơn, trong lòng ẩn ước cảm giác chuyện phong ấn Hoa Vân chắc xảy ra biến cố. Nếu nói lúc trước người bố cục còn muốn mưu tính Hạo Thiên thì nay chỉ sợ còn tăng thêm cả hắn và Hậu Thổ.

Dù muốn kéo dài ngày Hậu Thổ nguyên lực thành Thánh hay quấy nhiễu hắn tiến thêm một bước thì cách này vẫn là tuyệt hảo, Hồng Quân cũng không có khả năng tương trợ Hạo Thiên, đế đình suy bại chắc cũng vì vị đạo tổ này dung túng. Đối với Hạo Thiên, ông ta thường một tay đánh, tay khác đưa táo ngọt khiến không thể phản kháng.

Suy nghĩ chỉ chốc lát, Nhạc Vũ cảm giác đau đầu cực điểm, việc này dù hắn có cùng lợi ích với Hạo Thiên, có thể bắt tay kháng địch nhưng đối thủ lại là mấy vị đạo tổ Thánh Nhân, hơn nữa Hạo Thiên chỉ sợ cũng không đủ phách lực quyết đoán vứt bỏ hiềm khích để liên thủ.

Hậu Thổ trí kế như biển, lúc chỉ thấy thần sắc Nhạc Vũ đã đoán biết, lắc đầu nói:

- Việc này cứ yên tâm là được, Hạo Thiên tuy là không chịu nổi nhưng dù sao cũng thành tựu chuẩn thánh, không có khả năng khoanh tay chịu chết, tất nhiên có thủ đoạn ứng phó. Hơn nữa nếu như mấy vị Thánh Nhân quá phận, nhúng tay quá nhiều thì dù ta liều mạng cũng đánh chết Hoa Vân, dù nàng có thể theo Đào Sơn chạy ra, cũng sống không quá ngàn năm.

Lúc nàng nói câu này cực kỳ quyết đoán, lộ ra khí sát phạt nồng đậm, cũng không còn bộ dạng tiểu phu nhân mà hiện ra bản sắc lăng lệ ác liệt quả quyết.

Nhạc Vũ nhìn Hậu Thổ, trong lòng đột nhiên lóe lên ý nghĩ đây mới là Thánh Nhân, Hỗn Nguyên đại la Thái Thượng Kim Tiên!

Trong nháy mắt hắn thất thần có cảm ứng thấy trong không gian tu di của mình có một vật bắt đầu dị động, lập tức thanh tỉnh đem Huyền Minh an thiên khuê cầm trong tay, cảm giác lực tín nguyện tích lũy bên trong gào thét như biển, thâm trầm to lớn khiến an thiên khuê không cách nào dung nạp, chất ngọc ẩn hiện vết rách.

Nhạc Vũ không kinh còn lấy làm mừng, lực tín nguyện bên trong đã tích lũy hơn một trăm năm, trong hai mươi năm qua lại được Hiên Viên Thu hết sức mở rộng tín đồ, vốn mong trước khi Hậu Thổ xảy ra chuyện sẽ hoàn thành nhưng lại không thể như nguyện, không ngờ lúc này lại có thể đạt thành, thực sự khiến người vui vẻ.

Hậu Thổ cũng có cảm ứng, nhìn kỹ Huyền Minh an thiên khuê rồi nhướng mày:

- Chúc mừng tiểu đệ, chỉ hơn trăm năm đã có thể ngưng tụ ra thần giai cấp mười tám, chắc đệ đệ là người đầu tiên trên thế gian, từ nay về sau có thể sánh với Đại La Kim Tiên.

Thần sắc Nhạc Vũ chuyên chú, không nói được lời nào. Hậu Thổ cũng biết Nhạc Vũ lúc này không thể nào phân tâm nên mỉm cười rồi dùng ý niệm gia trì nhiều loại cấm chế quanh hắn, tiếp theo lẳng lặng rời đi.

Trong đầu Nhạc Vũ hiện giờ đang điên cuồng tính toán theo công thức, hắn vốn có chuẩn bị với một màn này, đã thôi diễn qua vô số lần, nhưng vẫn phương án đó vẫn có chút không ổn, chỉ mong cuối cùng có thể thập toàn thập mỹ.

Hắn đột nhiên vươn tay, cong ngón búng ra, một luồng lực Ngũ Hành cực lớn bỗng dưng xuyên thấu đi vào khiến bảo vật nát bấy.

