Quan Lộ Thương Đồ

Chương 703: Phương hướng phát triển kỹ thuật(2)




Trương Khác uống trà, ánh mắt đảo qua mọi người, ánh mắt nhìn những người này còn nóng bỏng hơn cả khi thấy tình nhân của mối tình đầu:

- Làm kỹ thuật nghiên cứu, tôi là thường dân, nhưng tôi vẫn chưa phải nông cạn.. Đàm Vân Tùng... Hàn Cách... Trương Chấn Hằng... Vi Nguyên Chân, Thư Cường... Vương Vệ Lương... Lương Thanh Dương.

Ánh mắt y chậm rãi đảo qua, trên mặt mỗi người đều dừng lại một giây đồng hồ:

- Các anh làm việc rất có thành tích. Tên của mỗi người, trước khi tôi và mọi người gặp mặt cũng đã có nghe qua, có thể mời những nhà khoa học nhất lưu như mọi người về Cẩm Hồ công tác, đó là mộng tưởng cho tới nay của tôi. Báo cáo về phát triển kỹ thuật tương lai của mọi người đưa về Cẩm Hồ, một chữ tôi cũng không bỏ đọc.

- Còn đọc nhiều lần. Ngồi ở chỗ này, nhiều đoạn sục sôi nhân tâm, hiện tại đều hiện lên trong đầu. Thời đại kỹ thuật số đã mở ra, vô số cái yếu kém cỡ nào, chúng ta nhất định phải đưa nó lên. Ngoại trừ chư vị đang ngồi, còn có không ngừng nhà khoa học, kỹ sư ưu tú gia nhập, cũng hy vọng Cẩm Hồ có thể bồi dưỡng ra các nhà khoa học, kỹ sư nhất lưu...

Đêm cuối mùa thu ở Tượng Sơn yên tĩnh không tiếng động, những người tinh lực dồi dào cũng đều đã đi vào giấc ngủ. Trong gian Nhã thất vẫn còn ánh đèn từ cửa sổ chiếu ra, rơi vào đình viện, hòa tan với ánh trăng.

Cẩm Hồ hoàn toàn công khai kỹ thuật ĐTDĐ số đạt được từ Đức Nghi, muốn bảo trì toàn diện ưu thế dẫn đầu về kỹ thuật, đó là người si nói mộng, Cẩm Hồ phải nắm được xu thế của tương lai, tập trung lực lượng đi phát triển kỹ thuật hạch tâm của mình. Chỉ cần trên kỹ thuật hạch tâm bảo trì ưu thế dẫn đầu. Vậy có thể đứng trên đỉnh cao của kim tự tháp.

Trắng đêm khó ngủ, mỗi người đều có kiến giải riêng đối với tương lai phát triển của kỹ thuật số. Cố tìm cái chung, gác lại cái bất đồng. Trước tiên phải định ra phương hướng nghiên cứu, rồi tập trung lực lượng kỹ thuật trong tay đi công phá.

Đại hội bán hàng có cái gì đáng xem? Người chân chính có tầm mắt sẽ không đi ca ngợi huy hoàng lúc này của Cẩm Hồ, huy hoàng chân chính còn ở phía sau. Tụ tập mọi người đến Hải Châu, chính là muốn nghị định ra một phương hướng cho phát triển kỹ thuật tương lai của Cẩm Hồ.

Trương Khác không phải là người ngoài cuộc, kỹ thuật số của lĩnh vực điện tử tiêu dùng cuối cùng phải ứng dụng đến sản phẩm điện tử mới có thể tính thành công, ai có thể rõ ràng hơn y xu thế phát triển của sản phẩm điện tử tiêu dùng vào tương lai 10 năm.

Quỹ tích lịch sử đã thay đổi, một mẫu mã sản phẩm điện tử lưu hành có xu thế lịch sử nhất định, cũng có tính ngẫu nhiên rất lớn, còn có nhân tố cạnh tranh lẫn nhau của các ôm trùm trong ngành điện tử.

Đương nhiên, những người nhạy cảm có tầm nhìn xa đối với thị trường sản phẩm điện tử tiêu dùng, và có nhận định về xu thế phát triển của nó đối với tương lai cũng sẽ không kém hơn Trương Khác bao nhiêu.

Trương Khác không phải là xuất thân kỹ thuật, tri thức tích lũy đối với các phương diện như mạch tổ hợp, công trình tài liệu, chỉ là vừa mới đạt đến mức độ phổ cập khoa học, nhưng mời những nhân tài đứng đầu như Đàm Vân Tùng gia nhập Cẩm Hồ, Trương Khác đều là kiên trì muốn nói chuyện với họ, sau đó mới có thể xác định sau cùng. Những nhân tài đứng đầu như vậy sau khi gia nhập, sẽ ở trên trình độ nhất định sẽ chủ đạo phương hướng phát triển kỹ thuật của Cẩm Hồ.

Đầu tiên Trương Khác muốn xác định tư tưởng phát triển kỹ thuật của y là phù hợp với xu thế lịch sử, đây là một tố chất người lãnh đạo phải có. Đầu tiên Trương Khác phải dẫn dắt theo phương hướng chính xác.

Cẩm Hồ muốn vượt qua SamSung, Sony, không có nhiều tài nguyên có thể đi lãng phí, cho nên nhất định phải ngay từ đầu phải nắm giữ phương hướng phát triển kỹ thuật chính xác.

