Quyền Trượng

Quyển 5 - Chương 183




Nếu như muốn Hồng y giáo chủ Vatican Ridge kể ra ấn tượng sâu sắc nhất của bản thân đối với Giáo Hoàng bệ hạ, như vậy đó chính: Vừa yêu vừa hận, yêu hận chồng chất.

Phương diện yêu này rất rộng mở, vị Giáo Hoàng bệ hạ tân nhậm kia hoàn toàn không giống với lịch đại Giáo Hoàng trong lịch sử, ngài luôn có thể thỉnh thoảng nghĩ ra những ý tưởng trọng đại khiến mọi người vì vậy vui mừng, cũng vì giai đoạn thắng được không ít danh dự.

Nói ví dụ như Giáo Hoàng bệ hạ đã phát minh ra một thứ gọi là ‘giấy’, dùng lá và vỏ cây Heiner hỗn hợp mà thành, lại thêm vài một ít dược tề tạo hình liền có thể mang ra sử dụng. Thứ được gọi là ‘giấy’ này vô cùng thần kỳ, không chỉ có thể ghi chép lên phía trên mà còn có thể dễ lưu trữ, giá thành thấp hơn quyển trục da dê, khuyết điểm duy nhất có lẽ là không mấy rắn chắc.

Thế nhưng quan trọng nhất là cây Heiner có thể tìm thấy ở khắp mọi nơi, nguyên liệu chế luyện dược tề cũng không khó tìm, thành phẩm không chỉ mỏng nhẹ mềm mại mà còn có thể cuốn gấp dễ dàng, đối với những người không đủ tiền mua túi ma pháp mà nói, hiển nhiên giấy sẽ càng thêm thực dụng. Hơn nữa cho dù à người có túi ma pháp, muốn lấy từ trong túi ra một đám quyển trục da dê cũng rất phiền toái, thế nhưng nếu chỉ là giấy thì lại đơn giản hơn rất nhiều, hoàn toàn không gặp vấn đề khó khăn gì.

Phát minh này của Giáo Hoàng bệ hạ đưa tới oanh động to lớn, giấy Heiner rất nhanh đã thịnh hành trên khắp đại lục, thậm chí ngay cả tên cũng bị đôi thành ‘giấy Hill’, hơn nữa còn có người đều nghị trước tên của Giáo Hoàng Yannick Hill nên thêm một tiền tố ‘Thánh’, tức ‘Thánh Yannick Hill’ để chương hiển sự cống hiến của Giáo Hoàng bê hạ với đại lục.

Như đã nói qua, sau khi giấy Heiner được mở rộng xuất sắc, Giáo Hoàng rất nhanh đã dùng nó để truyền bá lực ảnh hưởng, bởi vì đã gần đến Flower’s Day, Giáo Hoàng còn tự tay viết năm nghìn thiệp chúc phúc trên giấy Heiner gửi cho các Giáo hội cấp dưới, phân phát miễn phí cho những dân chúng yêu cầu.

Việc này càng thêm oanh động rồi, dân chúng các nơi vốn đã sùng bái Giáo Hoàng lập tức chen chúc đến giáo hội, năm nghìn thiệp chúc phúc trong nháy mắt đã bị cướp đoạt không còn, khiến những người chậm chân đến muộn không ngừng bực bội. Thậm chí có người càng nói càng khoa trương, cho rằng những văn tự trên thiệp chúc phúc đã bám vào một phần ma pháp của Giáo Hoàng bệ hạ, chỉ cần đem thiệp đốt thành tro pha nước uống vào liền có thể bách độc bất xâm, thậm chí còn miễn được cả thương tổn bên ngoài. Mà khiến cho Vatican Ridge càng thêm không biết nên khóc hay cười chính là, chuyện này vậy mà còn có rất nhiều người tin tưởng, các quý tộc còn vì vậy treo tiền thưởng muốn mua thiệp chúc phúc của Giáo Hoàng bệ hạ. Vatican Ridge chỉ có thể đặc biệt đến tìm Yannick, hỏi y có thể viết thêm một ít thiệp chúc phúc phát ra để tránh dân chúng trở nên điên cuồng hay không, kết quả chỉ đổi được một nụ cười thần bí của Giáo Hoàng bệ hạ, nói cái gì chỉ có đói khát doanh tiêu mới có thể dẫn phát hiệu ứng càng tốt đẹp, tóm lại chỉ có một câu: Không viết.

