Quyền Tài

Chương 160: Hẹn hò cùng lãnh đạo trung ương




Một giây đồng hồ, năm giây, mười giây đồng hồ, trong phòng khách Tạ tỷ lâm vào yên tĩnh nặng nề.

Đổng Học Bân khó xử vạn phần đứng ở bên cạnh bàn trà, đều hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào, vốn tường rằng Tạ Tuệ Lan rất đơn thuần, không biết trên tất chân ngày đó là cái gì gì, ai ngờ người ta đã sớm con mẹ nó biết rồi, tôi chóng mặt, cô đã sớm biết như vậy, cô làm gì mà một mực giả bộ giống như chuyện gì cũng không có, xong rồi xong rồi, mới vừa dụng nên nâng hình tượng cao lớn ở trước mặt Tạ tỷ, tất cả đều bị hũy, lãnh đạo Trung Ưong đây là muốn truy cứu trách nhiệm!

“Tạ tỷ, tôi ngày đó, tôi, ai da..Đổng Học Bân thật là khó biện luận.

Tạ Tuệ Lan nhìn hắn liếc, “Giờ đây cậu còn nói đối với tôi chỉ là tôn kính? Cái cảm tình gì cũng không có hay không?”

Đổng Học Bân vẻ mặt cầu xin nói: “Không phải, thật không phải là như vậy”.

“A, vậy cậu giải thích cho tôi, trên tất chân...”

Đổng Học Bân thoáng cái đã đầu hàng, “Tạ tỷ, đừng nói nữa, ngàn vạn lần đừng nói nữa, là tôi nhất thời hồ đồ, là tôi sai rồi, tôi... xin tố chức xử phạt tôi đi”.

“Ha ha, tôi không phải thượng cấp cậu, cục tin tức cũng không phải đon vị chủ quản các cậu, cũng không có quyền lợi xử phạt cậu” Tạ Tuệ Lan mỉm cười, “Giờ đây tôi tạm thời là người yêu cậu, tôi có thể làm chỉ là muốn nhắc nhở cậu, loại sự việc đó, sau này không cần phải làm nữa, làm thứ nhất là đối với thể xác và tinh thần cậu cũng sẽ không có chỗ tốt gì, thứ hai tất chân tôi mang qua cũng không sạch sẽ, cậu dùng để làm cái kia, thật sự không vệ sinh, sau này chú ý một chút, có được không?”

Đổng Học Bân bị dọa như chưa bao giờ bị dọa như vậy, “...Được! Được”.

Tạ Tuệ Lan nhẹ nhàng ừm một tiếng, “Đừng khẩn trương như vậy, buông lòng chút, ha ha, ngồi xuống nói”.

Đổng Học Bân nom nớp lo sợ ngồi xuống, mất lén nhìn vẻ mặt Tạ Tuệ Lan, nói loại lời nói làm cho mình đỏ mặt, Tạ tỷ vậy mà lại một điểm khác thường đều không có, vẫn là bộ dáng thoải mái ung dung đẹp đẽ quý phái, không hổ là lãnh đạo Trung Ương, ngươi nói da mặt người ta dày thế này. Nhưng cảnh giới Đổng Học Bân hiển nhiên không đạt tới như Tạ Tuệ Lan, hắn quả thực như đứng đống lửa, trong chốc lát chuyển người xuống, trong chốc lát tay động đậy, cũng quá nhiều quẫn bách.

Tạ Tuệ Lan kéo trái cây trong mâm đụng trên bàn trà, “..Ăn một chút không?”

Đổng Học Bân nghiêm mặt nói: “Cảm ơn ngài,không ăn".

Tạ Tuệ Lan hư không chi chi hắn, cười nói: “Cậu đó, cậu xem hai chúng ta có một chút không khí đang nói yêu đương nào không?”

Chóng mặt, hai ta vốn cũng không phải đang nói đối tượng. Nhung lời này bây giờ Đổng Học Bân không dám nói, không nên, người ta bắt lấy nhược điểm mình rồi... “Khụ khụ, tôi ăn, tôi ăn một quả táo”.

