Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 318: Điểm danh phê phán




Lục Nguyệt lập tức đến bên cạnh Hạ Uy, rất lễ phép cúi đầu chào nói:

- Xin chào Chủ tịch Hạ!

Hạ Uy gật đầu, thản nhiên đáp:

- Chào Chủ tịch thị xã Lục!

Lục Nguyệt hơi cúi đầu, phong độ tao nhã, thản nhiên ngồi xuống, ánh mắt quét dưới đài, trực tiếp đối mặt với Phạm Hồng Vũ. Phạm Hồng Vũ khẽ mỉm cười, giơ tay lên.

Gần như tất cả mọi người đều hóa đá ngay tại chỗ.

Phạm Hồng Vũ đúng là “lưu manh”.

Lục Nguyệt cũng không có bất kỳ tỏ vẻ nào, ánh mắt nhìn lướt qua Phạm Hồng Vũ, đảo chung quanh một vòng hội trường, cuối cùng dừng lại trên mặt Phó chủ tịch Văn, hơi gật đầu, ra hiệu hội nghị có thể bắt đầu, nghiễm nhiên y mới chính là lãnh đạo hội nghị tối cao ngày hôm nay.

[CHARGE=3]Phó chủ tịch Văn mỉm cười gật đầu, không có xin chỉ thị của Hạ Uy, lập tức bắt đầu chủ trì hội nghị.

- Các đồng chí, hội nghị ngày hôm nay là dựa theo thống nhất an bài của Địa ủy mà triển khai. Chủ đề hội nghị chỉ có một, chính là thật sự học tập bài văn của truyền thông trung ương, xâm nhập lĩnh hội tinh thần cải cách mở cửa. Sau đây, tôi xin đọc cho mọi người nghe bài văn của Nhật báo Quần Chúng số 17 tháng Mười, đề mục là “Kiên định bất di, tiến hành cải cách mở cửa”.

Phó chủ tịch tỉnh Văn tinh thần phấn chấn, cao giọng nói. Hơn nữa, lúc nói đến đề mục bài văn của Lục Thành Đống, thì cố ý nhấn mạnh, mặt mày hớn hở, vô cùng tán thưởng.

Mời dự họp hội nghị chuyên môn học tập tinh thần bài viết trọng yếu của truyền thông trung ương là một hạng mục công tác của cơ quan đảng chính địa phương.

Phạm Hồng Vũ hai hàng lông mày hơi nhướng lên.

Trong lời nói của Phó chủ tịch Văn đã tiết lộ một điểm mấu chốt, dựa theo thống nhất an bài của Địa ủy.

Nói cách khác, Mặt trận Tổ quốc khẩn cấp triệu tập hội nghị lâm thời này không phải là do thị xã Ngạn Hoa bố trí mà trực tiếp xuất phát từ thống nhất an bài của Địa ủy, chính là ý tứ của Bí thư Lương Quang Hoa.

Lương Quang Hoa đã triển khai hành động công kích.

Việc phát triển đến nước này, Khâu Minh Sơn bất ngờ duy trì trạng thái trầm mặc, không thấy có ý kiến về chế độ cải cách công hữu của thị xã Ngạn Hoa, cũng như không tỏ bất luận thái độ nào về bài văn của Phạm Hồng Vũ, thật giống như việc này căn bản chưa từng phát sinh qua. Địa ủy cũng vậy mà Thị ủy cũng thế, tất cả hành động đều chỉ nhắm vào Phạm Hồng Vũ mà đi.

Lương Quang Hoa tự mình ra tay, Phạm Hồng Vũ đầu óc lập tức hoạt động.

Về phần Phó chủ tịch Văn đang cẩn thận đọc chậm rãi bài văn của Lục Thành Đống bằng tiếng phổ thông xen lẫn phương ngôn Ngạn Hoa, Phạm Hồng Vũ căn bản không cần nghe.

Dù sao hắn đã sớm xem qua, tỉ mỉ nghiên cứu nhiều lần.

