Quan Thần

Chương 1757: Khó hiểu




Cách trận tuyết rơi lần trước, có lẽ đã trên nửa tháng, tuyết đọng trên đường vẫn chưa tan hết, phần lớn tuyết đã hóa thành nước dơ, chảy vào cống thoát nước. Ở một số góc hẻo lánh hay là chỗ có bong râm, vẫn có thể thấy được tuyết đóng rất dày, như đang nói cho mọi người biết trận tuyết lần trước vẫn còn đó, hoặc lại là một loại ám chỉ, rét lạnh vẫn còn đang tiếp tục, mùa xuân vẫn còn xa.

Tỉnh Tề dưới biểu tượng sắp diễn ra hai cuộc họp sôi nổi, che đậy dưới những lời tâng bốc của các phương tiện truyền thông, mỗi người tỉnh ủy tỉnh Tề, cũng không dám thiếu cảnh giác, đều rất căng thẳng, hai hội nghị này trước khi chưa kết thúc tốt đẹp, ai cũng không dám nói là các hạng công tác đã hoàn hảo tuyệt đối.

Tình huống năm nay, quá đặc biệt, hơi khác thường, ngay cả nhân viên công tác cấp thấp nhất khi bố trí hội trường hội nghị, đề tài được bàn bạc lén lút nhiều nhất là hai hội nghị hôm nay, có thể xuất hiện nốt nhạc không hài hòa gì hay không đây?

Nói cách khác, từ Khâu Nhân Lễ cho tới trưởng phòng phụ trách liên lạc cụ thể của hội đồng nhân dân, đều đối với việc sắp xếp và tiến triển của hội nghi, không chút lơ là.

Hạ Tưởng cũng không dám.

Trần Hạo Thiên gọi điện thoại đến, không giải thích, vừa vào đề đã nói sự việc của tỉnh Tề đã kết thúc, lẽ nào, y có tin tức gì bên trong sao?

- Hai hội nghị vẫn chưa bắt đầu, cũng không dám nói sự việc đã kết thúc, bí thư Trần dựa vào đâu mà nói vậy?

Hạ Tưởng cười ha hả, bật cười ha hả

- Hai hội nghị đúng là còn chưa mời dự họp, nhưng từ tình hình trước mắt mà xem, dám chắc là một đại hội thắng lợi, là một lần đại hội tốt đẹp, không có bất luận nghi ngờ gì, lẽ nào, cậu còn cho rằng sẽ có vấn đề gì?

Giọng điệu Trần Hạo Thiên thực sự nhẹ nhàng, cũng không biết là y có phải thật là không biết tỉnh Tề gặp phải tình huống gay gắt, hay là y cố tỏ vẻ thoải mái.

Hạ Tưởng không thể nói rõ với Trần Hạo Thiên, trong lúc hội nghị hội đồng nhân dân tỉnh Tề mời dự họp, sẽ có tai họa ngầm, hắn là phó bí thư tỉnh ủy, Trần Hạo Thiên là ủy viên bộ chính trị Trung ương, nói chuyện lẫn nhau, phải chú ý thân phận và vị thế của bản thân, cũng chỉ có thể lấp lửng mà nói:

- Mọi việc vẫn là chuyên chú nhiều một chút cho chắc ăn, dù sao cũng là hội nghị trọng đại, không thể có một tí gì lơ là.

- Phó Bí thư Hạ, Lĩnh Nam có tôi, có Kỷ Hỏa, còn có Quan Hoa, cậu cũng có thể đoán được phía sau đã bố trí tỉ mỉ, khẳng định là vì kế hoạch lâu dài của Lĩnh Nam, hiện tại là ba thiếu một, chỉ chờ cậu đến, tiện gióng trống khua chiêng mở tiệc rượu

Buổi tối về đến nhà, lời nói của Trần Hạo Thiên còn vọng bên tai, Hạ Tưởng trong lòng vẫn luôn suy nghĩ không ra một điểm, chính là lời nói Trần Hạo Thiên hiển nhiên là không phải không có lý, nhưng Trần Hạo Thiên cấp bách như thế mời hắn đến Lĩnh Nam, suy cho cùng là ý tứ của một mình Trần Hạo Thiên, hay là bên trong còn có ý đồ của tổng bí thư?

