Quang Vinh Đế Phong Lưu

Chương 20




Biển đông,trên một chiếc du hạm đang lướt như bay trên biển,một c gái chừng mười,mười một tuổi thân mặc một chiếc váy màu hồng,tóc búi hai bên,khuôn mặt tinh xảo nhìn rất xinh đẹp. Đúng vậy nàng chính là Uyển Như công chúa. Lúc này nàng đang đứng trên bong tàu,tay chống cằm nhìn về phía xa. Nàng đang nhớ tới những điều mình chải qua đêm hôm trước. Đặc biệt là lúc nhảy vực.

A a a a a. A...aa mẹ ơi con chưa muốn chết.aaaa

-chết cái đầu cô ấy mau bám chặt vào tôi mau lên.

Sau khi hắn nói bất giác nàng xiết chặt tay. Bên tai nàng nghe thấy tiếng"Rắc"một làn bạch quang bao phủ hai người

. Một lát sau,nàng phạt hiện hai người đang đứng trong một căn nhà trúc,trước mắt nàng là bốn người. Ba vị nữ tử xinh đẹp cùng một nam nhân có chút phong vị đang nhìn nàng với ánh mắt soi mói kiểu như cha mẹ chồng đang nhìn nàng dâu mới vậy. Bất giác hai má nàng đỏ lên ngượng ngùng.ko chỉ nàng,Quang cũng nhìn thấy ánh mắt đấy,hắn vội vã giải thích:

-Sư phụ,sư mẫu đừng có hiểu lầm ko phải như mọi người nghĩ đâu con và cô ấy ko có gì ak mà cô ấy còn đang bị thương nữa,Hoa sư mẫu người giúp con được chứ.

Vừa nói hắn vừa đỡ Uyển Như xuống,vết thương của nàng phát tác chảy khá nhiều máu nhuộm đỏ cả băng. Nhận thấy thương thế nghiêm trọng,ngay lập tức nàng được Hoa sư mẫu đưa đi trị thương.

Lúc này nàng được Hoa sư mẫu đưa vào một căn phòng nhỏ. Đặt nàng xuống giường,Hoa Nguyệt Nhi cho nàng ăn một viên thuốc rồi lấy kéo cắt đi phần băng bên ngoài để lộ vết thương bên trong. Nhìn vào vết thương nàng ko khỏi thốt lên:

-Ngươi là long tộc?

Nghe thấy Hoa sư mẫu thốt lên,nàng khá bất ngờ vì nàng chưa lộ ra thân phận long tộc của mình với nàng mà Quang cũng chưa nói lên thân phận của mình. Nhìn thấy sự ngạc nhiên của Uyển Như, Hoa sư mẫu vừa lau vết máu vừa giải thích:

-Máu của long tộc khác với các loài khác,nó tuy nhìn sơ qua thì cũng giống với máu thường nhưng nếu để ý sẽ thấy được sự khác biệt. Mà huyết mạch của ngươi cũng thuần khiết đó. Chắc cô cũng phải tầm công chúa mới có thể có huyết mạch thuần khiết như vậy đúng không?

Nghe Hoa sư mẫu nói nàng cũng gật đầu thừa nhận. Thấy nàng thừa nhận thân phận thì Hoa sư mẫu mỉm cười thắt lại dây băng và nói:

-Như vậy ngươi phải gọi ta bằng cô đó. Mẹ ngươi với ta là hai chị em kết nghĩa. Gần đây sức khỏe của mẹ ngươi cũng khỏe chứ? Cũng lâu rồi ta cũng không ra Đông Hải nên ko thăm chị ấy được.

Vừa nói nàng vừa từ trên cổ kéo ra một sợi dây chuyền có treo một miếng ngọc bội hình con rồng đang cuộn mình. Nhìn thấy Hoa sư mẫu lấy ra chiếc ngọc bội thì Uyển Như hoàn toàn tin những lời nói của Hoa sư mẫu vì mẹ nàng từng nói rằng nàng có một người em kết nghĩa cũng sở hữu một chiếc ngọc bội hình rồng khi Uyển Như hỏi mẹ nàng về chiếc ngọc bội mà mẹ vẫn đeo ở cổ. Nghĩ tới mẹ nàng không cầm được nước mắt mà khóc lóc kể lại mọi chuyện từ lúc mẹ nàng ốm đau ra sao thống khổ thế nào rồi phụ hoàng mời danh y.....vv..Cả việc Thành Ngưu phản bội nàng cũng nói nốt.

Nghe câu chuyện của Uyển Như,Hoa sư mẫu cũng trầm ngâm một lúc rồi nàng nói:

-Uyển nhi có vẻ ta phải cùng con về đó một chuyến ta nghĩ phía sau hẳn có một âm mưu khủng khiếp nên ta cần tới đó. Thế rồi nàng cùng với Uyển Như về nước và tất nhiên cả Chính Long cũng đi theo vì hắn ko thể để vợ mình gặp nguy hiểm.

"Chuyện là thế đấy. "