Quan Thần

Chương 1997: Cục diện rối rắm của tỉnh Tây




Sở dĩ trong lòng Lôi Trị Học ung dung là vì hai nguyên nhân

Thứ nhất hắn nghe Lôi Tiểu Minh nói là Giang An muốn lợi dụng Trần Diễm đối phó Hạ Tưởng.

Lấy cấp bậc của Trần Diễm chính diện đối kháng với Hạ Tưởng, không thể đối kháng lại sức mạnh của Hạ Tưởng, nhưng đừng quên rằng cấp bậc của Trần Diễm thấp, lại có điều kiện thuận lợi mà trời ban cho, đó chính là cô ta là người Tấn Dương, ở Tấn Dương có mạng lưới quan hệ phức tạp rắc rối.

Còn một điểm nữa, Trần Diễm là một cô gái, có được nhan sắc trời sinh, và hơn nữa là vũ khí sắc đẹp không thể kháng lại được. Tác phong của Trần Diễm xinh đẹp là lớn gan, dám làm dám chịu, nếu như cô ta bùng nổ, tin tưởng Hạ Tưởng cũng khó mà đối kháng.

Hạ Tưởng dù sao cũng trẻ tuổi, hơn nữa lại còn anh tuấn, ngàn vạn lần đừng đánh mất con đường tiến thân trong tay phụ nữ, Lôi Trị Học trong lòng vẫn còn giả vờ giả vịt lo lắng thay Hạ Tưởng.

Đối với Lôi Tiểu Minh và Giang An, Lôi Trị Học cũng âm thầm lo lắng, mấy lần mấy lần khuyến cáo Lôi Tiểu Minh rời xa Giang An, không học xấu theo Giang An. Lôi Tiểu Minh ngoài miệng đáp ứng rất tốt, quay lưng một cái là cùng với Giang An ăn chơi đàn đúm. Giang An được xưng là Ngũ Quáng công tử (công tử năm mỏ). Thật ra Lôi Trị Học thà kêu hắn là Ngũ Độc công tử, ăn uống, chơi gái, hút chích Ngũ Độc công tử đều có.

Tuy nhiên, Lôi Tiểu Minh vẫn âm thầm qua lại với Giang An sau lưng ông ta, trong lòng ông ta đều biết, chỉ có điều mắt nhắm mắt mở. Lôi Trị Học vẫn không hạ quyết định nhất quyết đoạn tuyệt toàn bộ mối quan hệ giữa Lôi Tiểu Minh và Giang An, trong lòng vẫn có một chút ý nghĩ riêng, Giang An có giá trị lợi dụng rất lớn.

Không chỉ vì Giang An vừa là thủ phủ Tỉnh Tây, mà còn vì Lôi Tiểu Minh kể lại giao dịch giữa Giang An và Trần Diễm khiến Lôi Trị Học rất động tâm.

Không chiến đấu mà khuất phục mới là thượng sách, ông ta thật sự không muốn đấu chính diện với Hạ Tưởng, không phải ông ta sợ Hạ Tưởng mà là vì để duy trì hình tượng rộng rãi và khoan dung, chứ không phải ỷ lớn bắt nạt nhỏ, lấy lớn đè nhỏ, làm Trung Ương nghĩ là ông ta ăn hiếp Hạ Tưởng.

Kỳ thực, Lôi Trị Học không muốn thừa nhận, nếu như ông ta và Hạ Tưởng chống đối lẫn nhau, thắng, không vinh, dù sao ông ta cũng là người cạnh tranh với Cổ Thu Thật, nếu ức hiếp Hạ Tưởng – thanh niên thế hệ sau, thì cũng không có ý nghĩa, mà bại thì quá mất mặt.

Nếu như ông ta bại bởi Hạ Tưởng, sau này còn mặt mũi nào mà ngồi ngang hàng Cổ Thu Thật? Mà nếu ngộ nhỡ bị Hạ Tưởng đánh bại thảm hại, thậm chí có thể bị Cổ Thu Thật nắm lấy sơ hở làm ông ta mất đi cơ hội, chẳng lẽ vì việc nhỏ mà làm mất đi việc lớn.

