Quan Thần

Chương 1772: Cuối cùng sự việc phải kết thúc thế nào




Nếu nói tại đại hội Tôn Tập Dân ném quả bom từ chức ra, sau khi khiến Tần Khản nhất thời chấn động, suy tính sâu xa thì đều nhận định là Tôn Tập Dân muốn phô trương thanh thế, tất cả ý đồ chẳng qua chỉ là mượn gió xuân của Hạ Tưởng, thêm thủ đoạn giậu đổ bìm leo. Như thế hiện tại ở hội nghị đóng cửa này, Tôn Tập Dân vẫn luôn mồm nói quyết định từ chức, đồng thời lần nữa đề cử y làm ứng cử viên Chủ tịch tỉnh, thì không chỉ có là phô trương thanh thế rồi.

Lẽ nào Tôn Tâm Dân thật lòng từ chức?

Ngày trước, trong lòng Tần Khản vẫn hoang tưởng, cho rằng Tôn Tập Dân tuyên bố từ chức trước mọi người, chẳng qua là mượn cớ sinh sự, là vì phối hợp với động tác của Hạ Tưởng mà không tiếc dựa vào cách tự hại mình để đặt Tần Khản vào chỗ chết, lúc đó Tần Khản vẫn nghĩ, Tôn Tập Dân còn thật cam lòng bỏ cả tiền vốn, từ chức Chủ tịch Tỉnh là việc lớn chấn động toàn quốc, lại còn công khai nói ra trước mặt mọi người, giờ muốn rút lại cũng thật không dễ dàng.

Không ngờ, Tôn Tập Dân thật lòng không muốn làm nữa sao? Thật sự có người trong chốn quan trường không muốn làm chức Chủ tịch Tỉnh sao?

Hôm nay liên tiếp các sự việc, như là một loạt các ngòi nổ, đã khiến Tần Khản nổ đến thất điên bát đảo, mãi đến bây giờ vẫn không rõ phương hướng, không rõ sau tất cả mọi việc, rốt cuộc cất giấu âm mưu to lớn đến thế nào đây. Tần Khản y tự nhận kiến thức rộng rãi, nhưng sự việc của hôm nay, vẫn làm não y chập mạch.

Nếu như Tôn Tập Dân thật lòng muốn một chân dẫm chết y, cũng không đến mức lấy vị trí Chủ tịch tỉnh ra mà đặt cược.

Tâm tư của Tôn Tập Dân, trong những người đang ngồi đây, chỉ có một mình Hạ Tưởng biết.

Tần Khản cuối cùng tuyệt vọng giống như chiến tranh, quân đau thưởng nhất định sẽ thắng, Tôn Tập Dận dùng chiêu cùng chết, y cũng không thua được. Bời vì y không muốn chết, y đã không nghĩ rằng việc khống chế Đại biểu hội đồng nhân dân đáng tự hào nhất sẽ bị thất bại, đề cử y làm Chủ tịch tỉnh, chẳng khác nào lộ ra cái đuôi cáo, càng không thể ngờ, Tôn Tập Dân có thể quyết tâm muốn từ chức.

Cho dù nguyên nhân từ chức thật sự của Tôn Tập Dân là gì, nhưng việc chọn nêu ra điểm mấu chốt, trên thì có lãnh đạo Trung ương, dưới thì có toàn thể đại biểu Hội đồng nhân dân, đều có thể cho rằng y ép buộc Tôn Tập Dân từ chức, y thành Tư Mã Siêu rồi

Tần Khản đã im lặng đủ lâu rồi, bây giờ, y cuối cùng không chịu đựng được nữa, bây giờ là Hội nghĩ Thường vụ, không phải là hàng ngàn người của hội nghị hội đồng nhân dân, có chút vấn đề có thể nói rõ ràng trước mặt, liền nói

- Bí thư Khưu, Chủ tịch tỉnh Tôn, tôi có lời muốn nói

Khâu Nhân Lễ rõ ràng phớt lờ Tần Khản, tiếp tục nhìn về phía Tôn Tập Dân, Tôn Tập Dân quay lại nhìn Khâu Nhân Lễ một lát, ánh mắt lạnh nhạt dừng ở Tần Khản

- Đồng chí Tần Khản, bây giờ là Hội nghị Thường vụ, có thể tự do phát ngôn

Tần Khản nhìn Tôn Tập Dân bình tĩnh trước sau như một, vừa không hề phẫn nộ lại không có kích động, trong lòng càng cảm thấy không ổn

