Quan Thương

Chương 103: 10.000 Chỉ Là Khởi Đầu





Lâm Tuyền nói tới đó là dừng, y chỉ định khơi lên hứng thú của Lạc Ích Đồng, chứ sao có thể đem hết tính toán của mình nói ra, quay người nhìn tòa nhà như con quái vật to lớn:
- Chúng ta lên xem sao.
Lạc Ích Đồng ngạc nhiên:
- Anh Lâm nếu có hứng thú có thể đợi ban ngày lên tầng thượng ngắm nhìn cảnh quan xung quanh, hiện giờ chẳng nhìn thấy gì cả.
Lâm Tuyền cười tủm tỉm, hỏi tiếp:
- Phía trước chung cư là đường Bắc Kinh?
- Không, còn cách hai khu nhà tập thể cũ của ủy ban xây dựng tỉnh, tiếp nữa mới là đường Bắc Kinh.
- Vậy lên xem sao.
Lạc Ích Đồng thấy Lâm Tuyền kiên trì, liền bảo nhân viên mang tới mấy chiếc mũ an toàn, dùng thang máy thi công lên tầng thượng đang thi công dang dở. Đứng ở tầng thượng nhìn về phía bắc, phố thương nghiệp đi bộ đèn hoa rực rỡ, nhưng con phố khép kín khiến cho công viên xanh hóa đằng sau chỉ cách một dãy nhà mà trở nên vô cùng vắng vẻ.
Đi qua một đống vật liệu xây dựng, Lâm Tuyền cẩn thận né tránh đi tới mép phía nam, hai bên đường Bắc Kinh có rất nhiều kiến trúc lịch sử, cũng là con đường đậm chất lịch sử nhất khu Chung Cổ Lâu, bảo tàng mỹ thuật, bảo tàng nghệ thuật dân tộc, còn có cả rất nhiều kiến trúc thời dân quốc.
Nhưng trước chung cư Duy Lợi, lại chẳng phải là kiến trúc mang hơi thở lịch sử gì, mà là hai khu nhà tập thế cũ kỹ chẳng hề ăn nhập với khung cảnh xung quanh.
Lâm Tuyền chỉ vào khu nhà tập thể đen xì xì trong bóng đêm:
- Nếu như phía trước là mấy kiến trúc biệt thự thời dân quốc giống như quốc tế Minh Đô thì giá trị của Duy Lợi tăng lên không ít rồi.
Lạc Ích Đồng cười miễn cưỡng, mặc dù trong bóng tối, Lâm Tuyền vẫn nắm bắt hoàn cảnh xung quanh chung cư khá là chuẩn xác, nhìn rõ ràng rành mạch khiếm khuyết của Duy Lợi:
- Hai khu nhà tập thể ở phía trước đó có hơi lạc điệu, khi trước chúng tôi suy xét mua cả luôn để xây chung cư. Nhưng vì quần thể kiến trúc thời dân quốc ở hai bên đường Bắc Kinh, cho nên thành phố yêu cầu hạn chế công trình kiến trúc không được cao quá 15 mét, có mua mảnh đất đó, tôi đa cũng chỉ có thể xây nhà bốn tầng là cùng. Mà diện tích nơi đó lại nhỏ, chẳng thể tạo thàn quy mô tiểu khu, làm gì cũng dở dang, cho nên cuối cùng chỉ mua mảnh đất gần sông xây chung cư cao tầng. Nói là cao tầng song vẫn bị hạn chế độ cao, không thể quá 80 mét.
Lâm Tuyền gật gù:
- Chung cư cách đường Bắc Kinh bao xa?
- 200 mét, trong đó có 40 mét là giải cách ly cảnh quan của Duy Lợi.
- Vậy nói như thế hai khu nhà tập thể đó thêm vào cái sân ở giữa có diện tích chừng 30 mẫu.
- Chính xác là 30.8 mẫu, anh Lâm, làm thế nào anh tính ra được?
Lâm Tuyền lấy từ trong áo khoác ra một quyển sách giới thiệu có vài tờ, cười nói:
- Vì các cô gái bán nhà chỗ quý vị rất xinh đẹp, ở cuộc triển lãm, tôi cứ buồn chán là lượn lờ ở quầy triển lãm của các vị, cho nên khá là hiểu các con số liên quan tới Duy Lợi, ha ha ha ...
Mọi người ở phía sau cũng cười theo, Chu Vân Thiên có chút ghen tị, trẻ tuổi, đẹp trai, lắm tiền, ngay cả những lời háo sắc nói ra cũng tự nhiên như thế, không làm người ta ghét chút nào.
Chỉ có Tiền Vi là bĩu môi, cô không tin lời Lâm Tuyền nói chút nào, nếu bảo y có mưu đồ với Duy Lợi từ trước thì cô thấy dễ tin hơn, chuyện này cô có kinh nghiệm hơn ai hết.
Lạc Ích Đồng cười:
- Nói như thế xem ra không cần tôi phải giới thiệu gì nữa rồi, anh Lâm có cao kiến gì với Duy Lợi không?
- Không dám nói là cao kiến, Duy Lợi muốn làm chung cư được trang trí cao cấp nhất tỉnh thành, đã bỏ công sức lớn ở trang thiết bị, giá trả cho đơn vị thiết kế là 1.500 đồng/ m2, giá thấp nhất trong lòng ông Lạc đại khái là chừng 6.000 đúng không?
Lạc Ích Đồng thấy Lâm Tuyền nghiêng đầu nhìn mình liền không nói tiếp được nữa, trong lòng có chút nóng ruột, nhìn thấy Lạc Tình đi nhanh tới, nhận lấy phong bì trong tay cô, đưa cho Lâm Tuyền:
- Những lời hữu ích của anh Lâm ngày hôm nay đã giúp chúng tôi rất nhiều, đây là thẻ vàng của CLB Tần Hoài, đã nộp phí năm nay rồi. Cũng chẳng thể tính là thù lao, chỉ là thấy kỳ tài thương trường như anh Lâm đây, nên sớm vào giới chúng ta.