Cổ Thu Thật hiện tại đã vào Bộ chính trị rồi, không lâu sau có hy vọng quản lý Bắc Kinh, nghe nói Tổng Thư ký đang nổ lực vận động, cố ý khiến cho Cổ Thu Thật làm chủ hạ lưu Trường Giang, muốn làm cho Hạ Giang tạo thành căn cứ đoàn hệ, đã đi trước ông ta một bước, ông ta hiện tại đã tụt hậu rất nhiều, đang gấp rút đuổi theo Cổ Thu Thật, thì làm gì còn sức lực đấu với Hạ Tưởng? Thắng Hạ Tưởng, sẽ bị người đời chế nhiễu ông ta ỷ lớn bắt nạt nhỏ.

Thua Hạ Tưởng, càng sẽ bị người đời cười nhạo trình độ quá thấp, Lôi Trị Học vô cùng đau đầu đối với vấn đề làm sao để đối xử với Hạ Tưởng.

Nhưng lại không thể dễ dàng để cho Hạ Tưởng vừa đến tỉnh Tây mà bắt đầu như tằm ăn rỗi, cướp đi thế lực của ông ta.

Trương Duy Chiếu và Trương Bình Thiếu tại hội nghị thường vụ xung phong đi đầu phục vụ Hạ Tưởng, làm cho Lôi Trị Học tức giận trong lòng, bất cứ ai trong chớp mắt phát hiện người tín nhiệm nhất của mình trong giờ khắc then chốt phản bội lại mình, thì người đó cũng khó mà có thể chấp nhận được hiện thực.

Nhưng khó chấp nhận cũng phải chấp nhận, thực tế không thay đổi vì ý chí người khác, cho dù ông ta là Tổng Bí thư cũng bất lực.

Nếu như Lôi Tiểu Minh và Giang An quan hệ tốt, có thể dựa vào Giang An, bất cứ lúc nào Giang An và Trần Diễm liên kết đối phó Hạ Tưởng và triển khai mới nhất, ông ta có thể hoàn toàn không đếm xỉa đến đồng thời nắm giữ tiên cơ, càng có thể âm thầm hành động trong những thời điểm quan trọng, sau đó ngồi làm ngư ông đắc lợi.

Sau khi Hạ Tưởng xúi giục thành công Trương Duy Chiếu và Trương Bình Thiếu là nguyên nhân đầu tiên Lôi Trị Học tiếp tục thúc đẩy sự kiện Trần Diễm phát triển.

Nguyên nhân thứ hai, là ông ta nghe ngóng tin tức từ phía trung ương, nghe được câu trả lời là sự kiện Trần Diễm cũng không có kinh động gì đến các lãnh đạo chủ chốt của Trung ương.

Nếu lãnh đạo trung ương không hỏi đến, trong đầu Lôi Trị Học đã có tính toán hết rồi, một việc nhỏ như vậy, khó lọt vào mắt lãnh đạo trung ương, hơn nữa, hiện tại lãnh đạo trung ương đang cố gắng giải quyết các việc lớn, làm sao để mắt tới cái tên chưa từng nghe như Trần Diễm.

Hạ Tưởng chỉ phô trương thanh thế thôi.

Dựa vào hai nguyên nhân trên, sau khi Lôi Trị Học nếm mùi thất bại, nhanh chóng điều chỉnh lại tâm lý, quyết định thực hiện chính sách ngoài lỏng trong chặt đối với Hạ Tưởng, ở mặt ngoài, dùng phương pháp Thái cực đỡ đòn của Hạ Tưởng, bên trong, tăng cường thu tóm quyền lực, củng cố trận doanh, tránh việc Hạ Tưởng xúi giục người bên mình.

Đồng thời, ông ta bày mưu đặt kế, đối với Âu Khắc Nhân và Trần Hạo nhân vật số một số hai ở thành phố này thì tiến hành sắp xếp điều tra hệ thống, để tránh sau khi Hạ Tưởng đứng vững ở Tỉnh ủy, tiến thêm một bước giành được hưởng ứng của thành phố cấp 3, nếu như Hạ Tưởng có thể nắm trong tay hơn một nửa hội nghị thường vụ, lại có thêm hưởng ứng tích cực của một nửa thành phố cấp 3, thì có nghĩa là Hạ Tưởng bước đầu đã thành công chiếm được tỉnh Tây.

