Show Ân Ái Đều Phải Chết

Quyển 3 - Chương 39: Hôm nay tôi phải rửa mỗi nhục này!




Lầu 6139 (lâu chủ trả lời):Trà nước xong, chúng tôi ai cầm đồ uống của người nấy, chậm rãi đi trên đường lớn.

Tôi hút một ngụm cacao nóng, phó bang chủ lại nghiêng mặt hỏi tôi: “Ngon không?”

Tôi: “Ngon.”

Sau đó anh ta vô cùng tự nhiên mà đoạt lấy ly cacao nóng trong tay tôi, nói: “Anh nếm thử một chút.”

Rốt cuộc tôi cũng không còn mặt mũi tự nhận mình là thằng con trai thẳng nhất thế giới nữa, bởi vì lúc ấy suy nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu tôi chính là: đệt mợ, anh ta muốn gián tiếp hôn môi với mình! 

Nhưng mà, chuyện này không thể quy hết trách nhiệm lên đầu tôi được, dù sao thì hai ngày nay tôi cũng sắp bị anh ta trêu chọc đến phát điên rồi! 

Phó bang chủ uống một ngụm, lại đưa café của mình cho tôi: “Em cũng nếm thử của anh đi.”

Tôi tiếp nhận cafe, nhìn chằm chằm vào đầu ống hút, đấu tranh tâm lý diễn ra phi thường kịch liệt.

Bỗng phó bang chủ lại hỏi: “Em đang nghĩ cái gì?”

Tôi âm thầm chột dạ, vì để chứng minh mình không nghĩ bậy nên lập tức ngậm lấy ống hút, hút vào một ngụm.

Phó bang chủ xoa xoa đầu tôi, dùng một loại giọng điệu đầy yêu thích nói: “Ngoan lắm.”

Bị anh ta quấy rối như vậy, trong lúc nhất thời tôi bỗng có cảm giác thứ mình vừa uống không phải cà phê, mà là … của phó bang chủ… 

Tôi đã bị các đám hủ nữ các thím và phó bang chủ trêu đùa đến hỏng não cmnr, làm sao tìm lại tâm hồn thuần khiết ngày xưa đây! 

—————————————

Lầu 6146: Phó bang chủ cố lên! Đã gián tiếp hôn môi rồi, chẳng lẽ ngày trực tiếp hôn môi còn xa nữa hay sao? 

—————————————

Lầu 6152: Xem ra trực tiếp hôn môi sẽ là ngày mai. 

—————————————

Lầu 6157: Ể? Mai là lễ tình nhân nhỉ, cá tiền là phó bang chủ sẽ có hành động! 

—————————————

Lầu 6170 (lâu chủ trả lời): @Lầu 6152, xem ra thím bị hoang tưởng cmnr! 

Nói tiếp, chạng vạng ngày hôm nay tuyết bắt đầu rơi, vừa lúc cả bọn đã tham quan hết hai địa điểm du lịch trong dự định, cho nên tôi liền dẫn bọn họ đi ăn ở một quán bản địa chính tông, tất cả mọi người đều rất vừa lòng.

Khi ăn cơm, bên trái tôi là phó bang chủ, bên phải là một em gái trong bang. Đang lúc ăn uống sôi nổi, em gái này đột nhiên lên tiếng: “Bang chủ, trên tóc anh có một cọng xà lách kìa.”

Tôi vẻ mặt thờ ơ: “Hở, phải không?”

Em gái nhỏ à, đừng cho rằng anh mày không biết, cọng rau kia là do mày vừa thả lên đầu anh đâu nhé!

Cái vòng tay của mày còn quệt qua tóc anh đấy, cảm ơn!

Thế nhưng, phó bang chủ lại vô cùng phối hợp mà ghé sát tới, ở một cự ly cách tôi vài cm, phi thường gian trá mà tìm tìm cọng rau ở trên đầu tôi, sau đó giúp tôi lấy xuống.

Tôi: “Cảm ơn.”

Phó bang chủ vẫn duy trì khoảng cách cực gần kia, con mắt khẽ cong, đáp: “Đừng khách khí.”

Tôi còn tưởng anh ta muốn hôn tôi, vì thế lập tức co đầu rụt cổ lại, khiến cho tất cả đám em gái tụ tập quanh bàn ăn đều cười rộ lên thành tiếng. Tôi xấu hổ vô cùng, lại có chút cảm giác khác thường chẳng biết diễn tả ra sao, cho nên vội vã vùi đầu ăn uống. Phó bang chủ cũng không nói gì thêm, im lặng gắp cho tôi một miếng cá hấp.

