Siêu Cấp Binh Vương

Chương 578: Giương cung bạt kiếm




Trong kế hoạch của Diệp Khiêm, là đem Hoa Kiệt cùng Lôi Giang tiêu diệt cùng một lúc. Hôm nay, Lôi Giang đã bị người Cục Quốc An bắt giữ, hắn muốn đi ra, chỉ sợ là chuyện không thể nào. Về phần Hoa Kiệt, Diệp Khiêm cũng không có ý nghĩ để cho hắn sống qua đêm nay. Còn có thành viên Yamaguchi Group nữa, Diệp Khiêm cũng không có ý định để cho bọn họ có thể còn sống trở về.

Tuy Hoa Kiệt làm sinh ý cá độ, nhưng tại tỉnh Hải Nam hắn cũng không có bao nhiêu cừu nhân, hơn nữa bởi vì địa vị cùng thân phận của hắn tương đối cao, người bình thường cũng không dám có ý đồ với hắn. Cho nên, hắn căn bản không cần quá lo lắng, bởi vậy, thủ hạ trong nhà cũng không phải rất nhiều, chỉ mười mấy người mà thôi.

Hơn nữa, lúc Hoa Kiệt ở bót cảnh sát cũng đã biết rõ chuyện Lôi Giang đi ra biển, cho nên căn bản không lo lắng Lôi Giang sẽi đối phó hắn, nên hắn cũng không cần phải an bài nhiều thủ hạ bảo vệ mình như vậy. Chỉ là, hắn cũng không biết tử thần đang từng bước tiến tới gần hắn.

Mấy ngày trước An Đức Liệt đã truyền tin tức đến, nói là hết thảy tiến hành vô cùng thuận lợi, đang từng bước chiếm đoạt thế lực của Hoa Kiệt tại Đông Nam Á. Tin tưởng chỉ cần tốn chút thời gian là có thể thuận lợi xóa sổ toàn bộ thế lực Hoa Kiệt.

So sánh với gia tộc Mafia Khố Lạc Phu Tư nước Nga, thì Hoa Kiệt khó tránh khỏi có chút giống như con nít học đòi chơi trò người lớn. Thế lực của hắn tuy không nhỏ, nhưng trong mắt gia tộc Mafia Khố Lạc Phu Tư thì cũng chỉ là đồ chơi dành cho con nít mà thôi. Bởi vì địa vị của An Đức Liệt trong gia tộc càng ngày càng cao, hơn nữa lần này là muốn xâm chiếm thế lực ngầm tại Đông Nam Á, nên lãnh đạo gia tộc Khố Lạc Phu Tư tự nhiên là đại lực ủng hộ An Đức Liệt, xuất tiền ra người, Hoa Kiệt làm sao có thể là đối thủ của hắn a.

Hoa Kiệt cũng biết có người đang đối phó hắn, chỉ là, hắn cũng không biết người ra tay chính là An Đức Liệt, cũng không biết người chủ mưu ở phía sau màn lại là Diệp Khiêm. Hắn chỉ nghĩ chuyện này là thủ đoạn của Lôi Giang mà thôi, bởi vì hắn cũng biết Lôi Giang đang cùng Mafia nước Mỹ tiếp xúc, vì vậy hắn liền nghĩ người của An Đức Liệt trở thành thành viên Mafia nước Mỹ. Bất quá, hắn cũng không lo lắng, hiện tại Lôi Giang đã ra biển, hắn có thể buông tay buông chân làm lớn một lần, hắn tin tưởng hắn có thể nhanh chóng đem thế lực của Lôi Giang tại Đông Nam Á tiêu diệt. Cho dù không thể tiêu diệt toàn bộ, cũng tuyệt đối không thể để cho Lôi Giang quấy nhiễu đến chuyện cá độ bóng đá của hắn.

Diệp Khiêm cùng Thanh Phong sau khi nhìn nhau cười cười, liền mở cửa xe đi xuống, trực tiếp đi tới trước biệt thự của Hoa Kiệt. Hai gã bảo tiêu phụ trách canh cổng nhìn thấy Diệp Khiêm cùng Thanh Phong đi tới, liền giơ tay ngăn cản bọn họ lại. "Nói cho Hoa tổng một tiếng, nói là Diệp Khiêm tới chơi." Diệp Khiêm thản nhiên nói.