Chẳng những không thể để cho Hạ Tưởng và ông ta vị thế ngang nhau, càng không nói đến việc đánh bại ông ta, cũng không thể để cho Hạ Tưởng tỏa sáng ở tỉnh Tây, hào quang vinh dự của Chủ tịch tỉnh càng sáng, thì bí thư Tỉnh ủy càng tối, mặc dù Lôi Trị Học cũng hiểu rõ, Ủy viên thường vụ sẽ là cảnh tượng phân chia ranh giới cục diện chính trị, nghĩa là tỉnh Tây trước kia chỉ do phái của họ Lôi độc quyền, bắt đầu nghênh đón cục diện hai phái cùng tồn tại, cho dù thừa nhận hay không thừa nhận, bằng lòng hay không bằng lòng, phải đối mặt với sự thật là, phái của Hạ Tưởng sẽ mạnh mẽ nổi dậy.

Ngẫm lại cũng là một việc rất có ý nghĩa, Bí thư tỉnh ủy và phó chủ tịch thường vụ liên hợp, Chủ tịch tỉnh liên kết với Phó Bí thư, song song tương đối, thế cục của tỉnh Tây, càng ngày càng phức tạp.

Lôi Trị Học vừa nghe nói Hạ Tưởng thuận thế cướp đoạt phân công bảo vệ môi trường của Vương Hướng Tiền, đối với chuyện Hạ Tưởng khắp nơi đều nhắm vào nhất cử nhất động của Vương Hướng Tiền, ông ta có thể hiểu, nhưng không mấy vui vẻ.

- Đồng chí Hạ Tưởng không nói trước với Tỉnh ủy một câu đã điều chỉnh phân công phó chủ tịch tỉnh, thật sự có chút không ổn, tôi sẽ nhấn mạnh tính kỷ luật của tổ chức với anh ta.

Lôi Trị Học an ủi Vương Hướng Tiền một câu, cường điệu nói:

- Anh cũng không cần phải có gánh nặng tâm lý, Sự kiện Trần Diễm sẽ không ồn ào, Tỉnh ủy hết sức khống chế trong phạm vi nhất định.

Trên nguyên tắc, điều chỉnh công việc của phó chủ tịch là công việc của Chủ tịch, nhưng trên nguyên tắc của một vài lãnh đạo Đảng, Bí thư tỉnh ủy cũng có quyền hỏi qua sự vụ nội bộ chính trị tỉnh, Hạ Tưởng nên nhắc với Lôi Trị Học, nhưng Hạ Tưởng cố tình không nói, trong lòng Lôi Trị Học cũng không mấy vui vẻ.

Sau khi Hạ Tưởng và Lôi Trị Học chạm trán lần trước, kết quả thảo luận chính là, do ban Tổ Chức ra mặt điều tra chân tướng sự thật, sau khi báo với Tỉnh ủy, lại phân tích tình huống cụ thể, nhưng quan điểm cụ thể đã được định rồi, chính là Trần Diễm phải rửa sạch đội ngũ cán bộ, trả lại tiền lương đã nhận.

Nhưng có một chút khiến Hạ Tưởng và Lôi Trị Học không nhất trí quan điểm, Hạ Tưởng đề nghị nên thực thi áp dụng xử phạt nhất định đối với Trần Diễm, Lôi Trị Học không đồng ý, khăng khăng chờ kết quả điều tra của Ban Tổ chức cán bộ, thì mới xử trí Trần Diễm.

Hạ Tưởng cũng không kiên quyết nữa.

Nếu thay người khác, Lôi Trị Học đã sớm không lưu tình mà quát mắng, nhưng cố tình là Hạ Tưởng, ông ta khó tránh khỏi e dè thế lực phía sau của Hạ Tưởng, không dám quá mức nghiêm khắc đối với Hạ Tưởng.

Chỉ có điều tư thế tấn công của Hạ Tưởng quá linh hoạt sắc bén, làm cho ông ấy có chút không chịu đựng nổi, lại thêm liên tưởng đến Hạ Tưởng và Lôi Tiểu Minh, Giang An trước đó, Lôi Trị Học cũng không dám khẳng định là Hạ Tưởng âm thầm gây sự sau lưng, không biết có phải lấy việc công báo thù riêng hay không.

- Bí thư Lôi, tỉnh Tây bình yên nhiều năm rồi, Khi Chủ tịch Hạ đến, thì muốn đao to búa lớn thúc đẩy cải cách, Tỉnh Tây cần gấp một cục diện chính trị đoàn kết ổn định, không thể loạn, ổn định áp đảo hết thảy.

Cho dù là nói chuyện riêng giữa hai người, Vương Hướng Tiền cũng không dám chỉ trích Hạ Tưởng không phải, tư tưởng yên vị làm cho y dè chừng, Hạ Tưởng dù sao cũng là Chủ tịch.

