Quan Thần

Chương 635: Mượn Cơ Hội Phát Huy




Quả nhiên là điện thoại của Phó Tiên Phong gọi đến:

- Tình hình không ổn, không chỉ bí thư Diệp biết được chuyện này, đến cả Ban tuyên giáo Trung ương cũng gọi điện đến, yêu cầu thành phố Yến đệ trình lên một bản báo cáo chi tiết, Trần Phong vô cùng giận giữ. Ông cần phải có tâm lý chuẩn bị, chuẩn bị chịu đựng cơn lửa giận của Trần Phong và sự chỉ trách của hội nghị Thường vụ.

Điện thoại của Phó Tiên Phong vừa tắt, điện thoại của Lý Đinh Sơn lại gọi đến, lạnh lùng nói:

- Đồng chí Bạch Chiến Mặc, mời anh lập tức đến Thành ủy để nhận các câu hỏi!

Quận Hạ Mã lòng người hoảng sợ, trong thời gian không đến nửa tiếng, tất cả mọi người đều biết đại danh của Bí thư phong thủy. Tuy diễn đàn của ghi âm và công bố sự kiện sớm nhất đã được gỡ bài post xuống, nhưng trong một đêm đã có vô số các trang wed đăng liên tiếp, baidu tra không ra, dùng trang mạng yisou của Liên Nhược Hạm tuyệt đối tìm chuẩn từng cái một.

Vì thế là thu hoạch bất ngờ của sự việc Bí thư Phong thủy, trang yisou đã chiếm được hiệu quả một lần vượt qua cả baidu trên thị trường trong nước, đã xây dựng được động cơ tìm kiếm có vị trí hàng đầu, cũng là làm cho Hạ Tưởng có niềm vui bất ngờ không kịp chuẩn bị.

Tất cả mọi người trên toàn quận Hạ Mã đều nghị luận về ý kiến bàn luận phong thủy của Bạch Chiến Mặc, sau đó trong một thời gian rất dài, cho dù là trong văn phòng nói đùa, hay là trên đường kẹt xe, mọi người cứ mở miệng là nói:

- Anh có hiểu phong thủy không? Anh chặn đường của tôi, chính là chặn mất phong thủy của tôi, khiến tôi không thể chung lòng với hạnh phúc được…

Thậm chí trên mạng đã hứng khởi việc đặt câu, lấy Phong thủy… không thể chung lòng chung sức… mà đặt câu, có người thích vẽ chuyện còn tổ chức ra đại hội thi đấu đặt câu, náo nhiệt một thời gian.

Tối hôm qua Hạ Tưởng cũng nghe được đoạn ghi âm trên mạng, sau khi nghe xong hiểu ngầm mà cười, sự việc của Kim Hồng Tâm và Trần Cẩm Minh đã xử lý xem như không tồi, chí ít thời cơ lựa chọn cũng vô cùng tốt, hơn nữa diễn đàn tung đoạn ghi âm có ảnh hưởng không nhỏ, lại tung lên giữa đêm hôm khuya khoắt, vừa khéo một đêm có thể truyền khắp thiên hạ.

So với mười năm đèn sách gian khổ không người hỏi của người xưa, một lần thành danh thiên hạ đều biết, thời đại truyenfull.vn bây giờ, một kẻ vô danh tiểu tốt cũng có thể trong một đêm thành danh.

Bạch Chiến Mặc đã thành danh, cho dù là tiếng tốt hay là tiếng xấu, tóm lại vòng nguyệt quế của Bí thư phong thủy của ông ta, đã đội thật lên đầu, có lẽ bao nhiêu năm sau còn bị người ta nhắc đến, dùng làm tài liệu phản diện.

Hạ Tưởng cũng tin rằng, Trần Phong khẳng định sẽ tóm chắc lấy chuyện này, sẽ cho Bạch Chiến Mặc một bài giáo huấn.

Khi Bạch Chiến Mặc vội đến Thành ủy, vừa đi lên lầu thì nghe thấy giọng nói trong cơn thịnh nộ của Trần Phong:

- Sao Bạch Chiến Mặc vẫn chưa tới? Có phải trên đường lại có người chặn mất phong thủy của ông ta rồi không? Đinh Sơn, giục ông ta đi, nếu trong vòng nửa tiếng nữa không đến, cách chức ngay tại chỗ.