Bọn họ đi theo bên cạnh Hoa Kiệt, tự nhiên biết rõ Diệp Khiêm, cũng đã gặp Diệp Khiêm, cho nên bọn họ nói Diệp Khiêm chờ trong chốc lát, sau đó liền mở cửa đi vào trong biệt thự. Một lát sau, liền đi ra, nói: "Hai vị mời, Hoa tổng đang ở bên trong chờ hai vị."

Nhẹ gật đầu, Diệp Khiêm cất bước hướng bên trong đi đến, Thanh Phong theo sát phía sau hắn.

Vừa đi vào trong phòng khách biệt thự, Hoa Kiệt đã cuống quít chạy ra đón chào, trên khuôn mặt hiện lên bộ dạng tươi cười. Vừa rồi nghe thủ hạ nói Diệp Khiêm đến đây, trong nội tâm của Hoa Kiệt vui vẻ không thôi. Theo hắn, nhất định là do Diệp Khiêm biết rõ Lôi Giang gần đây gặp đủ loại chuyện phiền toái, cho nên cán cân trong lòng đã nghiêng sang hướng hắn, muốn tìm hắn hợp tác. Hoa Kiệt cũng không phải là kẻ ngốc, hắn đương nhiên biết rất rõ ràng Diệp Khiêm thực sự cũng không phải chỉ là thương nhân, hơn nữa hắn cho rằng lúc trước Diệp Khiêm sở dĩ không tuyển chọn cùng người khác hợp tác, đơn giản là vì chưa nhìn thấy thế cục rõ ràng, nên không biết nên lựa chọn hắn hay Lôi Giang để hợp tác mà thôi. Hiện tại Diệp Khiêm tìm đến hắn, vậy thì tỏ vẻ Diệp Khiêm là muốn hợp tác với hắn rồi, bởi vậy, Hoa Kiệt cũng cố ý xếp đặt một cái giá đỡ, không có tự mình đi nghênh đón Diệp Khiêm, mà phân phó thủ hạ mang Diệp Khiêm đi vào.

Lúc nhìn thấy Diệp Khiêm đi vào, Hoa Kiệt biết rõ mặt mũi của mình đã đầy đủ rồi, tự nhiên phải làm bộ dạng, đứng dậy đi nghênh đón Diệp Khiêm.

"Diệp tiên sinh, ha ha, cơn gió nào đã thổi anh tới đây ah." Hoa Kiệt ha ha mà cười cười nghênh đón, vừa duỗi tay ra nắm chặt tay Diệp Khiêm, vừa nói.

Diệp Khiêm nhàn nhạt cười cười cùng Hoa Kiệt bắt tay, nói: "Tôi tới nơi đây là để thông báo cho Hoa tổng một tin tức tốt."

"Ah? Là tin tức tốt gì, mà lại để cho Diệp tiên sinh tự mình đến thông báo, nhất định là đại tin tức a." Hoa Kiệt vừa cười vừa nói, "Đến, ngồi một chút!"

Nói xong, bề ngoài giống như rất thân mật lôi kéo Diệp Khiêm đến trên ghế sa lon ngồi xuống, nghiễm nhiên giống như là bằng hữu lâu năm không gặp vậy. Sơn Bản Kiện ngồi ở một bên, lúc nhìn thấy Diệp Khiêm thì có biểu lộ nghi hoặc, cũng không có bao nhiêu kinh ngạc, hiển nhiên là hắn cũng không có nhận ra thân phận của Diệp Khiêm.

Hoa Kiệt tựa hồ cũng không có ý tứ muốn giới thiệu Sơn Bản Kiện cho Diệp Khiêm nhận thức, phân phó thủ hạ bưng hai chén trà lên, hỏi tiếp: "Không biết vừa mới rồi Diệp tiên sinh nói tin tức tốt là tin tức gì a?."

