Quan Lộ Thương Đồ

Chương 630: Náo Nhiệt




- Mọi việc xử lý thế nào rồi, có phải mời tao ăn cơm không vậy?

Trương Khác trong điện thoại hỏi Đỗ Phi.

- Mẹ nó, sự tình còn rối rắm hơn tụi tao tưởng. Có phải mày đã sớm nghĩ đến có tình huống như vậy phát sinh hay không? Trước đó cũng không nói một tiếng, hại tụi tao phải cuống cuồng lên...

- Ha ha, đó chỉ trách tụi mày rất non...

Trương Khác vừa đi ra ngoài, vừa nói điện thoại:

- Nói một chút xem, đã xảy ra chuyện gì rồi?

- Lấy được hợp đồng đầu tư cùng giấy trao quyền từ chỗ chị Triệu, thấy thời gian còn đủ, tao liền cùng Mông Nhạc đi tìm bí thư Đoàn ủy trường, chuẩn bị nói chuyện thành lập hiệp hội mới...Má nó, căn bản không tin tụi tao có thể lấy được khoản đầu tư 10 triệu từ Vườn Sồi. Trước mặt tụi tao liền gọi điện cho Vườn Sồi xác nhận việc này. Chị Triệu lại gửi qua một bản sao. Cái này càng tệ hơn. Ổng ép hỏi tụi tao toàn bộ quá trình, may là Mông Nhạc bịa được. Ở đây tốn hết hơn tiếng đồng hồ. Bịa một hồi, cuối cùng giống như chúng ta làm hiệp hội sáng nghiệp là mục đích chính, mở tiệm Inte chỉ là cung cấp một cái sân chơi cho hiệp hội sáng nghiệp vậy. Ông bí thư Đoàn ủy tự cho là đã rõ ràng mọi chuyện, bảo tụi tao chờ ở trong phòng làm việc, rồi ổng chạy đi tìm hiệu trưởng Lý Hồng Minh báo cáo việc này. Mày nói xem có phải càng làm càng rối không?

Trương Khác cười ha ha:

- Có phải sợ rồi không?

Phải biết, Quỹ đầu tư mạo hiểm của Vườn Sồi tháng 9 phê duyệt thông qua năm hạng mục khai phát kỹ thuật, tổng ngạch còn chưa đến 10 triệu, thực tế lần đầu phát ra cũng chưa đến 1 triệu.

Mông Nhạc, Đỗ Phi xem như sinh viên của ĐH Đông Hải, không ngờ có thể từ Vườn Sồi lấy được vốn đầu tư sáng nghiệp 10 triệu, bản thân nó đã là một việc kinh thế hãi tục, kinh động cả Lý Hồng Minh cũng không phải việc trọng đại gì.

- Cũng không nắm chắc lắm.

Đỗ Phi vẫn còn bất an:

- Mày qua đây giúp tụi tao chút đi?

- Được thôi, nói như thế nào thì tao cũng phải có danh hiệu quản lý.

Trương Khác cười cười:

- Nhưng cho dù đến đâu, cũng là mày và Mông Nhạc là chủ lực, tao cũng chỉ qua đó chơi thôi...

10 triệu tài chính, Trương Khác ngoại trừ muốn ủng hộ Đỗ Phi làm hạng mục tiệm Inte, hạng mục khai phát trò chơi, còn để lại khoảng trống rất lớn, chính là muốn biến hiệp hội sinh viên sáng nghiệp thành hiệp hội sáng nghiệp chân chính.

Một số hạng mục sáng nghiệp có tính chất thí nghiệm, hoặc nói có tính chất nghiêng về thương nghiệp, tự nhiên không có khả năng lấy được đầu tư từ Vườn Sồi, nhưng hiệp hội sáng nghiệp lại được lựa chọn dành cho sự ủng hộ. Như vậy, Hiệp hội Sáng nghiệp mới chính thức có càng nhiều, càng rộng khắp ý nghĩa thực tiễn cùng ý nghĩa mở rộng.

Một bộ phận công tác rất quan trọng của Đoàn ủy trường là quản lý các loại tổ chức học sin, lại không thể trực tiếp nhúng tay vào quản lý công tác của các viện, thường sẽ thiếu hứng thú. Không chỉ nói so với các viện các khoa, dù trong bộ môn trực thuộc trường, Đoàn ủy trường cũng là cơ cấu không có tiếng nói.

Ở một nơi như vậy, vào buổi chiều buồn ngủ, hai sinh viên của Học viện Thương mại Quốc tế đột nhiên gõ cửa đi vào nói họ lấy được đầu tư sáng nghiệp 10 triệu của Vườn Sồi, còn muốn lợi dụng khoản đầu tư này thành lập một tổ chức học sinh mới ủng hộ học sinh sáng nghiệp, thần kinh của Cung Như Xuân bị kích thích lập tức phấn khởi lên, hình như có thể tưởng tượng ra tương lai đông đảo giới truyền thông ký giả vây quanh, hào quang vờn quanh.

