Sất Trá Phong Vân

Chương 229: Mãnh nhân đối chiến với hung nhân (2)




Càn Kình giơ cao chiến đao quá đầu, tay trái nhẹ nhàng nâng sống đao, hai chân chậm rãi ngồi xổm xuống...

Trong phút chốc, đôi mắt lạnh như băng của Hoa Viêm Bất Kiến phía sau chiếc mặt nạ sắt bỗng nhiên lộ vẻ kinh ngạc. Một luồn khí lạnh từ sau lưng Hoàn Nhan Thiết Cốt xông thẳng lên đầu.

Chỉ trong nháy mắt vừa rồi, một tư thế đã khiến gần như tất cả mọi người ở đây phải biến sắc. Càn Kình rút đao nâng đao giống một ngọn núi lớn chợt nhô cao trên đất bằng!

Đấu khí! Trong nháy mắt đấu khí bạo phát! Hàng Ma cửu chiến!

Cửu chiến! Hàng Ma cửu chiến!

Đôi mắt sau mặt nạ kim loại màu đen co lại, trong nháy mắt biến thành một đường nhỏ màu đen dựng thẳng!

Tăng Xuyên Đông từ trên xe đứng phắt dậy, trên mặt không giấu được sự kinh ngạc. Mắt và miệng Phần Đồ Cuồng Ca đồng thời mở lớn. Không ngờ là Hàng Ma cửu chiến! Một người trẻ tuổi không phải là chiến sĩ Huyết Mạch, còn chưa tiến vào học viện Chiến Tranh, không ngờ nắm giữ thực lực Hàng Ma cửu chiến? Sao có thể như vậy được?

Không có khả năng! Trong đầu tất cả mọi người đang ở đó nhanh chóng xuất hiện cùng một ý niệm.

Càn Kình không hề nương tay. Quanh thân, một trăm lẻ tám đấu khí điên cuồng chuyển động. Cơ bắp ở hai chân bỗng nhiên nổi lên. Thân thể theo chân hạ xuống. Vừa rồi, đấu khí trùng kích quá mạnh mẽ, bùn trên mặt đất bắn ra khắp nơi giống như một đóa hoa màu đen thật lớn trong nháy mắt nở ra. Tia sáng trong hai mắt tăng vọt. Chiến đao giống như cánh tay tiện tay dung hợp làm một thể. Thân thể hạ thấp gần như muốn áp sát mặt đất, giống như con báo phát ra tiếng gầm nhẹ của dã thú. Chiến đao giống như một mặt trăng sáng tỏa ra hàn quang trong đêm tối, xông tới phá hủy khí thế hung tàn của Hoàn Nhan Thiết Cốt, chém về phía đầu hắn.

- Tám kích chém cây !

Chiến đao toàn lực chém tới. Đao phong lướt qua không khí phát ra tiếng rít lớn, giống như tiểu hài tử thổi huýt sáo. Hàn quang lóe ra xen lẫn với khí tức giết chóc đẫm máu, lộ ra khí tức của chiến đao đã ngang dọc ở trên chiến trường, nơi nào đi qua chỉ để lại những thi thể, chân, tay cụt.

Hai năm tôi luyện sinh tử trong sơn cốc Tứ Quý, Càn Kình đã sớm luyện thành thục tám kích chém cây tới mức thần kỳ, trong lúc ra tay tự nhiên phát ra sát ý sinh tử.

- Ở đâu xuất hiện tiểu tử mạnh như vậy?

Hoàn Nhan Thiết Cốt cả kinh, da đầu co giật. Trong nháy mắt lực lượng huyết mạch hoàn toàn phóng ra. Đấu khí nhanh chóng đạt tới Hàng Ma cửu chiến! Con ngươi nheo lại nhanh chóng thả ra vô số sợi dây nhỏ màu đen. Những sợi dây nhỏ này như muốn đan xen ánh mắt mọi người, giống ngàn vạn đường nhỏ phân chia ánh mắt, hoặc giống mắt chuồn chuồn, chớp động tia sáng yêu dị.

Hoàn Nhan Thiết Cốt vội vàng rút chiến đáo ra vung lên phía trên đỉnh đầu, dùng đao va chạm vào đao. Cổ tay và cánh tay, thậm chí cả vai cũng cảm thấy hơi đau khi tiếp nhận lực trùng kích mạnh mẽ này. Trong lòng hắn lại kinh sợ. Thân pháp biến đổi, nghiêng chiến đao sang bên cạnh, muốn giảm bớt lực lượng của chiến đao.

Nhưng hắn không ngờ được động tác của Càn Kình còn nhanh hơn so với sự tưởng tượng của hắn. Dường như Càn Kinh đã sớm đoán được sẽ có tình huống như vậy. Chiến đao trong tay vừa va chạm, lập tức mượn lực lượng phản chấn hơi nâng lên một chút. Ngay sau đó lực lượng ở thắt lưng và vai ngưng tụ thành một đường thẳng, lại ấn chiến đao xuống.

Không thể làm gì khác, Hoàng Nhan Thiết Cốt chỉ có thể cứng rắn chống lại! Hai thanh chiến đao lại va chạm vào nhau, bắn ra vô số tia lửa! Tiếng kim loại va chạm vào nhau vang lên chói tai, truyền ra phía xa.

