Sắc Dịch Huân Tâm

Chương 6




Khoảnh khắc đó mặt Tạ Sơ không cách nào ổn định, cậu ấy rút tay ra hung hăng trợn mắt nhìn tôi một cái, lập tức xoay người rời đi, để lại một mình tôi trong phòng tắm cười ha ha.

Có lần đầu tiên sẽ có lần thứ hai thứ ba, buổi sáng lúc tôi ra khỏi phòng Tạ Sơ, đôi khi thậm chí còn có thể rất tự nhiên xuống nhà ăn sáng, lên tiếng chào hỏi mẹ Tạ Sơ.

Ngày nào cũng như vậy, tôi tiện tay nhặt một cái bánh báo cho vào miệng, uống một ngụm sữa. Giương mắt lên đã thấy Tạ Sơ đi xuống, ánh mắt không khỏi lướt qua gò má cấm dục kia một cái, cổ áo thít chặt.

Tôi liếm liếm giọt sữa bên mép, yên lặng cười, ai có thể nghĩ tới, dưới quần áo của Tạ Sơ toàn là dấu hôn tôi tạo ra chứ.

Có vẻ là ánh mắt của tôi vô cùng tùy ý, Tạ Sơ kéo ghế ngồi xuống cạnh tôi, cậu ấy nhìn tôi một cái, giơ tay nhận lấy bát cháo dì Lý đưa qua, mu bàn tay như là lơ đãng lướt qua ngực tôi.

Đây tuyệt đối là trả thù! Tôi tin chắc lúc đó mặt tôi lập tức biến đổi, vì rất đau.

Không biết khi còn bé con sói con Tạ Sơ này có được uống đủ sữa không, buổi tối không thích nơi nào khác, chỉ có thích nhắm vào đầu ngực tôi, hết hút lại cắn, còn thích dùng tay vò nắn đầu ngực sưng lên của tôi nữa.

Tôi tin chắc nếu không phải cậu ấy sĩ diện, cậu ấy nhất định sẽ ngậm lấy đầu ngực bị chơi sưng của tôi cả một đêm.

Thật hi vọng cậu ấy cũng có chút nhiệt tình này với cây bảo bối kia của tôi biết bao.

Hiện tại sau khi tôi và cậu ấy xong chuyện, vì sở thích của cậu ấy, ngực của tôi luôn rất thê thảm, mà vừa rồi đầu ngực che dưới lớp áo bị Tạ Sơ cố ý cọ qua như vậy, thật sự là đau không nói nên lời.

Tôi cắn răng đứng dậy muốn đi lại bị ba gọi lại, ông nói hiếm khi Tạ Sơ được nghỉ, ông anh như tôi cũng khó có khi ngoan ngoãn ngồi ở nhà thế này.

Bây giờ muốn hai người bọn tôi ra ngoài chơi một chút để thân thiết hơn.

Tôi nghe vậy thì cười thầm, hai đứa con trai của ngài đã thân đến mức lên giường rồi, còn có thể thân đến mức nào nữa.

Có điều ngoài mặt tôi vẫn không thể vô liêm sỉ như vậy, cho nên tôi mới lễ phép gật đầu vâng dạ.

Đợi đến lúc lên xe, tôi mới tính sổ sau, tôi đưa ngón trỏ gõ tay lái, nhìn Tạ Sơ mím chặt môi ngồi bên cạnh: “Anh trai vừa bị nhóc làm cho đau như vậy, nếu nhóc biết điều một chút, anh trai sẽ tha thứ cho nhóc.”

Tạ Sơ chỉ yên lặng thắt dây an toàn: “Phiền anh đưa tôi đến bảo tàng trung tâm, tôi có hẹn, cảm ơn.”

Tôi giận dữ cười, bản lĩnh vừa xuống giường thì không nhận mặt của tên sói con này thật sự còn trâu hơn cả tôi, tôi phục!

Một lúc sau, Tạ Sơ mới cảm thấy không đúng, cậu ấy nhìn tôi: “Đây là đâu.”

Tôi không trả lời, chỉ là nghiêng người hôn lên môi cậu ấy, đưa tay cởi dây an toàn.

Tạ Sơ chỉ kinh ngạc mấy giây đã lập tức đổi khách thành chủ, đầu lưỡi lướt qua môi tôi, dùng bản lĩnh học được từ tôi, quấn lấy tôi.

Không lâu sau, tôi lập tức nắm lấy bàn tay muốn chui vào quần áo tôi của cậu ấy, đẩy mạnh Tạ Sơ xuống xe. Tiếp đó tôi đóng cửa xe, nhanh chóng khóa trái, tôi nhìn Tạ Sơ ngoài xe, phe phẩy di động và ví tiền.

Đó là thứ tôi vừa thuận tay lấy xuống lúc hôn cậu ấy, Tạ Sơ híp mắt nhìn tôi, như là chưa hiểu ra sao.

Tôi cười rạng rỡ với cậu ấy một cái: “Ở đó tự kiểm điểm cho tôi, nhóc con!”

Tạ Sơ thấy tôi thật sự muốn đi, cuối cùng cũng không nhịn được đập lên cửa kính xe: “Cầm di động với ví tiền của tôi đi, tôi không biết đây là đâu! Sao tôi về nhà được?”

Tôi đeo kính lên, ngước cằm với cậu ấy, bỏ lại một cậu sáu giờ đến đón cậu rồi lập tức lái xe rời đi.

Trên đường còn ngâm nga bài hát, nhìn điện thoại của Tạ Sơ không ngừng vang lên một bên, đưa tay xấu xa cắt đứt.

Tiếp đó là tắt máy, Đàm Dã tôi cũng không phải người có thể tùy tiện chọc vào.

Cho dù đó là em trai thân ái của tôi.