Từ tình hình trước mắt, Lương Quang Hoa không thể nghi ngờ là thả ra “thắng bại thủ”, không cho Phạm Hồng Vũ có thời gian bày ra quân cờ của mình. Một khi bắt được Phạm Hồng Vũ, thì có thể đem Khâu Minh Sơn, Phạm Vệ Quốc liên lụy vào. Về phần có thể liên lụy đến trình độ nào thì còn phải xem mức độ coi trọng của Khâu Minh Sơn với Phạm Hồng Vũ. Khâu Minh Sơn càng xem trọng Phạm Hồng Vũ, thì đến lúc đó càng thiếu kiên nhẫn thì lại càng làm cho người ta có cơ hội chọc vào.

Căn cứ vào tính cách của Khâu Minh Sơn, ông ta không phải là hạng người “thí xe giữ tướng”.

Khâu Minh Sơn sở dĩ có thể có được uy vọng cao ở địa khu Ngạn Hoa như vậy, hơn phân nửa là bởi tính cách của ông. Nếu trong thời khắc mấu chốt này, Khâu Minh Sơn quả quyết không để ý đến Phạm Hồng Vũ, bo bo giữ mình thì uy vọng của Khâu Minh Sơn xem như xong rồi. Cho dù không liên lụy đến Khâu Minh Sơn, nhưng ít nhất lực uy hiếp đối với Lương Quang Hoa sẽ rơi xuống trình độ thấp nhất.

Đương nhiên, nếu bắt không được Phạm Hồng Vũ, Lương Quang Hoa sẽ bị xử lý.

Tuy nhiên, Lương Quang Hoa lần này bày ra “thắng bại thủ” chính là muốn hướng vào một đại nhân vật nào đó ở tầng cao hơn thì tạm thời vẫn chưa xác định. Phân tích từ việc Bí thư Tỉnh ủy Vinh Khải Cao tự mình chú ý đến việc này, thì việc Lương Quang Hoa nhận được chỉ thị bí mật của Vinh Khải Cao không phải là không được.

Nếu nói như vậy thì lần này chính là chân chính đánh một ván cờ lớn rồi. Chẳng những liên lụy đến đấu tranh của tỉnh, mà chỉ sợ cao tầng cũng sẽ bị cuốn vào cơn lốc xoáy này.

Đánh cờ chính trị, từ trước đến nay không chỉ cô lập một mình mình.

Địa khu Ngạn Hoa bởi vì có loại lưu manh như Phạm Hồng Vũ tồn tại mà lập tức biến thành tiêu điểm cao thấp chú ý vào.

Chính bởi vì như thế, Lương Quang Hoa một khi thắng lợi thì chỉ có thể là đại thắng.

Tuy nói tuổi của ông ta nâng lên một bước ở tuyến trên thì thật là khó khăn. Nhưng nhìn xem đại cục ở trước mắt, sáu mươi tuổi cũng chưa chắc là trạm cuối cùng của con đường làm quan. Cũng không thiếu những cán bộ lão thành hơn sáu mươi tuổi vẫn có thể tiến lên vị trí thực quyền ở tuyến đầu.

Ở tỉnh cũng có không ít những lãnh đạo cấp phó tỉnh tuổi vượt qua sáu mươi.

Chỉ cần Lương Quang Hoa có thể đại toàn thắng, lấy được sự cho phép của nhân vật đại siêu cấp, đến lúc đó, thăng quan một cấp cho ông, đảm nhiệm chức Phó chủ tịch tỉnh, thậm chí là Phó bí thư Tỉnh ủy cũng đều có khả năng.

Cơ hội khó cầu, đáng giá đánh cược một lần.

Bởi vậy Lương Quang Hoa không chút do dự liền xuất thủ.

Đối với hạng cáo già trong quan trường như bọn họ mà nói, tuyệt không dễ dàng buông tha cho những cơ hội tuyệt vời như thế.

Hết thảy đều dựa theo sự phát triển mà Phạm Hồng Vũ mong muốn.

Bài văn của Lục Thành Đống cũng không quá dài, Phó chủ tịch Văn đọc chừng mười phút đồng hồ là xong, theo sau cầm lấy một tờ báo khác, tiếp tục chậm rãi đọc. Tuy nhiên, Phó chủ tịch Văn rất biết cách đối đãi. Bài văn củ Lục Thành Đống thì đọc chậm, không sót một chữ, còn bài văn của người khác thì chỉ đọc tóm tắt, chủ yếu là những điểm quan trọng, bỏ đi không ít những lời nói khách sáo.

