Sát Thần

Chương 1217: Duyết chiến




Bối Lạc chết, tế đài bị dung nhập vào Thạch Nham, bị hắc động cắn nuốt, dấu vết sinh mệnh hoàn toàn tiêu tan.

Thạch Nham ở trong sát na dao động không gian khôi phục lại, liền sớm thoát thân, lúc này đã rời khỏi Yêu Long tinh, chạy về phía khu thiên thạch khác xung quanh Ma Huyết Tinh.

Mười ngón tay của hắn bắn ra tia sáng đẹp mắt, không ngừng kết ấn, ngưng luyệụ íà cánh cửa ánh sáng không gian, thuấn di liên tục.

Một cánh cửa ánh sáng không gian như tầng tầng khe hở, một khi hắn xuyên qua một tầng, liền nhảy hàng tỉ dặm, sớm ném Yêu Long tinh ở sau lưng.

Trên mặt hắn lộ ra vẻ kinh hỉ.

Bối Lạc thân là cường giả không gian Áo Nghĩa cảnh giới Thủy Thần Nhị Trọng Thiên, nhận thức tinh diệu sâu xa đối với không gian Áo Nghĩa, rất nhiều biến hóa không gian hiện giờ dung nhập vào tầng Áo Nghĩa của hắn, khiển hắn vận dụng không gian Áo Nghĩa như cá gặp nước, có thể tùy tâm nắm chặt khe hở hư không, tùy ý vặn vẹo thành cửa ánh sáng thích hợp cho hắn xuyên qua.

Nếu tiết điểm không gian chung quanh đủ nhiều, hắn thậm chí có thể một hơi mở ra nhiều cánh cửa ánh sáng không gian, xuyên qua mấy khe hở không gian.

Đây là điều trước kia hắn tuyệt đối không thể thực hiện.

Hắc động vẫn đang từ từ làm tan rã tế đài của Bối Lạc, có nhiều điện lưu trí nhớ có liên quan tới tinh diệu không gian bắn nhanh ra ngoài, tiếp tục tan ra thông suốt với tầng Áo Nghĩa của hắn.

Thể ngộ của hắn đối với không gian Áo Nghĩa, tăng lên mỗi giây, vào lúc hắn ngưng luyện cửa ánh sáng, rất dễ vận dụng thể ngộ mới nhất ra ngoài, thường đều khiến hắn linh quang vừa hiện, tự nhiên sinh ra vui sướng.

Tể đài linh hồn của Bối Lạc mang đến chỗ tốt rất lớn cho hắn.

Chỉ cần thêm một thời gian ngắn từ từ thể ngộ, lý giải của hắn với không gian Áo Nghĩa sẽ đạt tới mức tiếp cận Bối Lạc, nếu dung hợp xảo diệu, bản thân có càng nhiều thể ngộ, thậm chí có thể vượt qua Bối Lạc.

Hiện giờ tầng Áo Nghĩa của hắn có ba loại Áo Nghĩa, không gian, tinh thần và sinh tử, trong đó tinh thần Áo Nghĩa ở Hoang Trung đã sớm đột nhiên tăng mạnh, dung hợp Áo Nghĩa của tiền bối Thần tộc, còn có trái cây kỳ diệu kia, hắn ở mặt nhận thức tinh thần Áo Nghĩa, đã đạt tới cảnh giới huyền diệu khó lường.

Lần này lại dung hợp không gian Áo Nghĩa của Bối Lạc, có thể nói ở hai loại Áo Nghĩa tinh thần, không gian, hắn đã vượt xa cảnh giới hiện tại.

Chỉ cần hắn có thể có đột phá ở mặt sinh tử Áo Nghĩa, chỉ cần tế đài linh hồn của hắn trong sạch không vết nhơ, hắn rất có thể trong thời gian ngắn đột phá Thủy Thần, ở trên cảnh giới bước vào Toàn Tân thiên địa!

Trên một khối thiên thạch hình trùy, Thạch Nham đột nhiên hiện ra, hắn trầm mặt nhìn quanh mình, phóng mở thần thức.

Thần thức có kèm theo ba động không gian, như mũi tên nhảy qua hàng tỉ dặm, lẻn tới hướng Ma Huyết Tinh.

Từng bức họa hiện ra trong đầu hắn.

