Sát Thần

Chương 1400: Lai lịch của linh hồn trong giới chỉ




Thi lực biến hóa thành mãng xà, không ngừng cắn nát khối băng, dần dần vỡ ra.

Con mãng xà đó biến thành một đám sương trắng ở đáy khối băng, đột nhiên thẩm thấu tiến vào, như một dây thừng bỗng nhiên quấn lấy Mị Cơ.

"Ba ba ba!"

Núi băng lập tức tạc liệt!

Vô số vẩy băng văng ra, những chùm sáng lưu tinh kia, hỏa viêm đỏ đậm kia sau khi núi băng tạc liệt thì biết mất vào trong lòng đất ở đảo khô lâu.

Mị Cơ giật mình.

Tiểu khô lâu của Bạch cốt tộc vốn không muốn đánh chết nàng. Cột sáng lưu tinh, hỏa diễm lượn lờ kia chỉ để trói buộc nàng, khiến nàng không thể thoát thân mà thôi.

Sau khi núi băng tạc liệt thì chùm sáng, hỏa viêm này đều biến mất, thế là đủ để chứng minh tiểu khô lâu này không muốn giết nàng.

Nếu không thì lưu quang, hỏa viêm này thừa cơ xâm nhập, lúc mãng xà phá nát núi băng có thể tấn công, nàng ta bất tử cũng phải trọng thương.

"Hả!"

Lão già Phệ tộc ngạc nhiên nhìn lưu quang chui vào trong lòng đât, nhíu mày, cười lạnh: "Tiểu tạp chủng kia không ngờ cũng nhân từ nương tay, không hạ độc thủ, không ngờ để cho nữ nhân này đường sống. Hắc hắc, vậy cũng tốt, tiện nghi cho chúng ta..."

Gương mặt hắn xanh bóng như da rắn, làm cho lòng người phát lạnh. Lúc này hắn nhếch miệng cười càng dâm tà âm độc.

Con mắt màu lục của hắn đảo qua thân thể mê người của Mị Cơ một vòng, nuốt nước miếng, cười quái dị, nói: "Nữ nhân của Mị Ảnh tộc đều là vưu vật trời sinh, hơn nữa còn là một nữ nhân cảnh giới bằng ta, thật sự là quá may mắn. Luyện ngươi thành thi nô, môi ngày phụng dường ta thì chắc chắn sẽ là một mĩ sự. Diệu! Thật diệu!"

Mãng xà quấn quanh eo thon, mông nở, bộ ngực căng tràn của Mị Cơ, làm cho ba vòng của nàng lộ ra màu hồng phấn. Loại ngược đãi yêu dị này quả thật có thể làm cho dục hỏa thiêu đốt sạch lý trí của bất kỳ nam nhân nào. Trong mắt của hai lão già Phệ tộc này đều lộ ra tình dục!

Tên Phệ tộc phía xa nhìn thấy vậy, quần đội lên một mảnh, khí huyết loạn cả lên, không nhịn được gầm khẽ: "Ba Tư Thác Tư! Nữ nhân này cho ta dùng trước mười năm, mười năm sau sẽ trả lại cho ngươi, coi như thù lao ngươi mời ta đến."

Trong con ngươi của hắn lờ mờ có lục văn, giống như độc xà, làm cho người ta sợ hãi.

Lão già Phệ tộc bị hắn gọi là Ba Tư Thác Tư giật mình, ánh mắt tham lam nhìn Mị Cơ vài lần, hít sâu một hơi, cố gắng làm cho mình tỉnh táo lại: "Nạp TráÚL/ỷÁo, nữ nhân này, ta có thể cho ngươi mười năm! Nhưng ngươi phâi đồng ý dùng toàn lực đối phó với tên tiểu Bạch cốt tộc kia!"

"Không thành vấn đề!" Nạp Trát Lý Áo liếm môi.

Hai lão già Phệ tộc đều đến đây vỉ tiểu khô lâu, gặp Mị Cơ bị giam cầm chỉ là đúng lúc. Nữ tử Mị Ảnh tộc là vưu vật nổi tiếng nhất trong tinh hải, bất kỳ nam tử nào cũng cọi là trân phẩm. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Đáng tiếc Mị Ảnh tộc là một trong bảy đại chủng tộc, mỗi một nữ tử lại đều là võ giả cường hãn, thân phận cao quý, căn bản không có mấy người có thể bắt được nữ tử Mị Ảnh tộc về để độc hưởng.

Mị Cơ có cảnh giới Bất Hủ đỉnh phong, lực lượng chân thật vào lúc toàn thịnh thì dù chống lại hai lão già Phệ tộc này cũng chưa chắc đã rơi xuống hạ phong. Đáng tiếc bây giờ tình trạng của nàng rất kém, thế nên bị mãng xà do thi lực hóa thành quấn quanh, từng đợt thi khí thẩm thấu, dần ảnh hưởng thân thể của nàng.

Huyết nhục của nàng bị thi lực ảnh hưởng, thân thế lực lượng dần cảm thấy cứng ngắc.