Cơm nước xong xuôi, bên ngoài tuyết vẫn chưa dừng, phó bang chủ dùng ứng dụng gọi xe(*) kêu hai cái taxi tới, mọi người chuẩn bị trở về khách sạn nghỉ ngơi.

(*) Ứng dụng này nó như Grab với Uber ở VN ấy mà

Phó bang chủ: “Hiện tại bảy giờ ba mươi, về đến khách sạn là khoảng tám giờ.”

Tôi: “…”

Phó bang chủ: “Một mình không có ý nghĩa, vào chơi game với anh nhé.”

Yêu cầu chính trực biết bao, vì thế tôi gật đầu nói một câu “Được”.

Lúc này xe đã đến, chúng tôi liền bước ra. Trước của quán ăn có đọng một tầng tuyết mỏng, mà đầu óc tôi lại ngập tràn hình ảnh bị phó bang chủ trêu chọc tối hôm qua, do đó có chút lơ là không chú ý dưới chân, kết quả bị trượt vỏ chuối, cái mông thảm thiết nở ra tám cánh hoa.

Đều do phó bang chủ cả!

Sau khi tôi bị ngã phó bang chủ nhanh chóng bước lại đây, một tay đỡ lấy lưng tôi, một tay vòng dưới hai chân tôi, chẳng nói chẳng rằng dứt khoát bế lên. Anh ta ra tay nhanh chóng như gió, toàn bộ quá trình còn chưa tới mấy giây, tôi căn bản không có cơ hội trở mình!

Trong cơn hoảng hốt, tôi lập tức giãy dụa đòi đứng xuống. Các thím nói xem, trước mặt sáu em gái lại bị một thằng đàn ông bế như bế công chúa mà rời đi, thử hỏi về sau tôi còn mặt mũi nào làm người nữa! Thế nhưng, đúng lúc ấy, phó bang chủ dán miệng vào lỗ tai tôi, cực nhỏ cực nhẹ nói một câu: “Cử động nữa anh sẽ hôn em.”

Trong nháy mắt, tôi ngay cả cục cựa nhẹ cũng không dám, hai tay dán chặt vào mép chỉ quần, hai chân co lại, mắt nhìn về phía trước, biểu tình cứng ngắc, ngay cả mắt cũng không có gan chuyển động.

Năm xưa, khi còn tập quân sự tôi đã gặp phải thầy huấn luyện ma quỷ, xếp hàng chỉ cần động đậy một chút sẽ phải chạy năm vòng quanh sân thể dục, tôi cũng không khẩn trương đến như bây giờ đâu.

Phó bang chủ nở nụ cười, trong tiếng hú hét của đám em gái phía sau, một đường bế tôi vào ghế phó lái của taxi. Vốn dĩ tư thế này đã có chút kỳ cục, hơn nữa mặt tôi còn đỏ tưng bừng, cho nên ánh mắt chú lái xe nhìn tôi cũng có chút không được bình thường.

Tôi ngồi yên ổn mới vươn tay xoa xoa mặt, nói với tài xế: “Đi khách sạn XXX.”

Trong nháy mắt, chú lái xe lộ ra vẻ mặt “à, đã hiểu”… 

——————————————

Lầu 6182: Thế mà thím thật sự bất động!? Lâu chủ, nếu tôi là thím, tôi sẽ nhảy ngay một điệu Hula ở trong lòng phó bang chủ! Nhân tiện, lâu chủ, hôm qua thím hố ở WC, hôm nay lại hố ở cửa nhà hàng, tiểu não phát triển không được hài hòa như vậy, quả nhiên có số làm thụ cmnr. 

——————————————

Lầu 6189: Ha ha ha~ Chú lái xe lộ ra vẻ mặt hiểu rõ cũng đúng thôi mà! 

——————————————

Lầu 6194: Tiểu ngu ngốc.

——————————————

Lầu 6230 (lâu chủ trả lời): Tám người chúng tôi lên taxi trong tình cảnh như vậy đấy. Tôi và phó bang chủ mỗi người ngồi ở ghế phó lại của một chiếc xe, sáu em gái chia đều ngồi ở hàng ghế sau, như vậy tránh được cảnh người khác phái xấu hổ vì chen chúc cùng một chỗ. Kết quả, suốt dọc đường trở về khách sạn ba em ở cùng xe liên tục kể chuyện ma quỷ cho tôi, đại khái chính là phòng khách sạn phó bang chủ ở có ma, hy vọng tôi dắt anh ta về nhà tá túc. Nghe đã thấy ngu rồi, cũng may chú lái xe sợ quỷ, bảo mấy cô bé đừng nói nữa, nếu không chú ấy sẽ không chống đỡ được… Ha ha ha ha. 