Mấy ngàn chiếc hạm hùng đông như cụm núi, bỏ neo ở trong mây Ma Huyết Tinh, phần đông tộc nhân Thần tộc ngồi chiến xa gào thét ở giữa sông núi nước non, giao chiến cùng nơi với thế lực trên Ma Huyết '

Tộc nhân Thần tộc mặc khôi giáp màu bạc sáng bóng, cầm thần binh lợi khí trong tay, Áo Nghĩa sắc bén phong duệ, trong chiến đấu phối hợp ăn ý, mỗi một tiểu đội đều có thể hình thành sức chiến đấu cực kỳ khả quan, ngược lại, những võ giả của các thế lực khắp nơi tại Ma Huyết Tinh không biết phối hợp thi triển Áo Nghĩa, không có ý thức đoàn đội gì đáng nói.

Kết quả rõ ràng, Thần tộc toàn diện ở thế thượng phong, đã dần dần hình thành thể nghiền ép.

Chiến hạm và chiến hạm ở biến mây trùng kích oanh xạ, ánh lửa bắn tung tóe ra, như từng ánh sao băng, khiến cả vùng đất Ma Huyết Tinh bị nã thành hố to, rất nhiều chiến hạm nổ tung ở trong giao phong, hài cốt như thiên thạch rơi xuống, khiến rất nhiều kiến trúc trên tinh thần sập đổ.

Tiếng sấm rung trời, điện mang như cầu vồng, sương băng bị gió lốc thổi quét tàn sát thiên địa, như lưỡi dao lớn cắt tinh thần.

Tận thể của Ma Huyết Tinh đã tới.

Ba người Phỉ Khắc, Lan Nặc Đặc, Bạch Xán ngạo nghễ ở trong tầng mây, chia ra nhìn chàm chàm Huyết Ma, Viêm Xi, Thương Thần tiến hành áp chế Áo Nghĩa, ba loại khí tức năng lượng kinh thiên va nhau, sông núi sụp đổ nổ tung, nước sông bắn tung tóe, núi non khắp nơi bị san thành bình địa.

Sự va chạm của chiến hạm, giao phong của Thủy Thần, sự trùng kích của lực lượng Áo Nghĩa, mang tới cho Ma Huyết Tinh đầy rẫy hoang tàn tiêu điều.

Ở dưới thần phạt của Thần tộc, không có tinh thần nào bị rơi rụng, bởi vì trận huyết chiến này, đã ở biên sụp đổ, có thể tùy thời đều phân liệt, hóa thành vô số khối thiên thạch.

Thạch Nham đột nhiên thu hồi ý thức linh hồn, sắc mặt âm u.

Bọn người Huyết Ma, Thương Thần, Viêm Xi lúc này, tất cả chiến đấu giả trên Ma Huyết Tinh, thật ra đều rất giống Bối Lạc lúc trước, thật ra bọn họ có thể lựầ chọn dựa vào Thần tộc, như vậy liền có thể tránh khỏi chiến đấu, cỏ thể tránh khỏi tử vong, chỉ cần chịu đeo một sợi gông xiềng trên cổ, bọn hộ hoàn toàn có thể sống sót tốt.

Nhưng bọn họ không làm vậy.

Bọn họ tình nguyên chết trận, tình nguyện tế đài linh hồn nổ tan nát, cũng không muốn đầu hàng.

Lựa chọn của bọn họ và Bối Lạc thật ra giống nhau.

Nếu lúc ấy Bối Lạc khẽ gật đầu, nếu hắn đáp ứng điều kiện của u Ảnh kia, hắn có thể không chết, hắn có thể tiếp tục làm tộc trưởng u Ảnh tộc của hắn, tương lai vào lúc huyết mạch Thị Huyết trọng chưởng thiên địa, u Ảnh tộc có lẽ có được sự hưng thịnh còn hơn hôm nay.

Nhưng hắn không đáp ứng.

Bởi vỉở trong mắt hắn, vận mệnh của hắn không có bất kỳ thay đổi nào, hắn vẫn bị nô dịch như cũ, chỉ là đổi một chủ nhân mà thôi.

Hắn cuối cùng lựa chọn chết.

Tựa như những người trên Ma Huyết Tinh bây giờ, rất nhiều người bọn họ đang thiêu đốt sinh mệnh chiến đấu, bọn họ không sợ hãi, chỉ không cam lòng không khuất phục.

Thạch Nham sinh lòng cảm động.

Cảm động vì lựa chọn của những người này ở giữa sống và chết, hắn biết có người mặc dù chết, tinh thần ý chí vẫn bất diệt như cũ, mà có người cho dù sống, cũng như người chết...