"Tôi cam đoan Hoa tổng nghe xong tin tức này nhất định sẽ rất vui vẻ." Diệp Khiêm ha ha vừa cười vừa nói, "Tôi vừa nhận được tin tức, Lôi Giang đã bị bắt ngay tại vùng biển Hoa Hạ, thuyền của hắn chở hơn mười tấn thuốc phiện. Hơn nữa, lần này là do Cục Quốc An thông qua hải quân trực tiếp tiến hành vây bắt, tin tưởng Lôi Giang khó có thể chạy thoát, hơn nữa hắn vĩnh viễn cũng đừng nghĩ đến chuyện xoay người. Như thế nào? Chuyện này có tính là tin tức tốt hay không?"

Hoa Kiệt ngược lại là lắp bắp kinh hãi, đây quả thật là một tin tức tốt, bất quá hắn từ trong lời nói của Diệp Khiêm nghe ra một tầng ý tứ khác, chính là Diệp Khiêm có năng lực rất lớn, lại có thể nhanh chóng biết rõ tin tức này như vậy, hơn nữa còn biết là do người Cục Quốc An ra tay. Có chút sửng sốt một chút, Hoa Kiệt nở nụ cười, nói: "Thật đúng là một tin tức tốt ah. Đây gọi là tự gây nghiệt không thể sống, hừ, hắn còn muốn cùng tôi đấu, hắn có thể là đối thủ của tôi sao? Diệp tiên sinh, lần này tới, không phải chỉ muốn nói cho tôi biết tin tức này a?"

Ha ha cười cười, Diệp Khiêm không có trực tiếp trả lời câu hỏi của Hoa Kiệt mà chuyển hướng chủ đề, nhìn Sơn Bản Kiện ở bên cạnh, nói: "Hoa tổng, như thế nào cũng không giới thiệu một chút à? Vị tiên sinh này....."

"Ah, anh xem tôi kìa, nghe xong Diệp tiên sinh nói có tin tức tốt liền quên." Hoa Kiệt cuống quít nói. Thông qua chuyện vừa rồi Hoa Kiệt đã có thể cảm giác được năng lực của Diệp Khiêm, tự nhiên là càng muốn hợp tác với Diệp Khiêm hơn rồi, vì vậy hắn cũng chỉ có thể phơi bày một ít thế lực của mình cho Diệp Khiêm nhìn thấy, miễn cho hắn không có thẻ đánh bạc để đàm phán. Mà thân phận của Sơn Bản Kiện lại là người phụ trách của tổ chức Yamaguchi Group khu vực Đông Nam Á, tự nhiên có thể nâng lên giá trị con người của hắn.

"Diệp tiên sinh, vị này chính là người phụ trách khu vực Đông Nam Á của tổ chức Yamaguchi Group Nhật Bản Sơn Bản Kiện tiên sinh." Hoa Kiệt nói, "Sơn Bản tiên sinh, vị này chính là Diệp Khiêm Diệp tiên sinh!" Dừng một chút, Hoa Kiệt lại nói tiếp: "Diệp tiên sinh, Sơn Bản tiên sinh là người hợp tác với tôi, từ trước tới nay tôi đều cùng Yamaguchi Group hợp tác. Tôi tin tưởng Diệp tiên sinh cũng hiểu rõ lực lượng của Yamaguchi Group, cho nên ta đối với tiền cảnh phát triển trong tương lai rất coi trọng."

Diệp Khiêm nhàn nhạt nở nụ cười một chút, nói: "Ah, nguyên lai là người Nhật Bản ah." Chuyện Sơn Bản Kiện đi vào thành phố Hải Khẩu, cùng với chuyện Hoa Kiệt cùng Yamaguchi Group hợp tác, Diệp Khiêm đã sớm biết, nên cũng không có kinh ngạc gì. Ngữ khí của hắn để cho người nghe có chút cảm thấy không thoải mái, bởi vì bên trong ẩn ẩn có một loại vị đạo xem thường.

"Diệp Khiêm? Cái tên này rất quen thuộc, tôi giống như đã nghe ở chỗ nào rồi." Lông mày của Sơn Bản Kiện hơi nhíu một chút, nói, "Không biết Diệp tiên sinh làm sinh ý gì?"