Những bài văn đăng trên các tờ báo như Nhật báo Quần Chúng, Nhật báo Dương Quang và tập san Hào Giác số lượng thật không ít. Phó chủ tịch Văn chỉ chọn đọc ba bài, tất nhiên là những bài quan điểm rõ nhất, lập trường vững nhất, bác bỏ Phạm Hồng Vũ đến thương tích đầy mình.

- Các đồng chí, bài văn này rất hay. Không hổ danh là tờ báo lớn của trung ương. Mọi người nhất định phải lĩnh hội tinh thần thật tốt, xâm nhập lý giải sự tinh túy trong chính sách của trung ương, không có khả năng làm trái lại phương châm quan trọng của chính sách trung ương. Đó là tuyệt đối không cho phép, một sai lầm lớn mang tính nguyên tắc. Các đồng chí, nhất định phải cảnh giác. Vì thống nhất tư tưởng, thống nhất nhận thức, Thị ủy đặc biệt cắt cử Phó bí thư Thị ủy kiêm Phó chủ tịch thường trực thị xã đồng chí Lục Nguyệt đến đây để giảng giải tỉ mỉ cho chúng ta biết phương châm chính sách quan trọng của trung ương. Tất cả mọi người đều biết, Chủ tịch thị xã Lục là cán bộ từ thủ đô xuống, trước khi công tác tại ban Tổ chức trung ương, lại là sinh viên giỏi tốt nghiệp trường đại học thủ đô, hào hoa phong nhã, tuổi trẻ tài cao. Đối với phương châm của chính sách, Chủ tịch thị xã Lục so với bất cứ ai trong chúng ta ngồi đây đều thấu triệt hơn nhiều. Sau đây, xin mọi người hãy vỗ tay nhiệt liệt hoan nghênh Chủ tịch thị xã Lục ra chỉ thị cho chúng ta.

Phó chủ tịch Văn một lần nữa tình cảm mãnh liệt dào dạt hẳn lên, nâng đồng chí Lục Nguyệt lên một tầng cao mới.

Trong phòng họp vang lên một trận vỗ tay không được vang dội.

Trông cậy vào một đám cán bộ lãnh đạo đầu tóc hoa râm trên đài chủ tịch ra sức vỗ tay cho Lục Nguyệt là điều không thực tế. Bọn họ hai cánh tay có thể va cùng một chỗ thì là sự nể mặt rất lớn rồi.

- Các đồng chí!

Lục Nguyệt kiêu ngạo ngồi, “hưởng thụ” sự vỗ tay của mọi người. Đợi cho tiếng vỗ tay ngưng lại, Lục Nguyệt mới mở miệng.

Tất cả ánh mắt dưới đài đều đồng loạt nhìn gương mặt trẻ tuổi tuấn lãng của Lục Nguyệt.

- Tôi chịu sự ủy thác của Địa ủy và Thị ủy, tới tham gia hội nghị này chủ yếu là cùng với các đồng chí của Mặt trận Tổ quốc học tập lĩnh hội tinh thần của chính sách. Vừa rồi Chủ tịch Văn nói tôi ra chỉ thị, đây thật sự là không dám, chỉ là cùng nhau học tập mà thôi. Những vị đang ngồi ở đây, tuyệt đại đa số thời gian công tác ở Ngạn Hoa này so với tôi phải dài hơn nhiều. Nhất là Chủ tịch Hạ, Chủ tịch Khâu kinh nghiệm phi thường phong phú, vì quốc gia mà làm ra rất nhiều cống hiến. Tôi muốn hướng các đồng chí lão thành học tập nhiều hơn.

Lục Nguyệt khiêm tốn vài câu.

