Quan Thần

Chương 1964: Mưu kế ngầm




Tào Vĩnh Quốc đi vào Bắc Kinh, đã là ngày hôm sau.

Việc Hạ Tưởng đến Bắc Kinh, ông ta tạm thời vẫn chưa biết được, vừa chạm đất, liền đoàn tụ cùng người nhà, cũng không liên hệ với Hạ Tưởng.

Tào Thù Lê tới đón Tào Vĩnh Quốc, Hạ Đông cũng gặp được ông ngoại, hơn nữa vợ chồng Tào Thù Quân cố ý từ thành phố Yến tới, ngoại trừ Hạ Tưởng, người một nhà xem như đoàn tụ.

Căn nhà của Tào Thù Lê ở Bắc Kinh hơn trăm mét vuông, mặc dù không lớn, cũng đủ ở. Trước khi Tào Vĩnh Quốc đến Bắc Kinh, một tuần trước Vương Vu Phân cũng đến Bắc Kinh, là vì cùng Tào Thù Lê làm quen hoàn cảnh Bắc Kinh, vì Tào Vĩnh Quốc có khả năng điều đến Bắc Kinh, làm tốt công tác giai đoạn đầu.

Đối với Vương Vu Phân mà nói, chăm sóc cuộc sống Tào Vĩnh Quốc là một trọng trách nặng nề, cuộc sống của phụ nữ hiện tại thật sự thư thái, không cần bà quan tâm, con trai tuy rằng thành tích không lớn, nhưng thỏa mãn vui vẻ, cũng khiến bà vô cùng an tâm. Vợ chồng thiếu niên làm bạn đến già, hiện tại tâm tư của bà chỉ nằm trên Tào Vĩnh Quốc, chỉ cầu lão Tào thân thể khỏe mạnh, mọi chuyện hài lòng là được, cái gì đãi ngộ cấp phó quốc, cái gì phó Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc, đối với bà ấy mà nói có và không có đều giống nhau.

Lão Tào có phải lãnh đạo cấp phó quốc hay không, ở trong mắt bà, đều giống nhau là một lão già cần bà săn sóc.

Tuy nhiên theo Vương Vu Phân thấy, lão Tào có thể đi vào Mặt trận Tổ quốc, chỗ tốt duy nhất chính là có thể sống ở Bắc Kinh, hơn nữa còn có thể nhàn hạ hơn. Sống ở Bắc Kinh, có thể cùng con gái ở cùng một chỗ, cũng có thể gặp cháu ngoại, hơn nữa cách thành phố Yến cũng gần, muốn nhìn cháu trai cũng có thể trở về bất cứ lúc nào. Còn nữa lão Tào từ chức bỏ bớt trọng trách Bí thư Tỉnh ủy, ít đi sự vụ, ít đi phiền não, còn có thể sống lâu vài năm.

Là chuyện tốt, tuyệt đối là chuyện tốt

Cũng đúng là người một nhà, đối với việc Tào Vĩnh Quốc có đảm nhiệm chức Bí thư Tỉnh ủy hay không, cũng không yêu cầu, khiến Tào Vĩnh Quốc đối với chuyện sắp từ chức Bí thư Tỉnh ủy, có cách nhìn thoáng hơn, đương nhiên còn có một nguyên nhân trọng yếu nhất là, nhà họ Tào từ chức Bí thư Tỉnh ủy, còn có thể phù chính một cán bộ cấp Bộ trưởng, hơn nữa phù chính cán bộ cấp Bộ trưởng so với từ chức Bí thư Tỉnh ủy, tiền đồ xa lớn hơn.

Tào Vĩnh Quốc sau khi vào Bắc Kinh, chuyện thứ nhất chính là đi gặp Ngô Tài Dương.

Trước kia, Tào Vĩnh Quốc và Ngô Tài Dương cũng đã gặp mặt, tuy nhiên là ở văn phòng Ban Tổ chức Trung ương, là gặp giải quyết việc chung, tổng cộng cũng chưa nói được mấy câu. Nhưng lần này gặp mặt, là Ngô Tài Dương cố ý an bài, hơn nữa địa điểm gặp cũng an bài ở tại một câu lạc bộ tư nhân, hoàn toàn là tính chất gặp tư nhân.

