Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 571: Đương diện sát nhân!





Dung mạo người kia bình thường, tối đa chỉ có thể coi là là thanh tú mà thôi, chỉ có khí độ lại xưng hùng. Hơn trăm đạo Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm đánh vào hắn liền bị một màn hơi nước mỏng ngăn trở. Chỉ là tuyệt đại thần thông ngạo tuyệt hồng hoang của Khổng Dật chân nhân sao vẫn vượt trên thần thông thủy hệ của người này một bậc, hơn nữa trong lúc vội vàng nên càng không thể chống cự. Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm cuối cùng xuyên thấu qua rồi liên tiếp nổ tung, dù chưa thể tru sát thanh niên kia thì cũng huyễn hóa y phục ra mấy chục lỗ thủng, trên thân đầm đìa máu tươi, tựa hồ tổn thương đến da thịt.

Trong mắt thanh niên thanh tú kia lập tức chớp lên phẫn nộ, tay trái tuôn ra vô số yêu lực thủy hệ, ý muốn động thủ.

- Lệ Bi Hồi?

Đoan Mộc Hàn biến sắc, đang muốn tiến lên chắn trước đệ tử thì Nhạc Vũ đã vươn tay kéo nàng ra sau, tiếp đó xuất thanh Thanh Mộc trâm kiếm đến trước người.

Thân thể thần thú có thể khiêu chiến thần thông vượt cấp. Lệ Bi Hồi có thân thể yêu thú, nếu đánh với yêu tộc cấp mười ba, thậm chí cấp mười bốn tuy chưa hẳn có thể thắng nhưng vẫn toàn thân trở ra. Chỉ là Nhạc Vũ lại có thần thông đồng dạng, nếu án theo tiêu chuẩn Đại Thừa tu sĩ thì còn trên cấp mười ba một bậc. Cho dù Lệ Bi Hồi có thân thể yêu thú thì hắn tự vẫn cũng có thể đánh một trận. Hơn nữa không biết vì sao mà hắn càng không nguyện cúi đầu trước mặt Lệ Bi Hồi!

- Người ta muốn giết, cho dù là Đại Thừa tu sĩ cũng chỉ có thể bó tay. Lệ Bi Hồi ngươicó thể ngăn cản?

Trong khoảnh khắc, Thanh Mộc trâm kiếm đã mang theo một đạo kiếm khí Thanh Đế Trường Sinh thẳng kích Lệ Bi Hồi. Biểu Lí Càn Khôn Đồ vẫn xuất ra từ lực vô tận hút về cả hai người Lệ Bi Hồi cùng Lệ Thiên Tuyết.

Phong Nha kiếm lúc này cũng đã nằm trong tay Nhạc Vũ. Sau khi hắn đạt đến Nguyên Anh, lại qua mấy năm ổn định tu vi nên lần thứ hai sử dụng Quảng Lăng tuyệt kiếm dường như có một loại cảm giác quen thuộc quỷ dị lẫn cường lực vô cùng, phảng phất có thể thao túng cả thế gian này trong tay.

Nhạc Vũ cũng biết cảm giác dị thường này là hư ảo nên cũng không để trong lòng, chỉ thôi động Phong Nha kiếm, bình tĩnh đánh ra từng tuyến quỹ đạo quỷ dị.

Lệ Bi Hồi biến sắc, cưỡng ép tạo ra từ lực trên người, sau đó đem tay phải giải trừ biến ảo tạo ra duệ trảo Long Lân nghạnh kháng với kiếm khí Thanh Đế Trường Sinh.

Tay trái của hắn tụ tập vô số lực thủy hàn xông về Nhạc Vũ, ngưng tụ thành một vũng xoáy chụp lên đầu.

Chỉ là lúc này Nhạc Vũ cũng đã hoàn thành thôi động Quảng Lăng tuyệt kiếm. Hắn vung Long Tước phiến, tùy ý đánh ra một đạo Ngũ Sắc Thần Quang khiến cho vũng xoáy trên đầu lập tức tiêu tán.