- Các đồng chí, vừa rồi Chủ tịch Văn đã đọc một số bài văn, đều là những bài văn mang tính lý luận quan trọng đăng trên tạp chí Đảng, báo Đảng trong những ngày qua. Đối với phương châm chính sách trong phương diện xây dựng kinh tế đã trình bày một cách vô cùng rõ ràng. Một câu thôi, đó là chúng ta nhất định phải kiên định bất di tiến hành sự nghiệp cải cách vĩ đại. Bất luận một ý đồ nào quấy nhiễu đều phải kiên quyết tiến hành đấu tranh, không lưu tình. Lãnh tụ vĩ đại của chúng ta đã từng dạy chúng ta rằng, đối đãi với kẻ thù phải giống như gió thu cuốn hết lá vàng, gọn gàng, sạch sẽ. Trước mắt, tình thế cải cách mở cửa diễn ra rất tốt, càng ngày càng tốt, điểm này là không thể nghi ngờ. Tin rằng chỉ cần người có ánh mắt trải rộng đều có thể nhìn thấy rõ ràng. Nhưng cũng không thể phủ nhận, mặc kệ là sự việc tốt đến cỡ nào, phấn chấn lòng người đến cỡ nào thì luôn có một phần nhỏ những người không có ý thức, nhận biết không rõ đại thế trước mắt, lý giải không tới sự quyết tâm kiên định cải cách của trung ương, muốn làm ra khó dễ, quấy nhiễu tiến trình vĩ đại của trung ương. Các đồng chí, đây là không đúng và chúng ta quyết không cho phép.

Ngay từ đầu, Lục Nguyệt chậm rãi nói, không vội vàng không hấp tấp, bày ra khí độ của con cháu quý tộc, sau đó thanh âm dần dần cao vút lên, giọng điệu như đinh đóng cột, khí thế kinh người, ánh mắt sắc bén, không e dè, chiếu thẳng vào Phạm Hồng Vũ đang ở dưới đài.

Giờ phút này, đồng chí Lục Nguyệt cao cao tại thượng là “chánh án”, còn đồng chí Phạm Hồng Vũ thì chính là “bị cáo” chịu tội.

Phạm Hồng Vũ, cậu đã biết cái gì là lợi hại không?

- Các đồng chí, người như vậy số lượng cũng không ít. Ngay tại thị xã Ngạn Hoa của chúng ta cũng không thiếu những ví dụ như vậy. Đồng chí Phạm Hồng Vũ chính là một trong số đó.

Ngay sau đó, Lục Nguyệt trực tiếp điểm danh.

Trong phòng hội nghị lập tức vang lên tiếng nghị luận. Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, đây chính là hoàn toàn trở mặt rồi.

Lục Nguyệt quyết tâm phải phá hủy hoàn toàn Phạm Hồng Vũ.

Chỉ cần phá hủy Phạm Hồng Vũ, uy vọng của Chủ tịch thị xã lập tức được tạo dựng lên. Phạm Hồng Vũ này trước đó chưa có người nào chân chính đánh úp hắn, ngay cả Bí thư Địa ủy Lương Quang Hoa cũng phải ăn trái đắng trước mặt hắn.

Lục Nguyệt nhất định phải rút cái đinh cứng này.

- Đồng chí Phạm Hồng Vũ, thời gian trước, cậu đối với tình thế tốt của cải cách mở cửa làm như không thấy, ôm một thái độ tiêu cực bảo thủ. Tôi hiện tại nói cho cậu biết, đây là không đúng. Cải cách mở cửa, chính là muốn dũng cảm tiến tới, thăm dò những lĩnh vực chưa biết đến. Bảo thủ tiêu cực, bó chân bó tay, chính là làm trở ngại cho tiến trình cải cách mở cửa, nhất định phải khắc sâu phê bình và kiểm điểm. Ở trong này, tôi nhắc nhở đồng chí Phạm Hồng Vũ, đồng thời cũng nhắc nhở những đồng chí cá biệt giống như đồng chí Phạm Hồng Vũ, lạc đường thì phải biết quay lại, không cần sai lầm càng lúc càng xa.

Giọng điệu của Lục Nguyệt càng thêm nghiêm khắc.

Ngoài dự đoán của mọi người, Phạm Hồng Vũ thủy chung vẫn không phản bác, ngồi nghiêm chỉnh, nét mặt mỉm cười, thật giống như đang thưởng thức một trò khôi hài, ngay cả một câu nói hứng thú cũng không có.