Đợi đến lúc lực tín nguyện trào ra , hóa thành từng tia lam sắc dũng mãnh lao vào thần hồn của hắn thì một tầng ngũ sắc quang hoa đột nhiên bao phủ quanh thân khiến những sợi tơ kia khó có thể tiến thêm.

Nhạc Vũ tuy có Ngũ Sắc Thần Quang hộ thân, thần hồn lại có một tờ Cửu Kiếp thần lôi phù nhưng cũng không tuyệt đối nắm chắc có thể đối kháng với hồn niệm của trăm tỷ tín đồ cùng lúc trùng kích.

Để mặc những sợi tơ kia tụ tập trước người, Nhạc Vũ đột nhiên vươn hai tay kết xuất liên tiếp thủ ấn, dẫn dắt những thần lực thủy lam kia kết thành một đám phù văn rồi ngưng tụ thành một tinh hạch nho nhỏ.

Đây cũng là bản nguyên Vu Thần, gọi là thần tinh, thường thường kết cấu bất đồng, cũng ý nghĩa chiến lực khác lạ cao thấp, ngày sau thành tựu còn có nguyên lực ngưng tụ, giống như Thượng Cổ Vu Thần Hậu Thổ Cộng Công cũng qua hơn mười vạn năm mới dần dần hoàn thiện, căn cơ sơ kỳ càng nông cạn bất ổn thì ngày sau càng khó sửa đổi hoàn thiện.

Nhạc Vũ lúc ở Thiên Nguyên giới đã từng được Hiên Viên Phá trận lục của Hiên Viên Hoàng Đế lưu lại, về sau lại có Cửu Cực Ti Nam Nghi, mà người này lại rất quen thuộc với vu trận vu pháp, qua hơn vạn năm tìm hiểu ở Ngũ Trang Quan thì hồn niệm đã tiến vào chí thánh chí minh, so với những vị thần minh vừa mới trèo lên thần vị có quá nhiều ưu thế.

Nhạc Vũ cơ hồ đem hết toàn lực vận dụng lực tính toán đến cực hạn để hoàn thành tầng thứ nhất hạch tâm, cơ hồ không hoàn mỹ vô khuyết.

Về sau là tầng thứ hai, tầng thứ ba thì đều là vu trận có phù văn tăng cường.

Lúc này cảnh giới của hắn cực cao, dùng xu thế mạnh như thác đổ ngưng tụ thần tinh nhưng cảm giác gian nan cực điểm, đến tầng mười ba thì khó làm được hoàn mỹ, nhưng vẫn dùng toàn lực để ngưng tụ thần tinh ra mức độ lớn nhất, thôi triển nguyện lực sở tụ bên trong.

Đến khi ngưng tụ thần cách tầng thứ mười tám thì trong mười tám tầng địa ngục vang lên sấm sét, Nhạc Vũ biết đây là thiên địa dị tượng, cũng không hội tụ lôi kiếp. Với chân mệnh An Thiên Huyền Thánh Đại Đế của hắn, chỉ cần không vượt qua Đại La Kim Tiên thì sẽ không có thiên kiếp gia thân, chỉ là ngưng tụ thần cách quá cường hoành nên mới dẫn tới cảm ứng thiên địa.

Lúc toàn bộ thần tinh thành hình thì cũng không phải là hình khuê như trước mà giống như giọt nước, toàn thân mượt mà.

Nhạc Vũ càng xem càng hỉ, hồn niệm khẽ động thì sau lưng có mười tám quang quyển phù văn treo lơ lửng, so với quang quyển trước kia thì rộng hơn tới mấy lần, phù văn càng thêm phức tạp hoàn thiện, vu lực bên trong tăng hơn mười lần, chỉ ở tận ngoại biên quang quyển mới chưa hoàn thành nhưng cũng có thể miễn cưỡng duy trì.

Trong mắt Nhạc Vũ lóe lên, Huyền Minh an thiên khuê trước kia dù cũng có thể ngự sử nhưng cuối cùng vẫn là mượn thần tinh của Huyền Minh nên không trọn vẹn, cảm giác có chút ngăn cách không thể nào hoàn toàn, lúc thi triển rất vướng víu tay chân. Khối thần tinh hiện giờ tuy chưa dung hợp với thần hồn của hắn nhưng cũng đã sáp nhập vài phần thần niệm, rất nhiều tinh huyết là do lực bản thân ngưng tụ mà thành, khống chế tùy tâm vượt xa Huyền Minh thần tinh.

Chỉ một vật này đã khiến chiến lực của hắn bạo tăng ít nhất bảy thành, coi như chiếm một phần lớn trong sức mạnh hắn có thể khống chế!