Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 678: Tiên binh xuất thế





Chỉ trong vài lần hô hấp, Cửu Long Trầm Kim Đỉnh chấn động càng lúc càng thêm kịch liệt, phảng phất như sắp có đồ vật gì đó muốn từ bên trong phá đỉnh bay ra.

Gương mặt Nhạc Vũ càng thêm ngưng đọng lại, nhưng vẫn chưa mở nắp đỉnh. Hắn thi triển pháp quyết, đem trận bàn dời ra sau gáy mình, lại đem Huyền Nguyên Tụ Linh trận kỳ tế lên quay chung quanh người, chỉ một thoáng sau đại lượng ngũ hành linh lực liền tuôn ra.

Đây chính là Đại Ngũ Hành Tụ Linh Nhị Pháp đại trận đã được cải biến, Nhạc Vũ e ngại mỗi lần bày trận quá mức phiền toái, hơn nữa còn tốn nhiều thời gian, sẽ bất lợi trong việc đấu pháp. Vì thế làm ra thêm một trận bàn, lấy vô số linh trận đem một tòa đại trận cô đọng lại bên trong trận bàn bằng ngọc chất nhỏ như bàn tay, vừa lấy ra liền có thể sử dụng, không cần như trong dĩ vãng phải tiêu hao trí nhớ đi tính toán cùng sử dụng Cửu Sách Huyền Hạo Thiêm để bày trận.

Vật này cũng được hắn dùng tiên văn và chữ triện thời thượng cổ cải biến, uy năng so với đại trận nguyên lai tăng lên thêm một tầng. Bên trong nhiều loại pháp bảo trong tay hắn, mặc dù cũng không phải là vật trân quý nhất, nhưng tuyệt đối thực dụng nhất.

Đợi đến khi cảm giác được Hỗn Nguyên Ngũ Hành pháp lực trong cơ thể mình tựa hồ tăng vọt thêm một thành, Nhạc Vũ bắt đầu dùng Thủy Hỏa Chư Thiên Âm Dương Ngũ Luân Ấn đánh vào bên trong cự đỉnh. Cơ hồ đánh ra chuyên nhất thủ ấn liền làm sắc mặt hắn trở nên trắng bệch, tựa hồ tiêu hao thật lớn, khí huyết vô lực.

Đã thành công!

Một canh giờ sau, trong con ngươi Nhạc Vũ hiện lên một tia sáng bóng, sau đó vung tay lên, Tiểu Chư Thiên Hàn Tinh Tinh Sa liền phát ra hoàng quang nhàn nhạt, đem Thiên Mộc Kiếm cùng vài món trọng bảo bố trí quanh người, lúc này kết xuất thủ ấn cuối cùng, đem một cỗ pháp lực mênh mông cuồn cuộn đánh vào bên trong cự đỉnh.

Trong chốc lát liền nghe được một trận long ngâm phượng minh, nắp đỉnh bỗng dưng bị mạnh mẽ nhấc lên, sáu đạo quang hoa phóng lên cao, bắn nhanh đi.

Há có thể cho phép các ngươi chạy thoát!

Nhạc Vũ lạnh lùng cười một tiếng, Tiểu Chư Thiên Hàn Tinh Tinh Sa chợt tản mát ra nguyên từ lực mạnh mẽ, đem sáu đạo quang hoa bó buộc lại, mấy trọng bảo khác cũng vây quanh, đem sáu đạo quang hoa bức lui trở về.

Bất quá mấy đạo quang hoa không ngừng giãy dụa, cố gắng ra sức chạy trốn. Thời gian trôi qua, Tiểu Chư Thiên Hàn Tinh Tinh Sa cùng vài món trọng bảo như có vẻ không thể trấn áp.

Nhạc Vũ không chút để ý, tiếp tục thúc giục ấn quyết trong tay, sau đó miệng phun ra một chữ:

Ngưng!