Lời của Trần Phong đương nhiên là những lời tức giận, nhưng ai không biết Trần Phong thật giả khó phân biệt? Một Bí thư Quận ủy, Bí thư Thành ủy muốn cách chức, cũng không phải chuyện của một câu nói, nhưng dưới sự tức giận vô cùng của Trần Phong, thật muốn đánh nhịp, e rằng cũng sẽ khiến nhiều Ủy viên thường vụ kiêng dè ba phần.

Bạch Chiến Mặc vội vàng chạy một mạch đến văn phòng của Trần Phong, gõ cửa vào, vẻ mặt thành khẩn mà vừa gặp mặt đã nhận sai:

- Bí thư Trần, tôi sai rồi, thật sự sai rồi. Tôi đã nhận ra sai lầm của mình, đến cả bản kiểm điểm cũng đã viết xong…

Trần Phong vung tay lên:

- Bây giờ tôi không có thời gian nghe anh giải thích, trước mắt anh tự quay về xét lại mình một chút, lát nữa đến Hội nghị thường vụ giải thích với tất cả Ủy viên thường vụ!

Bạch Chiến Mặc vẻ mặt cầu xin, trong lòng hồi hộp một chút, hỏng rồi, Bí thư Trần trực tiếp đưa ông ta ra trước Hội nghị thường vụ làm kiểm điểm, xem ra sự việc kết thúc không tốt chút nào, làm không tốt thật sự sẽ phải chịu xử phạt.

Trần Phong và Đinh Sơn bỏ mặc Bạch Chiến Mặc, trực tiếp đi họp.

Trần Phong vừa bước vào Hội nghị thường vụ, thấy mọi người đã đến đông đủ, liền lập tức dõng dạc nói:

- Các đồng chí, thành phố Yến lại nổi danh rồi! Trong ấn tượng của tôi, lần nổi tiếng nhất của thành phố Yến là vụ án bom trên xe bus, lúc ấy đã khiến cho lòng người hoảng sợ, toàn thành phố không còn ai dám đi xe bus ra ngoài. Lúc ấy trên xe bus phát hiện một cái vỏ lon cũng phải kiểm tra kỹ một chút xem có phải là bom tự chế không. Lần thứ hai nổi danh là vụ nổ mìn của Kim Nhục Hướng làm bị thương và tử vong hơn 100 người, chấn động cả nước, khi ấy truyền thông nước ngoài còn đánh giá thành phố Yến là một trong mười thành phố không an toàn nhất. Nhưng lúc ấy tôi vẫn chưa đến thành phố Yến, bây giờ tốt rồi, khi tôi đang đảm nhiệm chức Bí thư Thành ủy, rốt cuộc đã có người tra thuốc đau mắt cho tôi, để thay thành phố Yến mà nổi danh một lần nữa…

Ai cũng nghe ra đó là lời nói ngược, là sự châm biếm của Trần Phong.

- Thành phố Yến lần thứ ba nổi danh, cả ba lần đều là tiếng xấu. Hai lần trước tôi không quản, ma quản cũng không được. Nhưng lần này tôi phải quản, không quản không được. Không dễ dàng để xây dựng nên quận Hạ Mã mới, càng không dễ dàng để dập tắt vụ cao ốc Hỏa Thụ, tốt mà, đột nhiên lại nổi lên cái Bí thư phong thủy, các đồng chí, tôi muốn hỏi mọi người, tại sao luôn có người muốn bôi tro trát trấu vào quận Hạ Mã? Luôn muốn tạt nước bẩn vào Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố? Luôn muốn để Trần Phong tôi phải mất mặt? Luôn muốn khiến cho các đồng chí đang ngồi ở đây khi đi ra ngoài, bị người khác chê cười là lãnh đạo của thành phố Yến của Bí thư phong thủy, có phải các anh cảm thấy rất tự hào rất vinh dự hay không? Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.

