Sất Trá Phong Vân

Chương 916: Chẳng là gì cả!




Bàn Hoành Cơ nhướng lông mày, trong ánh mắt đầy thưởng thức. Đây mới thực là Đấu Hồn đỉnh phong trong đỉnh phong. Thiên Luyện Linh Quan khả năng nhập thánh bất cứ lúc nào. Chí ít hắn có thể sẽ tiến vào giai đoạn bán thánh bất cứ lúc nào!

Cho dù lực lượng huyết mạch không thức tỉnh, chỉ là dựa vào mức độ tinh thuần, nồng đậm của Đấu Hồn này, hắn cũng có thể tiến vào giai đoạn bán thánh!

Tay Bàn Hoành Cơ nâng lên chống cằm, quan sát Thiên Luyện Linh Quan. Lôi Đình Sư Vương cố ý không bước qua ranh giới then chốt để nhập thánh, tiến hành ép nén đặc biệt và một vào chuẩn bị đặc biệt, nên chậm chạp cắm ở phía trước ranh giới nhập thánh sao?

Nếu như đang ép nén mà không phải không qua được...

Bàn Hoành Cơ trầm tư suy nghĩ.

Như vậy sợ rằng Càn Kình có thể sẽ rơi vào một cuộc khổ chiến.

Khí thế bá đạo, tuyên ngôn mạnh mẽ, Thiên Luyện Linh Quan dường như là một Càn Chiến Huyền khác.

Trong phút chốc ở trong mắt Càn Kình, khí thế bức người của Thiên Luyện Linh Quan và bức tranh về Càn Chiến Huyền tạo thành một loại trùng hợp đặc biệt. Dường như người trước mắt không phải là Thiên Luyện Linh Quan, mà là Càn Chiến Huyền gia chủ huyết mạch Tinh Linh Vương.

- Tôi luyện ta sao?

Thân thể Càn Kính bỗng nhiên đứng thẳng. Lúc này, phía sau lưng hắn, ba đạo Đấu Hồn đã chân chính xuất hiện ở trước mặt mọi người. Ngoại trừ một Đấu Hồn có hình dáng đặc biệt tương tự với Lôi Địch ra, hai Đấu Hồn khác đều mặc áo giáp kim loại dày, mang theo mũ giáp kim loại kiên cố, chỉ lộ ra một đôi mắt tràn ngập sát khí khiếp người, lóe ra quang mang giống như ma vương.

- Tâm Càn Kình...

Bàn Hoành Cơ thở dài:

- Phần lớn còn đang đóng kín... Có lẽ chỉ tới thời điểm thật sự gặp Càn Chiến Huyền, tâm hắn mới có thể thật sự mở rộng. Tới lúc đó, áo giáp bám vào Đấu Hồn mới có thể biến mất, lộ ra diện mạo thật sự?

- Ta ghét Càn Chiến Huyền, rất ghét tính cách của hắn!

Giọng nói Càn Kình trầm thấp giống như đang tự nói với mình:

- Cái gì cũng cho rằng mình đúng, tự mình đưa ra quyết định hoàn toàn không lo lắng tới người khác, tất cả đều phải lấy mình làm trung tâm. Người bình thường ở trong mắt hắn thậm chí còn không bằng cả một con kiến hôi.

- Ta ghét, ta đặc biệt chán ghét loại tính cách này!

Càn Kình nhìn chằm chằm vào Thiên Luyện Linh Quan:

- Tính cách hắn như vậy không biết đã hủy hoại bao nhiêu người, lại vẫn đắc ý mình là bá chủ, mình là người đúng đắn tới mức nào. Ta cảm ơn vì lực lượng huyết mạch của ta đã không thức tỉnh, nếu không ta có thể cũng sẽ mù quáng giống như ngươi sùng bái hắn, mà không lo lắng tới cảm nhận của người khác...

- Cảm nhận của người khác sao?

Thiên Luyện Linh Quan nhíu chân mày, nhìn ba Đấu Hồn khác thường phía sau lưng Càn Kình. Khí thế bá đạo của hắn vô tình giảm xuống:

- Đây chẳng qua chỉ là những lời nhảm nhí mà thôi! Ngươi đứng ở lập trường người bình thường, ta đứng ở lập trường chiến sĩ huyết mạch ưu tú cao quý, không cần phải tỏ ra ngươi cao quý.

- Ta không cho rằng mình cao quý! Ta đã thấy nghiệp đoàn chiến sĩ nghèo khổ, gia tộc huyết mạch trong thành phố này sinh tồn trong hoàn cảnh tàn khốc. Chiến sĩ bình thường cũng giống như mang máu tươi và tính mạng của mình ra đùa! Các ngươi cũng giống như chúng ta, đều có máu chảy xuôi, cũng không phải là thứ máu màu vàng cao quý! Các ngươi cũng giống như chúng ta sẽ bị thương, cũng sẽ chết!