Về đến khách sạn, phó bang chủ bày tỏ muốn đi tắm trước giống như ngày hôm qua. Khi anh ta chui vào phòng tắm, tôi lập tức đi theo.

Phó bang chủ dường như có phần vui sướng nhìn tôi, hỏi: “Cùng tắm?”

Tôi lắc đầu, nhanh tay kéo tấm rèm che cửa sổ thủy tinh xuống, hung tợn nói: “Tôi giúp anh kéo rèm, tránh cho anh lại quên.”

Nói thật, trải qua mấy bận bị trêu đùa, tôi thậm chí có chút hoài nghi, có phải hôm qua anh ta cố ý quên kéo rèm hay không chứ.

Xong việc, tôi quay đầu nhìn lại thì phó bang chủ đã cởi gần như hết, trên người chỉ còn sót lại mỗi cái quần ship mà thôi, hơn nữa khi ánh mắt quét tới, anh ta chính là đang dùng một tốc độ rất không bình thường để lột nốt nó ra!

Tôi sợ tới mức nhảy cẫng lên mà vọt ra bên ngoài! 

——————————————

Lầu 6238: Tưởng tượng bộ dáng lâu chủ như chú thỏ nhỏ đỏ mặt e thẹn bỏ chạy tháo thân, quả thực dễ thương đến xịt máu mũi, ahuhuhu… 

——————————————

Lầu 6242: Đích xác là dễ thương đến xịt máu mũi.

——————————————

Lầu 6273 (lâu chủ trả lời): Phó bang chủ tắm rửa xong đi ra, vẫn quấn khăn tắm và để trần thân trên như ngày hôm qua, uống một lon bia ướp lạnh rồi đi lại khắp phòng, bên trong một lỗ mũi còn nhét một cục giấy ăn nho nhỏ.

Mấy lầu trên có nói đến chuyện xịt máu mũi… Đúng là anh ta xịt máu mũi ra thật, thế nhưng chuyện này thật sự đíu thể liên quan đến tôi đi.

Tôi: “Chảy máu mũi?”

Phó bang chủ: “Nước nóng quá.”

Tôi: “Còn chảy không?”

Phó bang chủ: “Còn chút, lúc nữa là ổn thôi.”

Sau đó tôi đi qua tóm lấy hai ngón tay giữa của anh ta, giúp anh ta ấn lên trên mũi, nói: “Như vậy cầm máu nhanh hơn.”

Phó bang chủ đang ở cách tôi rất gần, tôi ngẩng đầu nhìn lên, anh ta cúi đầu nhìn xuống. Khi ánh mắt chúng tôi cứ thế chạm vào nhau khoảng chừng mấy giây, phó bang chủ liền vừa bóp mũi vừa nói: “Không được rồi, đột nhiên chảy lợi hại hơn.”

Tôi: “…” 

Anh giai à, anh như vậy thật sự rất dễ khiến tôi hiểu lầm đấy, cũng tại một đám người chỉ lo thiên hạ không loạn mà suốt ngày nói dối tôi!

Phó bang chủ đi vào toilet lấy nước lạnh hắt lên mặt, nửa giờ sau mới đi ra: “Ổn rồi.”

Tôi: “…”

Vớ vẩn, lại còn không ổn à, máu cũng chảy khô cmnr.

Tôi ghé mắt liếc nhìn từng thớ cơ bắp trên ngực anh ta: “Tối nay làm gì? Đánh đấu trường không?”

Phó bang chủ: “Anh thế nào cũng được, em muốn thì anh đánh cùng em.”

Tôi lại đảo mắt xuống cơ bụng của đối phương: “Vậy trước mắt đừng đánh, hôm qua xoắn lắm rồi, cứ từ từ đã.”

Phó bang ái muội nói: “Chúng ta chơi cái khác nhé, Bạn vẽ tôi đoán được không?”

Đương nhiên, ái muội có lẽ là ảo giác của tôi thôi, hình như tôi bị hoang tưởng mất rồi hay sao ấy các thím ạ.