Một khi nàng ta định thi triển lực lượng áo nghĩa thì mãng xà đó lại nghiến chặt, như muốn nghiến nàng ra làm đôi. Nàng cắn răng, nghe hai lão già Phệ tộc nói chuyện, vừa há miệng thì lại thấy vô số thi khí thừa cơ ùa vào, làm cho nàng ta lại phải câm miệng.

Mị Cơ cảm thấy vô cùng khuất nhục, hận hai lão già Phệ tộc, nhân tiện hận luôn cả Thạch Nham và tiểu khô lâu. Nếu không phải vì hai người này thì nàng ta ở thời toàn thịnh sẽ không sợ hài gì hai lão già Phệ tộc kia.

Vừa nghĩ tới hai bàn tay xanh xao như móng bọ ngựa, móng vuốt sắc bén trên tay của hai lão già kia tương lai rất có thể sẽ sờ soạng lên làn da mềm mại xinh đẹp của mình thì nàng ta vô cùng tuyệt vọng, nổi hết

da gà.

Nàng ta thầm hạ quyết tâm, nếu không có chuyển cơ thì trước khi thi lực hoàn toàn xâm nhập thứò hải nàng ta sẽ dùng áo nghĩa đóng băng nhục thân rồi bạo liệt.

Dù chết cũng không thể rơi vào tay hai lão già kia! Nếu không... thật sự là sống không bằng chết.

"Vù vù!"

Tiếng cốt cánh vỗ đột nhiên truyền đến, hai con cốt long đột nhiên hiện ra trong tầm mắt của Mị Cơ.

Mắt Mị Cơ đột nhiên sáng lên, nhìn tiểu khô lâu và Thạch Nham trên người Cốt Long, thầm chờ mong tình hình có thay đổi.

"Tiểu tạp chủng! Không ngờ lại là ta đến đúng không? Lần trước ta bị ngươi đánh cho trọng thương, tốn bao công sức mới hồi phục được. Hôm nay ta không đến một mình! Dùng lực lượng của hai cảnh giới Bất Hủ đỉnh phong, ta xem ngươi làm sao bảo vệ được thi cốt của phụ mẫu. Hắc hắc, ta và Nạp Trát Lý Áo đã thỏa thuận, thi cốt của cha mẹ ngươi sẽ chia đôi, sau khi luyện thành thi nô sẽ là một công cụ cực kỳ bá đạo!"

Ba Tư Thác Tư cười âm trầm quái dị, tầm mắt đảo qua tiểu khô lâu, căn bản không nhìn Thạch Nham một cái.

Khí tức trên người Thạch Nham trong mắt hắn không là gì cả. Khi Thạch Nham còn chưa hiện thân hắn đã khẳng định được tu vi cảnh giới rồi.

Một võ giả Bất Hủ nhất trọng thiên trong mắt hắn là không thể giúp gì tiểu khô lâu được cả.

"Hắn sao?" Nạp Trát Lý Áo thu hồi dục vọng với Mị Cơ, tỉnh táo lại rất nhanh: "Ngươi phát hiện ra cái gì trong di tích tiền bối chúng ta?"

"Tiền bối của chúng ta năm đó đã đến đây. Khi đó phụ mẫu của tiểu tạp chủng này đang luyện hắn, tiền bối thừa cơ xuất thủ, muốn thừa dịp chúng đang luyện tiểu tạp chủng này mà đánh chết luyện thành thi nô. Không ngờ phụ mâu của tiểu tạp chủng này đang luyện hóa hắn mà lực lượng vẫn cực kỳ khủng bố, hai người đánh cho tiền bối của chúng ta trọng thương bỏ chạy. Sau khi bỏ chạy không lâu thì tiền bối biết mình không thể sống nổi, chỉ có thể dùng dư lực ngưng tụ động phủ di tích, để lại cho người có duyên trong tộc"

Khi Ba Tư Thác Tư nói về tiền bối thì mặt lộ ra vẻ kính sợ, kể ra một đoạn lịch sử phủ đầy bụi: "Trong di tích của tiền bối nói đến việc này, cũng nói ra phương vị, nói phụ mẫu của tiểu tạp chủng này không sống được bao lâu, muốn ta tìm đến đó luyện hóa cốt thân của chúng thành thi nô, coi như báo thù rửa hận cho hắn."

Hắn lạnh lùng nhìn về phía tiểu khô lâu: "Ba mươi năm trước, ta cuối cùng cũng tìm được chỗ này, thế nhưng lúc đó tiểu tạp chủng này đã thành hình. Ta giao chiến với hắn không địch lại, đành phải bỏ chạy, mất ba mươi năm mới khôi phục được. Bây giờ tìm ngươi, hy vọng ngươi liên thủ với ta, giết nó, chúng ta chia đôi cốt thân của phụ mẫu

Tạm dừng một chút, Ba Tư Thác Tư quát: "Cốt thân của cường giả Vực Tổ Bạch cốt tộc, đây là lựa chọn tốt nhất cho thi nô. Một khi luyện chế thành công thì chi nhánh thi lực của chúng ta trong tộc sẽ có tiếng nói rất cao!"

