Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 17: BÍ MẬT NGUYÊN KHÍ





Nguyên khí rốt cục là đồ vật gì, cho dù là ở thời đại của Nhạc Vũ, vẫn làm cho nhiều khoa học gia không sao giải thích được. Máy móc không quan sát được sự hiện hữu của nó, song tất cả những người tu luyện võ học đều có thể cảm giác được. Vì thế nó được rất nhiều chuyên gia về thần bí học cho rằng đó là một hiện tượng mà khoa học không cách nào giải thích.

Nhạc Vũ cũng chỉ có kiến thức nửa vời đối với nguyên khí, nhưng hắn lại hiểu được nhiều hơn so với những vị chuyên gia học giả kia. Bởi vì có năng lực phân tích, hắn có thể ở trong kinh mạch của mình "nhìn" ra được nó lưu động. Nhưng hắn lại không cách nào phân tích ra đây tột cùng là vật chất hay là thứ gì khác. Chỉ biết là loại vật chất có sinh mệnh lực ở trong miệng những học giả thần bí học đang ở trong thân thể mình cơ hồ đáng được xưng là vạn năng. Nếu như bị thương, đem nguyên khí triệu tập, như vậy có thể giúp cho thương thế thật nhanh khôi phục ở một trình độ nhất định. Mà bên trong thân thể nếu như nhiễm bệnh, cũng cùng đạo lý, sự hiện hữu của nó có thể chống đỡ cùng thanh trừ hoàn toàn mầm bệnh tồn tại, vô luận đó là căn bệnh viêm chứng hay khối u.

Nhưng ngược lại chính là, khi nguyên khí trong thân thể không đủ, nếu như bị nhiễm bệnh sẽ kéo dài thêm vài ngày, thậm chí càng lâu hơn.

Ngoài ra vô luận là tu luyện nội tức hay là về phương diện kinh mạch, cũng không thể rời bỏ vật chất này. Tỷ như Nhạc Vũ trong hiện tại, lấy nguyên khí khổng lồ đang bắt đầu khởi động trong đan điền, phối hợp với chân nguyên bản thân, khai thác những khu vực bị bế tắc trong kinh mạch, hẳn sẽ thật thuận lợi. Đợi đến khi dược hiệu của lần này hoàn toàn biến mất lần nữa, đã liên tục đánh thông ba nơi kinh mạch bế tắc. So sánh với thời gian hắn lần mò tìm hiểu trước kia, dùng chân khí bản thân đi cải thiện kinh mạch phải nhanh hơn cả mấy chục lần. Nếu có thể tiếp tục, mặc dù dược hiệu hạ thấp xuống, cũng chỉ dùng thời gian chưa đến mười ngày là có thể làm cho trạng huống kinh mạch bản thân vượt qua trình độ của những người có tư chất tập võ trung đẳng.

Bất quá đến lúc này, Nhạc Vũ đã cảm giác được tốc độ của chút ít chất lỏng trôi qua Túc Dương Minh Vị Kinh chuyển hóa thành nguyên khí đã từ từ chậm lại. Điều này làm trong lòng Nhạc Vũ chợt hiểu ra, nghĩ lại cho dù Bồi Nguyên hoàn cũng phải lấy nguyên khí bản thân làm trụ cột, nếu bản thân không đủ nguyên khí lại đem dung hợp chuyển hóa, như vậy cho dù trong thân thể hắn thu nạp bao nhiêu dược tính, chỉ sợ đều không có tác dụng gì.

Nhạc Vũ không khỏi cười tự giễu, nghĩ lại trên đời này làm sao có chuyện tốt một bước lên trời như vậy. Cho dù có hệ thống ký sinh phụ trợ, chỉ bất quá hắn có thể mạnh hơn người bình thường một chút mà thôi. Bồi Nguyên hoàn dù tốt, nhưng tác dụng vẫn có hạn.

Nghĩ tới đây, Nhạc Vũ vươn người đứng lên. Vặn vẹo khớp xương toàn thân, chỉ cảm thấy tinh lực cả người dư thừa tới cực điểm, có cảm giác muốn lớn tiếng rống to, đem toàn bộ tinh lực phát tiết ra ngoài. Cũng may hắn còn nhớ rõ hiện tại mình cần phải ẩn giấu thực lực, mới miễn cưỡng đè nén trở xuống. Nhưng đợi đến khi hắn mở mắt, chỉ nhìn thấy gương mặt của Nhiễm Lực đang tiến tới trước mặt của hắn, đôi mắt mang theo thần sắc cực kỳ thương cảm trông mong.