"Ah, Diệp tiên sinh là chủ..." Lời Hoa Kiệt còn chưa nói hết, Diệp Khiêm đã cắt đứt lời của hắn. Ha ha cười cười, Diệp Khiêm nói: "Tôi nghĩ Sơn Bản Kiện tiên sinh có lẽ đã nghe qua tên của tôi a, tôi cùng Yamaguchi Group đã tiếp xúc rất nhiều lần rồi, miễn cưỡng cũng có thể xem là "Bằng hữu cũ". Kẻ hèn này là thủ lĩnh lính đánh thuê Nanh Sói, người trong giới giang hồ thường gọi tôi là Lang Vương Diệp Khiêm."

Toàn thân của Sơn Bản Kiện chấn động, hắn tự nhiên biết rõ cái tên này có ý nghĩa như thế nào. Lang Vương Diệp Khiêm, đây chính là người hai lần ám sát thủ lĩnh Yamaguchi Group, năm trước hắn còn giết chết ba lãnh đạo cấp cao của tổ chức Yamaguchi Group, mối thù này có thể nói là huyết hải thâm cừu. Sơn Bản Kiện hô to một tiếng sau đó liền đứng dậy, nghiêm sắc mặt, lập tức có thủ hạ tới đem Diệp Khiêm vây quanh.

Diệp Khiêm vẫn thản nhiên như cũ, mỉm cười. Thanh Phong thì lai có bộ dạng giống như là chuyện gì cũng không nhìn thấy, vẫn ngồi uống trà như trước, giống như Diệp Khiêm có chuyện gì cùng hắn hoàn toàn không có bất kỳ quan hệ gì.

Một màn này đem Hoa Kiệt chấn cho ngây người, hoàn toàn không rõ rốt cuộc đây là tình huống gì. Cuống quít đứng lên, kinh ngạc hỏi: "Sơn Bản tiên sinh, làm sao vậy? Anh cùng Diệp tiên sinh nhận thức?"

Sơn Bản Kiện hừ một tiếng, nói: "Há chỉ có nhận thức, Diệp Khiêm là kẻ thù số một của Yamaguchi Group chúng tôi, đã từng liên tục hai lần ám sát thủ lĩnh Yamaguchi Group của chúng tôi. Yamaguchi Group đã hạ lệnh truy sát và treo giải thưởng cái đầu của hắn." Sau đó nhìn Hoa Kiệt, nói: "Hoa Kiệt, anh cùng hắn có quan hệ cũng không tệ a, như thế nào? Anh muốn vứt bỏ Yamaguchi Group lựa chọn hợp tác với hắn sao? Anh cần phải suy nghĩ kỹ càng, Yamaguchi Group chúng tôi cũng không phải là người dễ chọc a."

"Ông cũng đừng dọa Hoa tổng a. Nói như thế nào thì Hoa tổng cũng là người Hoa Hạ, tự nhiên sẽ lựa chọn hợp tác với tôi rồi, nếu như hợp tác với ông chẳng phải sẽ trở thành Hán gian sao." Diệp Khiêm thản nhiên nói, "Ông thấy tôi nói có đúng không, Hoa tổng!"

Hoa Kiệt có chút dở khóc dở cười, Diệp Khiêm nói như vậy rõ ràng là đang mắng hắn nha. Thế nhưng mà chuyện này quả thật có chút phiền phức rồi, Diệp Khiêm là người giết chết thủ lĩnh Yamaguchi Group, Sơn Bản Kiện nhất định sẽ không bỏ qua cho hắn. Thế nhưng mà, Hoa Kiệt vừa rồi cũng nghe Diệp Khiêm nói hắn là thủ lĩnh lính đánh thuê Nanh Sói, khiến cho trong nội tâm Hoa Kiệt có chút mê hoặc. Hắn cũng không biết lính đánh thuê Nanh Sói có bao nhiêu lợi hại, nhưng có thể liên tục hai lần ám sát thủ lĩnh Yamaguchi Group thì hiển nhiên không phải là một tổ chức đơn giản.

"Chuyện này... Chuyện này, Sơn Bản tiên sinh, tôi cùng Diệp tiên sinh cũng chỉ mới nhận biết nhau mà thôi, tôi cũng không rõ ràng chuyện giữa hai người. Tôi nghĩ, có phải giữa hai người có hiểu lầm gì hay không?" Hoa Kiệt xấu hổ nói.