Bí thư Tỉnh ủy âm thầm lén gặp Trưởng ban Tổ chức Trung ương, không phải không có, nhưng cũng sẽ không nhiều, nhất là Trưởng ban Tổ chức Trung ương sẽ không lên giọng thành lập quan hệ tư nhân chặt chẽ cùng quan lớn biên giới, dễ dàng phạm đại kỵ, hai là Ngô Tài Dương thân phận tự cao, cũng sẽ không dễ dàng cùng đến gần bất cứ Bí thư Tỉnh ủy nào, y không phải là ủy viên thường vụ bộ chính trị, nhưng là ứng cử viên đã định.

Cho nên đối với việc gặp tư nhân với Ngô Tài Dương, Tào Vĩnh Quốc vẫn là hơi hơi hưng phấn, còn một nguyên nhân chính là, không chỉ vì Ngô Tài Dương là người cầm lái tương lai của nhà họ Ngô đứng đầu bốn đại gia tộc, còn bởi vì Hạ Tưởng, còn bởi vì giữa Hạ Tưởng và nhà họ Ngô có quan hệ phức tạp.

Cuộc gặp Ngô Tài Dương rất thuận lợi, nói một số đề tài cá nhân, hàn huyên thời tiết và cuộc sống Bắc Kinh, trọng điểm cuối cùng rơi vào bước tiếp theo của Tào Vĩnh Quốc, Ngô Tài Dương chỉ điểm:

- Tôi đang ở khắp nơi làm thông công tác.

Tào Vĩnh Quốc liền trong lòng biết rõ

Gặp xong Ngô Tài Dương, Tào Vĩnh Quốc lại gặp mặt Cổ Thu Thật

Lời nói Cổ Thu Thật và Ngô Tài Dương cơ bản giống, tuy nhiên ông ta so với Ngô Tài Dương nói hàm súc hơn, ám chỉ ông ta sẽ tận khả năng cố gắng nhiều mặt, nhất định sẽ cho Tào Vĩnh Quốc câu trả lời vừa lòng, không để Tào Vĩnh Quốc cả đời vì nước vì dân lại cảm thấy bị đảng và quốc gia bạc đãi. Đồng thời, Cổ Thu Thật cũng hàm xúc truyền đạt lời an ủi của Tổng bí thư đối với Tào Vĩnh Quốc

Tào Vĩnh Quốc yên tâm trong lòng.

Sau khi trở về, cẩn thận suy tưởng mới không khỏi âm thầm lắc đầu, Ngô Tài Dương cũng tốt, Cổ Thu Thật cũng tốt, đồng ý kiên nhẫn cùng ông gặp mặt còn giải thích, kỳ thật đều là nhờ vào mặt mũi của Hạ Tưởng!

Đem con gái gả cho Hạ Tưởng, là quyết định sáng suốt nhất mà ông ta làm ra trong kiếp này.

Nhưng mà, khiến Tào Vĩnh Quốc không ngờ chính là, tiếp sau Ngô Tài Dương và Cổ Thu Thật, Thủ tướng thông qua thư ký truyền tin tức đến, muốn an bài một cuộc gặp mặt với ông ta! Hơn nữa còn là gặp với tính chất cá nhân.

Trong lòng không yên, thấp thỏm không giải thích được, Tào Vĩnh Quốc và Thủ tướng âm thầm gặp mặt, là ở một câu lạc bộThủ tướng yêu thích nhất, ở bên trong không khí thoải mái hiền hoà, Thủ tướng tỏ vẻ an ủi và quan tâm đối với ông ta. Vạch rõ để ông ta lui xuống trước thời hạn, không phải là phủ định đối với ông ta, tương phản, là trung ương đối đang khẳng định và cổ vũ ông ta, hy vọng ông ta ở cương vị mới, tiếp tục lấy nhiệt tình vì đảng và quốc gia mà cống hiến.

Cuối cùng, Thủ tướng còn luôn dặn dò Tào Vĩnh Quốc, phải chú ý sức khỏe, Bắc Kinh mùa xuân bão cát lớn, khô hanh dễ tức giận, bảo ông ta an tâm ở lai Bắc Kinh. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

Nếu nói Thủ tướng chỉ là dạy bảo đã khiến Tào Vĩnh Quốc cảm nhận được sự ấm áp và quan tâm, vào lúc rời đi, Thủ tướng chẳng những tự mình đưa ông ta xuống lầu, còn nắm tay của ông ta, trịnh trọng nhắc tới Hạ Tưởng:

- Đồng chí Hạ Tưởng là một người trẻ tuổi rất ưu tú, tôi rất thích tấm lòng vì nước vì dân của hắn. Tôi cho rằng, nên cho đồng chí Hạ Tưởng thêm trọng trách, quốc gia cần có hắn, nhân tài như vậy càng phải được đi lên ở cương vị công tác trọng yếu hơn.