Hắn đột nhiên có một tầng thể ngộ mới với sinh tử Áo Nghĩa.

Hắn một lần nữa mở ra một khe hở không gian, vừa sải bước qua, phảng phất vượt qua khoảng cách giữa sống và chết.

Hắn trực tiếp xuất hiện ở Ma Huyết Tinh, hiện ra giữa chiến đấu của Phỉ Khắc, Bạch Xán, Lan Nặc Đặc và Huyết Ma, Viêm Xi, Thương Thần, hắn đứng ở một đỉnh núi, ngẩng đầu nhìn hiện ra Phỉ Khắc, Bạch Xán, Lan Nặc Đặc, trong mắt không có sợ hãi bất an, vẻ mặt bình tĩnh thần kỳ.

"Phụt!"

Hắn phun ra một ngụm máu tươi, từng giọt máu tươi sáng long lanh như hồng ngọc, từng giọt máu tươi rơi vào đồng tử màu đỏ tươi trên thân kiếm Huyết kiếm, năng lượng hung ác của Huyết Kiếm bắn lên trời cao.

Một cột sáng màu máu như sao băng nhảy vào tinh hà, phóng về một chỗ tối tăm nào đó, xông vào một góc thần bí của vũ trụ.

vẫn là thân thể Bất Tử Chi Thân như cũ, nhanh chóng khô quắt gầy gò, hai mắt hắn đỏ như máu, lực lượng toàn thân như sông lớn vỡ đê, điên cuồng tràn vào trong Huyết kiếm, từng con mắt mở ra, từng sợi huyết khí từ trong đồng tử hiện ra, hư không ngưng luyện biến ảo, thành một Huyết ảnh Ma Thần đỉnh thiên lập địa.

Huyết ảnh gầm hét về phía trời xanh im ắng, huyết thủ điên cuồng kéo xé, từng tên tộc nhân Thần tộc bị diệt trong im lặng, như đồ sứ phẩm chất thấp, vừa đụng liền vỡ. T.r.u.y.ệtruyenfull.vn

Thạch Nham thở gấp gào rú, khóe mắt thấm ra giọt máu, nhập ma ở trong tầng mây lập lòe bất định, như một vòng huyết quang.

Nơi huyết quang kia đi qua, tất có tộc nhân Thần tộc kêu thảm thê lương, bị chém đầu, bị chém eo, bị tách rời, hóa thành từng mảng huyết nhục nổ tung, thành mưa máu ào ào.

Bầu trời giống như đang trút mưa máu, từng giọt mưa máu mang theo huyết lệ cùng hung ác vô tận, ẩn chứa cảm ngộ của Thạch Nham đối với sinh mạng và tử vong, mưa máu cứ rơi tách tách, Thạch Nham đã điên dại, đã thành cô máy giết chóc thuần túy.

Một Huyết ảnh Ma Thần khổng lồ, một vòng huyết quang, lướt động lập lòe ở biến mây trời xanh của Ma Huyết Tinh, mang đi tánh mạng từng tên tộc nhân Thần tộc.

Phỉ Khắc, Bạch Xán, Lan Nặc Đặc sắc mặt xám xịt, không ngừng gầm lên, muốn Thủy Thần ra mặt chặn lại.

Nhưng Thạch Nham hóa thành một vòng huyết quang kia, căn bản không có dấu vết để tìm ra, tựa như đang liên tục xuyên qua khe hở không gian, khó có thể khóa ý thức linh hồn, những Thủy Thần kia chỉ có thể mắt thấy hắn tru diệt tộc nhân, lúc lực lượng Áo Nghĩa ngưng luyện ra, phát hiện Thạch Nham đã sớm ở ngoài mấy vạn dặm.

Sự quỷ dị đáng sợ của người không gian Áo Nghĩa, lúc này hiển lộ không thể nghi ngờ, bọn họ cũng không còn cách nào.

Người mà Thạch Nham đánh chết, đều là Hư Thần hoặc Hư Thần trở xuống, thường thường trong nháy mắt đắc thủ, đợi đến khi đối phương ý thức được không ổn, một vòng huyết quang hiện lên, liền huyết nhục chia lìa, tế đài bị kéo vào hư không loạn lưu.

Hắn cũng không lãng phí tinh lực ra tay với Thủy Thần, hắn không lãng phí chút thời gian nào, hắn đang trùng kích vào kỳ trận của Thần tộc, khiến đám đoàn đội Áo Nghĩa của Thần tộc, thường trong nháy mắt mất đi tâm phúc, khiển chúng không thể phối hợp hình thành lực cản.

