Sát Thần

Chương 230: Lạc đường




Trong Vẫn Thạch trận.

Từng khối thiên thạch từ trên trời giáng xuống, mỗi một khối thiên thạch đều lớn như cối xay, lực công kích cực kỳ mạnh mẽ.

Người vừa vào Vẫn Thạch trận, Thạch Nham liền nhìn thấy thiên thạch rớt xuống bên cạnh. Ở trong này sương khói màu xám cực kỳ nồng đậm, vốn không nhìn thấy rõ người bên cạnh, thần thức mở rộng ra cũng không phát hiện ra dao động sinh mệnh chung quanh.

Bước vào trong đó, Thạch Nham giống như đột nhiên tiến vào một hoàn cảnh lạ lẫm, ngũ quan không thông, thần thức bị cản trở.

Ghi nhớ lời nói của Khương Hồ Tuyền, bên trái bảy bước, rồi bên phải năm bước, Thạch Nham theo bộ pháp đơn giản, ở bên trong Vẫn Thạch trận kỳ quái tiến lên.

Không nhìn thấy người nào, thần thức không phát hiện ra dao động nào, chỉ có thể thấy từng khối thiên thạch rớt xuống.

Bộ pháp của Khương Hồ Tuyền quả nhiên kỳ lạ, đi theo bộ pháp này thì Thạch Nham có thể nhìn thấy thiên thạch một rơi xuống từng khối, nhưng không có một khối thiên thạch nào có thể đánh lên người hắn, có mấy khối thiên thạch thậm chí liền đánh xuống sát thân thể hắn, Thạch Nham ỷ vào thân thể cường hãn còn muốn cứng rắn hứng chịu, kết quả phát hiện thiên thạch kia lại không có đánh trúng hắn mà rơi xuống ngay tại bên cạnh hắn.

Giống như, chỉ cần đi theo bộ pháp của Khương Hồ Tuyền cho là thật sự sẽ không bị thiên thạch đánh trúng.

Thạch Nham âm thầm yên tâm, đẩy bước chân nhanh hơn đi thông qua Vẫn Thạch trận này.

Đột nhiên, mọt luồng ý niệm kỳ dị bỗng nhiên từ bên trong Huyết Văn giới bay ra.

Khuôn mặt Thạch Nham ngẩn ngơ, đột nhiên ngừng lại, dụng tâm cảm ứng một chút, sắc mặt đột nhiên khẽ biến.

Địa tâm hỏa vạn năm trở nên cực kỳ hưng phấn, thế mà từ bên trong Huyết Văn giới giãy ra, muốn thoát khỏi trói buộc của Huyết Văn giới.

Không biết vì sao, ở bên trong Vẫn Thạch trận nó lập tức kích động hẳn lên.

Ở bên trong Huyết Văn giới, còn có Huyền Băng Hàn Diễm tồn tại, Huyết Văn giới hình như biết Huyền Băng Hàn Diễm có uy hiếp với Thạch Nham, cho tới nay đều dùng lực lượng thần kỳ nào đó bên trong chiếc nhẫn giam cầm Huyền Băng Hàn Diễm lại, không cho lực lượng của nó phát ra, phòng ngừa nó tiến hành công kích đến Thạch Nham.

Nhưng mà, lúc đối xử với Địa tâm hỏa vạn năm thì Huyết Văn giới lại cực kỳ rộng rãi.

Hình như biết Địa tâm hỏa vạn năm sẽ không tạo thành uy hiếp với Thạch Nham, bởi vậy Huyết Văn giới chẳng những vì tạo ra hoàn cảnh thoải mái để Địa tâm hỏa vạn năm tiến hóa, ở bên trong Huyết Văn giới nó cũng chưa từng trói buộc giam cầm Địa tâm hỏa vạn năm.

Cũng chính là, chỉ cần Địa tâm hỏa nguyện ý, nó có thể dễ dàng đi ra khỏi Huyết Văn giới.

Lúc này, điểm khác thường của Địa tâm hỏa đúng là nó đã bay ra ngoài.

- Không được!