Thấy Tạ Tuệ Lan đưa cho mình quả táo, Đổng Học Bân vội vàng đoạt lấy trước, gọt một quả cho Tạ tỷ, sau đó mới gọt cho mình.

Tạ Tuệ Lan rất có tư vị nữ nhân, cầm một miếng đưa vào trong môi, chờ ăn xong, nàng nói: “Sau này ngài phải đổi, trực tiếp bảo tôi Tuệ Lan cũng được, hiểu chưa?”

Đổng Học Bân cười khổ cuống quít gật đầu.

Tạ Tuệ Lan ừm một cái, “Vậy cậu tự mình xem TV đi, tôi đi ghi bài phát biểu trước”.

Thấy nàng xoay người lại ôm tập báo chí, Đổng Học Bân trước hết bước lên một bước ôm vào trong ngực, “Tôi giúp ngài... giúp cô mang vào trong phòng.”.

“Vậy cảm ơn, ha ha”.

Khuê phòng Tạ Tuệ Lan bay ra một cổ phong độ của người trí thức, cùng với nói là phòng ngủ, nói là thư phòng thì đúna hơn. Ngoại trừ giường và máy tính tủ quần áo, trên tường đều có từng dãy giá sách, tràn đầy đều là tư liệu hoặc là sách vỡ, đi ngang thì tùy ý quét qua, toàn sách nghiên cứu, sách tra cứu kinh tế, triết học, tin tức trong cục Tư liệu, cái gì cũng có, xem ra “lòng cầu tiến” của Tạ Tuệ Lan cũng rất mạnh, nhưng mà người ta khác với mình, Tạ tỷ là dùng phong phú bản thân, mượn những thứ này tiến tới, Đổng Học Bân thì là dùng để chạy chức quan, dùng cái này cầu tiến tới, ài, cảnh giới chênh lệch.

Nhưng mà Đổng Học Bân cũng biết đây là không chi làm việc, chức năng phòng tổng hợp như vậy, lãnh đạo làm tốt hậu cần, làm tốt quan hệ cùng lãnh đạo, như thế mới có thể tiến tới. Cậu không muốn tự đi chủ trương duy trì một số sự việc, đây không phải là làm việc, đó chính là vượt quyền.

ừm, chờ mình xuống cơ sở, đến lúc đó tranh thủ đa số dân chúng làm một ít việc có tính chất thực tế, lấy thêm một số chiến tích có thể ghi ở trên hồ sơ.

Tạ Tuệ Lan đã đi vào trạng thái công tác, một bên nhìn Đổng Học Bân lấy tư liệu ra, một bên dùng bút máy viết báo cáo.

Đổng Học Bân không dám quấy rầy nàng, lặng lẽ rời khỏi phòng, một lần nữa rót chén nước trà bưng tới cho Tạ tỷ, để lên trên bàn, sau đó lại ra khỏi phòng nhẹ nhàng đóng cửa lại, ngồi vào trên ahế sofa vẫn không nói gi. Cái này gọi là chuyện gì, cùng Huyên di đầu kia còn không có kết quả, rồi lại còn khó hiếu đàm luận yêu đương cùng lãnh đạo Trung Ương? Tạ tỷ là nói thật vẫn nói giả? Nàng thật sự có ý tứ đối với mình? Không thé, tám phần là nói giỡn? Nhưng lần vui đùa này lại không giống như là vui đùa?

Đổng Học Bân vừa thống khổ lại khoái hoạt, tâm tình cực kỳ phức tạp

Một phút đồng hồ trôi qua...

Mười phút trôi qua...

