Sất Trá Phong Vân

Chương 1204: Một quyền nói hết cay đắng ngọt bùi của nhân sinh, một đòn diễn biến tang thương của thế gian!




Hắn bước từng bước giống như Chiến Thần đang đi. Mặt đất cuồng điên chấn động, xuất hiện từng khe nứt lớn đủ khiến cho người ta ngã xuống.

Chỉ là những tiếng động liên tiếp một lên một xuống của hai chân đạp xuống mặt đất khiến mặt đất chấn động nổ vang. Chân phải đạp xuống đất trước, chân trái nhanh chóng đạp xuống đất sau, tạo thành âm thanh đầy chấn động.

Hai chân đạp xuống đất tạo ra âm thanh giống như sấm rền, thể hiện rõ Cửu Dương Chân Tông không giống với các cường giả cường đại khác.

Đặc biệt là tiếng thứ hai, bạo vang xong, mặt đất đồng thời sụp đổ tạo thành một hố sâu lớn mười mấy thước. Thanh thế đạt tới mức kinh động cả đất trời. So với khí thế Càn Kình phóng ra ở Tân Nhân Vương, thật sự còn muốn cường đại hung hãn hơn.

Trong nháy mắt, Cửu Dương Chân Tông tổng hợp tinh thần, đấu khí, đấu kỹ lại trở thành một chỉnh thể thật sự. Chúng đang không ngừng bành trướng nâng cao, giống như vĩnh viễn không đạt được cực hạn thật sự vậy.

Đấu khí thực lực Cửu Dương Chân Tông không tăng lên quá nhiều, nhưng chiến lực trong phút chốc đã đạt tới một cảnh giới mà hắn chưa từng đạt được.

Một quyền đánh ra, bao hàm sự tự tin vô địch!

Từ trước tới nay Cửu Dương Chân Tông chưa từng tự tin như vậy. Thậm chí hắn tin tưởng cho dù hiện tại Đại Ma Vương đối mặt với một quyển đỉnh phong trong đỉnh phong này của mình, cũng không cách nào tiếp được!

Hai tay Càn Kình chắp sau lưng nhìn quyền khí của Cửu Dương Chân Tông. Trong mắt hắn lóe ra ánh sáng nhạt nhạt. Trong mắt Cửu Dương Chân Tông nhìn thấy tia sáng kia, tinh thần lại thoáng chấn động. Một sự do dự không thể nói rõ dần khuếch tán trong đầu hắn.

Đó không phải là mắt người! Đôi mắt kia viết đầy khí tức của ngôi sao. Hình như chính ngôi sao sinh ra hai mắt của hắn. Thế gian vạn vật cũng sinh ra đôi mắt này.

Tuy rằng cảm giác rất hoang đường, nhưng Cửu Dương Chân Tông lại thật sự cảm giác được. Tâm linh hắn lại không vì vậy mà cảm thấy khiếp sợ, trái lại rơi vào một sự bình tĩnh, trấn định, giống như tìm được nguồn gốc chân lý. Trong chớp mắt, trong đầu hắn lại hiểu ra một bước phát triển mới. Không ngờ khí thế lại có phần nâng cao.

- Chân Tông không ngờ lại có đột phá!

Lý Phách hơi nhướng mày:

- Thực lực như vậy, so với trước đây đã liên tục tăng lên hai mức. Giao đấu tiếp quả thực sẽ trở nên rất phiền phức.

Lý Phách là cường giả thế hệ già nhất hiện nay. Các lão cường giả nổi tiếng nghe nói như thế càng hiểu rõ về thực lực và trạng thái của Cửu Dương Chân Tông hiện tại.

Cửu Dương Chân Tông đánh ra một quyền. Trong quyền ép không phải chỉ có sự hủy diệt mãnh liệt. Trong đó còn khiến người ta cảm giác giống như có một Chiến Thần đến trái đất. Quyền ép mang theo kình phong mơ hồ khiến thời đại biến thiên.

Cho dù các cường giả không tự mình đối mặt với một quyền này, cũng bị một quyền này ép tới mức khẽ nhíu mày. Dường như một quyền này diễn ra hưng, suy, quang vinh, nhục của cả cuộc đời mình...

Một quyền nói hết cay đắng ngọt bùi của nhân sinh, một đòn diễn biến tang thương của thế gian!

Cửu Dương Chân Tông đánh ra một đòn đỉnh phong nhất của cuộc đời! Không cần nổ nát bất kỳ đấu ấn nào, vẫn là một đòn mạnh nhất! Loại ý cảnh này đã sớm vượt qua mức độ nổ nát đấu ấn. Lúc này cho dù nổ nát đấu ấn, cũng sẽ không được nửa phần uy lực của một quyền này.

Chỉ lần đầu tiên ra tay, Cửu Dương Chân Tông đạt tới cảnh giới thăng hoa của đạo chiến sĩ.

Trong thiên địa lúc đó không có bất kỳ nơi nào để trốn! Một quyền kích thích ra gió bão, dường như màn trời hạ xuống, bao phủ lấy Càn Kình.