Chu Vân Thiên nhìn phong bì mà thèm khát, CLB Tần Hoài, phí gia nhập là 15.000 USD, phí tổn hàng năm là 1500 USD, là nơi tụ họp của phú hào tỉnh thành, cho dù có tiền tới mức độ nào đó, nếu không có hội viên sáng lập tiến cử, không thể vào CLB Tần Hoài.
Chu Thiên Vân sẵn sàng bỏ ra 300.000 đổi lấy tấm thẻ vàng này.
Lâm Tuyền nhận phong bì, lấy ra thẻ hội viêng vàng lấp lánh, cười nói:
- Ông Lạc, Duy Lợi bị kẹp giữa Thiên Dật, Minh Đô, lại bị hạn chế bởi hai nhà tập thể kia, muốn phá vòng vây không dễ đâu.
- Nếu như tôi đem Duy Lợi ủy thác cho Tinh Hồ trong tay anh Lâm marketing tiêu thụ thì anh Lâm cho rằng giá cơ bản nên là bao nhiêu?
Đây mới là mục đích căn bản hôm nay Lạc Ích Đồng tìm Lâm Tuyền, đó là tìm một chuyên gia marketing hợp tác, có thể giảm bớt mức độ nguy hiểm xuống thấp nhất.
Đám Trương Bích Quân, Tiền Vi, Cố Lương Vũ vừa mới thu được thành công ở hạng mục Nguyệt Nha Hồ, lại có hạng mục lớn như thế chủ động tìm tới cửa, đều không kìm được hưng phấn. Có điều Lạc Ích Đồng kinh doanh bất động sản bao nhiêu năm, chuyện định giá nhà rất có kinh nghiệm, đại khái hạng mục này không sinh ra lãi lớn như Nguyệt Nha Hồ được.
Có điều ngay cả một trong số nhà đầu tư địa ốc có tiếng tỉnh thành cũng tìm Tinh Hồ làm marketing, nếu như vụ này tiếp tục thành công, lợi ích của Tinh Hồ khỏ cần nói cũng biết.
Lâm Tuyền mím môi không nói, có vẻ ngần ngừ, làm Lạc Ích Đồng sốt ruột chờ đợi một lúc mới ngẩng đầu lên, nhưng lại nhìn thư ký xinh đẹp sau lưng Lạc Ích Đồng:
- Lạc tiểu thư, cô muốn bán một căn hộ của Duy Lợi với giá bao nhiêu?
- Hả, anh Lâm biết con gái tôi?
- Hôm nay con mới biết anh Lâm là ông chủ của Tinh Hồ, ở cuộc triển lãm có thái độ không tốt lắm với anh Lâm và bạn anh ấy ...
Lạc Tình lí nhí đáp:
- Ồ không, cô như thế là lịch sự lắm rồi.
Lâm Tuyền chỉ Thiệu Binh, Tiền Vi sau lưng, cười ha hả:
- Con người tôi tương đối khiến cho người ta ghét, trước kia tôi con bị hai người bọn họ đuổi ra khỏi Nguyệt Nha Hồ đấy.
Thấy Lâm Tuyền nhắc tới chuyện cũ, Thiệu Binh, Tiền Vi đều cười ngượng ngùng.
Từ lúc nhìn thấy Lâm Tuyền vào xe, Lạc Tình mới biết Lâm Tuyền chính là ông chủ đứng sau lưng Tinh Hồ, người được cha mình gửi gắm kỳ vọng lớn, y cứ quấn lấy mình hỏi han mình đủ mọi vấn đề ở cuộc triển lãm, chẳng lẽ sớm đã nhắm trúng vào Duy Lợi rồi sao?
Kinh ngạc trong lòng vẫn chưa hết, thấy Lâm Tuyền truy hỏi mình, Lạc Tình cố trấn tĩnh nói:
- Sau khi xây dựng xong Duy Lợi sẽ là điển hình căn hộ sang trọng cực phẩm tại tỉnh thành, giá bình quân 6.000 hẳn được thị trường tiếp nhận.
Lâm Tuyền lắc đầu:
- Nếu đã định vị nó là căn hộ cực phẩm, tôi thấy giá khởi đầu là 10.000, phía trang trí 2.500, phí quản lý 5.000 ...
- Anh Lâm, đừng trêu tôi nữa ...
Lâm Tuyền nhìn Lạc Ích Đồng, nghiêm mặt nói:
- Trông tôi giống đang đùa lắm à?
- Hả?
Lạc Ích Đồng nhìn khuôn mặt hết sức nghiêm túc của Lâm Tuyền, kinh ngạc hỏi lại:
- Duy Lợi làm sao bán được với giá 10.000 chứ? Biệt thự trong nội thành mới chỉ có giá 9.000 thôi.
Lâm Tuyền thản nhiên nói:
- Nếu như nửa năm trước tôi đứng ở trước mặt giám đốc Chu nói với giám đốc Chu rằng nên bán Nguyệt Nha Hồ với giá 5.000, chắc giám đốc Chu cười lớn bỏ đi.
Nhà ở của Nguyệt Nha Hồ đã đẩy tới giá 4800, cách giá 5000 chỉ một bước ngắn.