Lần này, tôi nhìn xuống đôi chân dài của phó bang chủ: “Ô kê, chơi đi.”

Phó bang chủ lộ một nụ cười đen tối: “Luật cũ, thua búng ship ba cái.”

Tôi: “… Không được.”

Phó bang chủ cười giễu: “Cũng đúng, em sợ thua mà.”

“Không phải, làm sao anh xác định được là tôi sẽ thua!?” Tôi nóng lên rồi đấy, “Được, nào tới đây, hôm nay tôi phải rửa nhục, thề không làm anh búng thủng quần ship thì không làm người.”

“Được.” Phó bang chủ ngồi xổm xuống, vô cùng chuyên nghiệp mà lấy mấy cái quần ship ở trong vali ra so so sánh sánh, cuối cùng anh ta chọn một cái, mặc vào, nói, “Cái này chắc.”

Tôi: “…” 

——————————————

Lầu 6279:Hình như lâu chủ đã hoàn toàn bị sắc đẹp của phó bang chủ mê hoặc, hết nhìn cái này lại nhìn cái kia, chậc chậc chậc! 

——————————————

Lầu 6284: Tôi đang hình dung ra một  tiểu thụ thấp bé đáng yêu đứng trước mặt tôi, cầm tay tôi giúp tôi bóp mũi, sau đó ngẩng đầu dùng ánh mắt trong vắt mà ướt sũng như nai con ngơ ngác nhìn tôi… Chẳng trách phó bang chủ chảy máu mũi càng thêm dữ dội. Đệt, tôi nghĩ thôi đã cứng cmnr, cậu xác định nửa tiếng ở trong toilet kia, phó bang chủ là đơn thuần rửa mặt chứ không phải sóc lọ hả?

——————————————

Lầu 6290: Không phải rửa mặt.

——————————————

Lầu 6315 (lâu chủ trả lời): @Lầu 6284 ông nhặt não về đi, tôi không hình dung đến cái đó đó như ông đâu… 

Tiếp tục nói, tôi và phó bang chủ mỗi người ôm một cái máy tính bắt đầu chơi Bạn vẽ tôi đoán, giao hẹn trước một người được đoán ba lần, sai hai lần thì là thua.

Ván đầu tiên phó bang chủ vẽ tôi đoán, quả nhiên thua hai phát…

Tôi thực hoài nghi phó bang chủ đang cố ý tung hỏa mù, bởi vì anh ta vẽ đíu giống gì cả, còn là nhà thiết kế cái mẹ gì chứ, tôi khinh! 

Phó bang chủ đặt laptop lên trên giường, đi tới chỗ tôi, kéo ghế dựa ngồi xuống ngay bên cạnh, nói: “Búng đi, ba cái.”

Tôi mặt đỏ tai hồng mà kéo quần ship lòi ra một góc, phó bang chủ giương đôi mắt sáng ngời nhìn chằm chằm hành động của tôi, lửa nóng bắn ra từ trong đáy mắt hệt như có thể đốt thủng hai cái lỗ trên mặt vải vậy.

Phó bang chủ nghiêm túc nhắc nhở: “Thanh âm phải vang dội vào.”

Tôi dùng toàn bộ bản lĩnh để bắn một cái: “Như vậy được rồi chứ? Tôi nói cho biết, anh đừng có mà giở trò.”

Vì thế tiếp theo giây, phó bang chủ liền ghé sát lỗ tai lại gần tôi, nói: “Tiếp đi.”

Đậu má, đồ biến thái!

Tôi cố nén cảm giác xấu hổ, bắn thêm hai cái nữa, sau đó đẩy đầu phó bang chủ ra, bi phẫn nói: “Chơi tiếp ba phát nữa!”

Lần này tôi vẽ phó bang chủ đoán, bất ngờ chính là, phó bang chủ vẫn luôn rất lợi hại trong trò này thế mà đoán ba lượt đều sai.

Tôi thật hoài nghi anh ta là đang cố ý…

Bởi vì ba lượt đoán chấm dứt, anh ta vui vẻ vô cùng, thản nhiên đứng dậy tiến về phía tôi lúc ấy đang ngồi ở trên giường, kéo cao vạt áo bông tắm, ngoắc ngoắc ngón tay với tôi: “Bảo bối, đến búng đi.”

Tôi nhất thời mất đi khả năng hô hấp, thiếu chút nữa chết bất đắc kỳ tử ngay tại hiện trường.