Quan Môn

Chương 76: Bố cục của đồng chí Phương Hòa




Thủ đô, số 8 Hạnh Hoa Hồ Đồng, nơi ở của đồng chí Phương Hòa.

Thói quen của đồng chí Phương Hòa ở trong ánh mắt của người khác thoạt nhìn có chút kỳ quái.

Là người phương nam, ông lại chỉ thích loại nhà cấp bốn của thủ đô, điều này làm người khác nhìn vào luôn cảm thấy có chút khó tin.

Nhưng đó cũng không phải là chuyện lớn gì, bởi vì có câu nói củ cải trắng hay củ cải đỏ hoặc rau xanh, đều có chỗ đáng giá của nó.

Ngay khi truyền thông thủ đô bởi vì sự tuyên bố của Diệp Tử Bình mà làm xôn xao ầm ĩ, đồng chí Phương Hòa vốn đang ở phía nam trải qua Tết âm lịch đã lặng yên quay về nhà mình trong thủ đô.

Chỉ là đi cùng đồng chí Phương Hòa còn có một nhân vật cấp quan trọng, chính là bí thư thành ủy thành phố Minh Châu – đồng chí Hồng Chính.

Hiện tại đồng chí Hồng Chính cũng là ủy viên Cục chính trị trung ương, là bí thư thành ủy thành phố trọng yếu trực thuộc trung ương, trở thành ủy viên Cục chính trị trung ương cũng là lẽ tất nhiên, hơn nữa trong ba thành phố lớn trực thuộc trung ương, phân lượng của thành phố Minh Châu cũng là nặng nhất, thậm chí nếu so với bí thư thành ủy thủ đô càng có phân lượng nặng hơn không ít.

Hết thảy là bởi vì địa vị đặc thù của thành phố Minh Châu, không chỉ ở trên kinh tế mà cũng do nhân tố bản địa ảnh hưởng.

Bí thư thành ủy thủ đô tuy có nhiều cơ hội vào đại nội, bài danh phía trên trong ủy viên Cục chính trị trung ương, nhưng lại ở ngay dưới chân thiên tử, bên trong thủ đô có thật nhiều quan hệ rắc rối phức tạp, thuộc về tiêu điểm giao tranh giao tiếp của tất cả thế lực lớn, nhiều chuyện lại phức tạp, khi xử lý thật sự không dễ dàng, lao tâm lao lực còn dễ dàng đắc tội với người, kém hơn nhiều thành phố Minh Châu trời cao hoàng đế xa, bí thư thành ủy vẫn là ủy viên Cục chính trị trung ương, lại nắm thực quyền, nhất ngôn cửu đỉnh.

Lần này đồng chí Hồng Chính hộ tống đồng chí Phương Hòa về thủ đô, lại không có người nào hay biết, tự nhiên là có chuẩn bị mà đến.

-Rốt cục Diệp gia đã bày tỏ thái độ.

Đồng chí Hồng Chính nói ra.

-Ý nghĩ của đồng chí Diệp Tương Kiền vẫn luôn rất rõ ràng, bất quá lập trường của Diệp gia từ trước tới nay luôn trung lập, không tới thời khắc mấu chốt tuyệt đối sẽ không chịu tỏ thái độ, nhưng một khi tỏ thái độ ảnh hưởng lớn phi thường, dù sao trong quân đội đại bộ phận người đều đi theo bọn họ, trong chính phủ người ủng hộ họ cũng có rất nhiều.

Đồng chí Phương Hòa chậm rãi nói.

Lần này đến phía nam qua Tết âm lịch, thuận thế phát biểu một loạt văn vẻ ủng hộ cải cách, tự nhiên đều xuất từ đồng chí Phương Hòa bày mưu đặt kế, nhưng đồng chí Hồng Chính là bí thư thành ủy Minh Châu, có thể phát ra được tác dụng cùng chống đỡ áp lực, vai trò cũng thật sự rất lớn.

-Nhưng thái độ của đồng chí Giang Thành từ đầu tới cuối vẫn không chịu biểu lộ rõ ràng.