Tào Vĩnh Quốc liền trong lòng càng thêm chắc chắc, lời nói Thủ tướng, cho ông ta lời cổ vũ và an ủi lớn lao, một là nói cho ông ta biết, đãi ngộ cấp phó quốc của ông ta có hi vọng giải quyết, hai là cánh cửa chính bộ của Hạ Tưởng, sắp mở ra.

Tào Vĩnh Quốc cũng biết Thủ tướng đồng ý tha thiết mà tiếp kiến ông ta, nguyên nhân là vì Thủ tướng yêu thích Hạ Tưởng, nhưng không rõ ràng lắm, Thủ tướng hiện tại đối với Hạ Tưởng không chỉ là thích và coi trọng, hơn nữa ở trên một số sự việc, còn phải nương tựa Hạ Tưởng.

Đúng vậy, Thủ tướng muốn đạt được cải cách chính trị của ông ta cũng tốt, hoặc là mục đích khác cũng tốt, nếu không có Hạ Tưởng từ giữa truyền lời mở ra cục diện, sẽ rất khó như ý.

Tầm quan trọng của Hạ Tưởng ngày càng lộ ra.

Hạ Tưởng lúc này vẫn chưa biết cha ở Bắc Kinh được đãi ngộ vượt quy cách, hắn lần đầu tiên cùng Lôi Trị Học mặt đối mặt ngồi cùng một chỗ, cảm nhận được dưới khí chất bình tĩnh thong dong của Lôi Trị Học chôn dấu một khí tiết khó thấy, tuy rằng không phải là áp lực đập vào mặt mà đến, cũng là làm cho người ta cảm thấy sâu vô cùng không lường được.

Tống Triêu Độ hình dung Lôi Trị Học sâu không lường được, Hạ Tưởng mới gặp, chỉ gặp lần đầu liền nhận ra kết luận của Tống Triêu Độ đối với Lôi Trị Học

- Phó Bí thư Hạ, kỳ thật đã sớm muốn gặp anh, chỉ có điều vẫn không có cơ hội. Hôm nay có thể ngồi cùng một chỗ, cố nhiên là có nguyên nhân của Tiểu Minh, cũng là thời cơ chín mùi.

Lôi Trị Học bưng lên một ly nước trà,

- Trước lấy trà thay rượu, kính phó Bí thư Hạ một ly."

- Không dám, tôi kính bí thư Lôi.

Lễ tiết bế ngoải không thể thiếu, Hạ Tưởng trước cạn vì kính,

- Tôi cũng đã sớm nghe đại danh như sấm bên tai của bí thư Lôi, ngưỡng mộ đã lâu, hôm nay vừa gặp, bí thư Lôi quả nhiên phong thái không tầm thường.

- Ha hả, phó Bí thư Hạ quá khen, ở trước trẻ tuổi và tinh thần phấn chấn của anh, tôi là cảm thấy áp lực.

Lôi Trị Học tươi cười, có ba phần chân thành bốn phần khiêm tốn, tóm lại, làm cho người ta cảm giác rất hòa ái rất có thành ý, tuyệt không làm ra vẻ,

-Nói thật, tôi sau khi đến tỉnh Tây, cảm nhận được hoài niệm của nhân dân tỉnh Tây đối với đồng chí Tào Vĩnh Quốc, liền vẫn rất sùng bái Bí thư Tào, cũng muốn giáp mặt lãnh giáo một số vấn đề với Bí thư Tào, chỉ tiếc, thời cơ không đúng dịp.

- Hôm nay mời phó Bí thư Hạ đến đây, một là, nhận thức một chút, đi sâu tìm hiểu, thứ hai, muốn nhờ phó Bí thư Hạ thay tôi hướng Bí thư Tào truyền lời, chính là Lôi Trị Học muốn thỉnh giáo mấy vấn đề với ông ta về phát triển sau này của tỉnh Tây

Lôi Trị Học là lời nói thật tâm hay là giả bộ tạm thời không nói đến, ít nhất thái độ y cực nghiêm chỉnh, ở trước mặt Hạ Tưởng, vừa không có sự ngạo nghễ của quan lớn tuổi trẻ cấp Bộ trưởng nổi danh cùng Cổ Thu Thật, lại không có sự tự đắc của lực lượng hậu bị của một phe phái, thậm chí kiều cách của một gã Bí thư Tỉnh ủy nên có cũng không thấy, như ông chú bình thường bên nhà

Hơn nữa bày ra cũng là thái độ đối thoại bình đẳng với Hạ Tưởng.

