Sất Trá Phong Vân

Chương 145: Nước thuốc ký ức siêu cấp (2)




Hắn tìm người trẻ tuổi này làm đồ đệ, vốn chỉ muốn đấu khí với dược sư thần bí tà ác Âu Lạp Lạp kia mà thôi. Hắn không nghĩ tới người học đồ tìm được vì đấu khí này, đối mặt với quyển Bách Khoa Toàn Thư về Dược Thảo khiến rất nhiều người cho là khô khan buồn chán khó hiểu này, lại xem tới mê mẩn như thế.

Á Đương Tư có thể nhìn ra được, Càn Kình tuyệt đối không phải đang giả vờ nghiêm túc cho có lệ, mà đang chuyên tâm xem.

- Cái này tạm được chứ?

Á Đương Tư nhìn đồng hồ, không nhịn được nói nhỏ:

- Có thú vị không?

Càn Kình thấy Á Đương Tư đứng ở bên cạnh lại hoảng sợ. Mình đạt tới thực lực Hàng Ma tam chiến. Hơn nữa sau khi trải qua cuộc huấn luyện ở núi phía tây và sơn cốc Tứ Quý, tính cảnh giác rất tốt. Nhưng không ngờ mình lại không phát hiện ra Á Đương Tư đã đứng ở bên cạnh mình từ bao giờ. Xem ra thật sự xem sách này quá mê li, nếu không không có khả năng không cảm giác được sự tồn tại của Á Đương Tư.

Á Đương Tư rất hài lòng với phản ứng say mê của Càn Kình. Điều này càng xác định thêm sự kiểm tra của mình, chiến sĩ trẻ tuổi trước mắt này thật sự đặc biệt nghiêm túc xem.

- Nào chỉ tạm được?

Càn Kình lấy một cái đánh dấu trang đặt vào trong trang sách mình đang xem, rất cẩn thận nghiêm túc đặt sách trở lại trên giá sách nói:

- Điều này quá thần kỳ! Hơn nữa còn đặc biệt thú vị!

Á Đương Tư nghe thấy thuốc của mình nhận được sự tán thưởng, trên mặt hiện ra vẻ hài lòng. Đột nhiên hắn mở miệng hỏi:

- Đặc tính của Thổ Thăng Thảo là gì?

- Thời kì sinh trưởng hai năm, thời kỳ trưởng thành một năm, thời kỳ sống sinh trưởng tổng cộng là ba năm. Thuộc tính ôn hòa, thích hợp làm nguyên liệu để điều chế thuốc. Thân cỏ dài một thước ba tấc đến một thước tám tấc. Bên trái có dạng răng cưa là cỏ giống đực. Phía bên phải có dạng răng cưa là cỏ giống cái. Chỉ dùng...

Càn Kình không chút nghĩ ngợi đọc thuộc ghi chép trong Bách Khoa Toàn Thư về Dược Thảo, trong lòng cũng âm thầm kinh ngạc trước khả năng ghi nhớ của mình. Trước đây tuy rằng trí nhớ cũng khá tốt, nhưng không đạt được tới trình độ nhìn một lần là có thể nhớ hết như vậy. Không ngờ trong ba giờ đã xem đủ gần trăm loại thực vật.

Trong lúc nhất thời Á Đương Tư cũng ngây người. Hắn vốn tưởng rằng có thể đáp được phần tư liệu về Thổ Thặng Thảo đã là rất khá. Nhưng không nghĩ tới người trẻ tuổi này một chữ không sai, ghi nhớ lại tất cả! Trí nhớ này... trí nhớ này... thực sự quá tuyệt vời!

Nắm giữ một trí nhớ siêu cường, là tố chất cơ bản mà dược sư phải có! Á Đương Tư có chút không dám tin, thậm chí hoài nghi Càn Kình trùng hợp biết trước được phần tư liệu kia, nên thuận miệng lại hỏi về ba loại dược thảo khác. Nhưng kết quả đều bị Càn Kình đối đáp trôi chảy.

Trong căn phòng chứa đầy sách, trong lúc nhất thời yên tĩnh, thậm chí tiếng kim rơi xuống mặt đất cũng có thể tạo thành âm thanh lớn.

Vẻ mặt Á Đương Tư đờ đẫn, lại mừng như điên nhìn Càn Kình. Càn Kình cũng không thể tin được nhìn chằm chằm vào Á Đương Tư. Quả thật trí nhớ của mình không tệ, nhưng tuyệt đối không có khả năng đạt được trình độ như vậy. Trí nhớ như vậy quá mức khoa trương!

Cửa hàng thuốc thần bí Âu Lạp Lạp ở phía bên kia đường đột nhiên vang lên tiếng nước sôi trào. Một luồng khói trắng từ cửa phòng lượn lờ bay ra.

Âu Lạp Lạp nhìn ống thí nghiệm chứa thuốc đỏ trong tay mỉm cười:

- Vừa nãy cho tiểu tử kia uống cạn lọ thuốc ký ức cuối cùng, phải điều chế lại một lọ khác vậy. Tên ngốc Á Đương Tư kia nhất định sẽ bảo hắn đi đọc sách trước. Uống chút nước thuốc ký ức bao giờ cũng được hơn.