Lần trước ở Bắc Kinh, lúc gặp mặt Tổng bí thư, ý nghĩa tiết lộ ra trong lời nói đầy ẩn ý, cũng là thái độ đồng ý đối với việc hắn đến Lĩnh Nam, chẳng qua là Tổng bí thư rất dân chủ, vô cùng tôn trọng ý kiến của hắn.

Sự việc qua đi mấy tháng, hắn và tổng bí thư cũng không liên hệ, thậm chí ngay cả lão Cổ, ông cụ Ngô, không người nào nhắc lại việc hắn đến Lĩnh Nam, đột nhiên trong lúc đó theo sau việc Hứa Quan Hoa nhậm chức, theo sau việc Mễ Kỷ Hỏa hàng không, hắn sao lại thành ứng viên tiến vào Lĩnh Nam?

Vấn đề là, Lĩnh Nam hiện tại không có chỗ trống.

Dĩ nhiên, phía trên cũng không phải là băn khoăn chính yếu, Hạ Tưởng hiện tại đối với phong vân tế hội dưới sự kích động của mưa gió ở Lĩnh Nam, coi như là có bước đầu nhận thức rõ ràng, cũng rõ sau lưng có thể là xoay quanh việc Trần Hạo Thiên vào thường vụ, cạnh tranh càng gay cấn, giao đấu càng là tàn sát khốc liệt.

Nếu nói, Trần Hạo Thiên hy vọng hắn đi Lĩnh Nam, Hứa Quan Hoa cũng hi vọng hắn đi Lĩnh Nam, Mễ Kỷ Hỏa càng hy vọng hắn đi Lĩnh Nam, như vậy đối với ý nguyện của lực lượng khắp nơi mà, càng hiện rõ, đầu tiên, tổng bí thư đối với việc hắn đi Lĩnh Nam, khẳng định cũng là thái độ vui vẻ.

Lão Cổ không cần nói, thái độ ông cụ Ngô, phỏng chừng cũng là giống với thái độ của Tổng bí thư, tôn trọng lựa chọn của hắn, như vậy vật cản trở lớn nhất ngay tại chủ tịch Quốc Hội và Thủ tướng, nếu chủ tịch Quốc Hội và Thủ tướng cùng liên kết thúc đẩy, việc hắn đến Lĩnh Nam, sẽ thành chuyện đã định

Nhưng nhân tố quan trọng lại khác, trong lòng Hạ Tưởng hiện tại cực kỳ mâu thuẫn, đối với việc đi hay không đi đến Lĩnh Nam, trong lòng hiện tại chưa có xác định, có chút do dự, lại có chút mâu thuẫn.

Khi ăn cơm chiều, vẫn còn có chút tinh thần không yên, bị Tào Phù Lê Phát hiện.

Tào Thù Lê vừa gắp rau cho Hạ Tưởng, vừa nói:

- Lại ngớ ngẩn gì thế? Gặp phải đề khó à? Nói cho anh biết một câu, anh nghe xong chỉ đúng không sai

- Câu gì?

- Chuyện nhà không quyết được thì hỏi vợ, chuyện ngoài không quyết được thì hỏi Google

Hạ Tưởng liền trở nên vui vẻ: Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

- Google cũng đã bị Baidu bài xích ra khỏi đất nước rồi, còn hỏi cái gì? Tuy nhiên chuyện nhà không quyết được thì hỏi vợ, cũng đúng là một câu thành thật.

- Có phải vì sự việc ở Lĩnh Nam hay không?

Tào Thù Lê một cái liềm điểm tới vấn đề quan trọng.

Hạ Tưởng Ngạc nhiên nói:

- Được nha vợ, bình thường không thấy em quan tâm chính trị, sao biết Lĩnh Nam có viêc?

- Em cũng không phải đồ ngốc, đừng tưởng rằng vợ anh gì cũng đều không biết, em không nói, cũng không có nghĩa là em không biết, tôi chính là không muốn phát biểu cái nhìn ma thôi

Tào Thù Lê nghiêng đầu cười, thật là có vài phần hóm hỉnh.

Hạ Tưởng gật đầu, thành thật thừa nhận:

- Quả thật là Lĩnh Nam có việc. Vợ ơi, em nói xem, anh có nên đi hay không đi?

