Qủy Ba Ba

Chương 7: Nụ hôn đầu tiên




Quỷ hồn đột nhiên hướng về phía y bay qua, dán lên thân thể của y, dùng đôi tay ẩm ướt kia chạm vào người Ngả Diệp, từ gương mặt, môi, cổ, ngực. Cho đến khi cánh tay của người nọ càng ngày càng dời thẳng đến phía dưới, Ngả Diệp mới cấp bách bắt lấy bàn tay của đối phương, “Không được, ngươi làm như vậy rất không lễ phép.” Bởi vì tính thế cấp bánh, nên y đã không phát hiện thấy cánh tay của quỷ hồn đã ấm dần lên.

Mà ngữ khí của y lúc này lại giống như một trưởng bối đang trách cứ tiểu hài tử nhà mình khi hắn làm điều không phải.

Một trận gió phất qua, làm cho mái tóc dài của quỷ hồn bị thổi tung lên.

Hắn đang cười, là một nụ cười rất đỗi vui mừng.

Nhi tử của hắn đã trường thành rồi…haehyuk8693

“Xin lỗi! Ta nói quá nặng lời rồi hả? Ngươi đừng khóc nha!” Nhìn khóe mắt của quỷ hồn trước mặt lóe lên lệ quang, Ngả Diệp vội vàng cầm lấy khăn lau mồ hôi của mình, cẩn thận chà lau khuôn mặt tuấn tú thành thục của đối phương, hoàn toàn quên mất chuyện khác biệt giữa người và quỷ.

“Ta gọi là Hàn Liệt, ta sẽ lại tìm đến ngươi nữa.”

“Không được! Ngươi phải đầu thai…”

Những lời nói còn lại của Ngả Diệp đã bị đôi môi trước mặt đột nhiên phủ lên cướp đi mất….y đã bị quỷ hồn hôn môi á á.

Hàn Liệt vươn tay nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn của người nọ, mềm nhẹ mà hôn xuống, đầu lưỡi cũng không tự chủ được luồn vào thăm dò khoang miệng thơm tho của Ngả Diệp, cọ xát lên mỗi một chiếc răng trắng muốt của đối phương.

Đây là con của hắn…haehyuk8693

Ngay lúc này, Hàn Liệt cảm thấy rất bất đắc dĩ, vì không thể đem tất cả chua sót cùng khổ sở trong nội tâm của mình phóng xuất hết ra ngoài, nhắn nhủ cho con hắn biết.

“Đừng…Không được như vậy…” Ngả Diệp không hề có chút kinh nghiệm gì trong chuyện này, vô cùng chật vật dùng hết sức đẩy đối phương ra, bất quá rất nhanh đã bị Hàn Liệt mạnh mẽ ôm trở về.

Thân thể Hàn Liệt đã không còn ướt lạnh, ngược lại càng trở nên dị thường khô nóng, rõ ràng một quỷ hồn bình thường sẽ không thể có được thân nhiệt như vậy.

Mắt thấy Hàn Liệt lại muốn hôn mình, Ngả Diệp càng thêm sợ hãi, bối rối quay đầu hô to về phía cánh cửa: “Ngươi mau buông ta ra!! Đức Tân, cầm lá bùa đến, nhanh lên một chút!”

Nghe như vậy, Hàn Liệt càng ra sức giữ chặt Ngả Diệp trong lòng, ghé vào lỗ tai của y trấn an: “Không nên như vậy! Tin tưởng ta, ta sẽ không thương tổn ngươi!”

Bất quá, hiệu quả của việc này lại không hề rõ rệt cho lắm, ngược lại càng khiến cho Ngả Diệp giãy dụa kịch liệt hơn trước.

Ngả Diệp cho tới bây giờ đều chưa từng sợ hãi như vậy. Đây là lần đầu tiên y xúc gần gũi với một quỷ hồn đến thế, ngay cả chân nhân của đối phương y còn chưa thấy rõ nữa. Y rất sợ hãi, hảo khẩn trương.

“Ngả Diệp, ngươi xảy ra chuyện gì?”

Lý Đức Tân không nhìn thấy Hàn Liệt, chỉ trông thấy Ngả Diệp như đang bị một cái gì đó kéo về phía trước. Nhìn tình huống nguy cấp trước mắt hắn cũng không suy nghĩ nhiều, vội chạy về phía Ngả Diệp đưa lá bùa cho y.

Lý Đức Tân trơ mắt nhìn Ngả Diệp vô cùng gian nan tiếp nhận phù chú, rồi quay mắt về phía〝không khí″ nói chuyện, “Ta nói lại lần nữa, buông ta ra, vì lần trước ngươi đã từng giúp đỡ ta, ta thật sự không muốn thương tổn ngươi!”

Lý Đức Tân thấy vậy sửng sốt một chút, bất quá hắn vẫn cảm giác được tình hình hiện tại thật sự rất nguy cấp, liền vội vươn một tay nắm lấy cổ tay thon gầy của Ngả Diệp quơ về trước.

Mắt thấy lá bùa sắp dán lên người mình, bộ dạng của Hàn Liệt vẫn không hề lùi bước, ngược lại vẻ mặt càng thêm kiên định, “Ta sẽ trở lại.”haehyuk8693

Vừa nói xong, hắn lại dùng một ánh mắt vô cùng không thiện cảm nhìn về phía Lý Đức Tân một lúc, sau đó liền biến mất.