- Chủ tịch tỉnh Tôn,xin ngài thu lại quyết định từ chức, cũng xin ngài thu lại lời đề cử với tôi

- Quyết định từ chức của tôi là chuyện của 1 mình tồi, cảm ơn đồng chí đã quan tâm, tôi đã quyết rồi, về đề cử đồng chí làm Chủ tịch tỉnh, tôi cũng là vì lợi ích tỉnh Tề mà nghĩ, thêm nữa cũng có hơn 130 đại biểu Đại hội đồng nhân dân liên minh đề cử đồng chí, tôi cũng thuận theo ý dân thôi

Tôn Tập Dân than nhiên mà vô vị trả lời Tần Khản mấy, rồi thu lại ánh mắt, không thèm nhìn lại Tần Khản, nói với toàn thể Thường ủy

- Tôi xin từ chức, mong Thường ủy hiểu và giúp đỡ, cũng giống lúc nãy, tôi đã chính thức từ đi chức vụ Phó bí thư Tỉnh ủy với Trung ương, vừa rồi việc đề cử của Tần khản là theo ý của Hội đồng nhân dân. Bây giờ chính thức đề cử đồng chí Tần Khản làm ứng cử viên Chủ tịch Tỉnh với Tỉnh ủy.

Tần Khản gần như sắp phát điên. Tôn Tập dân từng bước áp sát,l ần thứ 3 đề cử y, vốn dĩ là muốn bức y vào đường chết, hay cho một thanh đao mềm giết người. Khiến người ta khó chịu và khiến cho người ta khó mà chấp nhận lại không thể không thừa nhận, y mở mồm muốn nói chút gì, nhưng đến một câu nói lại không thể nói ra, mặt kìm nén đến đỏ lên. Mội loại cảm giác gần như nghẹt thở.

Khâu Nhân Lễ không thèm để ý đến sự kinh ngạc của Tần Khản. Chuyển hướng tới Hạ Tưởng nói

- Hạ Tưởng, nói quan điểm của đồng chí xem.

Ngoài là để Hạ Tưởng nói quan điểm, kỳ thực là muốn Hạ Tưởng khuyên Tôn Tập Dân hồi tâm chuyển ý. T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.c.o.m

Khâu Nhân Lễ âm thầm tự cho rằng, Tôn Tập Dân kỳ thật vẫn đang diễn kịch. Cũng không phải thật lòng muốn từ chức. Bây giờ đến lúc chuyển biến tốt cũng là lúc thu lại, nếu tiếp tục diễn, sợ rằng khó có thể thu lại lời bởi vì thông tin rất nhanh csẽ huyển đến Trung ương. Là muốn Tôn Tập Dân tiếp tục nhậm chức hay là đề cử chọn người mới nhậm chức Chủ tịch tỉnh, và với ý nguyện từ chức của Tôn Tập Dân có kiên định không, can hệ rất lớn.

Tất cả mọi người đều cho rằng chỉ có Hạ Tưởng có thể chu toàn ở giữa. Khiến nguy cơ từ chức của Tôn Tập Dân có thể hóa giải. Cho nên Khâu Nhân Lễ lời này nói ra, ánh mắt của mọi người không hẹn mà tập trung hết vào Hạ Tưởng.

Hạ Tưởng thành nhân vật trung tâm, nhưng lại không được như kỳ vọng của mọi người, nói ra những lời hùng hồn mà lại rất bình thản

- Cá nhân tôi tôn trọng quyết định của đồng chí Tôn Tập Dân, cũng kiên trì ủng hộ quyết định của Trung ương.

Hạ Tưởng lời vừa nói ra, không ít người lộ ra vẻ mặt thất vọng, kỳ vọng càng lớn thất vọng càng lớn, lời của Hạ Tưởng, rất khách sáo lại chẳng có ý mới, hoàn toàn là không quan tâm, đến cho có lệ.

Lẽ nào Hạ Tưởng thật bởi vì đã bị chuyển khỏi tỉnh Tề mà đối với chuyện ở tỉnh Tề không quan tâm sao? Nghĩ thế này, không ít người bất mãn với Hạ Tưởng,đợi 1 hồi lâu, lẽ nào đợi một câu nói vô dụng của Hạ Tưởng?