Đổng Học Bân sợ quấy rầy Tạ Tuệ Lan công tác, TV bật nhỏ, xem xem, tâm tình lại làm sao cũng không yên lặng được, một là không rõ ràng nói chuyện yêu đương, thật sự không có gì cảm giác thực, thứ hai là vừa nghĩ tới sự kiện tất chân bị Tạ tỷ biết rồi, Đổng Học Bân có điểm muốn lầu nháy từ trên xuống, Tạ tỷ rốt cuộc nghĩ gì đối với mình? Coi mình là lưu manh hay sắc lang? Nhưng vì sao còn muốn làm đối tượng cùng mình?

Không nghĩ ra, dù sao cũng không nghĩ thông.

Đổng Học Bân đứng ngồi không yên, đứng lên từ trên ghế salon, do dự xoa xoa tay, muốn tìm việc làm. Đúng rồi, dọn dẹp phòng một chút cho Tạ tỷ, phải đem dựng thăng lên hình tượng chói lọi của mình, tuyệt không thể làm cho chuyện tất chân này ảnh hưởng đến quan hệ Tạ tỷ cùng mình, làm cho Tạ tỷ biết mình vẫn còn một mặt quang mình.

Nghĩ đến liền làm, Đổng Học Bân người đứng đầu kéo tay áo, chạy tới phòng bếp bắt đầu xoa dầu lau cái bàn cho nàng. Nhìn bộ dáng Tạ Tuệ Lan, tám phần sẽ không tự mình làm việc nhà, đoán chừng là cách năm ba ngày sẽ gọi người làm công theo giờ hoặc là có người khác giúp đỡ thu thập, cái bàn cái gì đều rất sạch sẽ, chỉ là khói dầu có điểm ô uế. Đổng Học Bân trước kia nhà nghèo, khói dầu chưa từng mướn người rữa qua, tất cả đều là tự mình lau chùi, cho nên khi làm mười phần sỡ trưởng. Làm xong những thứ này, Đỏng Học Bân lại đi vào buông vệ sinh cầm giẻ lau nhà, lau sạch sẽ nhà nàng, thấy Tạ tỷ còn chưa làm việc xong, Đổng Học Bân lại cầm khăn lau và báo chí, bò lên trên cửa sổ bắt đầu thu thập, cuối cùng đến hai bộ âu phục quần áo chồng chất trong máy giặt wc cũng được giặt sạch.

Suốt ba giờ, Đổng Học Bân mệt mỏi đầu đầy mồ hôi, nhưng mà trong lòng lại phi thường phong phú.

Buổi chiều, năm giờ hai mươi lăm.

Đổng Học Bân đang ngồi xồm trước tủ giày trước sảnh xoa xi cho giày cao gót Tạ tỷ, kẹt, tiếng mở cửa đằng sau vang lên.

Tạ Tuệ Lan từ phòng ngũ đi tới ồ lên một tiếng, “Tiểu Đổng, cậu làm gì đó?”

Thật ra Đổng Học Bân vừa rồi chỉ nghe thấy thanh âm dép lê nàng, đã biết là nàng.

Làm việc xong mới nghĩ đến chuyện mở tủ giày ra, đem giày cao gót lau cho nàng, nhưng mà lau bàn thủy tinh giặt quần áo cho lãnh đạo vẫn còn được, lau giày thì có điểm... Dùng lời nói trong kinh giảng thì gọi là quá hạ thấp, Đổng Học Bân thì làm động tác ý tứ như vậy, muốn khiến cho mình thảm thiết một ít, dùng cái này nghĩ tiêu trừ ảnh hưởng sự kiện tất chân trong lòng Tạ Tuệ Lan, “Ha ha, Tạ tỷ ngài làm việc xong rồi, thật có lôi. Cũng chưa được ngài đồng ý dọn dẹp phòng đã dọn dẹp, khói dầu cùng đồ thủy tinh, cái gì cũng đều lau sạch sẽ, ngài thấy vậy được chưa?”

Tạ Tuệ Lan sững sờ, nhìn về hướng phòng bếp, lại nhìn thủy tinh trên cửa sổ một cái, “Cậu đây là làm gì vậy, gọi làm công một tiếng đồng hồ là đến nơi”.