Chỉ một thoáng, sáu đạo quang hoa khựng lại trên không trung, hiện ra thân hình. Rõ ràng là hai lam hai hồng, còn có hai huyền binh cơ hồ hoàn toàn trong suốt. Phân thành ba cặp đao kiếm thật rõ ràng.

Nhạc Vũ vừa thi triển pháp lực đem sáu thanh huyền binh mạnh mẽ lôi tới trước người. Nhìn thấy khí linh bên trong không ngừng giãy dụa, với trăm vạn thạch pháp lực của hắn dường như có chút không thể trấn áp.

Hắn cắn đầu lưỡi, phun ra một ngụm tinh huyết lên sáu thanh huyền binh, đến lúc này chúng mới yên tĩnh xuống.

Sau đó hắn lạnh lùng cười nói:

Các ngươi do ta dùng tinh huyết nuôi dưỡng, lấy Tam Muội Chân Hỏa luyện thành. Trời sinh cùng ta có cảm ứng, có thể tùy ý sai khiến, làm sao các ngươi muốn chạy thì có thể chạy thoát đây! Biết điều một chút cho ta hoàn toàn luyện hóa, chớ si tâm vọng tưởng!

Hắn vừa nói xong vài món huyền binh dùng long hồn cùng hỏa hoàng hồn chế luyện càng giãy dụa kịch liệt.

Nhạc Vũ thấy thế cau mày, trong lòng có chút phiền não, lại quát lạnh lần nữa:

Ta biết các ngươi khi còn sống là chân long thiên hoàng, cũng từng ngạo tiếu một phương, tuyệt không cam tâm để một tu sĩ Đại Thừa nho nhỏ làm khí linh tiên binh. Nhưng các ngươi đừng quên, sinh tử của các ngươi cũng chỉ nằm trong nhất niệm của ta! Lại muốn giãy dụa, cẩn thận ta diệt trí nhớ thần hồn! Sáu tiên binh của ta tuy phẩm cấp còn thấp, nhưng lại dùng Tử Thần Thiên Tinh chế luyện, ngày sau có vô hạn phát triển. Làm khí linh cho ta, ngàn vạn năm sau chưa chắc không thể được như Ngọc Đỉnh chân nhân cùng Đa Bảo đạo nhân, còn có thể bỏ qua nguyên xác, cải tạo hình thể đắc đạo!

Hắn nói tới Ngọc Đỉnh chân nhân cùng Đa Bảo đạo nhân chính là hai Đại La Kim Tiên nổi danh thời đại hồng hoang, pháp lực chỉ kém hơn Đạo tổ.

Theo tin đồn thời thượng cổ, bản thể của hai vị này đều là tiên thiên linh bảo. Khi hồng hoang sơ khai, thoát xác biến hóa, chứng thành Kim Tiên đại đạo.

Ngoài hai vị này, cũng có không ít tiên nhân là từ linh vật biến hóa. Nhưng nếu bàn về danh khí vẫn còn kém họ. Quả nhiên lời vừa thốt ra, sáu tiên binh đều bình tĩnh lại, trôi nổi trước người.

Nhạc Vũ không khỏi thầm thở ra một hơi, nếu xóa đi ý thức của chân long thiên hoàng, thật ra không phải là không thể nào. Nhưng như vậy cũng ý nghĩa những khí linh kia sẽ mất đi bản lĩnh thần thông cùng trí nhớ, tất cả đều hoàn toàn tiêu tán, khiến cho uy năng của huyền binh bị giảm đi. Giờ phút này có thể làm cho chân long thiên hoàng không tiếp tục phản kháng, như vậy không còn gì tốt hơn. Không tới vạn bất đắc dĩ, hắn cũng không nguyện sử dụng thủ đoạn cực đoan đến như thế.

Hắn không chút do dự, đầu tiên đem đôi đao kiếm trong suốt cầm trong tay. Bắt đầu đem từng đạo hồn ấn đánh vào bên trong, có được chân long thiên hoàng phối hợp, hơn nữa đôi đao kiếm được Nhạc Vũ sử dụng Tam Muội Chân Hỏa thiêu đốt khí huyết thần hồn luyện chế mà thành, quá trình luyện hóa cũng trở nên thật dễ dàng. Chỉ trong chốc lát một đao một kiếm đã phát ra tiếng rít, cùng thần hồn của hắn mơ hồ hô ứng, bắt đầu xoay tròn quanh người hắn.