Hạ Tưởng và Tào Thù Lê kết hôn nhiều năm, vẫn là lần đầu tiên trịnh trọng chuyện lạ trưng cầu ý kiến của Tào Thù Lê liên quan đến vấn đề tiền đồ.

Vẻ mặt Tào Thù Lê cười mỉm, nghiêng đẩu suy nghĩ một chút, rất rõ ràng trả lời hai chữ:

- Không biết.

Hạ Tưởng dở khóc dở cười:

- Cố ý chọc giận có phải hay không?

- Không phải!

Trả lời vẫn rất rõ ràng, Tào Thù Lê cười tủm tỉm nói,

- Em đối với anh là yên tâm tuyệt đối, anh đi tới đâu, em liền theo tới đó. Lấy chồng theo chồng, lấy chó theo chó, lấy phải đòn gánh thì phải khiêng mà đi.

Hạ Tưởng bỗng nhiên phát hiện bị Tào Thù Lê đánh trống lãng, lại một lần nữa nói trở lại vấn đề:

- Anh là hỏi em làm thế nào biết được sự việc Lĩnh Nam?

Tào Thù Lê đắc ý mỉm cười,:

- Ba nói….

Hạ Tưởng không khỏi xấu hổ, cho tới nay vẫn quên mất là cha vợ đang tồn tại, phải biết rằng, cha vợ Tào Vĩnh Quốc đường đường là bí thư tỉnh ủy, cũng là ông quan lớn một phương đấy

Có lẽ là vì bên trong sự trưởng thành của hắn, không có sự giúp đỡ của Tào vĩnh quốc gì nhiều, mỗi lần lên chức và điều động, hắn đều rất ít trưng cầu ý kiến của Tảo Vĩnh Quốc. Trước kia thì còn được, Tào Vĩnh Quốc ở cấp bậc cao hơn nhiều so với hắn, còn có thể chiếu cố hắn vài phần. Hiện nay bổ nhiệm hắn trực tiếp phải thông qua ban tổ chức trung ương, thậm chí có khi sẽ qua mặt bộ chính trị, trực tiếp do tổng bí thư quyết định, Tào Vĩnh Quốc dù có là quan lớn một phương, cũng không có quyền can thiệp sự điều động của một vị quan lớn cấp Thứ trưởng.

Không có quyền can thiệp, nhưng có thể cho ý kiến tham khảo vô giá.

Hạ Tưởng liền hỏi:

- Ba nói như thế nào?

- Ba nói, anh còn trẻ, còn có tỉnh cảm mãnh liệt và mơ ước, còn có dũng khí vốn có từ trước đến nay, ánh mắt đừng quá cực hạn trong một tỉnh. Có đôi khi, càng là địa phương có bão táp, càng có thể bay cao.

Tào Thù Lê cố ý học giọng điệu nói chuyện của Tào Vĩnh Quốc, chẳng những giọng điệu học được giống như đúc, ngay cả dáng vẻ cũng có mười phần tương tự, đặc biệt cô làm ra dáng vẻ uy nghiêm, không khỏi làm Hạ Tưởng mỉm cười.

Tào Vĩnh Quốc nghĩ thế, giống hệt ý tưởng của Tống Triệu Đô!

Nói đúng, có lẽ trên con đường mà hắn đi tới, không thể phạm sai lầm, nhưng ngẫu nhiên mà nhiệt huyết dâng trào sốc nổi một lần, cho dù phạm một hay hai lần sai, thì có sao nào? Hắn còn trẻ, còn có không gian phát triển rộng lớn hơn nữa, quan niệm chính trị của hắn còn chưa hoàn toàn thành hình, con đường làm quan của hắn còn rất dài lâu, không thể bắt đầu từ hiện tại, liền vô cùng thuận lợi và tốt đẹp.

Nhớ tới Ngô công tử diễu võ dương oai ở Bắc Kinh, cùng với Thi Khải Thuận ở trên hôn lễ còn dám gây chuyện sinh sự, rồi nghĩ tới Hứa Quan Hoa một mình đi tới quân khu Dương Thành, Hạ Tưởng trong lòng bỗng nhiên dâng lên lòng hăng hái - không vào hang cọp, làm sao bắt được cọp con!

Sợ cái gì? Sợ hãi khó khăn và suy sụp, hắn sẽ không là Hạ Tưởng

- Bà xã nói có lý, chồng xin thụ giáo.

