Quan Thương

Chương 261: Mây Tan, Thắng Lợi Định




Liên hợp Tĩnh Hải không vì đơn đặt hàng siêu cấp với MSMM mà tiến được vào hạch tâm sản nghiệp năng lượng mới toàn cầu. Tiểu tổ đàm phán dẫn tiến kỹ thuật máy sức gió với công ty Vastas của Đan Mạnh tới giờ vẫn không có tiến triển thực chất.
Trương Tiểu Bân từ chức là tổn thất lớn với chi nhánh Châu Âu, Viên Hâm đành phải đến Đức tọa trấn, tiếng Đức của hắn không tốt, lại chưa từng sống và làm việc ở quốc gia này, nên khổ không kể siết.
Do công tác triển khai không thuận lợi, cầu nối thông qua Hendricks bị cắt đứt, nên Liên hợp Tĩnh Hải nằm ở ngoài giới năng lượng mới Đức, chỉ có thể suy đoán động thái mới từ tin tức trên báo.
Liên hợp Tĩnh Hải đặt cược lớn vào chính sách năng lượng mới, không kịp thời có được tin tức mới nhất về chính sách ở Đức, toàn bộ cao tầng nóng ruột bất an như kiến bò chảo nóng.
Rất nhiều người không rõ nội tình tiếc nuối về sự ra đi của Trương Tiểu Bân, hắn cùng Hứa Hồng Phát, Vệ Tư Minh, Đới Minh đều theo Nghiêm Lập Hoàng nghiên cứu, thậm chí ở Đức còn học cùng giáo sư với Đới Minh, là nhân viên hạch tâm được Nghiêm Lập Hoàng chiêu mộ vào Tây Phục sớm nhất, về sau cty Tây Phục sát nhập thành Tân Năng Liên Hợp, Trương Tiểu Bân là người được bồi dưỡng trọng điểm.
Nếu như không có sự kiện này, Trương Tiểu Bân sẽ làm tổng giám đốc chi nhánh Châu Âu, trừ lương thượng cực lớn, còn được chia cổ phần, có thể nói tiền đồ tươi sáng.
Tình cảm mù quáng gần như khiến Trương Tiểu Bân rơi vào khốn cảnh sinh hoạt, trong điều khoản bảo mật của hợp đồng với nhân viên cao cấp, trong vòng năm năm hắn không được làm việc ở lĩnh vực năng lượng mới. 5 năm qua đi, kiến thức của hắn trong lĩnh vực này sẽ không còn ưu thế nữa, đến công ty khác xin việc, người ta nhìn hồ sơ của hắn là lắc đầu ngay.
Không phải những xí nghiệp kia sợ thế lực của Liên hợp Tĩnh Hải, mà một tiến sĩ du học ở Đức, tuổi chưa tròn 30, tinh thông 3 thứ tiếng, hồ sơ tiền lương 80.000 USD/năm. Nhân tài như thế dùng sao cho thích hợp.
- Với học vị và kinh nghiệm của anh mà đến đây nhận việc chủ quản lương 4.000 đ/tháng ? Anh đùa với chúng tôi à?
Giám đốc nhân sự một công ty nhìn Trương Tiểu Bân với ánh mắt nghi ngờ:
Trương Tiểu Bân á khẩu không biết trả lời ra sao.
Trương Ngọc không được Đh Tĩnh Hải nhận lại, chuyện hai người không được nhà Trương Tiểu Bân thông cảm. Trương Ngọc lần đầu tới nhà Trương Tiểu Bân, bị mẹ hắn lấy chổi ra đánh, vì đứa con gái này mà con bà mất đi tiền đồ như gấm, làm sao bà không phẫn nộ. Cha Trương Tiểu Bân tính cách ôn hòa hơn, nhưng ông nói một câu cực thấm:
- Cô gái xinh đẹp như vậy con không giữ nổi đâu, chia tay đi.
Trương Tiểu Bân có nhà không thể về, trong túi không có tích góp gì, sau khi thuê phòng ở khu Tĩnh Nam thì trong túi chẳng còn lại được bao nhiêu, ngay tiền ăn càng ngày cũng thành vấn đề, may mà được Nghiêm Lập Hoàng kiếm cho công việc phiên dịch tạm thời, duy trì cuộc sống tối thiểu của hai người.
Tình yêu có thể giúp họ duy trì cuộc sống đó bao lâu ? Không ai có thể nói trước được.
Công tác chi nhánh Châu Âu không thuận lợi, lại biết cuộc sống vô cùng gian nan của bạn học. Hứa Hồng Phát, Đới Minh nối nhau kiến nghị thuê lại Trương Tiểu Bân, Lâm Tuyền nghiêm mặt nói:
- Anh có công tác gì nhất định phải cần Trương Tiểu Bân mới làm được, tôi sẽ hoàn thành thay anh.
Cao tầng Liên hợp Tĩnh Hải mới hiểu quyết tâm của Lâm Tuyền, không ai dám nhắc lại chuyện này nữa, song không có nghĩa là ai cũng phục.
Mọi người sống trong lo âu từng ngày từng ngày một, đến ngày 17 - 11, ngày cuối cùng thượng nghị viên Đức quyết định, Viên Hâm ở Đức vẫn không có tin tức chính xác, Liên hợp Tĩnh Hải mở cuộc họp video, tuyệt đại đa số nhân viên cao tầng có mặt trong phòng hợp, trừ Đới Minh, Viên Hâm đang ở Đức.