Đổng Học Bân vừa nói vừa lau giày, “Hài, tôi cũng là nhàn rỗi nhàn rỗi, đúng rồi, cái xi này lau hài hay đánh giầy? Lau trắng hơn?”

Tạ Tuệ Lan vừa bực mình vừa buồn cười bước nhanh qua, cúi người lấy giày cao gót trong tay hắn, “Đừng lau, cậu là người yêu của tôi, lau hài quét dọn phòng cho tôi là chuyện gì? Lại nói tiếp, cái này lại là việc nữ nhân để cho nam nhân làm à? Đứng dậy uống nước đi, nhìn cậu mệt mỏi kìa”.

Đổng Học Bân nóng lòng biểu hiện nói: “Không có việc gì, chờ tôi lau hết cái hài này”.

Tạ Tuệ Lan híp híp con mắt, “Đi nghỉ ngơi nghỉ ngơi, được không?”

Đổng Học Bân cũng làm bộ tranh giành một chuyến, thật ra không muốn lau hài cho nàng, thấy thế, bất đắc dĩ đi vào buồng vệ sinh rửa tay.

“ơ, quần áo cũng giặt sạch cho tôi?” Đằng sau, Tạ Tuệ Lan cười khổ một cái, “Lau chùi, lau bàn thủy tinh, xoa dầu, giặt quần áo, lau hài, cậu nói một chút, lần này cậu đến từ trưa... Tiểu Đổng, tôi lại nói cho cậu một lần, chúng ta là quan hệ yêu đương, không phải quan hệ thượng hạ cấp, sau này cậu không cần phải làm những thứ này, được không?”

Đổ mồ hôi, mở miệng một tiếng liền gọi Tiểu Đổng, đây là quan hệ yêu đương gì, dù sao cũng phải kêu được tiếng ca ca chứ?

Đổng Học Bân gật gật đầu từ chối cho ý kiến.

Nhìn gạch men sứ buồng vệ sinh sáng bóng sáng lóng lánh, nhìn bộ quần áo để ở hệ thống sưởi hơi, Tạ Tuệ Lan mỉm cười nói, “Được rồi, đề cậu làm như vậy, cơm tối cũng chưa được ăn, vốn nói gọi bên ngoài đưa tới, nhưng cậu bận việc lâu như vậy, ha ha, tính xem, đi ra bên ngoài án, đồ ăn Trung Quốc hay cơm Tây?”

Đổng Học Bân vội lắc đầu: “Đừng đừng, đừng phiền toái, tôi về nhà ăn”.

“Cậu giúp tôi làm nhiều như vậy, làm sao để cho cậu về nhà?”

“Hài, nhấc tay mà thôi, cái này, nếu không thì tùy tiện làm chút gì ăn trong nhà, bớt việc”.

Tạ Tuệ Lan ngó ngó hắn, cười nói: “Cậu đây là cố tình muốn chê cười tôi có phải không? Tôi nấu ăn không tốt lắm”.

“A, không có, tôi nói là tôi nấu cho ngài... nấu cơm cho cô, tôi nấu ăn còn miễn cưỡng được thông qua, nếu cô không chê.

Tạ Tuệ Lan đếm trên đầu ngón tay nói: “Cậu tính coi như cậu giúp tôi bao nhiêu, bắt trộm, cứu mệnh tôi, giải trừ hôn ước, cung cấp tài liệu cho tôi, lại làm việc nhà cho tôi, ha ha, tôi làm sao còn không biết xấu hổ để cho cậu nấu cơm? Tính một cái, cậu đã muốn ăn trong nhà, vậy trong nhà, tôi xào hai món đon giản, mặn nhạt cậu cũng phải ăn, được không?”

“Tôi làm trợ thủ cho cô”.

Trong phòng bếp.

Tạ Tuệ Lạn không tính rất thông thuộc, dùng chiếc đũa đánh trừng gà, đồng thời nói, “Tiểu Đổng, trong nhà còn vài quả trúng gà và rau, bình thường một mình cũng không nấu cơm, không phải đi bên ngoài ăn chính là gọi nguời bán mang đến, cho nên trong tù lạnh không còn cái món ăn gì, ăn được không?”

