Quan Môn

Chương 186: Không tránh khỏi điều chỉnh




Từ khi Diệp Tử Bình đi vào chủ trì công tác thành phố Minh Châu thì cơ bản không thay đổi một số người tương đối nổi danh bên thành ủy và chính quyền, đây là một hiện tượng tương đối ít thấy.

Đương nhiên, có tình huống này là do quan hệ giữa đồng chí Hồng Chính cùng Diệp Tử Bình khá tốt, thành phố Minh Châu cũng không cần phải xáo trộn đội ngũ cán bộ, tuy Diệp hệ cũng ẩn mấy quân cờ ở đây nhưng điều kiện hiện giờ cũng chưa đủ tư cách ra ngoài sáng vì thế Diệp Tử Bình tạm thời án binh bất động, thậm chí thư ký trưởng cũng lấy lại người cũ của đồng chí Hồng Chính.

Chỉ là vào trung tuần tháng 9 có một sự kiện tương đối quan trọng xảy ra ở thành phố Minh Châu. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

ở một khu của thành phố Minh Châu có một vị Mạnh trưởng phòng họ Mạnh xảy ra tranh chấp với tình nhân, bị tình nhân đâm chết gây nên huyết án kinh thiên, chấn động toàn bộ quan trường thành phố Minh Châu.

Việc này lập tức được báo cáo lên thành ủy và chính quyền, Diệp Tử Bình cùng Chủ tịch thành phố Ngô Viễn Sơn đều nhận được báo cáo, hơn nữa chuyện còn được đưa ra thảo luận trong thường vụ.

Thường vụ hiện giờ của thành phố Minh Châu có 13 người, bao gồm ủy viên cục chính trị, Bí thư thành ủy Diệp Tử Bình, phó bí thư, Chủ tịch thành phố Ngô Viễn Sơn, phó bí thư Tang Kiến Khai, thường vụ thành ủy, bí thư Ủy ban tư pháp Lí Minh Dương, thường vụ thành ủy, Bí thư Ban Kỷ Luật Thanh tra Đặng Tuyền Hữu, thường vụ thành ủy, chủ tịch ban Mặt trận tổ quốc Trần Húc Sơ, thường vụ thành ủy,, thường vụ Phó Chủ tịch thành phố Cam Thế Mậu, thường vụ thành ủy, Phó Chủ tịch thành phố Phùng Viễn Quang, thường vụ thành ủy, trưởng ban tuyên giáo Đinh Biệt Tiết, thường vụ thành ủy, Trưởng ban Tổ chức Quyền Quý Lai, thường vụ thành ủy, thư ký trưởng Hà Thiên Lâm, thường vụ thành ủy, Phó Chủ tịch thành phố Lâm Quang Địa, thường vụ thành ủy, chính ủy cảnh bị thành phố Minh Châu, bí thư đảng ủy thiếu tướng Hứa Đại Bằng.

Sau khi thảo luận xong sự vụ thường ngày, Bí thư Ban Kỷ Luật Thanh tra bí thư Phùng Viễn Quang đề cập tới chuyện của Mạnh trưởng phòng:

- Mạnh Học Hữu gây ra chuyện rất xấu, sinh con với tình nhân đã hai tuổi nhưng vẫn có giấy kết hôn, cấp hộ khẩu, quả thực là bêu xấu thành phố Minh Châu.

Trưởng ban tuyên giáo Đinh Biệt Tiết cũng nói:

- Bên ban tuyên giáo đã ra sức triệt tiêu ảnh hưởng xấu nhưng việc xảy ra giữa ban ngày ban mặt, rất nhiều người thấy được, cho nên che cái nắp cũng là rất khó, tôi thấy thành ủy vẫn nên phải nhanh chóng có hướng xử lý thích đáng.

Chủ tịch thành phố Ngô Viễn Sơn gõ bút tức giận nói:

- Loại người này sao có thể tiến vào đội ngũ cán bộ? Lại còn là cán bộ cấp sở? Tôi đề nghị trước tiên khai trừ đảng viên, do Ban Kỷ Luật Thanh tra triệt để điều tra, nhìn xem phải chăng tồn tại những vấn đề khác.

Có người thầm thì, người ta chết rồi vậy thì khai trừ đảng viên có chỗ lợi gì?

Hơn nữa người chết mọi sự không, mọi người cũng không có cạn tào ráo máng với một người chết. Việc này vẫn dừng ở đây là tốt nhất, tra ra thêm cái gì chẳng phải dính bùn thêm, không thoát được thân.