Trình độ nói không nể mặt của Trần Phong số một, câu câu đều rơi vào nơi có tác dụng thực tế, nếu Bạch Chiến Mặc có mặt ở đây, mọi người thậm chí có thể nghe thấy tiếng tát rất kêu, nhưng bây giờ Bạch Chiến Mặc không có mặt, ánh mắt của không ít người đều đổ dồn lên người Phó Tiên Phong.

Bạch Chiến Mặc là do Phó Tiên Phong đề bạt lên, đánh vào mặt Bạch Chiến Mặc, chính là đánh vào mặt Phó Tiên Phong.

Trên mặt Phó Tiên Phong nóng lên hầm hập, nhưng chỉ biết gắng gượng chịu đòn. Sự thực bày ra trước mắt, ai còn có thể chống chế? Ai khiến cho Bạch Chiến Mặc chịu thua kém, bị người ta tóm lấy điểm yếu. Bây giờ Trần Phong có lý, hơn nữa lại là lý do lớn, không để cho Trần Phong làm xấu mặt cũng không được.

Chỉ có thể chịu nhịn, đánh vỡ vụn răng thì phải làm sao? Nuốt vào trong bụng thôi!

Phó Tiên Phong liền hận Hạ Tưởng đến tận xương tủy, cho dù ông ta không có chứng cớ chứng minh là mưu tính của Hạ Tưởng, nhưng ngoài Hạ Tưởng ra còn ai có thể nham hiểm như thế? Ai có thể làm ra biện pháp cao minh như thế? Ai có thể lựa chọn thời cơ thích hợp như thế?

Hạ Tưởng ơi Hạ Tưởng, đúng là một nhà âm mưu trời sinh.

Phó Tiên Phong bây giờ mới biết, sau nụ cười hòa khí vô hại của Hạ Tưởng, lại có đôi bàn tay hắc ám vừa lạnh lẽo vừa ác nghiệt vô tình.

Nhớ tới trước đây Mã Tiêu lợi dụng vũ khí tuyên truyền trong tay để đối phó với Hạ Tưởng, bây giờ cuối cùng lại bị Hạ Tưởng trả đòn, hơn nữa còn là đòn chí mạng, thực sự mà nói, Phó Tiên Phong bây giờ còn không biết phải kết thúc như thế nào, vì sự tức giận của Trần Phong quá lớn.

- Bí thư phong thủy? Gọi đến nghe là hay, là quan tâm, quả nhiên trí tuệ của người dân rất vô tận, tôi thấy, cái mũ này Bạch Chiến Mặc đội cũng không oan ức.

Trần Phong đập bàn

- Bí thư phong thủy làm bại hoại không phải là cái tiếng của quận Hạ Mã, không phải cái tiếng của thành phố Yến, mà là bại hoại phong thủy của người của Đảng Cộng Sản trong mắt quần chúng nhân dân!

Phó Tiên Phong mí mắt nháy loạn lên, cái mũ lớn của Trần Phong bỏ xuống, lần này Bạch Chiến Mặc muốn qua ải, quả thực là rất khó. Đầu óc ông ta xoay rất nhanh, trong chớp mắt đã đưa ra quyết tâm, muốn duy trì mũ quan của Bạch Chiến Mặc vẫn còn khả năng, nhưng muốn toàn thân mà lui thì thật không thể, dù cho Bạch Chiến Mặc phải gánh một sự xử phạt, cũng phải để ông ta làm hết nhiệm kỳ này, không ổn nhất, cũng phải đảm bảo sau khi thương mại Trường Cơ trôi chảy, mới có thể vứt bỏ Bạch Chiến Mặc.

Đưa ra quyết tâm, Phó Tiên Phong thấy tâm trạng bình tĩnh hơn, Bạch Chiến Mặc bị xử phạt là không thể thoát khỏi, quả thực cũng là ảnh hưởng rất xấu, bại hoại hình tượng của thành phố Yến, nhất là quận Hạ Mã là quận mới, đang đối ngoại thu hút đầu tư, bất luận thành khẩn nhận tội như thế nào đều không thể thay đổi được sự thực Bạch Chiến Mặc lấy phong thủy làm cái cớ để ngăn cản việc xây dựng cao ốc Hỏa Thụ.

Huống chi, cao ốc Hỏa Thụ bây giờ vẫn trong tình trạng đình công.