Thần thức Thạch Nham đưa tin, muốn cản lại Địa tâm hỏa nhưng lại phát hiện đã muộn một bước, khoảng khắc khi thần thức ý niệm của hắn mới ngưng luyện ra đến, Địa tâm hỏa đã bay ra Huyết Văn giới nhưng chóng lao đi về phương hướng bên phải.

Trong Vẫn Thạch trận, tinh thần ý thức của Thạch Nham khó có thể phát hiện ra dao động sinh mệnh chung quanh, nhưng hình như với Địa tâm hỏa lại không chịu hạn chế này. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - http://truyenfull.vn

Hoặc là vì giữa hắn và Địa tâm hỏa đã hình thành tinh thần liên hệ rất chặt chẽ, thường xuyên trao đổi cảm tình mới khiến hắn và Địa tâm hỏa có liên hệ huyền diệu nào đó, không có cố ý thả thần thức thăm dò, Thạch Nham cũng có thể cảm ứng được vị trí chính xác của Địa tâm hỏa.

"Rầm rầm ầm."

Từng khối thiên ngoại thiên thạch ở trong Vẫn Thạch trận rơi xuống, không đi theo bộ pháp chính xác hắn sẽ bị thiên thạch đánh trúng.

Địa tâm hỏa không nghe lời bay đi, hình như bị vật gì đó hấp dẫn, lúc này nếu Thạch Nham vẫn đứng tại chỗ bất động, khi khoảng cách giữa hắn và Địa tâm hỏa dần dần kéo xa ra thì rất có thể hắn sẽ mất đi phương hướng của Địa tâm hỏa, cuối cùng không cảm nhận được vị trí chính xác của Địa tâm hỏa nữa.

Bên trong Chiến Trường Thâm Uyên, đầy rẫy cấm chế và kết giới, nếu ở trong này mất đi liên hệ với Địa tâm hỏa mà muốn tìm lại Địa tâm hỏa e là sẽ không thật không dễ.

Đạ tâm hỏa lúc này cách hoàn thành tiến hóa chân chính, chỉ kém có một bước.

Lúc này, nếu là có người có lòng thu phục nó, chỉ cần biết được phương pháp chính xác, hoàn toàn có cơ hội thay thế được hắn, thành lập liên hệ sâu đâm hơn với Địa tâm hỏa, trờ thành chủ nhân mới của Địa tâm hỏa.

Sắc mặt Thạch Nham liên tục thay đổi, đứng tại chỗ trầm ngâm trong chốc lát, dứt khoát quyết định đuổi theo Địa tâm hỏa.

Bước chân thay đổi, thúc dục Dật Điện biến, bùng nổ Tinh Nguyên còn sót lại giống như một thanh lợi kiếm, nhanh chóng lao theo hướng của Địa tâm hỏa.

"Rầm rầm ầm."

Thiên ngoại thiên thạch giống như có mắt, khoảng khắc hắn thay đổi bộ pháp thì thiên thạch như mưa phùn, ầm ầm hướng nện xuống hắn.

"Vù."

Thân ảnh như điện, xuyên qua đám thiên thạch, muốn dùng tốc độ nhanh nhất để né tránh thiên thạch đánh xuống.

"Rầm rầm."

Một khối thiên thạch cực to đột nhiên đánh tới, nện lên sau lưng Thạch Nham.

Lực công kích cực kỳ cuồng mãnh bộc phát ra sau lưng hắn, thân thể sau khi thạch hóa cứng rắn chống chịu một khối thiên thạch này đánh xuống, thân thể không bị đánh bẹp nhưng thân hình bị lực công kích đánh xuống khó có thể bảo trì tốc độ cực nhanh của Dật Điện biến, Thạch Nham nghiêng ngả lảo đảo hơi chật vật vọt tới trước, bị biến thành bia ngắm cho càng nhiều thiên thạch.

Chỉ một lúc ngắn ngủi, thân thể thạch hóa đã chịu liền năm đợt công kích của thiên thạch, thân thể vốn đã mỏi lại bị luân phiên đánh vào, đã lung lay sắp ngã, khóe miệng cũng tràn ra máu tươi.

Thạch Nham bỗng nhiên ngừng lại, không dám chuyển động một tý nào, yên lặng cảm thụ tổn thương của thân thể trong chốc lát, hơi sốt ruột.