Thuốc màu đỏ trong ống nghiệm chậm rãi chảy vào một bình thủy tinh hình tròn. xem tại TruyệnFULL.vn

Một trận gió từ ngoài đường phố thổi vào phòng phòng, khiến quyển bút ký để trên mặt bàn bay lên, lộ ra mấy chữ viết ngoáy ở mặt trên.

Nước thuốc ký ức: trong ba giờ tăng cao trí nhớ gấp ba lần. Sau ba giờ xem qua cái gì sẽ không bởi vì hiệu lực của nước thuốc biến mất mà biến mất. Nhưng sau ba giờ, trí nhớ sẽ khôi phục bình thường.

Gió một lần nữa thổi tung quyển bút ký trên bàn. Từng trang giấy theo cơn gió liên tục cuốn lên, phát ra những tiếng động.

- Nhà chơi Càn Kình xin chú ý, thời gian chơi của ngài hôm nay đã dùng hết. Mời chuẩn bị tinh thần rời khỏi.

Lần đầu tiên Càn Kình thống hận khi nghe thấy giọng nói của hệ thống. Bất luận là Bách Khoa Toàn Thư về Dược Thảo quyển 1, hay phân tích cơ bản về phương pháp rèn, đều còn lâu mới xem xong. Đây chính là kiến thức mà ngay cả ở hoàng triều Chân Sách, bỏ ra vạn kim cũng không mua được!

Thế giới xung quanh chợt vặn vẹo. Không gian trước mắt biến thành một màu tối đen. Càn Kình bất đắc dĩ nhấc chiếc mũ lên, nhìn ánh mặt trời ngoài động chiếu vào xua tan đi bóng tối vô tận.

Một miếng thịt nướng nóng hổi đã sớm đặt trong đống cỏ khô bên cạnh Càn Kình. Chiếc bát được đẽo từ đá chứa nước uống.

Ngày thường, lúc này Bích Lạc hẳn là vừa mới vừa làm xong bữa ăn sáng, đã thu xếp thỏa đáng tất cả. Hai tay nàng đang ôm viên ma hạch, choàng áo khoác lên, tiếp tục ngồi thiền.

Càn Kình thấy ma hạch có chút sững sờ, âm thầm suy đoán vì sao tối hôm qua Hoàng Tuyền lại không sử dụng khối ma hạch này? Là bởi vì nàng đã phá vỡ kỷ lục đại ma pháp sư trẻ tuổi nhất trong lịch sử hoàng triều Chân Sách, cô đọng được tinh thần lực trở thành ma pháp lực? Hay bởi vì nàng không động tới ma hạch của muội muội Bích Lạc, tình nguyện dựa vào lực lượng của chính mình, ngưng tụ tinh thần lực thành ma pháp lực, cũng không muốn cướp đi vật của muội muội?

Thủy Liên Doanh còn đang ở bên ngoài sơn động, tay cầm một cây gậy gỗ lớn, đánh vào hư không, luyện tập nền tàng chiến sĩ như mọi ngày.

Càn Kình nhìn cây Đấu Binh trường thương trong tay một lát, sau đó đi ra khỏi động, hỏi:

- Biết dùng thương không?

Thủy Liên Doanh dừng tay, lau mồ hôi đang lộ ra trên trán gật đầu:

- Biết một chút.

Càn Kình không cảm thấy bất ngờ. Bất luận là chiến sĩ nào từng tiến vào học viện chiến sĩ đều được xem qua sách giáo khoa, tiến hành học các loại vũ khí đao thương kiếm cung.

Mục tiêu của học viện chiến sĩ sơ cấp không phải là bồi dưỡng ra một chiến sĩ vô địch trên chiến trường, mà phần lớn chính là tạo nền tảng tốt đẹp cho các chiến sĩ sau này, để học viên chiến sĩ biết vũ khí nào thích hợp với mình hơn, cùng với rất nhiều kiến thức trên chiến trường.

Có vài chiến sĩ có thể thực lực chiến đấu bản thân rất kém, nhưng lại sớm thể hiện ra thiên phú về phương diện chiến thuật, như vậy cũng có thể thi vào cao đẳng học viện chiến sĩ, sau này sẽ có tiền đồ rất sáng lạng, chính là tiến vào bộ tham mưu tác chiến của quân đội.

Thủy Liên Doanh vừa cầm thương lớn, hai vai lập tức hơi trĩu xuống, con mắt lóe lên vẻ kinh ngạc. Cây thương này nặng quá mức tưởng tượng của nàng.

Càn Kình cũng sửng sờ, trên mặt lộ ra nụ cười khổ. Cây thương lớn này ở trong tay mình không tính là nặng, nhưng lại quên mất nữ tử trước mắt này tuy sử dụng trọng kiếm, nhưng so với cầm Đấu Binh vẫn nhẹ hơn rất nhiều.