Chả trách sau khi Hạ Tưởng quay về, luôn không quan tâm đến việc đình công của cao ốc Hỏa Thụ, hóa ra mưu mẹo chính là ở đây, đúng là một người trẻ tuổi có suy nghĩ rất sâu.

Trần Phong sắc mặt đỏ lên, có thể nhận ra ông ta đang nổi nóng thực sự:

- Chúng ta không thể trách có người tung ghi âm lên mạng, trái lại, tôi còn phải cảm ơn cái người đã tung nó lên, nếu không, tôi vẫn không biết thành phố Yến có một đảng viên Đảng Cộng Sản đã được giáo dục chủ nghĩa duy vật nhiều năm là một chuyên gia phong thủy, hừ! Qua hiện tượng mà nhìn nhận bản chất, cao ốc Hỏa Thụ với 40 tầng đã định ra sớm đã được thông qua quy hoạch, tại sao lại vì sự tốt xấu của lãnh đạo cá biệt, mà phải đình công, phải thay đổi bản vẽ? Một số quy hoạch sáng nắng chiều mưa, giống như trẻ con chơi trò đồ hàng, khúc xạ ra chính là trống chức vị pháp trị, lạm dụng chức vị nhân trị, lực công quyền mất khuôn, phát triển không khoa học, v.v...

Tài ăn nói của Trần Phong không tồi, một mạch lưu loát phát biểu đến hết, uống một ngụm nước để làm mát cổ họng trong lúc cơn giận còn sót lại vẫn chưa tiêu.

- Các đồng chí thảo luận một chút, làm thế nào để giải quyết tốt hậu quả.

Trần Phong cơn giận ngút trời mà phát tác một trận, cuối cùng cũng không đưa ra một ý kiến xử lý nào, chỉ mang vấn đề khó ném ra, mọi người đều biết, thời điểm khảo nghiệm Phó Tiên Phong đã đến rồi.

Có một số người rụt rè, có một số người không có hàm súc như thế, trực tiếp đưa ánh mắt nhìn thẳng vào Phó Tiên Phong.

Phó Tiên Phong bị ép đến không còn đường lui, ông ta cũng biết bây giờ không tỏ thái độ, cũng chỉ bằng để người khác xem thường mình, cho rằng ông ta không gánh vác. Bây giờ Bạch Chiến Mặc đang ở văn phòng của Trần Phong, Trần Phong rất thông minh đã để cho Bạch Chiến Mặc không dự thính Hội nghị thường vụ, chính là có ý để cho ông ta cơ hội chủ động đưa ra vấn đề giải quyết Bạch Chiến Mặc.

Phó Tiên Phong nói với vẻ mặt nghiêm túc:

- Bí thư phong thủy thông qua sự truyền phát của truyenfull.vn, quả thực có tổn hại đến hình tượng của quận Hạ Mã, bôi tro trát trấu vào hình tượng thành phố Yến, cũng mang lại ảnh hưởng tiêu cực cho công tác thu hút đầu tư của quận Hạ Mã, đồng chí Bạch Chiến Mặc phải chịu trách nhiệm chủ yếu. Ông ta thân là Đảng viên Đảng cộng sản, thân là Bí thư Quận ủy quận Hạ Mã, nói ra lý luận mê tín duy tâm, không phải là một Đảng viên Đảng cộng sản đủ tư cách, tôi kiến nghị xử phạt cảnh cáo trong Đảng đối với đồng chí Bạch Chiến Mặc, và làm bản kiểm điểm đưa ra hội nghị Thường vụ!

Cảnh cáo trong Đảng có thể lớn có thể nhỏ, vẫn có một thời hạn nhất định, trên cơ bản thuộc về việc xử lý thấp nhất đối với cán bộ Đảng và chính quyền phạm vào sai lầm, Phó Tiên Phong vẫn là giữ lại chuẩn bị ở sau, không dám mạnh tay.

