Sát Thần

Chương 340: Nhật Nguyệt Tinh thần cùng xuất hiện




Vị trưởng lão cảnh giới Thiên Vị thi triển ra Thánh Quang Lưu Ly Tráo của Tam Thần giáo, toàn thân được bao phủ trong những vòng thánh quang ngăn cản công kích từ bên ngoài.

Thánh Quang Lưu Ly Tráo chính là một trong số ít bí kĩ Thánh cấp của Tam Thần giáo, có thể hợp nhất với Võ Hồn trong cơ thể để dung hợp sức mạnh của tinh nguyên và võ hồn, ngưng kết thành Lưu Ly tráo lấp lánh nhiều màu sắc. Võ giả cùng cấp cho dù dùng toàn lực ra tay cũng khó mà phá được Thánh Quang Lưu Ly Tráo.

Sau khi vị trưởng lão này thi triển ra Lưu Ly Thánh Quang Tráo còn tích trữ thêm sức mạnh chuẩn bị phản kích Thạch Nham, muốn một đòn đập tan vẻ kiêu ngạo hung hăng của hắn.

Nào ngờ Thạch Nham vừa mới bước vào cảnh giới Niết Bàn nhưng xuất thủ lại có được hàn lực khủng bố đến vậy. Không những hàn lực có thể thấm vào cơ thể mà ngay cả Thánh Quang Lưu Ly Tráo cũng bị đóng băng.

Biến cố như thế này khiến mọi người kinh ngạc ngẩn người, há miệng, trợn tròn mắt, không dám tin tưởng nhìn hắn.

Hàn lực lạnh lẽo dần dần trở nên lạnh thêm, chỉ thấy toàn thân của vị trưởng lão của Tam Thần giáo nhanh chóng đóng băng. Qua một lúc, ông ta cũng biến thành một khối băng khổng lồ, toàn thân bị huyền băng bao phủ, động đậy không được.

Thạch Nham cũng bị đóng băng băng nhưng không giống ông ta, không những có thể hoạt động tự do mà còn có thể không ngừng gia tăng sức mạnh trong cơ thể.

Sau khi ông ta bị giam trong khối băng, ngay cả xương cốt và kinh mạch cũng bị khóa chặt, sức mạnh toàn thân đã không thể di chuyển thoải mái trong kinh mạch.

Vầng sáng do ánh mặt trời ngưng tụ đã biến thành một khối băng lớn, truyền ra tiếng "rắc rắc", ngay cả một tia thánh quang Thái Dương cũng không thể lọt ra khỏi khối băng, càng đừng nhắc tới chuyện tổn thương Thạch Nham.

Đường Uyên Nam cũng sợ hãi kinh ngạc, ánh sáng kì dị trong mắt bắn ra, ông ta cuối cùng đã tin Thạch Nham thật sự đánh lui được Ma Kỳ Độn.

Ngay cả ông ta cũng cảm thấy năng lượng khủng bố trong nháy mắt bùng nổ trên người Thạch Nham là không thể tượng tượng nổi, tuyệt đối vượt xa cảnh giới của hắn, võ giả cảnh giới này không thể có được.

Vì thế sau khi vị trưởng lão cảnh giới Thiên Vị bị đóng băng toàn thân, ông ta cũng nhất thời ngẩn người giống như phần lớn giáo đồ của Tam Thần giáo, không có phản ứng.

"Rắc rắc rắc!"

Xương cốt trong thân thể của vị trưởng lão Tam Thần giáo bị đóng băng truyền ra tiếng vang kì dị. Lần đầu tiên lộ ra ánh mắt sợ hãi cầu xin hướng về Đường Uyên Nam.

Đường Uyên Nam chấn động tỉnh lại, vội vàng nói:

"Thạch Nham dừng tay".

