Sất Trá Phong Vân

Chương 738: Cảnh cáo chết chóc




Đủ rồi? Đặc Giao Phi càng tò mò. Không lẽ Càn Kình muốn mang theo Mộc Quy Vô Tâm? Nếu Mộc Quy Vô Tâm hội trưởng Hồng Lưu Chiến Bảo hành động tại tái ngoại thì Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh cũng sẽ hành động. Đây là địa bàn của Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh, thủ lĩnh thế lực khác nhúng tay vào đây tương đương với khiêu chiến uy nghiêm của gã.

Nếu không phải Mộc Quy Vô Tâm thì là ai? Hoàng tử tên Mộc Nột Thiên Sách? Thực lực không tệ, nhưng dựa vào hai người đánh thế lực đoàn mã tặc nhỏ còn được.

Đoàn mã tặc Bội Khắc nhân lúc đoàn mã tặc Hắc Phong bị tiêu diệ,t đoàn mã tặc Thứ Cuồng suy sụp tán loạn hấp thu lực lượng bên trong, nay thực lực, thế lực rất cường đại, muốn đánh sụp nó không dễ. Đồn rằng Bội Khắc từng giết hai Chiến Sĩ hoàng kim đấu tâm đỉnh giai, có tin đồn gã đã vào cảnh giới đấu hồn.

Bây giờ tuy đoàn mã tặc Bội Khắc xếp hạng chín chỉ vì thực lực tổng thể, nếu so đơn độc thì Bội Khắc sẽ xếp hạng rất cao.

Tái ngoại, Thương Mang sơn.

Một chỗ không chút bắt mắt trong tái ngoại, cửa gỗ sơn trại cao vút, từng đống lửa thiêu đốt trong gió phát ra tiếng tí tách, trong màn đêm phát ra mùi cướp bóc đậm đặc biểu hiện tính công kích của sơn trại.

Đây chính là bản doanh của đoàn mã tặc Bội Khắc, thế lực đoàn mã tặc xếp thứ chín tái ngoại.

Từng tiếng ồn ào thỉnh thoảng đâm trời đêm toát ra dã tính đặc biệt của mã tặc tái ngoại.

Trong gian phòng làm bằng đống đá đen giữa sơn trại có mười mấy nam nữ quay quanh ngồi. Bọn họ mặtnanh tranh, tay cầm các loại vũ khí. Từ khi đoàn mã tặc Bội Khắc trở thành đoàn mã tặc thứ chín đến nay lần đầu mở cuộc họp quan trọng nhất.

Bội Khắc ngồi trên ghế trong phòng đen, biểu tình khó chịu liếc người xung quanh, lá thư trong tay gã lắc lư dường như vì gã quá tức giận tay cầm run run. Có vẻ lửa giận đang đốt cháy trong ngực Bội Khắc.

Khiêu khích, trần trụi khiêu khích.

Bội Khắc đọc đi đọc lại lá thư trong tay, thợ săn mã tặc biến mất nhiều ngày tại tái ngoại lại xuất hiện, còn gửi một lá thư cho đoàn mã tặc Bội Khắc hiện nay nổi bật nhất tái ngoại, yêu cầu trả lại vật phẩm.

Trả lại vật phẩm? Bội Khắc âm trầm cười. Quy tắc mã tặc tái ngoại không có chữ trả lại, chỉ có người bị cướp trả một cái giá đổi lại từ đoàn mã tặc, còn về đoàn mã tặc có muốn hay không lại là chuyện khác.

Nếu là trước kia Bội Khắc sẽ suy nghĩ phái người đi nói chuyện với kẻ yêu cầu trả lại vật phẩm, nêu điều kiện chuộc hàng.

Bây giờ? Đoàn mã tặc Bội Khắc đã là một trong mười đại đoàn mã tặc, thực lực, thế lực tăng trưởng mỗi ngày, dù yêu cầu chuộc lại vật phẩm cũng phải nói năng mềm mỏng, yếu thế mới được, có kiểu yêu cầu nào giống phong thư này?

[Đoàn mã tặc Bội Khắc, ta là đệ nhất người thủ hộ của La gia, Càn Kình. Nghe nói ngươi cướp đồ của La gia ta, trong vòng bảy ngày đưa về La gia Chân Sách hoàng triều cho ta, và bồi thường chi phí chậm trễ trong khoảng thời gian này, thề về sau không cướp hàng của La gia nữa, nếu không . . . Đoàn mã tặc Bội Khắc chẳng những không còn là mười đại đoàn mã tặc mà sẽ hoàn toàn biến mất.

Thợ săn mã tặc: Càn Kình.]

- Càn Kình? Càn Kình này là thứ gì mà dám hạ chiến thư kiểu đó với lão tử?

Bội Khắc vỗ bàn đá trước mặt, bàn dày gãy làm hai, mấy miếng đá vụn lăn từ bậc thang xuống đất.