Vu Phồn Nhiên tỏ ra vẻ mặt gay gắt:

- Sự xử phạt của Bí thư Phó quá nhẹ rồi, sự việc này không phải chuyện nhỏ, có ảnh hưởng rất xấu trên toàn quốc. Danh khí quận Hạ Mã vốn không lớn, bây giờ thì tốt rồi, một đêm thành danh, nhưng giống như những gì Bí thư Trần nói, không phải là tiếng tốt mà là tiếng xấu, nhân dân toàn quốc đều biết thành phố Yến có một quận Hạ Mã, quận Hạ Mã có một Bí thư phong thủy… Mọi người nghĩ xem, chúng ta đều phải cảm ơn Bạch Chiến Mặc, nếu không có ông ta, nói không chừng cả nước không biết có bao nhiêu người biết thành phố Yến! Bây giờ thì mọi người đều đã biết Bí thư phong thủy, sau đó mới biết Bí thư phong thủy là Bí thư của quận Hạ Mã, sau đó nghe ngóng thêm, quận Hạ Mã là một quận của thành phố Yến, bởi vậy khiến không ít người lần đầu tiên biết đến thành phố Yến.

Ánh mắt của Vu Phồn Nhiên lơ đãng nhìn Phó Tiên Phong một cái, rồi lạnh lùng cười:

- Đồng chí Bạch Chiến Mặc vì thành phố Yến đã làm nên một cống hiến rất lớn, Bí thư Phó, cảnh cáo trong Đảng quá nhẹ một chút rồi, phải không?

Sự châm chọc khiêu khích của Vu Phồn Nhiên quả thật là rất sắc bén, đã kích dậy cơn lửa giận của Phó Tiên Phong, vì Vu Phồn Nhiên là người của Ngô gia, rất rõ ràng, chính là cố ý đối nghịch với ông ta, ông ta nổi giận đùng đùng mà đập bàn:

- Chủ tịch thành phố Vu, có lời gì mong ông từ tốn nói, đừng quái đản kỳ quặc, tôi trái lại muốn nghe cao kiến của ông, muốn đưa ra xử phạt như thế nào với Bạch Chiến Mặc?

- Đồng chí Bạch Chiến Mặc cần phải tăng cường học hỏi thêm tri thức lý luận cơ bản của Đảng viên, vì ông ta thân là Đảng viên, lại làm nên trò mê tín phong kiến, cần phải bảo lưu Đảng một năm để xem xét!

"Cạch" một tiếng, chiếc bút trong tay Bí thư Quận ủy quận Thị Bắc Tôn Ái Dũng rơi xuống bàn, khiến cho tất cả mọi người giật mình.

Vì đề nghị của Vu Phồn Nhiên quá giật gân, bảo lưu Đảng xem xét là xử phạt vô cùng nghiêm trọng, vì Đảng viên từng phải chịu xử phạt bảo lưu Đảng xem xét, mọi chức vụ đảm nhiệm trong Đảng trước khi bị xử phạt tự nhiên bị hủy bỏ, không cần phải thực hiện thêm thủ tục xử phạt hủy bỏ chức vụ trong Đảng —— chính là nói, tương đương với việc trực tiếp cách chức Bạch Chiến Mặc!

Lông mày của Trần Phong giật giật, không nói câu gì.

Hồ Tăng Chu vẻ mặt không vui, muốn nói lại thôi. Đầu tiên ông ta nhìn Trần Phong một cái, rồi lại nhìn Lý Đinh Sơn và Trần Thiên Vũ, thần sắc trên khuôn mặt bất định, cũng không biết là đang nghĩ cái gì.

Các Ủy viên thường vụ khác cũng chỉ anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, ai cũng không nói gì.

Ai cũng không ngốc, đều biết rõ những hiềm khích giữa Phó Tiên Phong và Trần Phong, bây giờ Bạch Chiến Mặc đã đụng phải nòng súng, khẳng định sẽ có một sự xử phạt, chỉ xem là nặng hay nhẹ.

Nếu chỉ vì vụ việc ghi âm, Bạch Chiến Mặc ở chỗ sai lầm nói ra những lời sai lầm thì cách chức ông ta ngay tại chỗ, tốt xấu ông ta cũng đường đường là một Bí thư Quận ủy, là một nhân vật số một của Đảng ủy bậc nhất qua sự bổ nhiệm của Thành ủy, nói cách chức là cách chức cũng quá là chuyện con nít. Đề nghị của Vu Phồn Nhiên, giật gân và quá dọa người.

Cũng không thích hợp.