Hắn đang đồ sát với người cảnh giới Thủy Thần Thần tộc, như cối xay thịt, huyết quang xẹt qua chính là gió tanh mưa máu.

Dần dần, ở trên Ma Huyết Tinh dần dần có thêm từng vùng biến máu, biến máu nhúc nhích như vật còn sống, giống đám mây ngọn sóng nào đó, lậng lẽ lan tràn về phía chiến hạm Thần tộc...

"Rời khỏi biến máu kia! Lập tức rời đi!" Phỉ Khắc hoảng sợ thất sắc, nhịn không được hét ầm lên.

Hắn nhận biết lai lịch của biến máu kia, biết biến máu sẽ dẫn tới biến hóa thế nào, lòng hắn nóng như lửa đốt.

Đáng tiếc, tốc độ những biến máu kia cực kỳ nhẹ nhàng mau lẹ, đợi tới lúc hắn kêu gọi, những biến máu kia đã lan tới mấy chục chiếc chiến hạm của Thần tộc, một bầu không khí hủy diệt điên cuồng, đang lặng lẽ sinh sôi trên những chiến hạm kia.

Chợt, tộc nhân Thần tộc ở trong chiến hạm, như bị đoạt mấy linh hồn tâm trí, trở nên điên cuồng, lộ ra răng nanh với người nhà của mình.

Đại cục chiến đấu chưa đổi, nhưng ở phạm vi nhỏ... Thần tộc tổn thất thảm trọng.

Vào lúc chiến đấu kịch liệt nhất, từng tiếng gầm rú của chiến hạm từ xa truyền đến, rất nhiều chiến hạm tập trung như mãnh thú thái cổ, từng điểm từ tầng mây hiện ra.

Những chiến hạm kỳ lạ cổ quái kia, phía trên đứng rất đông cường giả các tộc, một thân khí tức bưu hãn, chính là viện quân Sa Mâu từ những tinh vực khác chạy tới, ở thời điểm mấu chốt nhất, bọn họ rốt cuộc đã đến.

Sự xuất hiện của bọn hắn, ý nghĩa đại họa đã rớt xuống đầu Thần tộc.

" Lan Nặc Đặc, bảo hội trưởng lão mở câu trên trời!" Phỉ Khắc nhịn không được hét to, không để ý mấy ngàn cự thạch hỏa diễm trùng kích của Viêm Xi, hắn xách một thanh Long Thương màu vàng, hung hăng đâm về phía mấy huyết quang không ngừng biến ảo vị trí.

Long Thương màu vàng thành một con rồng dài màu vàng, long giáp dày đặc, kim duệ khí sắc bén cực kỳ, kim long kia phun ra một ngụm trọc khí, trong trọc khí bắn ra vô số hình cầu màu vàng, hàng tỉ tiểu cầu như con nhím nhỏ tràn ngập ở trong không gian, nhồi đầy không gian.

Lúc con nhím nhỏ màu vàng nhồi vào không gian, thân thể con rồng dài màu vàng hơi tiêu tán, dường như thành bộ phận của hàng tỉ con nhím nhỏ kia.

Thân Phỉ Khắc hóa thành -một đạo kim quang, đột nhiên ở trong khu vực của hàng tỷ con nhím nhỏ màu vàng kia, hai tay hắn kết xuất ấn ký kỳ diệu.

Hàng tỉ con nhím nhỏ màu vàng cỡ nắm tay, đột nhiên nhấp nhô, không gian truyền đến tiếng rắc giòn vang, những con nhím nhỏ kia hiện ra hình thái nghiền ép, phá toàn bộ không gian dọc đường, nhanh chóng nhào về phía vòng huyết quang do Thạch Nham biến thành kia.

"ơ!"

Thạch Nham thở nhẹ, vào lúc huyết quang biến hóa, hắn phát hiện không gian chỗ hắn bị phá hư hoàn toàn, từng mảng sụp đổ nát bấy.

Không gian Áo Nghĩa không có đất sống, thoáng cái biến mất, hắn cũng không thể tùy ý du đãng chớp lóe nữa.

Mà Phỉ Khắc đã gần ngay trước mắt, hắn có tu vi cảnh giới Thủy Thần Tam Trọng Thiên, là bá chủ một phương của Thần tộc, uy danh vang dội khắp mỗi ngõ ngách của thiên địa.