Đề cập đến hận, vậy thì lại càng nhiều, nói ví dụ như Giáo Hoàng bệ hạ không thích xử lý chính vụ, rất hay lười biếng, đối với những văn kiện bản thân cho rằng không quan trọng liền không thèm xử lý, thậm chí có thể không hề nhìn đến. Lại nói ví dụ như quan hệ bật chính giữa Giáo Hoàng bệ hạ cùng một pháp sư và một con Vampire nào đó, việc này chỉ cần Vatican Ridge vừa nhớ đến liền nghiến răng nghiến lợi. Nếu bàn về Giáo Hoàng không xứng chức nhất trong lịch sử, Vatican Ridge cảm thấy ngoài Yannick Hill thì không còn ai phù hợp hơn cả. Chẳng có người nào làm Giáo Hoàng lại làm đến không chút để tâm như y.

Thế nhưng không thể phủ nhận, vị Giáo Hoàng này sở hữu quá nhiều ưu điểm và mị lực, ngay cả y cũng thiếu chút nữa nhịn không được mà động tâm. Bất quá Vatican Ridge biết, giữa mình và Yannick Hill vĩnh viễn đều không có khả năng, vậy nên y rất tĩnh táo lý trí bóp chết mầm mống tình cảm này ngay khi nó vừa kịp manh nha.

Hy vọng ngày hôm nay Giáo Hoàng bệ hạ không lãng phí thời gian công tác của mình ở những việc khác, cũng hy vọng rằng đến chạng vạng tối hôm nay, mình có thể nhìn thấy những văn kiện đặt trên bàn đối phương đều đã được phúc đáp xong hết.

Vatican Ridge vừa thầm cầu nguyện vừa mở những văn kiện cần phúc đáp mà Giáo Hoàng bệ hạ cảm thấy không quá quan trọng trên bàn mình ra, phát hiện trong đó còn có một phong thư cầu cứu.

Người viết thư là Hồng y Gustav đã được phái đến Công quốc Ceylon xa xôi làm việc,mà nội dung đối phương viết, ngay cả người vốn luôn nghiêm túc như Vatican Ridge cũng không nhịn được cong cong khóe miệng.

Nội dung bức thư rất đơn giản, Gustav than thở khóc lóc biểu đạt tình huống thực tế vô cùng bi thảm rằng ‘mình đang bị một con rồng cuốn lấy’, sau đó thỉnh cầu Giáo Hoàng bệ hạ rũ lòng từ bi triệu hồi hắn về Tòa thánh, còn nói nếu như lại chậm một tháng, trinh tiết của bản thân chỉ sợ khó giữ được, đồng thời biểu thị nếu như trính tiết của một Hồng y giáo chủ cũng có thể bị xâm phạm, như vậy sẽ là ảnh hưởng lớn lao đến thế nào đối với danh dự của Giáo đình chứ!

Vatican Ridge và Gustav làm oan gia đối đầu lâu như vậy, cho đến bây giờ còn chưa từng nhìn thấy đối phương ăn nói khép nép đến thế, thành thật mà nói, việc này làm cho y cảm thấy vô cùng thoải mái.

Vậy nên, Hồng y Vatican Ridge rũ lòng từ bị, viết vài dòng lên phong thư kia:

‘Đây là khảo nghiệm trọng đại chư thần giao cho ngài, xin ngài hãy ôm lòng cảm ơn đi hoàn thành nó’.