Hội nghị thường vụ nhất thời tẻ ngắt.

Phương Tiến Giang thấy nét mặt của Trần Phong cũng biết muốn lấy chuyện này ra để cách chức Bạch Chiến Mặc là không thực tế cũng không hợp quy củ, liền mở miệng nói:

- Xử phạt phê kỉ luật nặng trong Đảng vẫn là thích hợp nhất.

Hồ Tăng Chu do dự, liền gật đầu phụ họa:

- Tôi cho rằng, phê kỉ luật hay phê kỉ luật nặng, phải xem biểu hiện của chính người đó rồi đưa ra quyết định. Nếu Bạch Chiến Mặc có thái độ nhận lỗi tốt, kiểm điểm sâu sắc, biết lỗi có thể sửa, thì phê kỉ luật. Nếu ông ta không nhận thức hết được sai lầm, còn biện giải thì phê kỉ luật nặng.

Hồ Tăng Chu trên cơ bản là có ý dung hòa, nếu suy nghĩ thấu triệt, còn có ý thiên vị cho Bạch Chiến Mặc. Bạch Chiến Mặc dưới tình hình hiện tại, khẳng định thái độ nhận tội rất tốt, trên cơ bản nội tuyến của Hồ Tăng Chu chính là xử phạt phê kỉ luật.

Phê kỉ luật thời hạn là 12 tháng, mà phê kỉ luật nặng là 18 tháng, tuy chỉ chênh nhau nửa năm, nhưng đối với uy vọng của bí thư Bạch Chiến Mặc là một sự đả kích nghiêm trọng. Bí thư cõng trên mình một sự xử phạt, muốn nắm quyền lớn ở quận Hạ Mã, muốn lấy quyền uy của Bí thư ép người, e rằng đã không còn ai nghe lời của ông ta nữa.

Huống chi quận Hạ Mã có một Chủ tịch Quận cường thế, chỉ cần xử phạt một chút, uy vọng ở quận Hạ Mã của Bạch Chiến Mặc xem như rơi xuống ngàn trượng. Trên quan trường xưa nay không thiếu sự náo nhiệt dậu đổ bìm leo, vốn có nhiều người lung lay ở giữa, chỉ sợ sẽ tỏ vẻ trung thành với Hạ Tưởng trước tiên.

Phó Tiên Phong cảm thấy đau đầu, tận sâu trong lòng hận sự bất lực và ngu dốt của Bạch Chiến Mặc, đồng thời càng oán hận thủ đoạn độc ác của Hạ Tưởng, làm thế nào Hạ Tưởng luôn có thể có những thủ đoạn xuất hiện liên tiếp, luôn có thể đánh ông ta đến đau nhức?

Đúng là tà môn, Bạch Chiến Mặc trước đây rõ ràng là người cũng coi như vững vàng, tại sao sau khi đảm nhiệm chức Bí thư Quận ủy, luôn phạm sai lầm? Lẽ nào thật ứng với câu nói của người xưa: tiểu nhân bất khả đắc chí?

Phẩm hạnh của Bạch Chiến Mặc tuy không thể nói là tốt bao nhiêu, nhưng cũng không phải quá kém, so sánh với nhiều kẻ tham quan to gan tày trời ăn chơi sa đọa, ông ta vẫn coi như là liêm khiết tự hạn chế, tại sao lỗi nhỏ không ngừng, lỗi lớn cũng phạm? Lát nữa phải dạy dỗ ông ta một trận, để ông ta biết trên quan trường có vô vàn nguy hiểm, không có chuyện gì, là vì không có người tính kế. Nhưng bây giờ bên cạnh có Hạ Tưởng như hổ rình mồi, thời khắc đang tìm kiếm lỗ hổng của ông ta, ông ta cần phải cẩn thận nhiều hơn, thận trọng, không thể phạm thêm sai lầm.

Dù cho ở quận Hạ Mã không làm được gì, cũng không thể khiến Hạ Tưởng tóm được điểm yếu, nếu không đang gánh hình phạt trên mình lại phạm thêm sai lầm, còn chờ gì mà không cách chức tại chỗ?