Kỳ thực sự viêc phát triển đến bây giờ, không phải là không có chỗ xoa dịu, nếu như trên dưới Tinh ủy tỉnh Tề đạt được nhất trí, nếu như Tôn Tập Dân thu lại ý nguyện từ chức, lại do Tỉnh ủy ra mặt giải thích rõ ràng với Trung ương, Trung ương dưới sự vội vàng, vì sự đoàn kết ổn định tỉnh Tề, thì có thể theo sự tình, không cho sự việc kéo dài lên men, chí ít cũng phải vượt qua lúc này...

Đóng rồi giải quyết sau

Nhưng bây giờ. Tôn Tập Dân chẳng hề nhả ra, còn bày ra thái độ kiên quyết từ chức, đều cho rằng Hạ Tưởng mở mồm khuyên Tôn Tập Dân hồi tâm chuyển ý, nên đến cả Khâu Nhân Lễ cũng hy vọng Hạ Tưởng thể hiện thái độ trách nhiệm với tỉnh Tề. Ra mặt nói chuyện với Tôn Tập Dân. Ai ngờ Hạ Tưởng lại không hề khuyên Tôn Tập Dân hồi tâm chuyển ý.

Tuy nhiên Khâu Nhân Lễ suy cho cùng cũng là Bí thư Tỉnh ủy, suy nghĩ cực nhanh, đảo mắt cái đã nghĩ thông ra cái gì, liếc nhìn Hạ Tưởng một cái đầy thâm ý

Hạ Tưởng âm thầm gật đầu với Khâu Nhân Lễ

Triệu tập Hội nghị Thường vụ khẩn cấp, cũng chẳng đạt được nhận thức chung, chỉ tương đương với việc Tôn Tập Dân ý chí kiên định giải thích cặn kẽ với Tỉnh ủy. Lý do tuy rất đầy đủ, nhưng sự việc đến quá nhanh, ai cũng không tin lý do của Tôn Tập Dân. Đều là đem sự từ chức của Tôn Tập Dân, đổ tội hết cho 130 người liên danh đề cử ở Hội đông nhân dân.

Áp lực lên người Tần Khản, nặng như Thái sơn

Kết thúc hội nghị, Thường ủy đi thành 2, 3 tốp đi về văn phòng của mình, bây giờ không thể tưởng tượng, chỉ có thể đợi công khai quyết định cuối cùng của Trung ương. Khi đi ra ngoài văn phòng, mỗi một người đều cố gắng duy trì một khoảng cách nhất định với Tần Khản, sợ rằng gần gã 1 chút là bị nhiễm phải khí độc của gã. Bởi vì mọi người đều biết. Tần Khản chạy trời đâu cho khỏi nắng

Tôn Tập Dân càng kiên quyết từ chức, cơn thịnh nộ của Trung ương càng lớn, một nửa muốn loại bỏ Tôn Tập Dân, nhưng nửa lớn lại trút hết lên Tần Khản. Tần Khản thao túng tuyển cử, hành vi bức vua thoái vị với cấp trên, là điều tối kỵ trong quan trường, không còn bất kỳ thương lượng đường sống nào, tuyệt đối mất nhiều điểm trong con mắt của lãnh đạo Trung ương.

Khi Tần Khản đi ra khỏi cửa phòng hội nghị, cũng không biết tinh thần hoảng hốt hay nhìn không rõ đường, bỗng chốc đụng vào khung cửa, dùng lực qua lớn khiến cho thân gã bỗng chốc bị lùi một bước, đúng lúc chặn đường đi của Hạ Tưởng

Hạ Tưởng đưa tay ra giúp đỡ Tần Khản

- Chậm một chút, phó Chủ tịch tỉnh Tần, nhìn rõ đường,đụng vào người còn dễ nói, đụng vào khung cửa cũng không biết nói lý thế nào.

Tần Khản gượng cười nhưng cười không nổi, chỉ gật đầu với Hạ Tưởng, hồn bay phách lạc đi về văn phòng, vừa ngồi xuống. Điện thoại như thúc giục vang lên.

Sau khi nhận nghe, Tần Khản uể oải a lô một tiếng. Còn chưa kịp hỏi thăm sức khỏe thì truyền đến một âm thanh bực bội điên tiết

- Tần Khản, anh hay nhỉ

Là Diệp Thiên Nam

Đổi lại là trước kia, Diệp Thiên Nam là dùng giọng điệu từ trên cao nói chuyện với gã, gã không thèm xem Diệp Thiên Nam ra gì. Nhưng bây giờ gã đã bước đến đường cùng rồi, vội vàng nói

- Anh Thiên Nam, cứu tôi với.