Đổng Học Bân nói: “Cái gì cũng được, có hai món ăn là đủ rồi, khoan, trong trứng gà đừng cho quá nhiều muối”.

..Như vầy phải không?”

“ừm, không sai biệt lắm, khụ khụ, cái này, khuấy trừng gà nhiều hơn nữa sẽ ăn ngon”.

“À” Tạ Tuệ Lan cười nhìn hắn một cái, “Tiểu Đổng, giờ đây chúng ta ngược lại có điểm ý tứ đang nói yêu đương đó, ha ha, cậu cứ nói đi?”

Đổng Học Bân đỏ mặt lên, “...Tạ tỷ, cái này, cái này, thật sự nói yêu thương?”

Tạ Tuệ Lan híp mắt nhìn hắn, để bát trứng lên trên lò, “....Cậu muốn nói cái gì?”

Chóng mặt, cô nghĩ tôi nói gì? Tôi nghĩ tôi nói quá nhiều! Đổng Học Bân ho khan một tiếng, “Không có gì, không có gì, cái kia, nên cho thêm dầu”.

Một món trừng gà, một tô rau xào, đơn giản nhưng mà là hai món ăn nhà, bày ở trên bàn lại rất ấm áp.

Mật đối mặt ngồi, Tạ Tuệ Lan gắp trừng gà nếm nếm, “Ha ha, quả nhiên tư vị không được, sớm biết như vậy để cho cậu xào”.

Đổng Học Bân cũng không chờ đợi Tạ Tuệ Lan có thể làm ra cái mỹ vị gì, nhìn xuất thân nàng đã biết, “Không có chuyện gì, trừng gà chiên được rất tốt, rau xào cũng không tệ, so với tôi mạnh hơn nhiều” Ăn hai miếng trừng gà, Đổng Học Bân liên tục gật đầu, “...Thật thơm”.

Tạ Tuệ Lan cười nói: “Cậu đó!, đừng vỗ mông ngựa tôi, tay mình tự mình tinh tường”.

Đổi lại trước kia, Đổng Học Bân làm sao lại nghĩ đến mình sẽ có một ngày có thể có may mắn cùng đại quan Tạ Tuệ Lan đẹp như vậy như vậy có bối cảnh như vậy quyền cao chức trọng như vậy cười cười nói nói cùng nhau ăn cơm, thậm chí còn nói chuyện yêu đương, đồ mồ hôi, tại sao giống như nằm mơ vậy, cũng không biết Tạ tỷ đối với yêu đương này động mấy phần thật.

Sau khi ăn xong, Đổng Học Bân cùng Tạ Tuệ Lan ngồi ở trên ghế sofa xem tin tức.

Chờ truyền bá đến quảng cáo trước dự báo thời tiết, Tạ Tuệ Lan đột nhiên cười hỏi: “Tiểu Đổng, cậu nói qua yêu đương chưa?”

Đổng Học Bân do dự nói: “Xem như nói qua...?” Cùng Huyên di hẳn là gọi yêu đương.

“Vậy cậu thích dạng nữ tính gì?”

“Cái này, xem cảm giác, cụ thể khó mà nói”.

“Ha ha, đàm luận đối tượng cùng người buồn tẻ như tôi, có phải là cảm giác rất nhàm chán?”, Tạ Tuệ Lan cười cười, “Thời gian chúng ta tiếp xúc còn không dài, giữa hai bên có khả năng không hiểu rõ lắm. Con người của tôi à, rất chú trọng cống tác, đại bộ phận tâm tư đều quăng ở trên cái mặt này, khả năng trên sinh hoạt cũng có chút không thú vị, phim, kịch truyên hình, trò chơi, tôi đều có rất ít tiếp xúc, nhìn xem tư liệu ghi ghi văn kiện, cái này có lẽ chính là yêu thích lớn nhất của tôi, ha ha, nhưng mà đã yêu đương, vẫn cần có chút thay đổi, còn giống dĩ vãng tôi làm cái dạng kia, phòng chừng cậu cũng sẽ không yêu mến, có phải không?”

