Qủy Ba Ba

Chương 35




Đừng nhúc nhích! Để cho ta hảo hảo chải tóc cho ngươi!

Sáng sớm ngày kế, Ngả Diệp *** thần sáng láng nhảy xuống giường, còn thật cao hứng nói chào buổi sáng với quỷ hồn trên trần nhà, lúc nhìn sang bàn trang điểm…

Lại trông thấy nữ quỷ thích chải tóc kia…

Thấy thế, y cũng không còn ý tứ tiếp xúc với cái chổ kia nữa, dứt khoát trực tiếp ngồi ở trên giường lấy tay tùy ý chỉnh sửa lại mái tóc, lại qua không bao nhiêu thời gian, đợi đến khi y để ý tới, nữ quỷ kia đã không thấy đâu nữa rồi.

Kế đó, y lại bắt đầu cảm thấy có chút khác thường ở phía sau đầu… lạnh lạnh, lại ẩm ướt…”người” nào đó còn đang đứng ở phía sau y nói: “tóc của ngươi rất rối loạn, để ta thay ngươi chải chải.” Đây rõ ràng là thanh âm của nữ nhân, không nhanh cũng không chậm.

Nguyên bản chỉ có phần phía say gáy là cảm thấy rét lạnh và ẩm ướt, nhưng đến kế tiếp bắt đầu từ trên đầu y giống như bị một gáo nước lạnh tạt xuống, cảm giác lạnh buốt cứ thế lan tỏa từ đỉnh đầu xuống tận ngón chân. haehyuk8693

Thật hỏng bét rồi! Lúc còn rất nhỏ, Ngả Diệp đã nghe qua gia gia ở cách vách kể vệ chuyện xưa của bọn quỷ. Nếu một ngày nào đó có một con quỷ nói với ngươi nó muốn giúp ngươi chải tóc, cứ tiếp tục như vậy, đầu của ngươi sẽ bị nó bẻ gãy!

Nghĩ nghĩ, Ngả Diệp vẫn quyết định hành động trước một bước, vốn định vươn tay bắt lấy cái bàn tay muốn bẻ gãy cổ y, ai ngờ cổ tay của y đã sớm bị một thứ gì đó quấn lấy, nhìn kỹ mới thấy…thì ra là tóc… chính là mái tóc dài màu tím của nữ nhân kia, trên đó còn có cả vết máu.

“Đừng nhúc nhích! Để cho ta hảo hảo thay ngươi chải tóc…” Ngữ khí mặc dù bình thản, nhưng cũng không khó nghe ra hàm xúc uy hiếp mãnh liệt bên trong.

Đang lúc Ngả Diệp không biết làm thế nào cho phải, y lại cảm giác được trong ngực mình có thứ gì đó đang di chuyển. Đến khi nhìn xuống dưới, mắt của y lại chạm đến viên đá màu bạc kia, rồi bất thình lình viên đá bạc liền biến thành màu vàng kim sắc. Nó di chuyển lên giữa không trung, nhất thời từ cục đá liền tỏa ra một chùm sáng vô cùng chói mắt, rồi lại đột nhiên bay đến cánh tay đang giữ phần gáy của Ngả Diệp dao động qua lại. Và thế là, một trận thanh âm cực kì chói tai liền phát ra từ phía nữ quỷ…

Ngả Diệp thở phào nhẹ nhõm, đem cục đá nhét trở vào trong ngực, đang muốn đứng dậy, thắt lưng của y lại bị đè giữ, thanh âm của “người” đang giữ thắt lưng y cũng đồng thời vang lên.

“Đừng nhúc nhích! Để cho ta hảo hảo thay ngươi chải tóc…”haehyuk8693

“Đừng nháo! Để cho ta hảo hảo giáo huấn ngươi cái đồ quỷ hồn nghịch ngợm thích dọa người!”

Cả người Ngả Diệp đều cười theo, rất linh hoạt bắt lấy cổ tay của Hàn Liệt, bất quá vẫn là do khí lực của y không đủ, rất nhanh đã bị đối phương ấn ngã lên trên giường…

Hàn Liệt cúi đầu, cố ý làm cho mái tóc dài của mình phất qua ngực của Ngả Diệp, khiến cho tâm tư của y ngứa ngấy không thôi: “Ngươi nói sai rồi… Không phải quỷ nghịch ngợm!”

Hàn Liệt trở mình, để cho đối phương đè lên người mình, rối mới vươn tay sủng nịch ve vuốt phần gáy của đối phương, cười nói: “Mà là sắc quỷ!” Sau hắn lai xoay đầu hướng về nơi nữ quỷ biến mất thở dài, “Ôi… Nữ quỷ thướt tha này, nam nhân thấy ả đều chết không toàn thây. Xem ra so với nàng, một sắc quỷ như ta vẫn tương đối…”

“Được rồi! … Mỗi ngày tới tới đi đi như vậy, ngươi sẽ không thấy mệt chứ?” Ngả Diệp cắt đứt lời của Hàn Liệt, dời khỏi người của hắn, xuống giường đi về phía tủ quần áo, sau đó lại cầm lên một kiện y phục đơn giản màu lam sắc, do dự nhìn Hàn Liệt.

Mà Hàn Liệt cũng rất thức thời cầm chăn che kín mặt của mình, bất quá vẫn không bỏ được thói ba hoa: “Ngươi không muốn ta đến nhìn ngươi sao? Còn có…Ta đây cũng không phải lần đầu tiên nhìn thấy ngươi trần truồng à, thẹn thùng cái gì?”

“Ta đương nhiên hy vọng ngươi tới thăm ta a! Cơ ma… Ta không có thói quen để người khác nhìn…” Ngả Diệp vừa nói vừa cởi áo lót, sau lại trở tay đem quần áo trùm vào người, cũng không chú ý tới có chút gì đó không thích hợp, chỉ vì toàn bộ tâm tư của y bây giờ đều đặt ở trên người Hàn Liệt mất rồi.

Đừng mặc quần áo trong tủ

“Vậy trước kia lúc ngươi thay quần áo cũng có rất nhiều quỷ hồn nhìn chăm chú theo ngươi à, bộ ngươi không khẩn trương sao? Hay là người dứt khoát khỏi thay quần áo luôn? Qủy ở dơ…” Hỏi được một nửa, Hàn Liệt cuối cùng đã ở trong chăn buồn bực đến chịu không nổi, bất chấp tất cả đem cái mền quăng ra xa. Mà lúc này Ngả Diệp đã đổi xong quần áo chuẩn bị xuất môn, không thèm trả lời câu nói của hắn.

Thấy thế, hắn liền vội trèo xuống giường, khẩn cấp che ở trước cửa, “Ngươi muốn đi đâu?”