Còn nữa, Lôi Trị Học cũng không nói đến hện trạng của Lôi Tiểu Minh, khiến cho Hạ Tưởng càng khâm phục sự chịu đựng của y.

- Được, lời của bí thư Lôi, tôi nhất định truyền đạt

Thái độ của Hạ Tưởng, ôn hoà, không xa không gần, rất có chừng mực, nếu Lôi Trị Học không chủ động đề cập Lôi Tiểu Minh, hắn cũng không đề, dù sao hắn không vội.

Theo sau, còn nói một loạt chuyện không đâu, Lôi Trị Học chẳng những không nhắc lại việc Lôi Tiểu Minh, liền người đàn ông béo lùn ở một bên không ngừng lau mồ hôi dường như cũng quên đi, không giới thiệu gã là ai. Người đàn ông béo lùn vài lần muốn nói lại thôi, nhưng âm thầm nhìn Lôi Trị Học vài lần, thấy Lôi Trị Học không có bất cứ ám chỉ gì, chung quy không dám mở miệng.

Hạ Tưởng cũng dường như không có việc gì tiếp Lôi Trị Học nói hết nửa giờ nhàn thoại, mắt thấy sắc trời không còn sớm, liền lên đồ ăn, lấy rượu, Hạ Tưởng lại chỉ uống một ngụm nhỏ, liền lấy lái xe làm lý do, không uống rượu nữa, Lôi Trị Học cũng không miễn cưỡng.

Chín giờ tối, tụ hội chấm dứt, Lôi Trị Học tự mình đưa Hạ Tưởng lên xe, thẳng đến khi Hạ Tưởng ngồi vào xe, y mới tùy tay chỉ người đàn ông béo lùn vẫn ở cùng phía sau:

- Giang Cương, phụ thân Giang An…

Giang Cương cuối cùng nghe được Lôi Trị Học nhắc tới tên của gã, vội cúi đầu khom lưng tươi cười với Hạ Tưởng:

- Phó Bí thư Hạ, tôi là Chủ tịch Hội đồng quản trị của công ty khai thác An Đạt tỉnh Tây mỏ, xin chiếu cố nhiều hơn...

Hạ Tưởng tùy tay tiếp nhận danh thiếp của Giang Cương, đặt trên xe, cũng không nói, một chân nhấn ga, lái xe chạy mất.

Giang Cương sững sờ tại chỗ, nhìn Hạ Tưởng nhanh chóng mất hút sau ánh đèn, đột nhiên nhổ ra một ngụm nước miếng, hung tợn mắng:

- Một phó bí thư Tỉnh ủy, ngông cuồng cái gì chứ? Mẹ nó, lần sau xuất ra mười triệu đập mày, không tin mày không đưa ra một khuôn mặt tươi cười

Vừa quay đầu lại, nhìn thấy Lôi Trị Học vẻ mặt sắc mặt không hài lòng, gã tự biết nói sai, vội cười theo:

- Bí thư Lôi…

Lôi Trị Học không kiên nhẫn mà khoát tay:

- Giang Cương, anh đi về trước.

Giang Cương còn muốn nói cái gì nữa, Lôi Trị Học cũng không quay đầu lại mà xoay người đi rồi, vứt gã ở lại, sau một lúc lâu không hề động đậy

Lôi Trị Học sau khi trở lại phòng, một người tĩnh lặng trong chốc lát, liền có người đẩy cửa tiến vào, người này tự nhiên mà ngồi ở trước mặt Lôi Trị Học, nói:

- Bí thư Lôi, ông cũng thật có kiềm chế, đến một câu chính sự cũng không nhắc đến, nếu là tôi, thì đã trực tiếp đưa ra điều kiện trao đổi với Hạ Tưởng

Lôi Trị Học khẽ lắc đầu, ngẩng đầu liếc mắt nhìn người tới một cái, nói:

- Nha nội, Hạ Tưởng nói, hắn và anh qua vài lần giao tiếp đều thắng lợi, anh hiện tại có thể làm gì được hắn nào?

Một câu kích tướng bất động thanh sắc, Nha Nội bỗng nhiên tức giận:

- Bí thư Lôi không cần kích tôi, món nợ của tôi và Hạ Tưởng, lập tức sẽ thanh toán