Đổng Học Bân không biết nên nói như thế nào, “Không phải, không phải”.

Tạ Tuệ Lan nhẹ nhàng cười, “Được rồi, công tác hôm nay cũng làm xong rồi, đi, chúng ta đi ra ngoài dạo phố?”

Đổng Học Bân trừng hạ tròng mắt, “Đi dạo phố?”, cùng lãnh đạo Trung Ương đi dạo phố?

“Đi dạo phố, người xác định quan hệ yêu đương gọi cái này là ước hẹn, đúng không?”, Không đợi Đổng Học Bân kịp phản ứng, Tạ Tuệ Lan tắt TV đi, tiện tay nắm túi xách tay trên ghế sofa lên, đi qua mang giày cao gót, “Tiểu Đổng, ngày mai chúng ta đều có cơ quan cần lên, thời gian không nhiều lắm, phải đi phụ cận dạo qua chút” Tạ Tuệ Lan quá mạnh mẽ, căn bản là không cho người đường sống lựa chọn.

Đổng Học Bân dở khóc dỡ cười vỗ vỗ trán, cân nhắc một chút, mẹ, mặc kệ vậy, dù sao cũng không hiểu Tạ tỷ nghĩ cái gì, nghĩ cũng là không tốt, ước hẹn thì ước hẹn, không nghĩ nhiều như vậy.

Thế giới có mấy người eố thể hưởng thụ đãi ngộ ước hẹn cùng Tạ tỷ đây? Cái này tính là gì, sự tình sạu này sau này hãy nói! Đổng Học Bân buông thả, không hê quấn quýt cái quan hệ yêu đương kia là thật hay là giả.

Audi chạý nhanh ra khỏi tiểu khu.

Đổng Học Bân ngồi tay lái phụ, ánh mắt không ngừng miết hướng Tạ Tuệ Lan tư thái đầy thon thả, ài, cậu nói người cùng người làm sao lại chênh lệch lớn như vậy, khuôn mặt Tạ tỷ khuynh quốc khuynh thành, dáng người mảnh mai, mông đẹp vểnh lên, đùi đẹp thật dài, hắc, trước kia xem phim cảm thấy trên mặt diễn viên thật xinh đẹp, nhưng vừa so sánh với Tạ Tuệ Lan, những diễn viên kia vô luận khí chất hay dung mạo thượng đều kém Tạ tỷ không chỉ một bậc.

Tạ Tuệ Lan nhíu lại tròng mất, “Tiểu Đổng, tôi đây mặc âu phục có phải là quá không họp với phong cảnh?”

Ánh mắt Đổng Học Bân dịch chuyển khỏi ngực nàng, “Không có, ngài... cô mặc âu phục rất có vị nữ nhân, a, không phải, không phải, âu phục rất thích hợp với cô”.

“Ha ha, vậy là tốt rồi” Tạ Tuệ Lan tiếp tục lái xe.

Đổng Học Bân nhẹ nhàng thở ra, thấy mắt nàng nhìn phía trước, càng để ánh mắt chuyển đến trên người nàng.

Nàng không phải nói hai người mình nói chuyện yêu đương sao, làm bạn trai, dù sao cũng phải có chút đặc quyền, cộng thêm Tạ Tuệ Lan đã biết mình cầm tất chân làm nàng qua gì kia, mình lại nhìn lén nàng thì không cần thái quá mức cấm kỵ, à, đương nhiên, trở ngại quan uy lãnh đạo Trung Ương, Đổng Học Bân vẫn sẽ ở lúc Tạ Tuệ Lan không chú ý liếc trộm, không dám xem trước mặt nàng, như vậy đúng là không tôn trọng lãnh đạo... không, là “bạn gái”.

Trong một shop quần áo mới mở.