Những ai có những xử lý vấn đề không đáng mang ý nghĩa quyết định đối với toàn cục, kết quả sẽ dẫn đến thất bại toàn bộ, Phó Tiên Phong gần đây số lần ông ta bị thua đã quá nhiều rồi, không muốn bị thua thêm nữa, nhất là ở quận Hạ Mã, ông ta gần như không thể thua.

Tuy bố cục của Nguyên Minh Lượng rất chu đáo chặt chẽ, nhịp bước rất kiên định, cũng đạt được mục tiêu đã định sẵn, hơn nữa hình như Hạ Tưởng vẫn không có một chút phát hiện. Trước đây Phó Tiên Phong tin tưởng vô cùng cái kế ngấm ngầm lừa bịp của ông ta, nhận định Hạ Tưởng khẳng định sẽ không biết dụng ý thật sự của Nguyên Minh Lượng, nhưng bây giờ lại dần dần không còn niềm hăng say, luôn cảm thấy chỉ số thông minh yêu nghiệt cùng với thủ đoạn khó lòng phòng bị của Hạ Tưởng, không chừng một lúc nào đó hắn sẽ có thể điều tra ra chân tướng của thương mại Trường Cơ.

Nếu cuộc chiến của thương mại Trường Cơ lại thua nữa, Phó Tiên Phong sẽ không còn mặt mũi nào để gặp bô lão ở thủ đô, phỏng chừng cuối cùng chỉ có một kết quả, ỉu xìu mà trở về thủ đô, nhậm chức ở một bộ phận vô cùng nhàn hạ ở Ủy ban Trung ương, chí ít yên tâm mà ngồi hai ba năm để suy nghĩ trở lại, nếu không, bác cả sẽ mắng ông ta đến chết.

Cho nên đề nghị của Hồ Tăng Chu trong sự nhìn nhận của Phó Tiên Phong, là kết quả tốt nhất mà trước mắt có thể dành được, ông ta lúc này tỏ sự tán đồng:

- Tôi đồng ý đề nghị của Chủ tịch thành phố Hồ Tăng Chu. Nếu Bí thư Trần đã để cho Bạch Chiến Mặc trước tiên đến Thành ủy nhận câu hỏi, chúng tôi sẽ để ông ta ở trước mặt toàn thể Ủy viên thường vụ làm kiểm điểm sâu sắc, răn trước ngừa sau, trị bệnh cứu người, cần cho ông ta cơ hội hối lỗi sửa sai.

Trần Phong suy nghĩ, cũng biết vì chuyện này mà đem Bạch Chiến Mặc một gậy đánh chết, cũng không thực tế, liền đồng ý:

- Cũng được, Tiểu Như, gọi Bạch Chiến Mặc đến phòng hội nghị.

Thư ký của Trần Phong là Trần Tiểu Như đáp một tiếng, rồi đi ra mời Bạch Chiến Mặc.

Bạch Chiến Mặc vừa vào cửa, ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn lên ông ta. Chỉ thấy vẻ mặt đau khổ của ông ta, hai mắt vô thần, hoang mang lo sợ, ủ rũ, chủ yếu nhất là, đầu toát hết mồ hôi, bộ dạng vô cùng thống khổ.

Lý Đinh Sơn thầm cười nhạt, trên chính trị Bạch Chiến Mặc không có tiềm năng gì, tài năng biểu diễn thì lại khá tốt, chí ít cái vẻ vô cùng đau đớn này có thể dành được không ít sự đồng cảm.

Đến cả Trần Phong cũng lén lút gật đầu, Bạch Chiến Mặc cũng thật không may gặp phải Hạ Tưởng, đổi một người nhập bọn cùng hắn, mới thật đối phó không nổi hắn.

Sau khi Bạch Chiến Mặc dừng lại, trước tiên là cúi rạp chào, sau đó lấy ra bản kiểm điểm, rồi than thở khóc lóc mà thừa nhận sai lầm:

- Các vị lãnh đạo tôn kính, trong lòng tôi vô cùng hổ thẹn áy náy và ân hận mà viết bản kiểm điểm này, tôi vì hành vi sai lầm của chính mình mà cảm thấy hổ thẹn bất an vô cùng, lúc này, tôi xin được kiểm điểm sâu sắc với các vị lãnh đạo…