- Cứu anh, đến thân tôi còn khó bảo toàn, còn cứu anh

Diệp Thiên nam khí thế hùng hổ trách mắng Tần Khản

- Anh làm đều là những chuyện gì thế? Tần Khản, anh không phải nói kế sách được tính tỉ mỉ hơn nửa năm, tất cả đều nằm trong tay anh sao? Không phải anh nói Hạ Tưởng quyết không phải là đối thủ của anh. Không phải anh bảo chỉ cần một hiệp là làm cho Hạ Tưởng tìm không ra hướng Đông Tây Nam Bắc à? Sao bây giờ lại bị Hạ Tưởng đánh cho tè ra quần thế. Thiếu chút nữa đến quần cũng thua mất? Tôi sớm đã nhắc nhở anh, phải cẩn thận với Hạ Tưởng, Hạ Tưởng xảo quyệt giống như rắn độc vậy, anh cứ không nghe,t oàn cho rằng anh mạnh hơn tôi, anh mạnh hơn tôi ở chỗ nào? Con mẹ mày còn chưa chơi xong, tự anh xong đời thì chẳng lo, đừng làm liên lụy tới người khác có được không?

Mấy câu nói cuối cùng, Diệp Thiên Nam gần như gào thét, rung cả tai nghe, tay Tần Khản cầm điện thoại, thiếu chút nữa giữ không nổi, vốn dĩ đã không còn chút ngạo mạn và tự tin, đến một câu phản bác cũng không nói ra nổi, mặc cho Diệp Thiên Nam không có được nửa chức quan như là cấp trên răn dậy cấp dưới, mắng chửi gã đến phun máu chó

Tần Khản biết, chỉ sợ sự việc thật không ổn rồi, bởi vì Diệp Thiên Nam đại diện không phải là bản thân gã mà là cả thế lực một phương. Diệp Thiên Nam nổi trận lôi đình, chứng minh hệ bình dân đen ở thế bị động trong chuyện này

Cuối cùng thì sự việc này phải kết thúc thế nào? Tần Khản tinh thần hoang mang, trong lòng rối loạn

Tất cả mọi người đều biết sự viêc có kết cục như thế, cũng biết sau khi Hạ Tưởng trở về, không mảy may nghĩ đến tác dụng thúc đẩy chính diện mà cảm thấy bất mãn, điều mà mọi người không biết là Hạ Tưởng sớm đã đoán ra kết cục.

Mà theo sau đó, sau khi Hạ Tưởng nói chuyện với Tôn Tập Dân xong, gã càng thêm kiên định về phỏng đoán của gã, thế cục Tỉnh Tề, có biến đổi lớn rồi.

Không phải là biến đổi nhỏ mà là biếnđổ cực kỳ lớn, một trận phong ba phạm vi cực lớn không chỉ tác động ảnh hưởng sự biến đổi cực kỳ lâu dài, ảnh hưởng này rất sâu sắc. Không chỉ đối với vận mệnh chính trị và hướng đi đặt cơ sở sau này ở tỉnh Tề, cũng ảnh hưởng tới sự bình ổn của tất cả cục diện chính trị trong nước, cũng gián tiếp sản sinh ra tác dụng tác động vào tình thế của Lĩnh Nam

2 tiếng sau,c hỉ thị của Trung ương một lần nữa lại được truyền đạt tới Tỉnh ủy tỉnh Tề, Bộ chính trị trải qua thảo luận cấp bách. Trên nguyên tắc đồng ý thỉnh cầu từ chức của đồng chí Tôn Tập Dân, liên quan đến việc chọn người tiếp nhận Chủ tịch tỉnh tỉnh Tề, có thể muộn một chút để tiến thêm môt bước đưa ra chỉ thị

Cái gì? Tỉnh ủy tỉnh Tề. Trừ Hạ Tưởng và Khâu Nhân Lễ ra, phút chốc nghe xong tin tức đều không dám tin là Trung ương thật sự đã phê chuẩn đơn từ chức của Tôn Tập Dân, sao lại có thể như thế?

Mà sau khi biết Trung ương thật sự phế chuẩn đơn từ chức của Tôn Tập Dân, Tần Khản trước mắt tối đen, ngất xỉu tại chỗ.

Có điều Tần Khản té xỉu hơi sớm, bởi vì nếu cho y biết Trung ương để cử ai làm Chủ tịch tỉnh, y sẽ càng tuyệt vọng!