Đề xuất ra khái niệm một mẫu mã sản phẩm điện tử, rất dễ, thiết kế xa hoa cũng rất dễ, nhưng muốn cuối cùng hình thành sản phẩm hoàn mỹ không tỳ vết, cũng không phải dễ dàng chút nào.

Trương Khác đề xuất khái niệm MP3 đã tròn thời gian hai năm, Cẩm Hồ hầu như tập trung phân nửa lực lượng kỹ thuật đi giải các nan đề kỹ thuật tương quan, lúc này mới miễn cưỡng hợp ý.

Đổi lại là những ông trùm điện tử như SamSung hoặc là Sony, sau khi đề xuất khái niệm sản phẩm, có lẽ chỉ cần ba đến năm tháng là có thể đưa ra được sản phẩm tương đối hoàn mỹ.

Đây là chênh lệch.

Cẩm Hồ khuyết thiếu không phải là khái niệm sản phẩm mới, khuyết thiếu chính là lực lượng kỹ thuật cùng cơ sở kỹ thuật để thực hiện khái niệm sản phẩm.

Cái này bao gồm Vườn Sồi, phòng thí nghiệm ESS, cùng với các trung tâm thiết kế sản phẩm lớn, toàn bộ lực lượng kỹ thuật ở bên trong trung tâm nghiên cứu phát triển kỹ thuật ứng dụng, cũng bao gồm hệ thống sản xuất điện tử công nghiệp hoàn thiện.

Suốt đêm chưa ngủ, Trương Khác cùng mọi người trắng đêm thảo luận.

Quản lý nguồn điện, màn hình LCD, kỹ thuật tần số vô tuyến, kỹ thuật vô tuyến, kỹ thuật kiểm tra, đều là một số kỹ thuật hạch tâm kỹ thuật ĐTDĐ số phải phát triển, nhưng Cẩm Hồ muốn trở thành xí nghiệp lĩnh quân của sản nghiệp ĐTDĐ, thậm chí nếu có thể cung cấp một nơi khai phát thiết kế ĐTDĐ cho các cửa hàng ĐTDĐ khác, chí ít phải có năng lực cung cấp vi xử lý băng tần cơ sở số (chip băng tần cơ sở), hoặc là một loại trong ứng dụng vi xử lý.

Theo công năng ứng dụng của ĐTDĐ càng ngày càng được nâng cao, khoản kỹ thuật tổng thể của ứng dụng vi xử lý đã vượt qua chip băng tần cơ sở số.

Khai phát ứng dụng vi xử lý của ĐTDĐ số đối với Cẩm Hồ là một hạng mục nhập môn tương đối dễ, sau khi nhập môn thì yêu cầu tập trung càng nhiều tài nguyên kỹ thuật theo phương hướng phát triển.

Đương nhiên, lúc này khai phát chip băng tần cơ sở dễ hơn cũng chỉ là tương đối, chân chính muốn làm thì sẽ không dễ dàng chút nào. Tại khoản này, Cẩm Hồ vẫn là thiếu khuyết kỹ thuật, kỹ thuật ĐTDĐ số tiếp nhận từ trong tay Đức Nghi cũng không bao gồm kỹ thuật vi xử lý. Trương Khác đều muốn phân một chén canh trên chip băng tần cơ sở, lúc này tự nhiên không có đạo lý không làm ứng dụng vi xử lý này.

Đặc biệt thấy được kinh nghiệm khai phát phong phú của Hàn Cách ở trên phương diện ứng dụng vi xử lý này, Trương Khác liền muốn hắn đi lãnh đạo một tập thể chuyên nghiệp đi làm cái này.

Trương Khác tin tưởng, bảy tám năm sau, đặc biệt là sau khi smartphone xuất hiện, tầm quan trọng của khoản ứng dụng vi xử lý này sẽ vượt quá chip băng tần cơ sở.

Trương Khác còn đề xuất thêm một yêu cầu, chính là muốn Vườn Sồi tiến vào lĩnh vực cài đặt Hệ điều hành Linux.

Thời đại smartphone còn sớm, trong từ điển điện tử của công ty hữu hạn khai phát điện tử Ái Đạt chỉ xem như là PDA, xem như là "sản phẩm đê đoan" của PDA, không cần cài vào Hệ điều hành.

Nguyên nhân chính là vì đê đoan, Cẩm Hồ mới có thể ung dung như thường tiến vào lĩnh vực cài đặt Hệ điều hành Linux, từ dễ đến khó khai phát bản thân căn cứ vào Hệ điều hành Linux.

Năm 97, nhân viên kỹ thuật trong nước biết có Hệ điều hành Linux này thì như lông phượng và sừng lân, càng không cần nói kinh nghiệm khai phát tương quan. Khi Trần Tín Sinh chọn nhân viên tại Đông Nam Á, Trương Khác cố ý bảo hắn chú ý nhân tài kỹ thuật của phương diện này.

Tư lịch của Vi Nguyên Chân, so với bọn Đàm Vân Tùng, Hàn Cách kém một chút, nhưng hắn ở trên phương diện lãnh đạo tập thể cùng mở rộng Hệ điều hành Linux có kinh nghiệm phong phú. Trương Khác đương nhiên không chút do dự đưa hắn làm kĩ sư chính, do hắn chủ trì công tác phương diện này.