Cho dù Cung Như Xuân tương đối quen thuộc Mông Nhạc, là chủ tịch Hội Sinh viên của Học viện Thương mại Quốc tế, lại là cán bộ trụ cột của Hội Sinh viên trường, nhưng vẫn lo lắng gọi điện thoại đến trung tâm sáng nghiệp Vườn Sồi xác nhận chuyện này.

Sau khi xác nhận, cũng kiềm chế tính tình, tường tận lý giải quá trình một chút, mới chạy tới tìm hiệu trưởng Lý Hồng Minh báo cáo -- cũng là phó hiệu trưởng phân công quản lý công tác Đoàn ủy trường không có ở nhà, mới khiến hắn nắm được cơ hội xuất hiện trước mặt Lý Hồng Minh.

Lý Hồng Minh quả thật có hơi nắm không được mạch đập của Cẩm Hồ, song đây tuyệt đối là chuyện tốt. Ông ta không tiện tự mình đứng ra, tìm Cung Như Xuân lý giải tình huống, lại nghe nói hai sinh viên đều là của Học viện Thương mại Quốc tế, chỉ thị Cung Như Xuân tìm Thôi Quốc Hằng chú trọng đến chuyện này.

Trương Khác chậm rãi đi tới phòng làm việc hiệu trưởng, gặp được Thôi Quốc Hằng cùng Ngụy Đông Cường, còn có chủ nhiệm khóa Tần Cương của Mông Nhạc cũng sải bước từ một bên khác đi tới. Thôi Quốc Hằng là nhận được điện thoại của Lý Hồng Minh, lại cùng Cung Như Xuân thông qua điện thoại lý giải cụ thể một chút, liền từ bên học viện chạy tới. Trước khi đi ra, cũng gọi cả chủ nhiệm lớp của Đỗ Phi và Mông Nhạc.

Mặc dù nghe Cung Như Xuân nói sự tình là Mông Nhạc cùng Đỗ Phi làm ra, thấy Trương Khác xuất hiện ở chỗ này, Thôi Quốc Hằng, Ngụy Đông Cường cũng không cảm thấy đặc biệt kỳ lạ.

Trí nhớ của Thôi Quốc Hằng vẫn còn chưa quá kém, hắn tương đối quen thuộc Mông Nhạc, Trương Khác, Đỗ Phi, hai tân sinh này mới vừa nhập học. Ngày hôm qua hắn cũng vừa mới nghe Ngụy Đông Cường giới thiệu qua.

Trên đường đi tới đây, lại cùng Ngụy Đông Cường lý giải một chút bối cảnh của hai sinh viên này, chẳng qua nghe Cung Như Xuân nói chuyện là Mông Nhạc dẫn đầu làm ra, cũng không liên tưởng đến việc họ nhận được tiền của Vườn Sồi dính dáng tới bối cảnh gia đình của Trương Khác, Đỗ Phi. Đương nhiên ảnh hưởng khẳng định sẽ có một ít.

Cho dù sau lưng thực sự có nhân tố gì khác, nhưng đặt ra trước mắt chỉ là kế hoạch thương nghiệp của một sinh viên năm 3 của Học viện Thương mại Quốc tế, cùng hai sinh viên mới liên hợp làm ra nhận được trung tâm sáng nghiệp đầu tư Vườn Sồi 10 triệu.

Khi Thôi Quốc Hằng đi tới vẻ mặt nghiêm túc -- vừa nghe đến việc này, trong lòng hắn không thích lắm. Đêm qua còn ở quán cơm Tây gặp được Mông Nhạc, cũng không đạt được một số tin tức gì.

Nhưng thấy được Trương Khác ngược hướng đi tới, vẻ mặt hắn liền trở nên sôi nổi, đứng ở trên bậc thang đợi Trương Khác đi tới, thân thiết kéo lấy vai y, nói có ý trách cứ:

- Làm ra chuyện lớn như vậy, sao trước đó không nói với chủ nhiệm Ngụy của các em một tiếng?

Thôi Quốc Hằng vừa nói như thế, trong lòng Ngụy Đông Cường tự nhiên rất không thích. Thôi Quốc Hằng tươi cười hớn hở, hắn tự nhiên càng không thể xụ mặt, nhưng hắn còn chưa làm được như thường đi ứng phó cục diện trước mắt, sắc mặt khó coi đến độ sắp phát khóc.

Tần Cương, chủ nhiệm lớp của Mông Nhạc, đồng thời là bí thư Đoàn ủy học viện, tương đối cởi mở hơn, cười nói:

- Tiểu tử Mông Nhạc kia cũng quá dối trá, cũng chưa từng nói trước với tôi một tiếng, thường ngày còn cùng em ấy thân thiết như thế. Nhưng mà vẫn là mấy tiểu tử này có năng lực...

Ngược lại hắn cũng cao hứng thay cho Mông Nhạc.

Đi tới phòng làm việc của Cung Như Xuân, đẩy cửa đi vào, chợt nghe được giọng nói hưng phấn của Cung Như Xuân:

- Viện trưởng Thôi, lần này học viện của thầy nở mày nở mặt rồi, ba tiểu tử này rất giỏi, tháng 9 Vườn Sồi thông qua năm hạng mục, tổng ngạch còn chưa đến 10 triệu đâu.