Quan Thuật

Chương 2301: Nói chuyện giật gân!




- Ừ, đồng chí Kim Đồng nói rất có lý. Thu thập tin tình báo với độ khó cao như thế này nhất định phải là đội viên chính thức, hơn nữa còn phải là cao thủ trong đội viên chính thức mới có thể hoàn thành.

Việc này cần tùy theo tình hình mà quyết định. Như thu thập tin tình báo mà không quá khó khăn thì đương nhiên có thể để nhân viên tình báo bình thường đi làm.

Nhưng tà giáo nguy hiểm như Tam Độc giáo, nhân viên tình báo bình thường đi thì chẳng khác nào dâng dê vào miệng cọp.

Vả lại, làm không tốt còn có thể làm bại lộ bí mật của Tổ đặc nhiệm A chúng ta.

Đối với tính bí mật của bản thân và sự an toàn của Tổ đặc nhiệm A chúng ta mà nói thì không thể cái gì cũng bày ra được.

Tôi nghĩ, đội viên chính thức của Tổ đặc nhiệm A quả thực quá ít. Đây là một hiện trạng mà tạm thời không có cách nào cải thiện toàn diện được.

Chỉ có thể nói là khi phát hiện Tam Độc giáo thì chúng ta lập tức theo dõi, phái cao thủ tình báo đi thu thập tin tức để chuẩn bị cho việc xuống tay của chúng ta với bọn chúng.

Cố gắng giảm thiểu triệt để việc tổn thất nhân viên.

Lúc này, Chủ nhiệm Phòng liên lạc Cục Ủy ban Chính trị Đới Thành bắt đầu mở lời phân tích tình trạng hiện nay về hai phương diện. Nói chung, lời của tướng quân Đới Thành vẫn có hơi hướng về điều mà Tổ đặc nhiệm A có ý kiến.

- Tôi đồng ý với cách nghĩ của Tổ trưởng Thôi và tướng quân Đới Thành: Tam Độc giáo không phải là tà giáo bình thường. Bọn chúng có nhiều cao thủ, hơn nữa về cơ bản chúng ta không biết số lượng cao thủ cụ thể.

Điều này gây nguy hiểm cho an ninh quốc gia chúng ta. Cho nên từ thực tại cho thấy, chúng ta cần chú trọng hơn đến Tam Độc giáo.

Nếu muốn cử Chu Đồng gia nhập đội thì trước tiên phải cứu được Chu Phương Tinh ra đã. Việc Chu Đồng nhập đội càng gia tăng sức mạnh và năng lực về phương diện cao thủ tầm trung của Tổ đặc nhiệm A.

Đối với chúng ta mà nói, mỗi đội viên trong tổ đều là tài sản quý giá. Không mở rộng phát triển Tổ đặc nhiệm A thì tôi sợ lực lượng chúng ta quá mỏng yếu có thể sẽ bị chỉ trích, muốn quản cũng không quản được.

Nói thật lòng, tôi rất lo. Hiện trạng của chúng ta quả thực rất bi đát.

Diệp Phàm vẻ mặt thận trọng nói.

- Tổ trưởng Diệp, anh có nói nghiêm trọng quá không? Tính chất tấn công bí mật của Tổ đặc nhiệm A- tổ chức tinh nhuệ nhất, bí mật nhất của nước Cộng hòa nhân dân Trung Hoa chúng ta, trước mặt anh đã bị nói thành nắm giấy lộn rồi sao.

Như thế còn hao tổn một lượng quân phí lớn cho Tổ đặc nhiệm A làm gì? Đồng chí Diệp Phàm, tự đánh giá quá cao bản thân mình là không được nhưng tự hạ thấp bản thân mình cũng không tốt.

Nếu sự thật đến mức như anh nói thì Tổ đặc nhiệm A còn có thể tồn tại được sao? Và bộ đội tình báo của Quân đội lại trùng hợp giống bộ hai bộ ba của Bộ Tổng tham mưu rồi.

Trên thực tế, năng lực của bộ phận tình báo của Quân đội còn mạnh hơn Bộ An ninh Quốc gia. Việc thiết lập Tổ đặc nhiệm A, trên thực tế có chút trùng lặp rồi.

Tuy nhiên, đây là quyết định của lãnh đạo cấp trên, tôi không tiện nói nhiều về điều này. Ý của tôi chính xác cũng không phải là muốn vứt bỏ Tổ đặc nhiệm A.

Mà là muốn nói với đồng chí Diệp Phàm là không cần nói quá giật gân lên.

Ngôn từ của Dương Quốc Đào bắt đầu trở nên sắc bén, tự nhiên phản kích lại lời nói của những người ủng hộ Diệp Phàm như Thôi Kim Đồng.