Ngay khi Nhạc Vũ nhìn thấy hai lưỡi đao cùng kiếm đồng thời biến mất, phảng phất như không hề tồn tại, lại đem canh kim kiếm khí trong cơ thể đưa vào bên trong. Chỉ trong chốc lát liền lộ ra hai đạo đao mang kiếm khí vô cùng sắc bén.

Dùng Tử Thần Thiên Tinh hỗn hợp cùng vài chục loại tài liệu siêu phẩm như linh kim lại lấy kim hệ Yêu Tiên long đan làm hạch tâm, long hồn làm khí linh, khiến hai tiên binh trở nên vô cùng lợi hại.

Thử lại kiếm quyết cảm thấy thật như ý. Đặc biệt xương cổ chân long trong đao cùng âm trận lớn nhỏ bên trong, toàn bộ đều viên mãn, dù liên tục tiến vào Bi Tuyệt Thất Hận Thất Sát Diệt Âm Đao thất chuyển cũng vẫn dư thừa lực lượng, lúc này trong ánh mắt Nhạc Vũ mới lộ vẻ hài lòng.

Hai thanh đao kiếm này vừa có thể thi triển được đao pháp kiếm quyết do hắn tự nghĩ ra, hơn nữa còn có thể sử dụng Vô Tướng Kiếm cùng Phân Quang Thác Ảnh Kiếm, giúp hai môn thần thông này phát huy được tới mức tận cùng.

Lúc trước Vô Hình Hàn Phách Kiếm tuy thật vô ảnh vô hình, nhưng vì phải súc tích hàn lực, vì thế rơi xuống hạ tầng, dễ dàng bị tu sĩ phát hiện.

Ta lấy Quảng Lăng Tuyệt Kiếm làm cơ sở, cải biến ra Thiên Ý Tuyệt Kiếm cùng Nghịch Thiên Đao Quyết, như vậy thanh kiếm này tên là Thiên Ý, đao tên là Nghịch Thiên!

Nhạc Vũ vừa niệm ra tên của hai thanh huyền binh, ngay lập tức trên thân kiếm đao hiện lên chữ triện Thiên Ý cùng Nghịch Thiên thật rõ ràng. Long Hoàng hồn bên trong thân kiếm cũng liên tục gầm thét không ngừng.

Hai đôi đao kiếm khác Nhạc Vũ cũng đem đi tế luyện, một đôi tên là Kiếp Hỏa Băng Phách, một đôi khác gọi là Thiên Đình Hàn Cực.

Sau khi Nhạc Vũ luyện hóa xong chỉ thoáng thử dùng, sau đó đánh vào bên trong Biểu Lý Càn Khôn Đồ, đặt cạnh hai cỗ thân ngoại hóa thân.

Thật ra nếu nói về giá trị uy năng, hai đôi đao kiếm dùng yêu đan thần thú cao cấp chế luyện phải cao hơn hai thanh huyền binh Thiên Ý Nghịch Thiên. Nhưng nếu nói về mức độ sắc bén, lại kém hơn một chút. Vì vậy Nhạc Vũ mới tuyển hai thanh này dùng làm huyền binh sử dụng cho bản thể.

Thật ra giờ phút này sáu thanh đao kiếm chỉ có thể được xem là đao kiếm phôi thai mà thôi. Nhạc Vũ vẫn chưa thiết kế linh trận quá mức phức tạp vào bên trong, bởi vì tận lực tránh việc thất bại.