Dưới ánh mắt kinh diễm cùng ghen shét của khách hàng và nhân viên thương trưởng, Đổng Học Bân kinh hồn táng đảm đi ở đại sành lầu một. Sỡ dĩ tất cả mọi người xem mình như vậy, chủ yếu vẫn là Tạ Tuệ Lan bên cạnh xuất chúng quá mức, sau đó lại một nguyên nhân chính là... Tạ tỷ lúc này đang khoác tay mình. Trở lại tại trong nhà Tạ lão, Tạ Tuệ Lan đã từng khoác mình như vậy, nhưng tình huống giúp lần đó không giống với lần này, là tình thế bất buộc, Đổng Học Bân lúc ấy lại không cảm thấy quá khân trương, nhưng giờ đây không giống với lúc trước, cho nên Đổng Học Bân rất không không chịu thua kém, phía sau lung đều xuất ra mồ hôi.

Thấy Tiều Đổng như vậy, Tạ Tuệ Lan nhịn không được cười “Buông lòng một ít được không?”

Đổng Học Bân mạnh miệng nói: “Khụ khụ, tôi rất buông lòng”.

“Cậu cái này còn gọi là buông lỏng? Thân thể đều là cứng rắn, ha ha, tôi là hổ à?”

“Không có...”, Vừa nghe, Đổng Học Bân hít sâu, hơi buông bả vai xuống một ít, nhung làm việc này, khuỷu tay cũng làm theo, thở hổn hển, cùi chỏ lập tức tựa vào bộ ngực bên trái Tạ Tuệ Lan, Tạ tỷ hôm nay mặc áo ngực mềm mại, Đổng Học Bân chỉ cảm thấy khuỷu tay mình thoáng cái rơi vào chỗ đó, hắn bị dọa một cái giật mình, vừa vội vàng thu lại tay, “Ai ui, thực xin lỗi thực xin lỗi, Tạ tỷ, tôi không cố ý, thật sự không.

Tạ Tuệ Lan thoải mái cười cười, “Không sao cả, đùng câu thúc như vậy, đi thôi”.

Đổng Học Bân chú ý sắc mặt Tạ tỷ, nhìn nàng tựa như thật sự không tức giận, lúc này mới cùng nàng tiếp tục đi đến bên trong, trong lòng đều đầy mồ hôi.

“Tiểu Đổng, cậu nói qua yêu đương, có kinh nghiệm hơn so với tôi, người yêu hãn là dạo chơi cái khu vực gì? Nam trang? Nữ trang?”

Đổng Học Bân a một cái, “Tôi cũng không có kinh nghiệm gì, cái kia, đi dạo cái gì cũng không sao cả, mấu chốt xem ngài... X cô thích gì” Hắn thật ra muốn để Tạ Tuệ Lan mua hai bộ quần áo chọn hai bộ quần áo cho mình, hoặc là chính mình giúp nàng chọn vài món, như vậy mới có cảm giác nói yêu thương, nhưng người ta là lãnh đạo lớn như vậy, Đổng Học Bân đương nhiên không có ý tứ nói.

Tạ Tuệ Lan hơi nghiêng đầu, thuận thế lại rất tự nhiên khoác ở tay Đổng Học Bân, “Vừa vặn có vài cuốn sách một mực muốn mua, bằng không theo giúp tôi lên tầng sáu xem sách? Ha ha, nhưng cái này không gọi là ước hẹn?”

Đổng Học Bân tự nhủ trong lòng, lời nói của cô đều nói đến phần này, tôi có thể không nói sao, thế là gật đầu nói: “Được được, tôi cũng muốn đọc sách”.

Tạ Tuệ Lan cười nói: “Có phải là không tốt lắm? Nếu không thì mua cho cậu mấy bộ y phục?”

Đổng Học Bân nói: “Không có, cô muốn mua sách thì chúng ta phải đi, nghe cô”.