Hai tay Càn Kình không hề dừng lại. Đấu khí dường như hoàn toàn không cần giữ lại, trực tiếp bạo phát lần thứ ba chém chiến đao xuống!

Đao thứ ba!

Khóe mắt Hoàn Nhan Thiết Cốt nổi đầy gân xanh, không để ý tới tốc độ hồi khí đáng kinh ngạc của Càn Kình, cắn răng giơ đao đỡ.

Đao thứ tư! Đao thứ năm! Đao thứ sáu... Chém thẳng! Chém ngang! Chém nghiêng từ dưới lên!

Vào giờ phút này, đao của Càn Kình sau khi cướp được tiên cơ hoàn toàn bạo phát. Một thanh chiến đao bình thường hóa thành hơn mười đao phong, xuất hiện từ các vị trí khác nhau, hoàn toàn bao phủ Hoàn Nhan Thiết Cốt ở trong chiến đoàn. Từng tia lửa do kim loại va chạm bắn ra. Còn có những tiếng kim loại va chạm không ngừng vang lên. Nghe ra giống như có mười mấy người đồng thời cầm đao chém nhau.

Tinh thần Hoàn Nhan Thiết Cốt tập trung cao độ. Trong khoảng thời gian ngắn, đấu khí lại thăng cấp, trong miệng liên tục phát ra những tiếng quát lớn. Trong chớp mắt chiến đao va chạm vào nhau. Hai thanh chiến đao phóng ra tia lửa lớn nhất từ trước tới nay. Chúng cũng không cách nào chịu được lực do hai Hàng Ma cửu chiến phát ra. Chiến đao cùng gãy. Thân đao bị gãy xoay tròn trên không trung, cắm sâu vào trong bùn đất, lộ ra phần ngoài lồi lõm, thoạt nhìn giống như chiếc cưa bằng kim loại của thợ gỗ, chứ không phải là chiến đao do chiến sĩ sử dụng.

Khóe mắt Hoàn Nhan Thiết Cốt co giật, tay trái trước sau giấu ở bên hông đánh ra một quyền. Hai chân Càn Kình hơi khuỵu xuống giống như đang ngồi xổm. Bàn tay trái tạo thành quyền cùng lúc phát ra. Tiếng xương cốt và cơ bắp va chạm lập tức vang lên.

- Phản ứng nhanh như thế sao?

Trong nháy mắt, hai chân Hoàn Nhan Thiết Cốt giống như biến thành bốn chân.

Vèo vèo vèo.

Hắn nhanh chóng lui về phía sau mấy thước, kinh ngạc trợn trừng mắt nhìn Càn Kình. Hắn không thể tin được trong nháy mắt khi chiến đao gãy, đối thủ có thể có phản ứng nhanh như vậy. Cho dù là người có thiên phú chiến đấu cũng không thể làm được như vậy! Điều này cần có kinh nghiệm chiến đấu thực sự! Rất nhiều người trong lúc vũ khí gãy, đều thoáng ngây người trong chớp mắt. Nhưng lần này đối thủ lại hoàn toàn không ngây người.

Đám lính đánh thuê và đám đông mã tắc Hắc Phong nhìn thấy cảnh tượng như vậy, cằm đều muốn rơi xuống. Bọn họ ngơ ngác nhìn trận công kích như bão táp vừa xảy ra. Bất kỳ ai cũng không thể nào tin nổi, Thập đoàn trưởng Hắc Phong ngang dọc tái ngoại, lại bị một niên thiếu trẻ tuổi không biết từ đâu xuất hiện đè ép hành hung. Nếu như không phải vũ khí không tốt, thậm chí có khả năng trực tiếp vứt bỏ mạng già.

- Đây... đây là toàn bộ thực lực của Càn Kình...

Trán Phần Đồ Cuồng Ca lấm tấm mồ hôi lạnh. Cường đại! Quá cường đại! Không phải chiến sĩ Huyết Mạch, lại nắm giữ thực lực Hàng Ma cửu chiến!

Tăng Xuyên Đông rút từ trong đống cỏ khô trên xe ngựa ra một thanh trường kiếm dài bốn thước, leo lên một con ngựa của người lính đánh thuê, khẩn trương nhìn chằm chằm vào tình huống giữa sân, nói:

- Đáng tiếc, vừa rồi chỉ thiếu một chút nữa thì giết chết Hoàn Nhan Thiết Cốt. Nếu như tiếp tục đánh, sợ rằng Càn Kình sẽ bị thua thiệt. Hắn có không cách nào tỏa sáng được nữa. Tuyệt đối không thể để hắn chết ở chỗ này! Tương lai của hắn thuộc về Hồng Lưu Chiến Bảo!

Phần Đồ Cuồng Ca theo bản năng gật đầu một cái, trong sắc mặt kinh ngạc lại thêm phần thâm trầm ngưng trọng:

- Đúng vậy, Hoàn Nhan Thiết Cốt trở thành Hàng Ma cửu chiến đã mấy năm. Tệ nhất đấu khí cũng là Hàng Ma cửu chiến đỉnh phong.