Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 1356: Tung tích của Vân Tiêu (1)




Editor: Sam Sam - DĐ LQĐ

Làm sao Hồng Loan không hiểu ý tứ trong câu nói của những người này? Nàng cười lạnh một tiếng, khóe mắt chứa khinh miệt, chậm rãi đảo mắt nhìn cha con Từ Lăng.

“Lăng Trần, ta từng nói rồi, điều mà cả đời Hồng Loan ta muốn chỉ là mội đời một kiếp một đôi,” Hồng Loan hơi nâng mặt lên, nhìn xuống từ trên cao nói, “Loại người đầu óc bị thân thể khống chế như ngươi, có tư cách gì cưới ta?”

Lăng Lực khẽ cau mày, trước kia hắn còn cảm thấy Hồng Loan rất hiểu chuyện, thế mà hiện giờ nữ nhân này quật cường giống như một con trâu.

Huống chi, Trần nhi cũng đã cam đoan không bao giờ nạp thiếp, chẳng lẽ còn chưa đủ?

“Loan nhi, thúc thúc tác hợp cho con với Trần Nhi, cũng là muốn tốt cho con! Hiện tại nam nhân nào không có tam thê tứ thiếp? Nam nhân tốt đến mức nguyện ý cuộc đời này chỉ nghênh thú một người đã tuyệt chủng rồi! Còn về nhu cầu thân thể, đó là bản tính của nam nhân, không có bất kỳ người nào có thể nhẫn nại!”

Hồng Loan cười lạnh một tiếng: “Nếu ngươi nói như vậy, thế có nghĩa là con người đều có nhu cầu đúng không? Nữ tử trong thiên hạ cũng có thể đi giải quyết nhu cầu nhỉ?”

Lăng Lực chìm trong cơn giận dữ nên giọng điệu cũng không có khách khí như lúc trước: “Ngươi nói cái gì? Sao nữ nhân có thể so với nam nhân? Nữ nhân vốn phải một dạ đến già! Bất kỳ nữ nhân nào hồng hạnh xuất tường đều phải bị thiên đao vạn quả!”

Kỳ thật, Lăng Lực tức giận như vậy cũng có duyên cớ.

Dù sao Hồng Loan đã chọc vào nỗi đau trong tim hắn.

Năm đó, thiếp thị của hắn không chịu nổi tịch mịch, cùng người khác tằng tịu với nhau, dưới sự giận dữ hắn đã bầm thây vạn đoạn cặp gian phu dâm phụ đó!

Bất luận nữ nhân nào bất trung, đều đáng chết!

“Lăng Lực!”

Hồng Lăng lạnh lùng nói: “Nơi này là Đông Châu của ta, Loan nhi là nữ nhi của ta, hy vọng ngươi có thể nói lời khách khí chút, bằng không, đừng trách ta trở mặt vô tình!”

“Hồng Lăng, ngươi còn dám chỉ trích ta? Ta lại muốn hỏi ngươi dạy nữ nhi như thế nào! Nó lại dám nói ra mấy lời phóng đãng như vậy! Thân là nữ nhân, còn biết cái gì gọi là cảm thấy e thẹn hay không?”

TDM nàng lại có thể công bố nữ nhân cũng có thể đi giải quyết nhu cầu?

Nữ nhân như vậy, nếu như không phải là đại tiểu thư Đông Châu phủ, có lẽ đã sớm bị chiến sĩ chính nghĩa trên đại lục tru sát!

“Nữ nhi của ta đương nhiên được ta dạy dỗ, không tới phiên ngươi nói chuyện đó ở đây!”

Hồng Lăng lạnh giọng nói, mặt không cảm xúc.

“Người tới, tiễn khách, từ nay về sau phủ Đông Châu ta không chào đón người Bắc Châu!”

Giọng nói của hắn lạnh lùng kiên quyết, không bận tâm về quan hệ hợp tác với Bắc Châu mấy năm nay chút nào.

Huống hồ, việc này đúng là Lăng Trần sai trước, hiện giờ, những người dùng danh nghĩa xin lỗi tới nơi này, lại luôn mồm bức bách nữ nhi nhà mình gả cho hắn!

Vậy hắn cần gì phải khách khí với những người này?

Hai mươi năm trước, hắn không thể giữ gìn nữ nhân mình yêu thương, hai mươi năm sau, hắn sẽ không để nữ nhi chịu thương tổn!

“Hồng Lăng!” Ánh mắt Lăng Lực trầm xuống, giọng nói lạnh lùng: “Ngươi xác định muốn như thế?”

“Không sai!”

Hồng Lăng cười lạnh một tiếng: “Mời trở về đi.”

“Được, hy vọng các ngươi đừng hối hận!” Trong con ngươi của Lăng Lực hiện lên vẻ tàn nhẫ, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Hồng Loan, nói, “Hồng Loan, bỏ lỡ nam nhân như Trần Nhi, ngươi trừ phi cả đời không gả, bằng không, nam nhân của ngươi nhất định sẽ tam thê tứ thiếp! Tuyệt đối không có ai có thể hứa với ngươi một đời một kiếp một đôi đâu!”

Ném xuống lời này, Lăng Lực phất phất vạt áo, dẫn theo người Bắc Châu phủ vội vàng rời đi.

Hạ Sơ giống như bị bọn họ bỏ quên, ném ở trong đại sảnh, nàng ta mở to đôi mắt sợ hãi, nhìn mọi người đang đứng trong sảnh……

“Loan nhi, con tính xử trí nữ nhân này như thế nào?” Hồng Lăng nhìn về phía Hồng Loan, hỏi.

Hồng Loan im lặng lúc lâu: “Tất cả điều ả làm không liên quan đến con, nếu nói nàng phạm sai lầm, cũng cũng chỉ có một việc, đó chính là, nàng muốn gài bẫy Vân Lạc Phong!”

=== ====== ====