Phong Nha kiếm phá không đâm ra khiến cho sau lưng Lệ Bi Hồi tuôn ra một luồng huyết hoa. Lệ Thiên Tuyết hai mắt vô thần ngã xuống, trên mi tâm thủng một lỗ lớn, chính là chỗ yếu hại của Yêu tộc.

Giữa mi tâm của Nhạc Vũ cũng hơi lộ ra chút huyết quang nhưng không thương tổn tới Nê Hoàn cung, hắn chắp tay bình thản, trong mắt lộ ra tiếu ý.

Khuôn mặt Lệ Bi Hồi vặn vẹo, sát ý trong mắt cơ hồ biến thành thực chất.

- Nguyên lai là yêu thú, không trách dưới cấp mười một đã có thể huyễn hóa phân thân. Loài giải quả thật có thần thông này!

Nhạc Vũ cũng không để ý tới đối diện, chỉ bình thản nhìn đã Lệ Thiên Tuyết đã hóa nguyên hình.

- Chỉ tiếc rõ ràng không có bản lãnh gì lại tự phụ như thế! Nếu có thể tấn thêm một cấp thì còn có chút tiền vốn tự phụ.

- Tốt! Tốt! Tốt!

Lệ Bi Hồi giận quá thành cười, nhìn thật sâu vào Đoan Mộc Hàn rồi quay sang Nhạc Vũ, sát khí càng thịnh:

- Đây cũng là Quảng Lăng tuyệt kiếm? Quả không hổ uy danh vạn năm. Ta vừa mới gặp lại Hàn Nhi, không ngờ liên lụy bộ hạ vẫn lạc! Ngươi gọi là Nhạc Vũ đúng không? Hàn Nhi thủ đồ, hắc!

Theo một tiếng cười lạnh, Lệ Bi Hồi hóa thành một đạo ngân quang bay thẳng tới Nhạc Vũ. Cường lực của Biểu Lí Càn Khôn Đồ cường hoành nhưng lúc này không cản được Lệ Bi Hồi.

- Quả nhiên là thân thể Li Giao!

Nhạc Vũ mặt không đổi sắc, tay áo vung lên đánh ra Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn áp xuống. Long tộc có vài chục chủng loại thì mạnh nhất vẫn là nhục thân. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

Chỉ là dựa vào thân thể Li Giao này thì dù mạnh đến đâu cũng không thể chịu nổi một kích của Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn.

Lệ Bi Hồi biến sắc rồi bất đắc dĩ lui ra, chỉ là sau đó từ đầu ngón tay bắn ra hai đạo bạch sắc hồng quang.

- Tiên Thiên hàn phách Thần Quang?

Nhạc Vũ cười lạnh, khởi động Vạn Mộc Phong Thần Bích chắn trước. Hàn phách Thần Quang vừa chạm vào thì khiến cho thủy khí trước người Nhạc Vũ hoàn toàn đông lại. Bất quá ngay sau đó, thủy lực và băng lực ẩn hàm bên trong đều bị chướng bích ngăn cản thu nạp.

Lệ Bi Hồi lộ vẻ ngưng trọng:

- Vạn Mộc Phong Thần Bích! Ngươi tu luyện Thanh Đế Trường Sinh Quyết!

Lệ Bi Hồitràn đầy khó hiểu, cho dù đối phương có bảo phiến nhưng nếu đã tu tập Thanh Đế Trường Sinh Quyết thì sao có thể khiến cho Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm uy lực như vậy!

Sát cơ trong lòng hắn rừng rực, chỉ là mắt nhìn mấy kiện chí bảo nhất lưu quanh người Nhạc Vũ thì cảm thấy cực kỳ khó giải quyết, cũng không biết trong tay đối phương còn lưu lại át chủ bài gì.

Nếu toàn lực ra tay, thực sự không phải là không thể tru sát kẻ này, chỉ là khi đó hắn cũng sẽ phải trả một giá cực lớn, càng khiến Quảng Lăng tông giật mình.