Lầu sáu có một góc là khu vực sách báo, Tạ Tuệ Lan vừa lên thang máy buông lòng tay Đổng Học Bân ra, rất cảm thấy hứng thú đi tới trước một cái giá sách, tùy tiện rút ra một quyến sách nhìn, lắc đầu, lại thả trở về, lại cầm tới tay một quyển, bay vùn vụt... “Tiều Đổng, tìm xem sách có quan hệ truyền thông tra cứu cho tôi” Dứt lời, có khả năng đến Tạ Tuệ Lan cũng cảm thấy ngữ khí mình không đúng lắm, nở nụ cười thoáng cái, “Phiền toái tìm giúp tôi, được không?”

Đổng Học Bân cười đau khổ trong lòng, ngoài miệng lại đáp ứng rất thống khoái, “Không có vấn đề, sách báo có quan hệ cùng công của ngài tác nhé? Tôi đi tìm ngay lập tức”.

Tạ Tuệ Lan nói: “Cảm ơn”.

Không bao lâu, Đổng Học Bân lại cầm đến đây bốn năm quyển sách, đưa cho Tạ Tuệ Lan, “Cô xem cái này đúng không?”

Tạ Tuệ Lan tựa như tâm tư đều ở trong sách trên tay, không nghe lời Đổng Học Bân nói, còn ở đằng kia xem.

Đổng Học Bân không dám quấy rầy, ôm sách, đôi mắt trông chờ, đứng chờ ở một bên, ước chừng qua mười phút, chờ lúc eo Đổng Học Bân đã đứng mệt mỏi, Tạ Tuệ Lan rốt cục buông xuống quyển sách kia, lúc này hắn mới nói: “Lấy cho cô một mấy quyền, cô xem.

Tạ Tuệ Lan nói tạ ơn, híp mắt cầm sách trong tay nhìn xem, cuối cùng lấy ra một quyển, “Cái bản này không tệ, cái khác trả lại đi thôi”.

“Được rồi”, Đổng Học Bân vui vẻ cầm sách thà tại chỗ, tiếp đó lại cầm một vài quyển tới.

Một giờ trôi qua...

Hai giờ trôi qua...

Sau khi từ siêu thị đi ra, hai tay Tạ Tuệ Lan trống trơn, Đổng Học Bân thì xách bao lớn bao nhỏ lôi kéo ba túi sách lớn.

Bãi đỗ xe, Tạ Tuệ Lan được phép mới cân nhắc qua mùi vị, xấu hổ quay đầu lại cười cười, “Nhìn một cái, còn nói mua cho cậu vài bộ quần áo, tại sao cậu không nhắc nhờ tôi một câu, ha ha, cái này cái đó còn gọi là ước hẹn? Theo giúp tôi mua đồ” Nhìn bề ngoài, Tạ Tuệ Lan cười nói: “Thời gian không còn sớm, lần sau đi, lần sau chúng ta dạo phố chơi”.

Buổi chiều Đổng Học Bân mới thu thập phòng giật sạch quần áo cho Tạ Tuệ Lan, lúc này lại cầm một đống sách nặng như vậy, quà thực một mệt chết đi sống lại, nghe xong lời này của Tạ Tuệ Lan, Đổng Học Bân ngại ngùng, chóng mặt, cô cũng biết cái này không gọi là ước hẹn à? Còn có lần sau?JThôi đi cô! Không còn có lần sau đâu!

Đổng Học Bân vốn đang ôm một tâm tình rất,chờ mong hưởng thụ thoáng cái lần ước hẹn này, nhưng... rửa khói dầu bếp cho Tạ Tuệ Lan, thay Tạ Tuệ Lan giặt quần áo, cùng Tạ Tuệ Lan đi thương trương, cầm sách cho Tạ Tuệ Lan, giúp Tạ Tuệ Lan cầm túi - đây là Đổng Học Bân lần đầu tiên ước hẹn cùng lãnh đạo Trung Ương!

Tôi nghỉ thôi!

Lãnh đạo Trung Ương quả nhiên là Trung Ương lãnh đạo, ước hẹn đều không giống với người khác!!