Rốt Cuộc Em Là Ai?

Chương 16: Tin sốc




Hắn cũng vừa về trụ sở của ba nó, muốn thăm mẹ một chút.

-Chấn Hàn, lại đây -Ba nó hối hả

-Gì? Mẹ đâu? -Hắn hơi khó hiểu

-Mẹ đây -Mẹ hắn bước ra, ngồi kế bên ghế của ba nó.

-Ba mẹ thông báo tin này, mong con đừng sốc -Ba noí nhỏ nhẹ

-.......... -Im lặng

-Từ giờ, con sẽ cưới Trương Tiểu Duy làm vợ -Mẹ hắn thấp giọng xuống.

-CÁI GÌ? VẬY CÒN HÔN ƯỚC GIỮA CON VÀ NHI? -Hắn đập tay mạnh xuống bàn.

-Xé rồi con ạ -Ba nó bình thản

-Như vậy sao được? Con không bao giờ cưới con ác quỷ đó đâu, ba mẹ biết chứ? Nó đã muốn hại chết ba mẹ đấy mà ba mẹ còn cho nó làm con dâu sao? -Hắn đập bàn rầm rầm

- Dạ con chào hai bác, cảm ơn hai bác đã mời con đến đây -Ả Duy ngồi ngay bên cạnh hắn, mỉm cười đắc thắng, còn hắn ném cho ả một cái liếc rách mắt

-Con thấy chưa, Tiểu Duy dịu dàng, nhẹ nhàng đáng yêu như vậy mà con lại bảo nó là ác quỷ sao thằng con hư đốn -Ba hắn liếc hắn, vừa liếc vừa hét, thật sự không chấp nhận được hành động của con trai mình.

Hắn giận dỗi bỏ lên phòng, đóng cửa rầm lại

-Thằng con trời đánh -Mẹ nó giận dỗi hét lên.

-Thôi hai bác, chắc anh ấy không thương con đâu, hay là để con hủy bỏ làm dâu nhà bác nhé -Ả Duy bên ngoài tỏ vẻ lo lắng, còn bên trong là nụ cười đắc ý

-Không được, có cô con dâu xinh đẹp, dịu dàng như này sao có thể bỏ được? Phí lắm -Mẹ hắn xua tay cười mỉm.

-Nhưng anh Hàn không chịu con -Ả xịu mặt xuống làm vẻ đáng thương.

-Thằng con trời đánh ấy, con không cần bận tâm đâu, cuối cùng thì nó cũng cưới con thôi -Mẹ hắn rót nước ra.

-Dạ, hay để con lên thuyết phục anh ấy nha hai bác, chắc anh ấy cũng có việc cần nói với con. -Ả Duy cười mỉm.

-Ừ, vậy con lên đi, nhớ thuyết phục cho được ấy nhá -Ba hắn mỉm cười.

-Dạ, vậy con xin phép -Ả Duy cúi đầu lễ phép, ả đi lên cầu thang, nghe được mẹ và ba hắn khen đủ điều: “Con bé Duy nó ngoan quá anh ha”, “Lễ phép quá trời luôn”, “Nó mà làm dâu nhà mình là nhà mình có phúc lắm anh ha”, “Hiền lành, tốt bụng, gia thế cũng giàu”, “Xinh đẹp quá thôi”, “Nghe nói con bé học giỏi lắm đấy!” Ả ta nghe được, cười đắc thắng...

“Trương Uyên Nhi, giờ tôi là của anh Hàn, cô tính bày trò gì nữa đây?” Ả suy nghĩ rồi bước lên phòng hắn.

“Cốc cốc cốc” tiếng gõ cửa vang lên

-Cút -Giọng nói của hắn, đầy sự tức giận nhưng xen lẫn một chút say xỉn.

Ả mở cửa bước vào, hắn nằm trên giường, tay cầm mấy chai rượu trông điệu bộ vô cùng say xỉn.