Đoan Mộc Hàn lúc này lại lo lắng định phi thân lên thì Nhạc Vũ lại phất tay, lãnh đạm nói:

- Lui về! Ở bên nhìn xem là tốt rồi, đừng làm vướng chân vướng tay!

Đoan Mộc Hàn khẽ giật mình quay sang nhìn Nhạc Vũ, chỉ thấy thần sắc hắn lạnh băng, trong lòng khẽ động cúi đầu ngoan ngoãn đứng sau lưng hắn như một tiểu tức phụ..

Lệ Bi Hồi thấy vậy càng hung lệ, yêu lực cực lớn trong cơ thể bùng phát quanh thân, hấp dẫn vô số thủy khí tụ tập.

Đúng vào lúc này, Lệ Bi Hồi chỉ thấy Nhạc Vũ phất tay dựng lên một cổng vòm cực lớn trước người.

- Thập Phương Môn? Chí bảo trấn sơn của Vân Mộng Tông sao ở trong tay hắn?

Lệ Bi Hồi trầm lại, biết hiện giờ bản thân dù có dốc toàn lực cũng khó có thể lưu Nhạc Vũ lại. Có Thập Phương Môn hộ thân chuyển dời không gian, cho dù thực lực Nhạc Vũ như thế nào thì cũng đã bất bại.

Thần sắc Nhạc Vũ vẫn hết sức bình thản. Nếu như quả thật muốn động thủ thì cho dù phá hỏng mưu đồ tiễu trừ Yêu Vương Thương Ngô của Nông Dịch Sơn hắn cũng sẽ vận dụng Cửu Thiên Đô Triện Thái Hạo thần phù tru sát Lệ Bi Hồi!

Đúng vào lúc này, Nhạc Vũ cảm giác Thông U châu dưới mi tâm bỗng nhiên giật giật, thần niệm lại liên lạc được với Chiến Tuyết.

- Tuyết Nhi? Tỉnh lại nhanh như vậy?

Trong nháy mắt, Nhạc Vũ biết Chiến Tuyết đã tỉnh nên cực kỳ mừng rỡ, thêm vài phần nắm chắc đối mặt với Lệ Bi Hồi.

Tâm niệm vừa động, Chiến Tuyết đã phá không bay đến. Sau khi vừa bước ra khỏi hàng rào không gian thì Thập Ngự Phục Ma Kiếm Trận Trận Đồ đã bắn ra vô số kiếm quang treo ở trong hư không.

Trong mắt Nhạc Vũ càng lộ ra sát cơ. Có Tuyết Nhi ở đây, hai người hợp lực thì cho dù Lệ Bi Hồi có thực lực Yêu Vương thập tam giai hắn cũng có thể vận dụng Cửu Thiên Đô Triện Thái Hạo thần phù đánh chết tại chỗ, duy chỉ có không xác định được sẽ ảnh hưởng thế nào tới đại sự của Quảng Lăng tông.

Tru trừ Yêu Vương Thương Ngô cũng không phải chỉ vì thực lực người này đủ khiến là mối họa cho Quảng Lăng tông, sâu xa hơn là Nông Dịch Sơn vì Vân Mộng Tông đã bị toàn diệt mà có cơ hội xâm nhập Ký Châu.

Chỉ khi làm cho thế lực Thanh Châu xuất hiện chỗ trống dẫn đến lực chú ý của mấy đại tông môn thế gia hơi rời đi thì việc xuôi nam của Quảng Lăng tông mới có thể giảm được khó khăn đến thấp nhất.

Thế cục này rốt cuộc lại có thể biến hóa vì một mình Lệ Bi Hồi.

Thời gian dần qua, sát ý trong mắt Nhạc Vũ dần dần biến mất, nói vẻ bình thản:

- Lệ Bi Hồi! Ta mặc kệ kiếp trước của ngươi có liên quan gì đến sư phụ ta nhưng kiếp này ta không cho phép ngươi càn rỡ làm bậy!

Lệ Bi Hồi không đáp, ánh mắt như đao liếc qua Chiến Tuyết, có chút suy ngẫm rồi hừ lạnh, tiếp đó dùng yêu lực biến mất vào hư không.