Thạch Nham cười lạnh lùng, không hề sợ hãi nhìn Đường Uyên Nam, hờ hững nói:

"Là ông ta ra tay trước, ỷ vào tu vi cảnh giới Thiên Vị muốn dạy dỗ ta, lão già ra tay quả không chậm".

Đường Uyên Nam sững sờ cười khổ gật đầu, sau đó mới nói:

"Ta nghĩ ông ta sẽ không ra tay nữa, nể mặt ta, làm tan lực huyền băng trên thân thể ông ta đi. Để lâu sẽ có ảnh hưởng lớn tới tu vi. Mọi người không hề có ác ý với ngươi, làm người phải có lòng khoan dung, dừng tay đi".

Nói vậy, Đường Uyên Nam không tự chủ bước tới chỗ vị trưởng lão đó, âm thầm ngưng tụ lực lượng Thái Dương, nếu như Thạch Nham thật sự không tiếc mọi giá hạ sát thủ, ông ta chỉ có thể dùng hết sức ra tay giúp đỡ vị trưởng lão kia thoát khỏi khối băng.

Thạch Nham lạnh lùng, không lập tức trả lời mà dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn vị trưởng lão cảnh giới Thiên Vị của Tam Thần giáo ở trong khối băng.

Dưới ánh mắt chăm chú của hắn, đôi mắt của vị trưởng lão Tam Thần giáo hoảng loạn, không còn vẻ dữ tợn như trước, chỉ còn lại sự hoảng sợ.

Trong lòng cười lạnh, Thạch Nham rất hài lòng với vẻ mặt của ông ta, lúc này mới từ từ thi triển một luồng sức mạnh khác từ Địa Tâm Hỏa, vừa thu hồi hàn lực, vừa từ từ gia tăng sức nóng dần dần làm tan chảy khối huyền băng.

Hắn điều khiển vô cùng tinh xảo, cũng vô cùng cẩn thận, sức mạnh của Địa Tâm Hỏa nếu gia tăng quá nhanh, thân thể của vị trưởng lão có thể sẽ chịu không nổi, có thể bị thiêu đốt thành máu loãng, nhưng nếu quá chậm thì không thể hòa tan hàn lực của huyền băng.

Đường Uyên Nam thấy hắn dừng tay âm thầm thở phào nhẹ nhõm, cũng từ từ thu hồi lực lượng Thái Dương đã ngưng tụ.

Không lâu sau, dưới ngọn lửa nóng rực của Địa Tâm hỏa, vị trưởng lão của Tam Thần giáo cuối cùng đã thoát khỏi khối băng, mồ hôi chảy đầy mặt lui về sau đứng cùng một chỗ với những vị trưởng lão của Tam Thần giáo khác, không dám phát biểu thêm ý kiến gì nữa.

Những giáo đồ của Tam Thần giáo lúc trước oán hận Thạch Nham sau khi nhìn thấy lực lượng mạnh mẽ và hành động có thể nói là điên cuồng của hắn bỗng trở nên hiền lành, đôi mắt người nào cũng lấp lánh, không dám lộ ra vẻ đối địch, nhường lại mọi việc cho Đường Uyên Nam quyết định.

Đám người đang vây kín Thạch Nham cũng chầm chậm lùi lại cách ra một đoạn.

Biểu hiện của Thạch Nham làm toàn bộ giáo đồ của Tam Thần giáo đều hiểu hắn đáng sợ thế nào. Trên cái thế giới kẻ mạnh làm chủ này, sau khi Thạch Nham tỏ ra hắn có thể dễ dàng giết chết bất cứ ai trừ Đường Uyên Nam, đã không còn người nào dám to gan liều mạng.

Tính cách con người trời sinh vốn đã sợ hãi những người có thể tiêu diệt mình, điều này rất khó thay đổi. Những người này rất biết thân biết phận, đều hiểu rõ tình thế … và đều sợ chết.