- Nói rất đúng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyenfull.vn

Lôi Trị Học nhẹ nhàng lấy một quyển sách,

- Cứ từ từ rồi tính tiếp, đồng chí Hạ Tưởng cũng không phải không có cái nhìn đại cục, hơn nữa anh ta vừa đến tỉnh Tây, nhiều tình huống vẫn chưa hiểu lắm, chỉ là dựa vào sự nhiệt tình mà làm việc, chờ anh ta thật sự hiểu được tình hình của tỉnh Tây, có lẽ anh ta sẽ nhận rõ sự thật.

Ngụ ý chính của Lôi Trị Học chính là chờ Hạ Tưởng vấp phải trắc trở, Hạ Tưởng sẽ quay đầu lại.

Chờ sau khi Vương Hướng Tiền rời khỏi, Lôi Trị Học cầm một cuốn sách tên là " Vấn Đỉnh", hững hờ lật đi lật lại vài lần, lại đặt xuống, tâm tư lại nghĩ đến chuyện ông ta và Hạ Tưởng đối đầu.

Mâu thuẫn giữa nhân vật số một và số hai là hiện tượng thường gặp, không có mâu thuẫn mới là bất bình thường, nếu như sau lưng ông ta có một Chủ tịch tỉnh nghe lời răm rắp, thì ông ta cũng sẽ cảm thấy không mấy tốt đẹp. Kẻ như vậy, hoặc là kẻ vô năng, không có chủ kiến, hoặc là kẻ tiểu nhân, nháy mắt lại theo đuôi phía sau người khác.

Mặc dù Hạ Tưởng vừa lên đảm nhiệm đã có khí thế làm người khác run sợ, Lôi Trị Học lại tuyệt đối không lo lắng, ít nhất có ba thế lực sẽ không cho Hạ Tưởng như ý, càng không để Hạ Tưởng yên ổn.

Thứ nhất, Giang An.

Giang An không phải một người, là đại diện của các nhà giàu mới nổi ở tỉnh Tây. Cha của Giang An, Giang Cương được xưng là Thủ phủ tỉnh tây, có vô số chủ mỏ than tỉnh Tây tâm đầu ý hợp liên hợp lại với nhau. Là một thế lực vô cùng to lớn.

Thứ hai, Trần Diễm

Người phụ nữ Trần Diễm này, rất không tầm thường, nghe nói các thương nhân giàu có và các quan lớn quyền quý thần phục dưới váy cô ta nhiều vô số kể. Năm đó từng có một cô gái được các vị quan lớn dùng chung, vì để chu toàn cuộc đọ sức giữa các thương phú và quan lớn chấn động một thời, cô gái đó so sánh với Trần Diễm, theo ánh mắt Lôi Trị Học phán đoán, cũng khá tương đương.

Thứ ba, các tập đoàn thâm căn cố đế ở tỉnh Tây.

Trước tiên, Hạ Tưởng lấy bài trừ ô nhiễm ra quản lý, chẳng khác gì đã đá động đến điểm mấu chốt của các tập đoàn thu được lợi ích khổng lồ. Nhất định bước đi gian nan. Tỉnh Tây sở dĩ bần cùng, nguyên nhân căn bản là do tập đoàn thu lợi nhuận quá lớn mạnh, không chia một chén thức ăn thừa nào cho bách tính tầng lớp thấp. Đương nhiên, trong đó nguyên nhân quan trọng nhất là quan thương cấu kết.

Quan thương cấu kết, không phải đơn giản là một ông chủ than cấu kết với một vị Phó chủ tịch, mà là cấu kết công an, công thương, thuế vụ và ban thường vụ chính phủ thành phố, hình thành nên một mạng lưới lớn chu đáo chặt chẽ và không có kẻ hỡ, ai đụng chạm đến một phần lợi ích, thì sẽ ảnh hưởng đến lợi ích của cả một tập đoàn.

Cẩn thận cá chết lưới rách (hai bên cùng chết).

Lôi Trị Học tự đắc cười một cái, không cần ông ta ra tay, ba thế lực thay nhau ra trận, Hạ Tưởng không chết cũng bị lột da, trừ khi…Hạ Tưởng nhận thua, từ bỏ suy nghĩ không thiết thực, thông đồng làm bậy.

Lôi Trị Học muốn nhìn Hạ Tưởng thất bại trước thế lực.