- Chúng ta cố gắng không ít hơn so các ngươi, thậm chí còn nhiều hơn so với các ngươi ! Điều này không quan trọng. Quan trọng chính là chúng ta trả giá lớn, bỏ ra tính mạng cũng không thể nhận được sự tôn trọng, chỉ nhận được ánh mắt khinh miệt.

- Ta không cao quý! Nhưng ta có một bộ xương cứng. Mặc dù ta không có thực lực như ngày hôm nay, nhìn thấy chiến sĩ huyết mạch ta cũng sẽ không nịnh nọt các ngươi! Không có người bình thường chúng ta, những kẻ cầm quyền cao cao tại thượng như các ngươi cũng chẳng là gì cả!

- Các ngươi ăn thứ ăn do người bình thường làm ra, mặc người bình thường làm ra y phục, dùng các khoáng sản do người bình thường mạo hiểm tính mạng khai thác ra. Các ngươi liều mạng mở rộng thế lực của mình, trái lại tiếp tục ép người bình thường chúng ta, các ngươi chẳng qua là một trong số những đám ký sinh trùng, ký sinh ở người bình thường mà thôi.

- Các ngươi cũng không cao quý, trước đây không phải, bây giờ cũng không phải. Sau này cũng sẽ không phải! Không có người bình thường chúng ta cố gắng xây dựng xã hội, đám người nắm quyền các ngươi những kẻ cao cao tại thượng sẽ chẳng là cái gì cả!

Chẳng là gì cả!

Mọi người vây xem có thái độ khác nhau. Trong số đó, thái độ của người tuổi trẻ gần như đã trở nên điên cuồng. Trong miệng bọn họ không ngừng lặp lại câu nói “chẳng là gì cả” của Càn Kính.

Những năm gần đây, mọi người từ nhỏ đã nhận được một sự giáo dục, đó là giúp đỡ chiến sĩ huyết mạch cường đại chống lại Ma tộc. Tất cả đều ưu tiên cho chiến sĩ huyết mạch. Chiến sĩ huyết mạch làm những chuyện như giết sạch toàn gia, bị pháp luật thẩm lí và phán quyết cũng chỉ đưa đến chiến trường Nhân Ma, cuối cùng kẻ đó có chết hay không, không ai có thể biết được.

Người bình thường đừng nói là giết toàn gia, chỉ cần giết chết một người, kết quả nhất định là đầu người rơi xuống đất.

Người tuổi trẻ dễ dàng hiểu được những sự vật và lời nói mới mẻ. Những người trẻ tuổi đại biểu cho gia tộc của mình đến đây, giờ phút này đều quan sát kỹ lại Càn Kình.

Bàn Hoành Cơ mỉm cười nhìn phản ứng của mọi người xung quanh. Loại chuyện như ngày hôm nay cho dù không phát sinh vào giờ phút này, một ngày nào đó cũng sẽ xuất hiện. Có một số việc không phải cứ liều mạng ngăn cản là có thể ngăn cản được. Cho nên gia tộc huyết mạch rắn chín đầu tự lựa chọn đối xử với người bình thường trong lãnh địa của mình tương đối hài hòa, công bằng mới là lựa chọn chính xác.

- Không có chiến sĩ huyết mạch, hoàng triều Chân Sách đã sớm tiêu vong! Ngươi không chỉ không có long cảm ơn đối với chiến sĩ huyết mạch, còn có nhiều oán giận như vậy! Loại người như ngươi không biết đoàn kết, chỉ biết kích động các gia hỏa khác, nếu như xuất hiện quá nhiều, sẽ uy hiếp tới nền tảng của hoàng triều Chân Sách.

- Nếu như hoàng triều Chân Sách thật sự bị Ma tộc đánh bại, như vậy tất cả nhân loại đều sẽ chết!

Thiên Luyện Linh Quan đi nhanh về phía Càn Kình:

- Ngươi không để ý tới hành động của mình sẽ phát sinh ra ảnh hưởng mãnh liệt tới mức nào, sau này tất nhiên sẽ càng khó đoàn kết! Ngày hôm nay vì hoàng triều Chân Sách, vì tất cả nhân loại, ta phải đánh chết ngươi!

Tốc độ nói của Thiên Luyện Linh Quan rất nhanh. Theo mỗi lời mỗi câu nói ra, khí thế trên cơ thể phát ra lại hung bạo hơn một phần. Trong nháy mắt hình tượng của hắn ở trong mắt rất nhiều người biến thành cao lớn không gì sánh được, giống một pho tượng thiên thần bảo vệ hoàng triều Chân Sách, bàn tay vừa lật, trực tiếp xuất hiện một trường thương với vô số điêu khắc phù văn!

Địa vị chiến sĩ huyết mạch không thể lay động! Sự đoàn kết của hoàng triều Chân Sách không được phép chia rẽ! Ánh mắt Y Toa Bối Lạp càng không được phép dừng lại ở trên người Càn Kính!