Mọi người dùng ngòi bút làm vũ khí một hồi, Diệp Tử Bình nói:

- Được rồi, không nghĩ tới tôi vừa tới thành phố Minh Châu thì sinh ra chuyện như vậy, đúng là nặng nề, đúng là công tác cán bộ không thể xem nhẹ. Nghe nói vị trưởng phòng này cũng từ hải ngoại trở về, rất có tài học nhưng vì buông lỏng tu dưỡng bản thân, vất bỏ tính đảng cuối cùng đến mất mạng, chuyện này chúng ta phải lấy đó làm gương.

Diệp Tử Bình vừa nói như vậy, mọi người đều dỏng tai.

Sát ngôn quan sắc, Diệp Tử Bình đi vào thành phố Minh Châu gần một tháng nhưng vẫn chưa hề đưa ra quan điểm về công tác cán bộ. Mọi người hoài nghi có phải vị ủy viên cục chính trị này có phải chưa có ý động. Ai ngờ hôm nay nhân chuyện này, Diệp Tử Bình rốt cục ném ra vấn đề xây dựng cán bộ khiến người ta không thể phản đối.

- Ngay bây giờ cần triển khai, tôi đề nghị, nhân lúc này triển khai quán triệt tính đảng cho cán bộ từ cấp phó phòng trở lên, mọi người xem như thế nào đây?

Diệp Tử Bình hỏi, sau đó quay sang Chủ tịch thành phố Ngô Viễn Sơn nói:

- Đồng chí Viễn Sơn, anh cảm thấy như thế nào?

Tất cả mọi người sững sờ, trong lòng tự nhủ chuyện này tà môn rồi.

Nói như vậy, Bí thư thành ủy cùng Chủ tịch thành phố luôn tỏ thái độ cuối cùng, cũng nên để đám thường vụ nói xong mới có thể làm đánh nhịp, không nghĩ tới Diệp Tử Bình vừa lên đã ném ra ngoài ý kiến của mình, hơn nữa trực tiếp hỏi cách nghĩ của Chủ tịch thành phố Ngô Viễn Sơn, chuyện này thật sự là có chút quái dị.

Chỉ là mọi người thông qua chuyện này, cũng nhìn thấy Diệp Tử Bình cường thế, dù sao người ta có hào quang của ủy viên cục chính trị, nhất ngôn cửu đỉnh ah! Coi như là không có chín cái đỉnh, bảy, tám cái đỉnh luôn có, mọi người đang ngồi ở đây, ngay cả Ngô Viễn Sơn cũng không có lực lượng để khiêu chiến.

- Đề nghị của Diệp bí thư rất tốt, tôi hoàn toàn đồng ý.

Ngô Viễn Sơn cũng hơi giật mình với đề nghị của Diệp Tử Bình, chỉ là hắn đương nhiên không có khả năng trực tiếp phản đối vì bản thân cũng không có vấn đề gì, huống hồ chuyện nhân sự là của Bí thư thành ủy.

Bí thư thành ủy cùng Chủ tịch thành phố đều thống nhất, những người khác tự nhiên cũng không có gì để nói, thêm vào một hai câu thì Diệp Tử Bình đề nghị giơ tay biểu quyết.

Mọi người đều nghiêm túc giơ tay.

- Rất tốt, nhất trí thông qua toàn bộ, chuyện này quyết định như vậy đi, phân công cho Tang bí thư cùng Quyền trưởng ban nghiên cứu phương án, nhanh chóng trình lên cho mọi người xem xem.

Diệp Tử Bình khẽ gật đầu, tỏ vẻ hài lòng.

Quyết định xong, Chủ tịch thành phố Ngô Viễn Sơn vừa cười vừa nói:

- Diệp bí thư nhìn vấn đề rất chuẩn, trực tiếp bắt ở chỗ hiểm, trước kia đồng chí Hồng Chính còn công tác ở Minh Châu cũng như vậy, trước hết phải nắm vấn đề cán bộ, một cấp áp một cấp, hiệu quả rất rõ ràng. Những năm gần đây này, đội ngũ cán bộ thành phố Minh Châu là tốt nhưng cá biệt vẫn có kẻ xấu.

Diệp Tử Bình khẽ gật đầu:

- SSiểm này tôi đồng ý.

Phó bí thư Tang Kiến Khai nói:

- Trước kia đồng chí Hồng Chính triển khai làm trong sạch đội ngũ cũng rất có nghề, giờ Diệp bí thư đến Minh Châu làm cũng rất có phương pháp.