Nhạc Vũ không khỏi mỉm cười, dùng ngón tay bắn bình sứ đi qua, sau đó lại khoanh chân ngồi xuống lần nữa. Thật ra hiện tại đã sắp đến trưa, nhưng lúc này vô luận là Nhiễm Lực hay Nhạc Vũ đều không có ý tứ trở về thành. Trong hai người, một người khẩn cấp muốn thử xem dược lực của viên thuốc màu trắng này, ngay cả bụng đói cũng không thèm quản. Mà một người khác lại đang cần một thời gian yên lặng để suy tính con đường của mình sau này.

Không chút nào nghi ngờ, Bồi Nguyên hoàn đã chế tạo thành công, có thể tăng nhanh tốc độ tu hành nội tức của mình. Nhưng dựa theo suy tính của Nhạc Vũ, loại thuốc này tối đa chỉ giúp hắn phát triển tới trình độ của võ sĩ cấp tám mà thôi. Khi dược hiệu giảm xuống, lại thêm cặn bã dược vật lắng đọng, sẽ có nhân tố kháng tính đối với dược vật. Chuyện cặn bã dược vật hắn có thể bỏ qua, nhưng chuyện kháng tính hắn thật không có biện pháp nào khác. Hệ thống ký sinh phụ trợ trí năng tồn tại, mặc dù có thể giúp hắn phân tích được mỗi một tế bào đi vào trong cơ thể, giúp từng hệ thống trong thân thể duy trì tới trạng thái tốt nhất. Bất quá điều này cũng không đại biểu cho ý nghĩa nó có thể khống chế sự thay đổi của bản năng cơ thể.

Cho nên nếu hắn muốn ở trong khoảng thời gian ngắn khiến cho mình trở nên càng mạnh hơn, cũng chỉ đành thay đổi cách khác.

Mà theo Nhạc Vũ tính toán, nếu như Bồi Nguyên hoàn có thể sử dụng mãi, vậy chẳng những có thể toàn lực cải thiện trạng huống kinh mạch trong cơ thể của mình, mặc dù trong lúc nhất thời còn không có cách nào gia tăng được quá nhiều nội tức, nhưng nếu kéo dài lâu ngày, dược tính của Bồi Nguyên hoàn sẽ có thể phát huy tới lớn nhất.

Dù sao hôm nay chân chính chế ước hắn chính là kinh mạch yếu ớt cùng bế tắc. Tu vi trong cơ thể tăng trưởng, cố nhiên có thể thay đổi thể chất bản thân, có Bồi Nguyên Hoàn tăng lên lượng nguyên khí sinh ra mỗi ngày. Nhưng nếu một ngày chỉ có thể mười lần vận chuyển chu thiên, dù bản thân có thêm càng nhiều nguyên khí, lại có tác dụng gì? Mà muốn cải thiện trạng huống kinh mạch, nếu nguyên khí còn chưa đạt tới độ dày nhất định, cũng chỉ vô ích mà thôi.

Bất quá hiện tại Nhạc Vũ chuẩn bị trước tiên đem tu vi chân khí của mình tăng lên tới võ sĩ cấp năm rồi hãy nói. Ý nghĩ của hắn tính toán để dành đủ thực lực, sau đó sẽ đi dạo vào mấy khu rừng gần bên.

Hổ Lĩnh là vùng đất thuộc Nhạc gia, yêu thú đã sớm bị thanh trừ sạch sẽ. Dược vật sinh trưởng nơi này cũng đã bị tông tộc Nhạc gia toàn bộ khống chế. Mấy sơn lĩnh gần bên cũng giống như thế, chỉ có duy nhất khác nhau chính là giữ lại hoặc nuôi nhốt một ít yêu thú cấp thấp, cung cấp cho một ít con cháu trong tông tộc tiến hành huấn luyện về phương diện thực chiến.