"Cốt thân của cường giả Vực Tổ..."

Hai mắt của Nạp Trát Lý Ẩo đảo nhanh như chớp, vẻ tham lam lộ rõ trên mặt. Hắn nhìn Mị Cơ đang dần bị thi lực xâm nhập, lại nhìn về phía tiểu khô lâu, cười hắc hắc, gật đầu nói: "Ta muốn nữ nhân Mị Ảnh tộc và một khối cốt thân, khối còn lại và tiểu khô lâu này về ngươi."

"Thành giao!" Ba Tư Thác Tư đồng ý.

Hai người nhìn nhau, đồng thời cười ha hả, lộ vẻ đắc ý.

Ngồi trên người cốt Long, vẻ mặt Thạch Nham cực kỳ bình tĩnh, thế nhưng nội tâm lại như sóng xô.

Đây là hai người của Phệ tộc...

Phệ tộc là chủng tộc do thái sơ sinh linh ngưng luyện huyết nhục tạo ra, một trong bảy đại chủng tộc, cũng là chủng tộc thần bí tà ác nhất.

Phệ từng đem cả thôn phệ áo nghĩa và bát đại tà lực truyền thừa cho chủng tộc này, thể nhưng thời gian trôi qua, thôn phệ áo nghĩa của Phệ tộc bây giờ đã sớm thất truyền, ngay cả bát đại tà lực cũng phá thành mảnh nhỏ, không còn đầy đủ.

Dù vậy, trong vô số vực giới ở hư vô vực hải mênh mông, Phệ tộc vẫn không ai dám khinh thường, vẫn là một chủng tộc cường đại nhất.

Phệ, là tử địch của Hoang, đã tranh đấu với Hoang hàng tỉ năm mà chưa dừng lại!

Hoang sáng tạo ra Thị Huyết, khi nó sắp giao cho Thị Huyết áo nghĩa thì bị Phệ xâm nhập. Phệ thành công truyền thừa thôn phệ áo nghĩa và bát đại tà lực cho Thị Huyết, khiến cho Thị Huyết hủy diệt Thủy giới của Hoang, muốn giểt chết Hoang.

Cuối cùng, Thị Huyết thấm nhuần lực lượng thiên hạ, phản lại Phệ, đánh một trận, không ngờ lại làm cho Phệ yên lặng.

Đỉnh phong của Thị Huyết nhất mạch là do Thị Huyết một tay sáng lập, mà thôn phê áo nghĩa, bát đại tà lực của Thị Huyết là do Phệ mà ra. Hắn có thể đánh cho Phệ yên lặng chính là bất thế kỳ tài.

Vì Phệ rời đi để giao đấu với Hoang nữa nên lực lượng truyền thừa của Phệ tộc dần mất đi, ngược lại ở trong Hoang vực, Phệ truyền thừa cho Thị Huyết nhất mạch thì lại đầy đủ không thiếu gì, quả thật là tạo hóa trêu người.

Hiện giờ nhìn hai người của Phệ tộc, Thạch Nham nhắm mắt cảm ứng một chút, đầu ầm ầm rung mạnh.

Một bí ẩn vốn khốn nhiễu hắn bỗng nhiên được cởi bò khi thấy người của Phệ tộc!

Thị Huyết vẫn diệt, Huyết Văn Giới chia ra làm ba, Lạc La, Huyền Sơn, Huyền Hà đều tự dùng cổ đại lục đãi thừa. Huyền Hà thất bại, Lạc La đem hắn mang đi, mà Huyền Sơn nhìn như thất bại, cũng dẫn tới linh hồn ngoại vực. Linh hồn đó âm thầm trợ giúp Cáp Sâm, kết quả Cáp Sâm thất bại bị hắn trảm sát, linh hồn đó lại nuốt một phần giới linh của hắn, muốn thừa cơ cướp lấy nhục thân của hắn.

Kết quả vì di côt của Thị Huyêt xuât hiện, tà tâm của linh hôn đó trôi dậy, mê hoặc hắn thu thập di cốt của Thị Huyết, muốn dùng thi cốt của Thị Huyết để trùng sinh.

Hắn vẫn không hiểu rõ linh hồn ngoại vực của hắn rốt cuộc đến từ đâu, hôm nay, nhìn thấy hai người Phệ tộc hắn lập tức hiểu ra.

Linh hồn đó tuy cố ý che giấu, thế nhưng khí tức và hình thái mơ hồ của linh hồn rõ ràng giống với hai người Phệ tộc này!

Linh hồn đó đến tử Phệ tộc ở hư vô vực hải, cho nên hắn rất hiểu tình huống của Thị Huyết nhất mạch, cho nên hắn quen thuộc với bát đại tà lực, cho nên hắn có thể vận dụng hắc ám vực sâu,...

Linh hồn đó rất có thể là được Phệ làm ra sau này, là Phệ dùng lực lượng của nó tuyển một linh hồn ở vực giới của nó đến, muốn dùng để trở thành chủ nhân mới của Thị Huyết nhất mạch, thay đổi vận mệnh của Hoang vực, tạo ra một vòng tranh đấu mới với Hoang!