Mười mấy người trong phòng mặt xanh mét nhìn đống đá vụn. Đoàn mã tặc Bội Khắc một trong mười đoàn mã tặc bị người uy hiếp? Nếu chuyện này truyền ra thì sau này đoàn mã tặc Bội Khắc làm sao lăn lộn ở tái ngoại?

- Đoàn trưởng . . .

Một mã tặc biểu tình mệt nhọc chạy vào phòng, quỳ dưới đất nói:

- Ta đã nghe rõ ràng chuyện Càn Kình. Nghe nói hắn là đệ tử Chiến Sĩ Chiến Tranh Chinh Phạt học viện, Chiến Sĩ bình thường. Hội trưởng tương lai của Hồng Lưu Chiến Bảo, hội trưởng Công Hội Thiết Tượng Vĩnh Lưu thành, rất có thể là hội trưởng đời tiếp theo của Công Hội Dược Tề và Vô Đạo hội. Mấy ngày trước Phùng Liên Thứ Cuồng chết trong tay hắn . . .

Mã tặc này nói mỗi một câu là vẻ mặt người trong đại sảnh lại thay đổi. Có lý lịch như vậy thật khiến người khó hiểu rốt cuộc Càn Kình là loại người gì.

Phùng Liên Thứ Cuồng? Mọi người hút ngụm khí lạnh. Cường giả như Phùng Liên Thứ Cuồng chết trong tay Càn Kình? Hèn chi tiểu tử này viết thư bá đạo như vậy, cách truyền tin cũng kinh người.

Người chết đưa thư!

Ba mươi mã tặc đoàn mã tặc Bội Khắc nhận được tin có mớ hàng hóa rất đắt giá sẽ xuất hiện gần đó, thế là chúng cùng nhau đi ra giết người cướp cửa. Kết quả ba mươi con ngựa chở ba mươi cái xác đoàn mã tặc Bội Khắc trở lại bản bộ đoàn mã tặc.

Nếu chỉ là một phong thư thì Bội Khắc sẽ không giận dữ đến như vậy, nhưng ba mươi thuộc hạ mã tặc đi ra ngoài cướp của giết người vậy mà bị người làm thịt, còn mang về phong thư đầy khiêu khích.

- Đại đoàn trưởng, theo ta thấy trả lại đồ đi. Người tên Càn Kình có vẻ không dễ chọc.

Một phụ nữ nữ nhân vóc dáng hơi mập, da trắng, ăn mặc quyến rũ biểu tình khó xem nhìn Bội Khắc đoàn trưởng cao to.

Mấy thủ lĩnh mã tặc gật đầu. Mọi người kiếm ăn ở tái ngoại ai không dính máu mấy người, mấy chục mạng người. Bọn họ nhìn vết thương Càn Kình để lại trên người chết, không phải một người làm. Có người bị chém thành hai khúc, có người bị một mũi tên bắn thủng đầu hoặc thủng cổ họng.

Mỗi kiểu giết đều là cách chiến đấu cực kỳ kinh nghiệm.

- Trả đồ lại? Lật Mính, ngươi bị hỏng não rồi! Chúng ta làm chuyện cướp của giết người, trước nay chỉ có nhân ma man sợ chúng ta, khi nào thì đến lượt chúng ta sợ bọn họ? Dám giết thành viên của đoàn mã tặc chúng ta phải có chuẩn bị cái chết!

Nam nhân gầy ngồi đối diện nữ nhân mập cầm dao cắt thịt đứng bật dậy, mặt tức giận trừng nữ nhân mập Lật Mính.

Nam nhân gầy rống to:

- Bà nội nó! Người không có chim quả nhiên không đủ can đảm, nữ nhân chỉ là nữ nhân!

Bội Khắc mặt không biểu tình đưa mắt nhìn một nam nhân trung niên ngồi bên cạnh, mọi người cùng nhìn hướng nam nhân trung niên mắt tam giác, mày xếch, chòm râu dê, tay phẩy quạt có tướng quân sư.

Đoàn mã tặc Bội Khắc có thể phát triển đến hôm nay trừ đoàn trưởng có lực lượng mạnh mẽ ra còn một phần công lao của quân sư râu dê, Lưu Tư Điển Tình.

- Đại đoàn trưởng, ta thấy chuẩn bị đánh đi.

Lưu Tư Điển Tình hưởng thụ ánh mắt chú ý, phe phẩy quạt nói:

- Chúng ta tạm không nói đến trước kia Càn Kình làm cái gì, phân tích cách hắn xử lý ba mươi thành viên chúng ta liền biết hắn giết mã tặc không có gánh nặng tâm lý.

Mọi người nghe vậy gật gù. Đối với Chiến Sĩ bình thường thì chuyện giết người cũng không thích thú gì, tâm lý nhiều ít khó chịu. Bọn họ nghiệm thi thì thấy người ra tay dứt khoát rõ ràng.

- Nếu ta không đoán sai hắn là người trực tiếp, hắn cảm thấy mã tặc đều dính máu và mạng người vô tội, cho nên . . .

Lưu Tư Điển Tình nhún vai nói:

- Hắn đưa thư đến không phải đàmp hán với chúng ta mà là giết người lập uy.