Thôi Kim Đồng và Đới Thành đều là những thành viên kì cựu của Tổ đặc nhiệm A, còn Diệp Phàm là khuôn mặt mới toanh, đồng chí Dương Quốc Đào cho rằng có thể bắt nạt dễ dàng hơn một chút.

- Quá nghiêm trọng, Chủ nhiệm Dương, cái gì gọi là quá nghiêm trọng? Anh cho rằng Tổ đặc nhiệm A rất hùng mạnh sao? Tổ đặc nhiệm A nếu không đủ hùng mạnh thì bộ hai bộ ba càng không thể so sánh được.

Trước mặt Tổ đặc nhiệm A, cái gì mà bộ hai bộ ba và Cục An ninh quốc gia thì chỉ có thể nói là làm chân sai vặt lon ton bên ngoài thôi. Nhiệm vụ mà Tổ đặc nhiệm A có thể hoàn thành thì bình thường các bộ phận khác không thể nào hoàn thành được.

Còn những nhiệm vụ mà các bộ phận các có thể hoàn thành được thì Tổ đặc nhiệm A nhất định sẽ hoàn thành tốt được. Đương nhiên, tôi cũng không phải cố ý muốn hạ thấp năng lực của tổ chức tình báo của các bộ phận này. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn

Chính bởi vì bọn họ chung sức hợp tác với Tổ đặc nhiệm A nên mới khiến cho nền an ninh quốc gia được vững chắc như vậy.

Đó là ai cũng không thể tách rời ai được. Giống như phương diện nhân viên, bộ hai bộ ba, Cục An ninh quốc gia và Tổ đặc nhiệm A có khi còn hỗ trợ, trao đổi nhân viên của nhau.

Thực ra bọn họ đều thuộc một hệ thống. Nhưng hiện trạng của chúng ta, bất luận là của Tổ đặc nhiệm A hay của phương diện khác, tất cả những điều tôi vừa nói tuyệt đối đều là tình hình thực tế.

Tổ đặc nhiệm A cũng không hùng mạnh, đó là bởi vì anh chưa nhìn thấy được thế giới bên ngoài.

Giọng điệu của Diệp Phàm cũng tương đối đanh thép, công kích trực diện Dương Quốc Đào, nói lão có tầm nhìn hạn hẹp, không biết nhìn xa trông rộng.

- Tổ đặc nhiệm A cũng không hùng mạnh, đồng chí Diệp Phàm, từ những điều cụ thể mà cậu vừa nói, ít nhất trong hàng loạt nhiệm vụ những năm gần đây, Tổ đặc nhiệm A đều thắng nhiều thua ít.

Tuy nói trong đó cũng có nhiều trắc trở, hi sinh rất nhiều đồng chí nhưng những điều mà Tổ trưởng Nghiêm nói trước khi hi sinh chính là Tổ đặc nhiệm A là vĩnh viễn bất bại đấy.

Tây Môn Đông Hồng tôi bây giờ là một thành viên trong bộ máy của Tổ đặc nhiệm A. Tôi tuyệt đối không muốn nghe những lời nói kiểu như thế này lần nào nữa.

Nói muốn sát nhập Tổ đặc nhiệm A với quân đội, đó càng là điều không thể làm được. Bộ hai bộ ba tự sắp xếp công tác cho bọn họ, Cục An ninh quốc gia cũng có chức trách riêng của họ, về phương diện này, Tổ đặc nhiệm A không thể thay thế được.

Nhưng, bọn họ càng không thể thay thế Tổ đặc nhiệm A. Tổ đặc nhiệm A thực ra là đơn vị nòng cốt của hệ thống này.

Không có Tổ đặc nhiệm A là làm mất đi linh hồn của tổ chức tình báo quốc gia.

Lúc này, Tây Môn Đông Hồng thay mặt Nghiêm Thế Kiệt nói giọng điệu nghiêm túc và cũng có hàm ý chất vấn. Đương nhiên mặt khác cũng có tác dụng phản kích lời nói của Dương Quốc Đào.

- Đồng chí Diệp Phàm, đối với tất cả những điều cậu nói, tôi đều cảm thấy có chút khoa trương. Tuy nói mấy lần trước Tổ đặc nhiệm A có nhiều thương vong trong chiến đấu, đặc biệt là trong trận chiến Sahara, Tổ đặc nhiệm A mất đi đồng chí Nghiêm Thế Kiệt, để mất vương bài và cũng mất đi nhiều đội viên.

Nhưng theo tình hình mà chúng tôi nắm được thì các nước khác như Mỹ, Nga, Nhật Bản... tình hình cũng không khác là mấy.

