Sếp, Tôi Không Muốn Tăng Ca!

Chương 20




Sau khi tỉnh ngủ, cậu lập tức bỏ cái ý niệm từ chức mới chợt lóe, bởi vì cậu cảm thấy cậu không thể mất công việc này, trước chưa nói nền kinh tế đang không tốt, quan trọng hơn là công việc này tiền lương so với nơi khác cao hơn không ít, hơn nữa đồng nghiệp ở chung rất tốt, sếp lại hiền. Huống hồ, hôm đó sếp cũng không mắng cậu đánh cậu, cũng không có tức giận, chỉ cần cậu chịu trách nhiệm mà thôi.

Nếu trốn không xong, cũng không nghĩ trốn tránh người ta mà mất việc, nói như vậy, cậu đành chịu trách nhiệm với người ta.

Tuy rằng sếp là đàn ông, nhưng tính tình tốt, gia thế tốt, hắn cũng không tính là có hại. Dù sao, cậu đang FA, sếp cũng FA, như vậy cậu liền cùng sếp cũng tốt lắm.

Bất quá, nuôi sếp hẳn là tốn tiền đi, này phải làm sao đây? Ngày thường, cậu sau khi được phát lương luôn rất nhanh đã cháy túi, hiện tại phải nuôi thêm một người, thật sự là…haiz

Đột nhiên, linh quang chợt lóe, cậu vỗ trán, rồi vui tươi hớn hở, cười vô cùng sáng lạn.

A, cậu vì sao lại quên sếp hắn cũng có tiền nha, chỉ cần hắn nộp tiền lương cho cậu quản lí, không phải vấn đề đã được giải quyết rồi sao? Ừm, vậy sau khi tan việc, trước khi nói cho sếp biết cậu quyết định sẽ chịu trách nhiệm với hắn, phải cùng hắn thảo luận vấn đề này đã. Nếu sếp không muốn, vậy cậu chỉ có thể thẳng thắn rằng cậu nuôi không nổi hắn, ách, sẽ không bị mắng hay bị đánh đi?

Thu lại tâm tình bất an, trở lại công ty cậu lại như trước làm việc với nói chuyện phiếm cùng đồng nghiệp.

“Tiểu Bạch, cậu cuối cùng đã trở lại?” Lâm Húc trên dưới đánh giá cậu một hồi, rồi liền ôm chầm lấy, khoa trương nói “Anh đây rất nhớ cậu nha.”

Không có trả lời, Bạch Hạo Lãng chính là hừ lạnh một tiếng, tỏ vẻ cậu không thèm tin.

Đồng sự bính liền lập tức bổ sung “Rất nhớ những ngày tháng bắt nạt cậu thì có.”

“Tiểu Bính thật là hiểu anh đây a.” Lâm Húc vẻ mặt cảm động nhìn đồng sự bính, nhưng bị người ta lơ, liền ở trước mặt mọi người diễn một tiết mục cậu tranh tôi đoạt.

Bỗng điện thoại trong văn phòng vang lên, Tiểu Lí liền tiếp lấy, mà mọi người tuy rằng còn đang chơi đùa cũng vặn bớt cái volume xuống.

“Cái gì? Thật sự rất xin lỗi… Thực xin lỗi… Được, làm phiền anh.”

Thấy sắc mặt Tiểu Lí đột nhiên trở nên ngưng trọng, mà ngữ khí cũng vô cùng nghiêm túc, mọi người liền im lặng nhìn hắn.

Thấy hắn buông điện thoại, Lâm Húc đi tới lập tức hỏi “Phát sinh chuyện gì sao?”

“Hôm trước, có người sai lầm đem gửi nội dung thiết kế quảng cáo của Grace tới công ty L&M, vốn bọn họ cũng không để ý, bởi lúc đó còn bận hoàn thành deadline, làm tới tận ba giờ sáng, hôm qua lại vội các hoạt động bên ngoài, tới hôm nay mới phát hiện thu được văn kiện lạ, liền lập tức gọi lại thông báo bên mình.” Khoát tay bảo mọi người đừng xen vào, hắn nói tiếp “Trần tổng nói văn kiện chỉ có ông ấy cùng người xử phụ trách máy fax xem qua, cam đoan sẽ không đem nội dung thiết kế tiết lộ ra ngoài, cũng đã yêu cầu nhân viên kia giữ bí mật, nói chúng ta không cần quá lo lắng, còn dặn chúng ta phải cẩn thận đừng để xảy ra tình huống như thế này nữa.”