- Hưng suy hoàng triều ấn!

Cửu Dương Chân Tông xuất hiện ở trước mặt Càn Kình phát ra tiếng hét lớn chấn động linh hồn. Cửa lớn hoàng thành bị chấn động tới mức liên tục rung lên. Một khắc khi hắn xuất thủ, đã nghĩ tới tất cả biện pháp nâng cao lực lượng của chính mình, nhuộm đẫm khí thế của mình, đánh Càn Kình một đòn thật sự hoàn mỹ.

Một quyền này, so với lúc ở cuộc tranh tài Tân Nhân Vương càng hoàn mỹ hơn. Đấu khí hùng hậu, đấu kỹ no đủ. Phạm vi công kích càng tập trung hơn, hung mãnh bao phủ khắp mặt đất, lại càng lan rộng ra.

Tóc Càn Kình bị tiếng hét lớn này thổi, liên tục bay về phía sau lưng. Nhưng ánh mắt hắn lại hoàn toàn không đóng lại dù chỉ nửa phần. Đôi mắt giống như vì sao kia vĩnh viễn lộ ra sự bình tĩnh. Dưới chân hắn cũng không có bất kỳ sự di chuyển nào. Vai hắn nhẹ lắc một cái, đưa cánh tay ra. Năm ngón tay giơ lên che trời ngăn đất. Vô số đấu kỹ lưu chuyển ở trong lòng bàn tay của hắn.

Quyền chưởng tấn công, thế tấn công của Cửu Dương Chân Tông nhất thời bị ngăn cản lại.

- Ngươi cũng đang theo đuổi một đòn hoàn mỹ sao? Ta nói cho ngươi biết cái gì mới là hoàn mỹ.

Càn Kình một chưởng che trời ngăn cản thế tấn công của Cửu Dương Chân Tông, thản hiên bình tĩnh nói những lời này. Thân thể hơi ưỡn thẳng. Cổ tay vừa lộn một cái, bàn tay lớn kia liền hóa quyền giơ đến trên đỉnh đầu Cửu Dương Chân Tông, trong lúc mở ra khép lại mang theo phương thức chiến đấu liên tục thay đổi, một búa từ trên trời cao rơi xuống.

Giọng điệu bình thản, không phải là tiếng rít gào xuyên vàng nứt đá như Cửu Dương Chân Tông, nhưng mỗi một chữ đều rõ ràng rơi vào trong tai của mọi người, thật sự dễ dàng che lấp được tiếng nổ nát vì va chạm của đấu khí, dễ dàng giống như ngôi sao có thể vùi lấp toàn bộ đại lục.

Mười tám búa thặng phong không còn là năm búa hợp nhất nữa. Bản thân Càn Kình cũng không biết đây là mấy búa hợp nhất. Lúc trước, khi hắn đối chiến với Càn Vô Thanh đã lĩnh ngộ được rất nhiều nhiều. Nhưng hắn lại không biết đây rốt cuộc là mấy búa hợp nhất.

Ầm ầm!

Tiếng không khí nổ vang, nhất thời khiến Cửu Dương Chân Tông cảm giác được trước tiên lực lượng hung bạo này.

Một đòn hưng suy hoàng triều ấn mạnh mẽ, đấu khí một quyền có thể khiến cho vạn vật suy bại, bị một chưởng của Càn Kình hoàn toàn hóa giải. Giống như tất cả hưng suy đều chảy vào bên trong ngôi sao, đối mặt với ngôi sao khổng lồ, chút lịch sử hưng suy của hoàng triều lại không được tính là cái gì. Bản thân mình có thể cảm giác được chỉ có mình nhỏ bé.

Chờ tới lúc hắn muốn phản kháng trước cảm giác nhỏ bé này, một quyền của Càn Kình giống như vì sao không lổ đã đánh xuống đầu hắn, khiến người ta lại cảm giác được cảm giác bất lực của một con kiến khi muốn đi đối đầu với lưu tinh.

Giờ phút này, Cửu Dương Chân Tông thậm chí không cách nào phân biệt được, đường rơi và điểm rơi của một búa này.

Nắm đấm của Càn Kình ngưng luyện rắn chắc, giống như một cái búa sắt thật sự. Ngôi sao giống như đều bị hắn kéo vào trong lòng bàn tay, lộ ra lực lượng đáng sợ.

Điều càng làm cho Cửu Dương Chân Tông sợ hãi hơn, vẫn dưới một quyền kia của Càn Kình, không chỉ đánh nổ không khí xung quanh, thậm chí có thể dẫn động đấu khí trong cơ thể mình!

Đấu khiếu trong cơ thể hắn, đấu khí trong đấu mạch hắn, hình như bị thứ gì đó triệu hoán muốn phá thể lao ra ngoài. Giờ phút này, ngay cả đấu hồn này đều trở nên không ổn định, giống như muốn rời khỏi thân thể, giống người chết trở về trời.