Tuy rằng Mỹ và Nhật Bản là những quốc gia có nguồn kinh phí dồi dào hơn gấp nhiều lần kinh phí của Tổ đặc nhiệm A. Thậm chí bọn họ còn có tiền để mua hay mướn người.

Nhưng theo tổng thể thực lực mà nói, nhân viên của chúng ta có ít hơn bọn họ một chút. Song thực lực của Tổ đặc nhiệm A trong mấy tháng đã hồi phục hùng mạnh trở lại.

Năm nay quốc gia cũng đặc biệt ủng hộ tài chính tăng gấp rưỡi kinh phí ban đầu cho Tổ đặc nhiệm A. Được quốc gia coi trọng rồi, Tổ chúng ta càng phải đoàn kết một lòng. Các phương diện như huấn luyện, thu nhận, khảo hạch đều được phân bố đã dần khôi phục lại trạng thái sung mãn như xưa.

Tôi nghĩ, khả năng tấn công của Tổ chức tình báo không hề thua kém bọn kia cơ đấy. Tôi thật sự cho rằng, vị thế của Tổ đặc nhiệm A ngày càng quan trọng hơn so với năm trước.

Nói phải sát nhập vào quân đội, đó là chuyện tuyệt đối không thể chấp nhận được. Đồng chí Diệp Phàm, tôi hy vọng anh nói chuyện phải nghiêm túc hơn một chút.

Tại cuộc họp tập thể này, mỗi một câu đều phải nghiêm túc. Không thể tùy tiện phát biểu cái gì được, để tránh làm mất sự gắn kết của tập thể.

Tổ phó Lâm Đống Quốc liền trở mặt, không ngờ lại phê bình trực diện Diệp Phàm như thế.

"Thằng cha này, bản thân mày muốn kế nhiệm của Tổ lão Nghiêm, kết quả bị Tây Môn Đông Hồng cướp đi vị trí, bây giờ thì hay rồi, lấy tao ra để trút giận."

Diệp Phàm trong lòng khinh bỉ thằng cha này, ngoài miệng nói sẵng:

- Đồng chí Đông Hồng, còn có đồng chí Đống Quốc nữa, tôi hy vọng hai người các anh có thể nhìn thẳng vào thực tế.

Từ phương diện trang bị cho nhân viên mà nói, Tổ đặc nhiệm A chúng ta thực sự kém hơn hẳn so với Đội Sói Biển của Mỹ. Ngay như Tổ Thần Đạo của bọn Nhật Bản, lần trước tuy nói tổn thất thê thảm và nghiêm trọng, nhưng người ta có nhiều tiền.

Dùng tiền đi đập, vơ vét cao thủ của toàn thế giới, hơn nữa, về phương diện thiết bị huấn luyện của bọn chúng hoàn thiện hơn so với chúng ta rất nhiều, vũ khí lại càng tối tân hơn. Người ta có tiền nghiên cứu phát triển, những thứ đó chúng ta không cách nào so bì được.

Thực tế bọn họ cũng hồi phục nhanh hơn chúng ta. Chúng ta không nghe lời nói thật thì đã phần lạc quan mù quáng rồi.

Chưa cần nói đến quản chuyện nước ngoài, ngay đến chuyện trong nước muốn xử lý cũng khó. Diệp Phàm tôi nói như thế không có ý là Tổ đặc nhiệm A vô dụng, phải sát nhập với bộ hai bộ ba hay Cục An ninh quốc gia gì cả.

Diệp Phàm tôi nói như thế là rung lên hồi chuông cảnh báo các vị rằng chúng ra phải cố gắng lên, bằng không chẳng qua chỉ là khoa môi múa mép, như ếch ngồi đáy giếng cho rằng ông đây là vĩ đại nhất, ra ngoài chỉ như đứa trẻ thiểu năng thì ích gì?

Đến lúc đó, kẻ chịu tổn thất nặng nề chính là chúng ta.

Diệp Phàm giữ vẻ mặt lạnh lùng nói.

Soạt...

Tây Môn đông Hồng tức giận rõ ràng, chiếc bật lửa nhựa bị hắn đạp mạnh lên bàn. Nhưng vì lực quá mạng nên bị nổ tung, tách một tiếng rất to, suýt chút nữa nổ vào người lão già này rồi.