Đồng chí Hồng Chính lại nói.

Là người giữ vị trí thủ trưởng số một, đồng chí Giang Thành là do một tay đồng chí Phương Hòa cất nhắc lên, nhưng trong thời kỳ mẫn cảm hiện nay vẫn luôn không bày tỏ thái độ ủng hộ đồng chí Phương Hòa, thật sự có chút kỳ quái.

-Hắn muốn nhìn rõ ràng tình thế mà thôi, tỏ thái độ là chuyện sớm hay muộn.

Đồng chí Phương Hòa đối với chuyện này lại vô cùng khẳng định.

-Nghe nói đồng chí Diệp Tử Bình sẽ dẫn đoàn đến Moscow tham dự phỏng vấn.

Đồng chí Hồng Chính nói tiếp.

Đồng chí Phương Hòa gật đầu tỏ vẻ: Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL

-Thái độ của Diệp gia đã rõ ràng rồi, đồng chí Diệp Tử Bình có ra nước ngoài phỏng vấn cũng không ảnh hưởng gì lớn. Nhưng như vậy cũng tốt, tin tưởng sẽ có rất nhiều người đã nhìn rõ được tình thế, nước cờ này của Hà Vân đi không inh chút nào.

Đồng chí Hồng Chính cân nhắc cảm thấy đúng là đạo lý này.

Động tác của Diệp Tử Bình đã biểu lộ lập trường của Diệp gia, mà lúc này Hà Vân lại cho Diệp Tử Bình ra nước ngoài phỏng vấn, tuy nhìn qua có chút trợ giúp trong việc hắn thống nhất Bộ tuyên truyền, nhưng đồng thời cũng làm cho người xem hiểu được Diệp gia đã có bất mãn đối với phương hướng tuyên truyền của bộ trưởng Hà Vân.

Đã có Diệp gia ủng hộ đồng chí Phương Hòa, cho dù có hoàn toàn rời khỏi chiến trường thì cũng đã đủ lực lượng đối kháng với phái bảo thủ.

Huống chi đồng chí Phương Hòa còn có thật nhiều thủ đoạn còn chưa sử dụng đi ra.

-Nhất thời ẩn nhẫn, chỉ là vì muốn nhìn rõ ràng thêm càng nhiều lòng người, đôi khi lui ra phía sau một bước, ngược lại sẽ càng dễ dàng tiến lên phía trước.

Đồng chí Phương Hòa có chút thở dài nói:

-Trong chuyện lựa chọn người nối nghiệp, chúng ta làm không được tốt lắm!

Năm đó khi thái tổ còn tại vị, đã từng hỏi đồng chí Phương Hòa:

-Sau khi tôi trăm tuổi, thời cuộc biến hóa như thế nào?

Đồng chí Phương Hòa không cần nghĩ ngợi liền đáp:

-Thiên hạ đại loạn, quân phiệt hỗn chiến!

Thái tổ trầm ngâm thật lâu, cho rằng lời của đồng chí Phương Hòa vô cùng chuẩn xác, vì vậy mới hạ quyết tâm liên tục điều động đại quân khu, vẫn giữ nguyên hình thức như vậy cho tới nay.

Bởi vậy đồng chí Phương Hòa cực kỳ xem trong vấn đề quân đội, vấn đề quân đội không xử lý tốt một khi xảy ra sự tình chẳng những ở thời khắc mấu chốt không cứu được chính mình còn có thể bị người quay giáo một kích, vậy thì thật khó làm, cho nên thái độ của Diệp gia đối với đồng chí Phương Hòa đang có ý định quy hoạch cục diện chính trị thêm lần nữa lại trở nên phi thường trọng yếu.

Lúc trước đem Diệp Tử Bình phóng tới Bộ tuyên truyền cũng là do đồng chí Phương Hòa cố ý làm ra, hôm nay rốt cục đã thấy được hiệu quả.

Tuy động tác của Diệp Tử Bình không lớn, ý nghĩa lại sâu sắc, chẳng những đại biểu thái độ của Diệp gia, còn biểu lộ thế lực quân đội ủng hộ đồng chí Phương Hòa, điều này mới là trọng yếu nhất.