Mắt nhìn những giáo đồ của Tam Thần giáo lùi về sau lộ ra vẻ mặt vừa sợ vừa ngạc nhiên, không dám xông tới trước bộc lộ ác ý nữa, Thạch Nham âm thầm sảng khoái. Nguồn: http://truyenfull.vn

Hắn càng hiểu thêm sự mạnh mẽ của bản thân mới là tấm bùa hộ mệnh tốt nhất cho người muốn tung hoành trên trên thế giới này, chỉ có bản thân sở hữu sức mạnh to lớn vượt qua toàn bộ các quy tắc, hắn mới có thể làm gì tùy thích trên cái thế giới điên cuồng này mà không cần nhìn ánh mắt của người khác, mà ngược lại kẻ khác phải nhìn ánh mắt của hắn.

Tuy sức mạnh hiện giờ của hắn là mượn của Huyền Băng Hàn Diễm, Địa Tâm hỏa và Thánh Linh thần nhưng cảm giác cực kì mạnh mẽ tạm thời lại khiến hắn vô cùng thích thú, vô cùng say mê.

Cùng lúc này, hắn càng tin chắc rằng chỉ có cách toàn lực nâng cao cảnh giới, dùng tốc độ nhanh nhất gia tăng sức mạnh mới là việc mà hắn nên cố gắng làm nhất, hơn nữa còn là mục tiêu phấn đấu cả đời.

Quyền lực, địa vị, tài nguyên, những thứ này chỉ là vật ngoài thân. Khi sức mạnh đạt đến một mức độ nhất định, có được những thứ này dễ như trở bàn tay, lúc nào cũng có thể đạt được.

"Mở ba hồ Nhật Nguyệt Tinh".

Đường Uyên Nam yên lặng một lúc bỗng hét to lên.

Những trưởng lão của Tam Thần giáo đều khẽ biến sắc mặt, muốn nói lại thôi nhưng rốt cuộc đều không nói, không hỏi thêm gì cả, sau đó vội vàng rời đi.

Thạch Nham ngẩn ra một lúc, sau đó nhíu mày nói:

"Ta nói rồi, ta không có hứng thú trở thành Tinh thần của Tam Thần giáo. Cho dù các ngươi mở ba hồ Nhật Nguyệt Tinh để ta nắm giữ được huyền bí của võ hồn Tinh Thần, ta cũng sẽ không vào sinh ra tử vì các ngươi, trói mình vào Tam Thần giáo của các ngươi".

Số đông giáo đồ của Tam Thần giáo đứng xem xung quanh nghe lời này đều thầm giận dữ, nhưng chẳng có người nào dám hành động.

Hành động lúc trước của Thạch Nham đã khiến những người này thấy được sự mạnh mẽ của hắn, cũng một câu nói đó, nhưng biểu hiện của những giáo đồ của Tam Thần giáo lúc trước và lúc sau lại chênh lệch cực kì lớn, hoàn toàn không giống nhau.

Khi hắn chưa bộc lộ sức mạnh của mình, sự cuồng vọng của hắn trở thành cái cớ để mọi người nhắm vào, một số người chủ động vây hắn lại, một vị trưởng lão cảnh giới Thiên Vị giận dữ ra tay muốn dạy dỗ hắn. Nhưng sau khi hắn bộc lộ ra sức mạnh cường đại, mọi người tuy cũng không vừa lòng nhưng không dám biểu lộ ra chút dấu hiệu nào muốn đối phó với hắn. Mọi người đều đứng yên tại chỗ, không dám ra tay.

Thạch Nham lạnh lùng nhìn giáo đồ của Tam Thần giáo, trong lòng cười lạnh không ngừng, có được hiểu biết sâu sắc hơn từ sự thay đổi thái độ của những người này.

Sức mạnh!

Sức mạnh mới là chân lý vĩnh hằng mãi mãi không thay đổi! Chỉ có áp đảo tất cả, mới có thể khiến mọi người thay đổi thái độ!