- Tới hôm qua, tranh cãi về đề án năng lượng mới vẫn tiếp tục, chưa đạt thành nhất trí. Nhưng phân tích thế cục hiện nay, tình hình sẽ không thể xấu hơn.
Viên Hâm ở phía bên kia màn hình phân tích:
- Thế nào gọi là không thể xấu hơn?
Hứa Hồng Phát nóng nảy chất vấn:
- Tính cách bảo thủ của người Đức, thượng nghị viện giữ thái độ cẩn thận ở việc này cũng là chuyện bất đắc dĩ.
Vệ Tư Minh cũng không hài lòng nói:
- Chi nhánh Châu Âu sao làm việc cẩu thả như thế, đây là hạng mục vô cùng trọng yếu, các kênh thông tin phải thiết lập đầy đủ, vậy mà tới giờ không có được phán đoán chính xác là sao?
Viên Hâm cười khổ, vì chi viện cho chi nhánh Châu Â, nửa tháng trước Đới Minh đã tới Châu Âu, song trước kia công việc do Trương Tiểu Bân phụ trách toàn diện, thời gian sát nút rồi lại đổi người, bọn họ không kịp có tiến triển nào.
Lâm Tuyền thấy đám Hứa Hồng Phát có xu thế chĩa mũi giáo vào y, gõ bàn nói:
- Bình tĩnh cả đi, đợi mấy tháng rồi, chẳng bao lâu nữa có gì phải vội.
Buổi chiếu thượng nghị viện tiếp tục họp, lúc này ở Tĩnh Hải đã là 8 giờ tối, khi cuộc họp tiếp tục diễn ra, trong phòng họp lại thiếu một người.
- Tổng giám đốc đâu?
Hứa Hồng Phát, Vệ Tư Minh cùng hỏi, Trương Bích Quân ở tận Tân Bác cũng cùng câu hỏi:
- Lúc này rồi mà tổng giám đốc còn đi đâu?
Mọi ánh mắt hiển nhiên nhìn sang Phương Nam.
- Tổng giám đốc về nghỉ rồi.
Phương Nam bị mọi người nhìn chằm chằm, quan hệ của bọn họ chẳng qua là bưng tai trộm chuông chứ giấu được ai, cô hơi xấu hổ giải thích:
- Nói là gần đây thức đêm quá nhiều, mắt sưng cả lên rồi.
Có tiếng phì cười của Tôn Phi Phi, háy mắt đầy ẩn ý với Phương Nam, nói:
- Thôi, có khi tổng giám đốc còn căng thẳng hơn chúng ta, kệ anh ấy, chúng ta tiếp tục họp.
Lâm Tuyền bảo Quý Vĩnh đưa về nhà, Trần Tú đang chuẩn bị hành lý cho chồng đi La Nhiên, Lâm Minh Đạt và Lâm Tĩnh Di ngồi ở phòng khách xem TV, Dương Minh thì vẫn ở ĐTH.
Lâm Minh Đạt thấy Lâm Tuyền đẩy cửa đi vào thì tò mò hỏi:
- Hôm nay sao về nhà sớm thế, phía Đức có kết quả chưa?
- Chưa ạ, bọn họ đang đợi ở văn phòng, con về trước.
Lâm Tuyền cởi áo khoác, thuận tay vứt lên ghế sô pha.
Lâm Minh Đạt không hiểu rõ tình thế hiện nay của Tân Năng Liên Hợp, song thấy con trai bình tĩnh như vậy cũng chẳng lo. Ngược lại Lâm Tĩnh Di thường xuyên cùng Phương Nam, Tôn Phi Phi đi dạo phố, mua xắm, làm đẹp, biết nội bộ Liên hợp Tĩnh Hải rất căng thẳng:
- Em không lo chút nào à?
- Có gì để lo chứ? Đại biểu công ty Stambachr gần đây liên tục tới thăm chi nhánh Châu Âu, Viên Hâm mỗi lần tới MSMM thì gặp những khuôn mặt nặng như trì, phần thắng đã định, chẳng qua khác nhau giữa thắng lớn và thắng nhỏ, chẳng còn gì hồi hộp.
Lâm Tuyền vươn vai ngáp dài:
- Em thật lãnh đạm.
Lâm Tĩnh Di không còn gì để nói:
- Chẳng hưởng thụ được niềm vui thành công, vậy làm nhiều việc thế làm gì?
- Hì, em ngày ngày hưởng thụ ấy chứ, đâu như họ, như bị lửa đốt đít cả tháng trời, đổi lấy kích động trong phút chốc, thật không đáng.
- Ngồi im đó.
Lâm Tĩnh Di thấy Lâm Tuyền định đưa tay ra béo má Tiểu Trần Tiếu thì trừng mắt lên:
- Vừa dỗ nó ngủ đấy, đừng có kiếm niềm vui dựa trên đau khổ của người khác.
Nhưng quá muộn rồi, Lâm Tuyền lấy ngón tay gãi gãi chá trai, Tiểu Tràn Tiếu hắt hơi một cái, vừa mở mắt ra đã khóc toáng lên.
- Em làm cậu như vậy đấy hả?
Lâm Tĩnh Di lấy một cuốn tạp trí ném Lâm Tuyền, vội bế con trong nôi ra, mặt âm u như trời sắp đổ mưa rào.
Lâm Tuyền né cuốn tạp chí, lại ngáp dài, vô trách nhiệm nói:
- Em đi ngủ đây.