Ngay khi đồng chí Phương Hòa cùng đồng chí Hồng Chính đang bàn luận tình thế, nhị lão gia tử đang cùng Diệp Khai tán gẫu.

-Đồng chí Phương Hòa có chút không vừa ý đối tới số một a!

Diệp Khai nói ra.

-Loại lời này ở bên ngoài không nên nói lung tung!

Nhị lão gia tử nói.

-Cháu nghe nói người nối nghiệp hợp ý của đồng chí Phương Hòa là đồng chí Cổ Kiến Nhung từng đảm nhiệm đại tướng biên cương phía tây đi?

Diệp Khai lại hỏi.

-Cũng có nghe nói việc này, nhưng tuổi tác của đồng chí Cổ Kiến Nhung còn quá nhỏ, thời cơ chưa đến.

Nhị lão gia tử đối với việc này khá tinh tường nên thuận miệng hồi đáp.

Vấn đề người nối nghiệp trong Đảng xưa nay luôn thật mẫn cảm, cũng rất khó làm, chủ yếu là vấn đề về cơ cấu quyền lực.

Năm xưa thái tổ ba lần phế ba lần lập lại chết lại trốn, về sau tuy chọn lựa người nối nghiệp nhưng tư lịch của người nối nghiệp quá nông cạn, hơn nữa tầm mắt không xa, không thể nắm bắt toàn cục, không cách nào trấn áp vận nước, không chiếm được mọi người ủng hộ cho nên mới có sự kiện đồng chí Phương Hòa phải rời núi thu thập cục diện.

Mà đồng chí Phương Hòa ở trong vấn đề tìm người nối nghiệp cũng có hai lần lập hai lần phế, trước kia khi tuyển định người nối nghiệp ở trong sự kiện chính trị lập trường bất ổn, phạm vào sai lầm lập trường, kết quả bị kéo xuống, nhìn khắp bốn phía cuối cùng đồng chí Giang Thành mới có cơ hội gia nhập vào ván cờ.

Chỉ là cho tới bây giờ biểu hiện của đồng chí Giang Thành vô cùng bảo thủ, một lòng cầu ổn, làm đồng chí Phương Hòa xưa nay luôn chủ trương đẩy mạnh cải cách nhìn vào tự nhiên là rất không cao hứng, hơn nữa đội ngũ phe phái đồng chí Sở Phong vẫn luôn cản tay, cơ hồ muốn đẩy ngược mười ba năm thành quả cải cách, điều này mới khiến cho đồng chí Phương Hòa ngồi không yên.

Diệp gia ủng hộ, khiến đồng chí Phương Hòa có được quân đội ủng hộ, kế tiếp dĩ nhiên phải có đại động tác.

-Vị trí của đồng chí Giang Thành bất ổn rồi, muốn lấy hay bỏ phải xem quyết đoán của hắn như thế nào.

Nhị lão gia tử nói.

Diệp Khai gật nhẹ đầu, tỏ vẻ đồng ý, hiện tại đồng chí Giang Thành cũng lâm vào thế khó xử.

Tư lịch của hắn không sâu, lúc ấy thượng vị cũng là chuyện ngẫu nhiên, chỉ là sau khi ngồi lên vị trí kia sự tình cân nhắc lại quá nhiều, quốc gia phải ổn định, còn phải phát triển kinh tế, phải khống chế quân đội, xã hội không thể loạn, đồng thời còn phải phản đối giai cấp tư sản tự do hóa.

Chỉ là hiện tại thế lực phái bảo thủ trướng lớn, lực ảnh hưởng của đồng chí Phương Hòa lại yếu bớt, hiện tại đã biến thành xu thế bức vua thoái vị, quả thật làm cho hắn rất có lựa chọn.

Muốn làm một mặt cân bằng là chuyện không khả năng, nhất định phải làm ra lựa chọn có phương hướng rõ ràng.

-Cháu vẫn xem trọng đồng chí Giang Thành đấy!

Diệp Khai nói với nhị lão gia tử.