Nhưng ở bên ngoài khe sâu, những khu rừng rậm núi non nguyên thủy khác lại là ngoại lệ. Bên trong chẳng những có rất nhiều yêu thú cấp hai cấp ba trở lên, còn vô cùng nguy hiểm, tông tộc thật không cách nào có thể hoàn toàn khống chế.

Nói tới những địa vực này, quả thật tương đối nguy hiểm, nhưng Nhạc Vũ dự định vô luận như thế nào cũng phải chuẩn bị đi tới những địa phương kia thăm dò thử một chút. Một mặt chuẩn bị đi tìm kiếm một phen kinh nghiệm thực chiến với yêu thú, dù sao chính hắn sáng tạo một ít đao pháp cùng kiếm thuật cơ sở, nếu không đem ứng dụng với những yêu thú kia, cuối cùng vẫn không thể xem như hoàn thiện thực dụng. Về mặt khác, cũng muốn đi thử một chút có thể thu thập được một ít dược liệu quý trọng hay không.

Ở bên trong tông tộc, ngoại trừ Bồi Nguyên hoàn, hẳn vẫn còn có loại dược vật có công hiệu nhiều hơn. Nhạc Vũ từng nghe Nhạc Trương thị nói, lúc trước khi "phụ thân" hắn còn sống, hàng năm đều được nhận một viên Cường Tủy hoàn. Mà nếu như nói tác dụng của Bồi Nguyên hoàn chỉ là bồi nguyên, như vậy Cường Tủy hoàn chính là bồi bổ xương tủy.

Xương tủy chính là gốc rễ của máu thịt, lại là nơi sinh ra nguyên khí. Mà tác dụng của Cường Tủy hoàn, chính là có thể tiến hành cường hóa đối với xương cốt vĩnh cửu, gia tăng khả năng sản xuất nguyên khí của bản thân.

Lúc ấy Nhạc Trương thị vẫn luôn oán giận, nếu ban đầu có thể lưu lại được hai viên, để cho Nhạc Vũ rèn luyện nội tức, cũng không gặp phải khó khăn như hôm nay. Mà từ sau ngày đó, Nhạc Vũ luôn lưu ý đối với chuyện này.

Bất quá dược vật như Cường Tủy hoàn, với tầng cấp bây giờ của hắn căn bản không thể tiếp xúc. Dựa theo cách nói của Nhạc Trương thị, đó là vì phụ thân hắn thành công tiến vào cấp năm tiên thiên mới có tư cách nhận được. Nhưng cường giả như vậy, cả trong tông tộc còn chưa tới ba mươi người, về phần phương thuốc lại càng đừng mong nghĩ tới, ngay cả Bồi Nguyên hoàn còn bị tông tộc giữ kín bí mật chặt chẽ, đối với Cường Tủy hoàn thì không cần phải nói.

Nhưng điều này cũng không có ý nghĩa Nhạc Vũ hoàn toàn không có cách nào. Từ tình huống thu mua ở tiệm thuốc Nhạc gia mỗi ngày, loại bỏ đi những dược vật liên quan tới thuốc trị thương, Bổ Khí hoàn và Bồi Nguyên hoàn, đại khái hắn vẫn có thể đoán ra Cường Tủy hoàn cần loại dược vật ra sao. Nguồn truyện: Truyện FULL

Nhưng nếu hắn muốn phân tích ra được thành phần cụ thể của thuốc, hay tìm ra dược liệu thay thế, như vậy nhất định phải tìm kiếm đầy đủ những dược liệu quý trọng mới xong. Mà ở Nhạc gia thành, những thứ này là đồ vật được khống chế quản lý, nơi phát ra duy nhất chỉ sợ cũng chỉ phải ra ngoài thu thập.

Dĩ nhiên đây chỉ là chuẩn bị trước mà thôi, chân chính muốn hắn nếm thử, thực sự quá phiền toái. Bây giờ Nhạc Vũ đem tất cả hi vọng đặt lên người Nhiễm Lực. Nếu tiểu tử này có thể đúng lúc mười tám tuổi hoặc trước mười tám tuổi đột phá được cảnh giới võ sư, nói không chừng sẽ được tông tộc ban thưởng cho một hay hai viên Cường Tủy hoàn. Khi đó đem ra nghiên cứu, so với việc mình ra ngoài thu thập sẽ dễ dàng hơn rất nhiều, cũng an toàn hơn không ít.