Mọi người nghị luận nhao nhao, không khỏi thêm thắt một chút về lúc đồng chí Hồng Chính còn chủ chính thành phố Minh Châu.

Trên thực tế, trước khi Diệp Tử Bình đến thành phố Minh Châu thì mấy vị đương gia trước hoặc là trung ương phái xuống hay phái bản địa, nói thí dụ như đồng chí Giang Thành cùng đồng chí Hồng Chính, hoặc là sớm hơn như Vương bí thư đèu phong độ nho nhã, tu vi cao thâm, thậm chí có thể coi như điển hình của giới trí thức.

Chuyện đề bạt cán bộ những năm 80 ở thành phố Minh Châu không ít du học sinh. Đợt sóng này là những du học sinh học bổng nhà nước ở Mĩ và phương Tây, rất có thực học.

Trước lúc họ đi học đã có kinh nghiệm công tác, sau khi về nước lại được đề bạt nên thành tích đạt được khá cao, coi như đội ngũ tiên phong của quan trường thành phố Minh Châu.

Chính là bởi vì như thế, vô luận là lúc đồng chí Giang Thành hay đồng chí Hồng Chính chủ chính thì thành phố Minh Châu vẫn chủ yếu mượn lực nước ngoài, thu hút đầu tư, ra nước ngoài học tập, dù dân chúng hay cán bộ cũng vậy. Đến năm 90 thì coi như trào lưu chủ đạo, đều có nguồn gốc từ những năm 80.

Hiện giờ số cán bộ này vẫn đa số liêm khiết, số có can đảm tham nhũng rất ít.

- Lúc đồng chí Hồng Chính còn công tác ở đây từng công khai tuyên bố, ánh mắt theo dõi sát cán bộ, đến tận từng người.

Phó bí thư Tang Kiến Khai vừa cười vừa nói:

- Quan điểm của đồng chí Hồng Chính là tôi chỉ quản các anh, các anh nhìn xuống dưới nữa, một cấp chằm chằm một cấp, thiên hạ an vậy. Hôm nay thấy cách làm của Diệp bí thư cũng không sai biệt.

Diệp Tử Bình nghe xong mỉm cười, ông cũng từng nghe qua một số giai thoại về quan trường thành phố Minh Châu. Nghe nói từng có chuyện một quan huyện nào đó từng gặp đồng chí Hồng Chính một người liền nhân cơ hội hàn huyên tìm cơ hội.

Qua mấy câu đầu, hắn thấy sắc mặt lãnh đạo rất tốt liền đưa thuốc ra mời, đồng chí Hồng Chính nhìn qua rồi cầm một điếu. Quan huyện vui mừng quá đỗi, lập tức thò tay châm thuốc.

Hắn mừng thầm, coi như đã thành công để cho lãnh đạo biết mình rồi.

Chỉ là hắn tuyệt không thể tưởng được, vị hắc sát thần đi ra phòng họp liền lệnh cho thư ký:

- Điều tra tên đó cho tôi, tôi cũng không có tiền hút thuốc này, sao hắn có thể.

Không bao lâu sau, vị quan huyện này tiến vào trại giao, hảo hảo học tập mỗi ngày.

Những điều này đều là lời ong tiếng ve, bất quá lúc đồng chí Hồng Chính nhậm chức đã đặt nền móng tốt cho thành phố Minh Châu phát triển. Bầu không khí quan trường ở đây tương đối tích cực, ít nhất còn tuân thủ quy tắc vô công bất thụ lộc, so với đám quan viên kinh thành thu liễm nhiều hơn, cuối cùng kiến tạo quy phạm pháp chế xuất ngoại nội, quản lý thành thị tương đối tốt.

Bởi vậy, lúc Diệp Tử Bình tiếp nhận thì tình huống thành phố Minh Châu so với địa phương nào cũng mạnh rất nhiều.

Đã có căn bản này, hơn nữa Diệp Tử Bình sẽ ra sức thôi động về phương diện kinh tế, tin tưởng thành phố Minh Châu tương lai sẽ là một cỗ xe tốc hành.

Đương nhiên, chỉnh đốn lại vẫn cần phải làm, đây là thủ đoạn để mọi người cảm giác được sự tồn tại của lãnh đạo.

Ngoại trừ thủ đoạn này ra, không có cách gì phù hợp hơn để nhanh chóng khống chế một thành thị lớn như vậy.