Trận chiến trước đó với Tào Chỉ Lam, hắn vận dụng võ kỹ Bạo Tẩu nhị trùng thiên, bên trong huyệt đạo nội hấp thu không ít tinh khí người chết, bây giờ lực cắn trả phát tác, thân thể đã càng lúc càng suy yếu.

Mà sau đó, lại bị năm đợt thiên thạch nện xuống, hiện tại hắn thật sự đã bị thương nặng, nếu không phải có Thạch Hóa Võ Hồn, bị thiên thạch nện xuống thì bây giờ hắn té trên mặt đất.

Địa tâm hỏa đã ở vị trí trăm mét phía trước.

Khoảng cách trăm mét này, đối với hắn bây giờ mà nói cũng là một đoạn đường tử vong rất khó vượt qua, sơ ý một cái là có khả năng bị càng nhiều thiên thạch đánh xuống ngất đi.

Trong trận pháp này, không biết khi nào thì đám người Tào Chỉ Lam sẽ xuất hiện, nếu thật sự hôn mê ở chỗ này, một mặt hắn rất có thể tiếp tục chịu thiên thạch đánh xuống, mặt khác cũng phải chịu nguy hiểm bị đám người Tào Chỉ tìm đến.

Nhưng nếu hắn tiếp tục dựa theo bộ pháp chính xác tiến lên, hắn vẫn có khả năng nhanh chóng thông qua Vẫn Thạch trận này, tránh được hai tầng nguy hiểm thiên thạch và đánh người Tào Chỉ Lam.

Nhưng mà, thật sự như vậy thì hắn sẽ có khả năng rất lớn là mất đi Địa tâm hỏa.

Vẻ mặt bình tĩnh, Thạch Nham do dự, trong đầu liên tục cân nhắc thiệt hơn, phải trong thời gian ngắn đưa ra quyết định.

Tạm thời mặc kệ nó.

Mười giây sau, Thạch Nham đưa ra quyết định, tạm thời bỏ qia Địa tâm hỏa, thân thể khôi phục tới trạng thái đỉnh phong, rồi trở về tìm lại Địa tâm hỏa.

Hắn chuẩn bị rời khỏi.

"Xuy xuy xuy."

Ánh sáng đỏ chói lọi, đột nhiên từ phương hướng Địa tâm hỏa truyền đến, viêm lực cực nóng ở khu vực cực kỳ nồng đậm, Địa tâm hỏa có vẻ rất vui mừng, đã thả ra ý thức thúc giục Thạch Nham theo kịp.

Thạch Nham ngạc nhiên.

Ý thức của Địa tâm hỏa cực kỳ rõ ràng, hình như nó có phát hiện gì đó, ở đàng kia dùng tinh thần kêu gọi Thạch Nham.

Địa tâm hỏa không có thật thể, ở bên trong Vẫn Thạch trận không bị thiên thạch thương tổn, nó cũng không biết mỗi một bước đi của Thạch Nham ở bên trong này đều sẽ gặp phải hung hiểm rất lớn, chỉ đơn thuần đang kêu gọi Thạch Nham, muốn chia xẻ với Thạch Nham phát hiện nào đó của.

Trong lòng đấu tranh gian khổ, cảm thụ được sự kêu gọi của Địa tâm hỏa, ánh mắt Thạch Nham liên tục thay đổi.

"Liều mạng!"

Hồi lâu, Thạch Nham thay đổi quyết định, hít sâu một hơi, nuốt liện mấy viên Hồi Nguyên đan vào bụng, cảm thụ được Tinh Nguyên trong cơ thể lại hồi phục vài phần, lúc này mới lại thúc dục Dật Điện biến, giống như một tia chớp xẹt qua bay về phương hướng của Địa tâm hỏa.

"Rầm rầm ầm."

Ba khối thiên thạch lại đánh đến thân thể hắn, lực công kích cuồng mãnh khiến cho thân thể hắn bị thương bay lên không trung.

Phun ra một ngụm máu, dựa vào sự cường đại của Thạch Hóa và Bất Tử Võ Hồn, cắn răng, mặc kệ thương tổn của thiên thạch tạo ra cho thân thể, chịu đứng đau đớn do tinh thần sắp sụp đổ, Thạch Nham lại mạnh mẽ thi triển Dật Điện biến, trước khi càng nhiều thiên thạch rớt xuống, rốt cuộc đã bay đến vị trí của Địa tâm hỏa.