Thấy ánh mắt mọi người đổ dồn vào mình, sắc mặt Tây Môn Đông Hồng lại càng khó coi, hắn hướng về phía Diệp Phàm nói sẵng:

- Tổ trưởng Cung, hôm nay nếu đồng chí Diệp Phàm không thể nói cho rõ ràng. Tây Môn Đông Hồng tôi yêu cầu tổ chức cần thảo luận phê bình hắn. Thanh niên quá cuồng vọng, nói chuyện quá vô trách nhiệm. Nơi đây là Tổ đặc nhiệm A mà công nhiên nói xấu, tuyệt đối không thể chấp nhận được. Điều này gây dao động lòng quân, tôi nghi ngờ ý đồ của đồng chí Diệp Phàm.

- Rắc...

Tiếng động lần này còn lớn hơn nữa, Cung Khai Hà suýt chút nữa nhắm tịt hai mắt lại bởi vì hắn ta hiểu được chiếc bàn hội nghị này đến lúc phải thay rồi.

Không ngờ rằng chiếc bàn làm toàn bằng gỗ đặc dày đến 20cm cứng như thế vẫn bị Diệp Phàm đập một cái thủng ngay một lỗ lớn.

- Dao động lòng quân, ý đồ, ý đồ con mẹ nó! Diệp Phàm tôi vì Tổ đặc nhiệm A làm bao nhiêu việc, vào sinh ra tử.

Xa không cần nói đến, mấy trận huyết chiến gần đây, có lần nào là tôi không tham gia? Tôi nói như vậy là để cảnh tỉnh mọi người, là muốn bộ máy chúng ta kiến thiết thêm một bước, tăng cường khả năng tấn công và năng lực của Tổ đặc nhiệm A chúng ta.

Những nước lớn trong đương đại như chúng ta không thể tiến hành chiến tranh quy mô lớn được mà chỉ có thể cọ sát cục bộ. Giống như việc các quốc gia có bí mật gì hay có đồ vật gì tốt sẽ tiến thành chiến tranh đặc biệt, đội ngũ đặc biệt như Tổ đặc nhiệm A cũng có thể tham chiến.

Cũng không phải là chiến tranh thực sự, đây là cuộc huyết chiến của Tổ đặc nhiệm A tinh nhuệ.

Diệp Phàm đứng lên, trực tiếp phun nước bọt về phía mặt Tây Môn Đông Hồng.

- Cậu như thế này là thái độ gì? Cậu như thế này có phải là đang nói chuyện với lãnh đạo không? Hôm nay ngay tại đây, loại hành vi này của cậu là không thể chấp nhận được.

Đập một cái đã làm hỏng bàn, cậu đây là phá hoại của công. Tổ trưởng Cung, chiếc bàn hội nghị này sẽ được trừ vào lương của đồng chí Diệp Phàm, hơn nữa còn phải phạt thật nặng.

Tôi thấy chúng ta bây giờ có thể thảo luận vấn đề nghiêm trọng của đồng chí Diệp Phàm. Tôi chính thức lấy danh nghĩa Tổ phó thường trực Tổ đặc nhiệm A xin đề xuất phải thảo luận vấn đề về đồng chí Diệp Phàm.

Đồng chí Diệp Phàm có vấn đề về mặt tư tưởng nhận thức, hành vi vượt quá giới hạn trong hội nghị tập thể. Đồng chí Diệp Phàm cậu là một anh hùng chiến đấu.

Nhưng cậu hãy suy nghĩ thử xem, lần chiến đấu đó phải có sự hợp lực của cả tập thể mới có thể đánh thắng đấy. Trong trận chiến Sahara, đội quân tiên phong của trung đoàn tôi xông pha khu đạn đạo tiếp ứng cho các đồng chí đấy. Chỉ dựa vào một mình cậu mà có thể chiến thắng sao? Quá kiêu ngạo rồi đó!

Cho nên đồng chí Diệp Phàm anh dù có chút công lao cũng không thể lấy đó làm cái cớ để thách thức quyền uy của Tổ đặc nhiệm A, phá hoại tài sản quan trọng của Tổ đặc nhiệm A.

Chiếc bàn hội nghị này, bề ngoài chỉ là một cái bàn hội nghị bình thường. Nhưng chiếc bàn này chính là đại biểu cho Đảng ủy Tổ đặc nhiệm A, là trung tâm tổ chức hội họp của Tổ đặc nhiệm A, được sử dụng để bàn luận chuyện quốc gia đại sự đấy. Đây không còn là một chiếc bàn hội nghị thường nữa mà là đại diện cho quyền uy của tổ chức.

Vừa hay có đồng chí Dương Quốc Đào ở đây. Đồng chí Dương Quốc Đào, anh nói gì đi? Và cả đồng chí Lâm Đống Quốc, anh cũng nên nói gì đi.

Tây Môn Đông Hồng đúng là không phải loại thâm độc bình thường. Hắn thừa biết đồng chí Cung Khai Hà khá ưu ái Diệp Phàm.