-Anh Hàn ơi, đừng uống nữa -Ả chạy lại đỡ hắn dậy

-Phép lịch sự vậy đó hả? Tôi chưa cho phép mà -Hắn ném chai bia về phía ả

-Anh ơi đừng uống nữa -Ả tỏ ra tội nghiệp

-Cút -Hắn chỉ thẳng vào cánh cửa

-Anh Hàn -Ả nhõng nhẽo.

-Tôi nói cút trước khi chai bia thứ hai phang vào đầu cô -Hắn lấy chai bia, chuẩn bị phang vào đầu ả thì ả chạy mất dép. Ả đi xuống, nhõng nhẽo với hai ông bà kia

-Hai bác ạ, chắc con nghĩ ta nên hủy đám cưới đi ạ, anh Hàn không hề yêu con, anh ấy yêu Nhi, tình yêu không thể ngăn cấm được, con xin phép -Ả đứng dậy, cúi đầu chào.

-Thế ngày mai chúng ta sẽ làm đám cưới, con yên tâm, thằng Hàn trước sau gì cũng là của con mà, ngại ngùng gì? -Mẹ nó mỉm cười.

-Dạ. -Ả vui thầm trong lòng mà mặt mày tỏ ra buồn tủi.

-Thôi ở lại ăn cơm đi cho vui -Ba hắn đứng dậy, mời ả

-Dạ thôi bác, con phải về đã con có việc bận rồi, tạm biệt bác -Ả cúi đầu rồi lấy xe ra về. Hắn đứng trên đó nghe được tất cả, quay phắt về phòng, đóng sầm cửa lại, lần này mạnh hơn đến độ bác cửa già lẩm cẩm muốn rơi xuống ôm hôn đất mẹ thân yêu.

“Sao chứ? Chuyện hôn ước với Nhi chỉ là trò đùa thôi sao? Họ đang đùa giỡn với tình cảm của mình sao? Sao họ lại ác độc như vậy? Liệu họ có phải là ba mẹ mình không? Nếu là ba mẹ mình thì tại sao phải để mình khổ vậy chứ? Tại sao mình và Nhi không đến được với nhau? Nhi có buồn không nhỉ khi biết tin này? Thà mình chết ngay đây còn hơn”

Nghĩ rồi hắn đi lại giường, cầm chai rượu cực mạnh, uống hết vào, người hắn say xỉn hoàn toàn, những chai bia đập tan nát khiến mấy người giúp việc sợ hãi không dám vào bãi chiến trường đẫm máu của các chai bia kia. Họ còn yêu đời lắm! Nhưng hắn đã làm như vậy, chắc chắn sẽ rất khổ sở, hận đời, chán ghét tương lai, chỉ nghĩ tới ngày mai làm đám cưới với ả thì hắn muốn đập đầu vào tường ngay.

“Cốc cốc cốc” -Mẹ đây, mẹ cần nói chuyện một chút với con

-Không cần -Hắn say xỉn nằm bên trong.

“Chết rồi, có vẻ mình hơi quá đáng, nhưng biết sao giờ.... “  -Mẹ hăń nghĩ thầm

-Mẹ muốn nói một chút thôi, chuyện này vô cùng quan trọng về cuộc hôn nhân của con -Mẹ hắn nhẹ giọng

-Biết rồi, tôi cưới Trương Tiểu Duy làm vợ, ngày mai đám cưới có phải không? Tôi biết rồi, tôi sẽ chuẩn bị, mời bà ra cho -Hắn thật sự đã rất tuyệt vọng.

Tôi-bà sao? Nếu hắn xưng hô như vậy, rõ ràng hắn đang rất giận mẹ, dù hắn nói vậy nhưng lòng hắn đang rất đau, ruột thắt lại, tim bị ai bóp chặt,.lồng ngực khó chịu thật sự giờ hắn chỉ muốn chết