Lấy thân thể Đại Thừa luyện chế tiên binh vẫn thực sự vượt cấp quá nhiều. Mặc dù bên cạnh hắn có Cửu Long Trầm Kim Đỉnh cùng Tiên Thiên Địa Tâm Tử Diễm, nhưng hắn vẫn không dám nắm chắc. Mà yêu đan long hồn dùng làm tài liệu luyện khí cũng là tài liệu cao nhất trong thế giới này, mặc dù ngày sau có thể phi thăng hồng hoang bản giới, cũng chưa chắc có thể tìm được. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Vì vậy Nhạc Vũ phải vô cùng cẩn thận, hết thảy đều dùng tỷ lệ thành công tới suy tính. Sáu thanh tiên binh đều chỉ có tiên trận cực kỳ thô thiển mà thôi.

Nhưng cũng may có Tử Thần Thiên Tinh luyện chế, tương lai sẽ còn phát triển vô tận, ngày sau nếu bản lĩnh phương diện trận đạo cùng luyện khí tăng lên, có thể sửa đổi lại thêm lần nữa.

Đem sáu thanh tiên binh xử lý xong, Nhạc Vũ vẫn chưa đóng cửa Tiên Thiên Địa Tâm Tử Diễm, lại lấy ra Tử Khuyết Thiên Chương đặt ngay trước người. Giờ phút này hắn mượn lực lượng trận đồ mới luyện ra, cũng không cách nào đánh ra được Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang tầng mười bốn. Nhưng giờ phút này huyền binh đã thành cũng là có biện pháp khác.

Tiện tay đem Nghịch Thiên Đao cùng Thiên Ý Kiếm đưa tới trước người, sau đó dùng pháp lực thúc giục, phun ra một tia canh kim kiếm khí, đánh thẳng vào Tử Khuyết Thiên Chương.

Nếu đổi lại là Vô Hình Hàn Phách Kiếm, dù muốn phá vỡ tầng phòng hộ ngoài cùng của Tử Khuyết Thiên Chương cũng khó khăn. Canh kim kiếm khí vô cùng sắc bén, mãi cho tới khi tầng kim quang xuất hiện mới ngăn trở được tia canh kim kiếm khí.

Ngay sau đó Nhạc Vũ mượn lực lượng trận bàn của Đại Ngũ Hành Tụ Linh Nhị Pháp đại trận, đánh ra một đạo Ngũ Sắc Thần Quang tầng mười ba, quả nhiên thành công phá vỡ.

Đặt tay lên trên sách, tâm thần Nhạc Vũ nhất thời cảm thấy hoảng hốt, hoàn toàn lâm vào bên trong thế giới trong sách.

Giờ khắc này hắn đang ở bên trong thế giới ảo cảnh trong sách, nhìn thấy tình cảnh hồng hoang sơ khai khai thiên tích địa. Chẳng qua tin tức không hoàn toàn trọn vẹn, hắn vừa tỉnh ngộ ra, không gian ảo cảnh này cũng thật cực kỳ có hạn.

Vẫn còn một thiên Tử Khuyết Thiên Chương! Dường như ghi chép tất cả đại đạo từ khi vũ trụ sơ khai. Nhưng nếu Hồng Quân đạo nhân phỏng chế Tạo Hóa Ngọc Điệp, nhất định bên trong vẫn còn nhiều nơi thiếu sót. Nhưng đối với tu sĩ hậu thế hồng hoang mà nói, có thể xem thấy vật này đã có tạo hóa thật lớn. Không trách được Tử Vân đạo nhân nói vật này có thể giúp người tiến vào Kim Tiên đại đạo.

Thần trí Nhạc Vũ chìm vào trong nửa mê nửa tỉnh, không biết qua bao nhiêu thời gian hắn mới từ từ thanh tỉnh lại. Trước tiên hắn liền thở sâu một hơi, trong mắt lộ vẻ hoảng sợ.

Hắn nhìn thấy mình đưa thân vào trong hồng hoang, nhìn thấy được tràng diện chiến đấu thật lớn!

Thật sự làm cho hắn cảm thấy bản thân mình ở trước mặt thiên địa oai nhỏ bé thế nào, phảng phất chỉ là tro bụi, một khắc kia, đạo tâm của Nhạc Vũ thiếu chút nữa đã bị dao động.