Mọi người nghe thấy tin này, sắc mặt đều trở nên khó coi, mà Tiểu Lí lập tức chạy đi thông báo cho Ôn Nhã Nho, ai cũng không chú ý tới Bạch Hạo Lãng sắc mặt tái nhợt, ánh mắt trừng lớn, thân thể bất an mà run nhè nhẹ.

Là cậu gửi nhầm văn kiện kia sao? Cậu, cậu sao có thể không cẩn thận như thế? Hiện tại, phải làm sao?

Ngay khi Bạch Hạo Lãng thất kinh, sếp biết tin đã đi tới trước mặt mọi người, nói với mọi người hắn sẽ xử lí tốt chuyện này, khiến mọi người an tâm làm việc, rồi tới cạnh cậu, kêu cậu đến văn phòng hắn.

Cậu theo sát đằng sau sếp, khẩn trương cắn môi dưới, cậu không dám tưởng tượng nếu công ty L&M nói không giữ lời, đem tiết lộ tư liệu ra ngoài thì sẽ như thế nào, cậu cũng không dám đoán nếu L&M thủ tín giúp giữ bí mật nhưng Grace lại truy cứu trách nhiệm, công ty sẽ lâm vào tình cảnh khó khăn thế nào… Bồi thường còn đỡ, nhỡ mà bị kiện, hình tượng của công ty đương nhiên sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng.

Chỉ tưởng tượng vậy thôi, cậu cũng sợ hãi muốn khóc.

Đóng cửa, nhìn Bạch Hạo Lãng cắn chặt răng không cho nước mắt rơi xuống, Ôn Nhã Nho thở dài, đem người ôm vào lòng, nhẹ giọng an ủi “Đừng lo lắng.”

Đẩy sếp ra, cậu không dám nhìn hắn, chỉ có thể cúi đầu, hổ thẹn mà nói “Thực xin lỗi, hơn nữa sếp không cần an ủi tôi, là lỗi của tôi, tôi gửi nhầm văn kiện sang công ty L&M.”

Hấp hấp cái mũi, cậu cảm thấy thân là nam tử hán, là sai phải đối mặt, khóc căn bản không giải quyết được vấn đề, thế là cậu ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt sếp, tỏ ra thực sự ân hận “Sếp, thực sự rất xin lỗi. Có cái gì tôi có thể làm. có chuyện gì phải bồi thường, tôi đều tự nguyện làm, tôi sẽ gánh vác sai lầm này.”

Nhìn Bạch Hạo Lãng có can đảm gánh vác trách nhiệm, tâm tình bất ổn của Ôn Nhã Nho cũng được buông xuống, hắn sờ sờ đầu cậu, chân thành nói “Cho dù là em phạm sai lầm, tôi cũng sẽ không thiên vị, nhưng tôi thật vui, thật sự.”

Thấy đối phương bẻ mặt không thể tin mà trừng mắt, miệng mở lớn, Ôn Nhã Nho không khỏi nở nụ cười, rồi mới giải thích “Bởi vì em có can đảm gánh vác sai lầm của bản thân, cho nên tôi rất vui, hơn nữa chuyện lần này so với tưởng tượng không quá nghiêm trọng, thật đấy.”

“May mà văn kiện là gửi tới L&M, chú Trần là bạn tốt của ba tôi, cho nên ông ấy sẽ không đem chuyện này truyền ra, hơn nữa văn kiện kia tuy rằng nhắc tới sản phẩm của Grace, nhưng cũng không có gì trực tiếp miêu tả, chủ yếu đề cập tới nội dung quảng cáo trên TV, vấn đề không tính quá lớn. Tình huống xấu nhất là phá bỏ hợp đồng, cùng với bồi thường tổn thất cho đối phương. Cho nên, tạm thời đừng miên man suy nghĩ, hết thảy đều phải chờ Grace can thiệp mới biết được.”

Cậu biết là sếp vẫn chỉ đang an ủi cậu, bởi vì cậu hiểu rằng sai lầm như vậy đối với công ty mà nói, là chí mạng, thanh danh của công ty nhất định đã bị ảnh hưởng, hơn nữa dù cho là bồi thường, cậu biết phí dụng nhất định không thoải mái như sếp nói, bởi vì hợp đồng này rất lớn, cho nên nếu là đơn phương vi ước, phí bồi thường nhất định rất nhiều.

Cho dù như thế, cậu bất lực chỉ có thể gật gật đầu, tuy rằng biết cậu có giải thích cũng vô ích, nhưng vẫn là phải giải thích.