Hạ Tưởng cười ha hả, bình thường ở nhà một mình hắn rất ít uống rượu, hôm nay trong lòng vui vẻ, chủ động đề nghị muốn uống một ly,

- Cho chút rượu, giúp vui nào.

Tào Thù Lê rõ ràng hiểu lầm ý của Hạ Tưởng, cắn môi, vẻ mặt cười xấu xa:

- Giúp vui? Giúp vui cái gì?

Ánh mắt đung đưa, phát ra dòng diện vô cùng mãnh liệt, nhiều năm làm vợ chồng, Hạ Tưởng liếc mắt một cái cũng liếc nhìn ra yêu cầu của bà xã.

Màn đêm thật đẹp, thế giới hai người làm theo ý mính, Hạ Tưởng uống vài ly rượu vào bụng, ấm áp dạ dày, phía sau lưng nóng lên, cũng tăng lên tình cảm mãnh liệt, đang muốn nhân cơ hội lúc Tào Thù Lê đang ở nhà bếp rửa bát, từ sau lưng đánh lén cô một cái, bỗng điện thoại lại vang.

Thật đúng là điện thoại không hợp thời, Hạ Tưởng hậm hực tiếp điện thoại, vừa thấy số điện thoại gọi đến, lại không dám oán thầm – là cha vợ gọi điện thoại đến.

- Ba, ăn gì chưa?

Hạ Tưởng bắt đầu bằng một câu thăm hỏi khiếm nhã mà ân cần.

Khiếm nhã thì khiếm nhã, lại là bình thường nhất, thân thiết nhất, Tào Vĩnh Hoa cười ha hả:

- Vừa mới ăn xong, con cũng ăn rồi hả?

- Ăn qua rồi.

Cha vợ bí thư tỉnh ủy và con rể phó bí thư tỉnh ủy, một hỏi một trả lời chẳng khác gì cuộ trò chuyện của gia đình bình thường, bình thường là thật nhất, bình thường là đẹp nhất.

- Có một chuyện cha muốn hỏi con một chút, có phải Trần Hạo Thiên lại mời con đi Lĩnh Nam hay không?

Tào Vĩnh Quốc nói đến chuyện quan trọng.

- Vâng, vừa mới gọi điện thoại tới, con vẫn chưa biết trả lời như thế nào.

Hạ Tưởng lời ngay nói thật.

- Con có nghĩ tới, Trần Hạo Thiên ở Lĩnh Nam, Hứa Quan Hoa ở Lĩnh Nam, Mễ Kỷ Hỏa cũng đi Lĩnh Nam, mấy người tài giỏi đều đã tề tụ tại Lĩnh Nam, vì sao còn muốn cho con đến nữa? Hơn nữa Lĩnh Nam cũng không có vị trí thích hợp cho con. Có phải sau lưng sự việc này, có rất nhiều chỗ làm cho người ta khó hiểu hay không?

Tào Vĩnh Quốc đặt ra nghi vấn.

Hiển nhiên, nghi vấn này không phải muốn Hạ Tưởng trả lời, mà là Tào Vĩnh Quốc sớm đã có câu trả lời, chỉ là muốn Hạ Tưởng suy xét đến tính phức tạp của vấn đề từ trình tự sâu hơn.

- Con cũng nghĩ đến điểm này, nhưng không rõ việc phía sau, suy cho cùng tổng bí thư muốn đạt được mục đích gì?

Hạ Tưởng đáp.

- Ha ha…

Tào Vĩnh Quốc mỉm cười, Hạ Tưởng nếu đoán được phía sau sự việc có một đôi bàn tay khổng lồ của tổng bí thư đang âm thầm hoạt động, liền chứng minh Hạ Tưởng cách chân tướng đã rất gần.

- Trần Hạo Thiên luôn mãi mời con đi tới Lĩnh Nam, con cho là chỉ là ý tứ của Trần Hạo Thiên? Trần Hạo Thiên và con lại không quen, ông ta dù là ủy viên bộ chính trị, cũng phải bận tâm lo lắng thế lực gia tộc khổng lồ phía sau con, nhưng từ đầu đến cuối, nhà họ Ngô vẫn trầm mặc, cũng không tỏ ra thái độ trực tiếp, bên trong e là lại có giao dịch bí mật trọng đại.