Mọi thứ lại yên tĩnh.

Vừa vào khu vực chỗ Địa tâm hỏa, Vẫn Thạch trận khắp trời hình như đột nhiên biến mất vô tung.

Thạch Nham miệng đầy máu tươi, sau khi thân thể rơi xuống đã nằm xụi lơ, vẻ mặt kinh ngạc nhìn nơi này.

Đây là một trận pháp cổ to cỡ một gian phòng, bên ngoài trận pháp cổ hình thành từng vòng năng lượng dao động, sự tồn tại của năng lượng dao động này khiến cho thiên thạch bên ngoài khó có thể tiến vào, đã che giấu hết âm thanh của thiên thạch bay vút rơi xuống.

Bởi vì ở bên trong trận pháo nên Thạch Nham không nghe được một tiếng vang nào.

Địa tâm hỏa đang lơ lững ở trung tâm trận pháp cổ này.

Một khối tinh thạch đỏ thẫm, chỉ cỡ ngón cái lẳng lặng địa nằm ở trong vết lõm chính giữa trận pháp cổ.

Khối tinh thạch kia hình như chính là một loại cơ thạch năng lượng của trận pháp cổ này, phát ra ánh sáng đỏ thẩm, là năng lượng nào đó để cho trận pháp cổ này vận chuyển.

Bên ngoài trận pháp cổ còn có rất nhiều vết lõm, bên trong mỗi một vết lõm đều có tinh thạch các loại nhan sắc, bên trong mỗi một khối tinh thạch đều có dao động năng lượng kỳ dị truyền ra, hình như đều là vật cung cấp năng lượng cho trận pháp cổ này.

Địa tâm hỏa lơ lững phía trên khối tinh thạch đỏ thẩm này, nhảy lên vui vẻ, hình như muốn hấp thu năng lượng trong khối tinh thạch đó.

Thạch Nham vừa tiến vào, nhìn thấy tình trạng trận pháp cổ, mới chuẩn bị hỏi Địa tâm hỏa tinh thạch đỏ thẩm này có ích gì cho nó, lại đột nhiên phát hiện tinh thạch chung quanh trận pháp cổ này đột nhiên cùng nhau phát ra vầng sáng đủ mọi màu sắc.

Trận pháp cổ vốn yên tĩnh, hình như sau khi tiến vào đã mở ra tự động vận chuyển.

Lắp bắp kinh hãi, Thạch Nham biết này e là trận pháp cổ này sẽ lập tức khởi động.

Không kịp nghĩ nhiều, hắn vội vàng truyền ra tin tức cho Địa tâm hỏa:

- Vào trước đã!

Địa tâm hỏa nhảy lên, hình như cũng phát hiện có hiện tượng dị thường nào đó, chỉ hơi chần chờ một chút, nó lập tức chui vào trong Huyết Văn giới của Thạch Nham.

Nhìn thấy Địa tâm hỏa đã đi rồi quay lại, Ttrong lòng hạch Nham bình tĩnh hơn, lập tức muốn rời khỏi trận pháp cỗ không biết thông đến nơi nào.

Nhưng mà, lúc hắn muốn rời khỏi lại phát hiện dao động kỳ dị quay chung quanh bên ngoài trận pháp cổ, lúc trận pháp cổ khởi động lại, biến thành kết giới ngăn cản bất luận kẻ nào tiến vào.

Đầu Thạch Nham đụng vào kết giới, thân hình Thạch Nham vốn đã mỏi mệt, bị phản lực của kết giới đẩy lại vào trong trận pháp cổ.

Thạch Nham hoảng sợ.

Tinh thạch xung quang cổ trận pháp phát ra hào quang đẹp mắt, cổ trận pháp hoạt động giống như vòng tròn, đột nhiên bắt đầu xoay chuyển cực nhanh.

Tinh quang chói lọi, một luồng dao động rất kỳ dị lan tỏa ra, thân thể Thạch Nham trong khoảng khắc dao động kia phát ra nháy mắt đã biến mất.