"Thôi được, nếu ngươi thật sự không muốn trở thành Tinh thần của Thần giáo, vậy thì ta cũng không ép buộc". Đường Uyên Nam yên lặng một lúc mới vẻ mặt phức tạp nói:

"Nhưng truyền thừa của Tinh thần trên mình ngươi, nếu truyền thừa này không được khởi động, võ hồn Tinh Thần chỉ là vật trang trí, Tinh thần đời trước đã chọn ngươi, chúng ta dù là vì tiếp nối truyền thừa của ông ta cũng nên cho ngươi ngâm mình vào ba hồ Nhật Nguyệt Tinh, để ngươi hiểu được huyền bí của võ hồn Tinh Thần.

"Điều đó…"

Thạch Nham ngẩn ra, ánh mắt quái dị nhìn ông ta, không khách khí nói:

"
Cho dù các ngươi làm vậy, ta cũng sẽ không vì Tam Thần giáo mà vào sinh ra tử, sẽ không trói mình vào Tam Thần giáo các ngươi".

"
Ta hiểu". Đường Uyên Nam gật đầu nói:

"
Ngươi có thể bỏ qua nghĩa vụ của Tinh thần trong Tam Thần giáo, hiện giờ ngươi đi vào ba hồ Nhật Nguyệt Tinh, chỉ thuần túy để tiếp nối truyền thừa của Tinh thần, ta sẽ không bắt ngươi làm gì, như thế này ngươi sẽ không từ chối nữa chứ?"

Thạch Nham ngạc nhiên.

Đông đảo giáo đồ của Tam Thần giáo cũng không hiểu nhưng đến giờ phút này, mọi người cảm thấy hành động của Đường Uyên Nam còn có mục đích sâu xa khác.

Đường Uyên Nam gia nhập Tam Thần giáo nhiều năm như thế, tiếng tăm cực lớn. Nhờ vào sự cố gắng của ông ta mà Tam Thần giáo vốn sa sút mới dần dần mạnh mẽ trở lại, có được địa vị và thế lực ở Vô Tận hải như hiện giờ.

Trong tiềm thức, những giáo đồ của Tam Thần giáo này đều công nhận năng lực của Đường Uyên Nam, cảm thấy ông ta sẽ không làm việc không có mục đích.

"Nếu không có bất cứ yêu cầu, ràng buộc gì…"

Hàng lông mày đang nhíu của Thạch Nham giãn ra, thong thả nói:

"
Vậy thì tất nhiên ta sẽ đi vào ba hồ Nhật Nguyệt Tinh, ta cũng cực kì tò mò về võ hồn Tinh Thần, ta rất muốn biết một khi khởi động võ hồn Tinh Thần, rốt cuộc ta sẽ đạt được gì."

"
Ha ha, ngươi sẽ rất nhanh chóng biết được".

Đường Uyên Nam cười cười sau đó đột nhiên quát lên:

"
Mở cấm chế ra, tiếp đón ánh sáng của Nhật Nguyệt Tinh Thần!"

Sau tiếng hét của Đường Uyên Nam, vầng sáng trên đầu mọi người đột nhiên xảy ra biến hóa kì dị.

Giống như những tấm màn mỏng bị xé rách, vầng sáng kì lạ trên đỉnh đầu mọi người trở nên ngày càng mỏng, trở nên ngày càng rõ ràng…

Trăm triệu tia sáng như những tia chớp bay lượn phía trên vầng sáng, đan dệt thành màu sắc cực kì chói mắt, khiến cho vòng sáng trở nên cực kì thần bí.

Thạch Nham ngẩng đầu nhìn trời bỗng ngạc nhiên phát hiện không biết từ lúc nào vầng sáng đó dường như biến thành một tấm gương khổng lồ. Trên vòng sáng lại xuất hiện vô số ngôi sao, một mặt trời chói chang, một trăng khuyết cong cong.

Nhật Nguyệt Tinh Thần cùng xuất hiện!