Siêu Cấp Gen

Chương 124: Bóng Dáng




Dung hợp gen, bắt đầu.

Mà ở đối diện Trần Phong, Vương Thuần lộ ra một vẻ mặt phát mộng.

Dung hợp gen? Trần Phong lúc này mới vừa bắt đầu dung hợp gen?! Hắn vẫn cho là, Trần Phong đã sớm đột phá đến cấp E, đã sớm dung hợp gen năng lực phụ trợ cường đại, cho nên mới có trình độ chế tác gen cường đại như thế! Thế nhưng hiện tại, Trần Phong bây giờ mới bắt đầu dung hợp gen?

Chờ một chút... Tựa hồ không chỉ riêng là như vậy, thuốc thử dung hợp gen mà Trần Phong dung hợp, lại còn là do hắn tự mình chế tác ra! Vương Thuần đứng ở đó ngây người.

Hắn cảm giác được thế giới quan của mình đang bị phá vỡ, tăng thuộc tính tinh thần lên cũng không đơn giản, cho nên có rất nhiều người coi như đã trở thành chiến sĩ cấp E, cũng vẫn còn kẹt tại trình độ sơ cấp chế tác sư!

Mà chế tác sư có đẳng cấp cao? Tinh thần lực chắc chắn sẽ thập phần cường đại! Nếu như không đủ tinh thần lực, ngươi ngay cả nhu cầu cần thiết để chế tác gen cũng không đủ!

Cho nên, hắn cho tới bây giờ còn chưa từng thấy qua loại chế tác gen nghịch thiên này như Trần Phong, ngay cả cách điều chế cấp E 4 tinh đều có thể chế tác thành công, thế nhưng còn chưa dung hợp gen năng lực cấp E.

Tự mình chế tác ra thuốc thử gen dung hợp cho mình? Đơn giản chính là nằm mơ nói mộng!

"Gặp quỷ." Vương Thuần xoa xoa con mắt, rất lâu mới có thể tiếp nhận được chuyện này.

Mà lúc này, quá trình dung hợp của Trần Phong cũng đã đến giai đoạn cuối cùng, hết thảy Gen Huyễn Xà kết hợp hoàn mỹ cùng với thân thể, hóa thành một phần thân thể của Trần Phong.

Dung hợp gen, hoàn thành.

—— ——

Trần Phong: Gen chiến sĩ cấp E

Tinh thần: 200 điểm

Gen năng lực: Đao gió, Thiên Huyễn

—— ——

"Cấp E." Trần Phong kích động, hắn có thể cảm giác được năng lượng sục sôi rõ ràng trong cơ thể, muốn tràn ra bên ngoài, đây chính là thực lực chân chính của chiến sĩ cấp E.

"Ong —— " Cổ tay của Trần Phong khẽ động.

Hưu! Một cái đao gió cỡ nhỏ xuất hiện trong tay, theo tinh thần lực phi tốc tăng lên, Trần Phong đã có thể khống chế đao gió càng thêm linh hoạt, thậm chí khi liên phát đao gió, tốc độ cũng sẽ nhanh hơn so với trước kia. Dĩ vãng là một giây mười đạo, hiện tại sẽ càng nhiều hơn hay sao? Hắn rất chờ mong.

Về phần Thiên Huyễn... năng lượng trong tay của Trần Phong hiện lên, cuối cùng vẫn không dám dùng.

"Ngươi nếu muốn thử nghiệm, cái lều vải này sẽ thật sự bị phá huỷ." Vương Thuần tức giận nói.

"Hắc hắc." Trần Phong gãi gãi đầu.

"Đi thôi, hiện tại, là lúc cùng chúng ta ngả bài cùng với đội trưởng An Đặc." Trong mắt của Vương Thuần lóe lên một tia lãnh ý, An Đặc dám phản bội hắn, hại cho Thần Y tử vong liên tục hai lần, nhận phải thương thế quá nặng rơi vào trạng thái ngủ say, thù này, hắn nhất định phải báo!

"Đúng vậy a." Trần Phong cười cười, hắn cũng muốn nhìn một chút, loại gen năng lực mà hắn vừa mới dung hợp xong, sẽ cường đại đến cỡ nào!

"Xoạt". Hai người đi ra khỏi lều vải.

Cách đó không xa, An Đặc cùng với Tần Kiệt đang canh giữ ở nơi đó.

"Chế tác hoàn thành rồi sao?" Tần Kiệt mừng rỡ.

"Ừm." Trần Phong khẽ gật đầu.

"Tốt lắm." Tần Kiệt cười to, nói: "Người thần bí kia căn bản không dám ra đến đây, chúng ta..."

"Xoạt!" Một đạo hàn quang lạnh lẽo lóe lên.

"Cẩn thận." Sắc mặt của Trần Phong cùng với Vương Thuần đại biến.

An Đặc? Không, căn bản không phải là An Đặc!

An Đặc giờ phút này đang đứng cách Tần Kiệt khoảng hai, ba mét, cho nên Trần Phong cùng với Vương Thuần cũng căn bản không có lo lắng hắn lại đột nhiên ra tay, thế nhưng chẳng ai ngờ rằng, cái người xuất thủ kia lại có thể là ——

Cái bóng của Tần Kiệt! Cái bóng đen kịt kia bỗng nhiên bộc phát, đem bàn tay màu đem cắm vào lồng ngực của Tần Kiệt.

"Phốc!" Bàn tay đen kịt đem trái tim của Tần Kiệt bóp nát.

"A a a a..." Tiếng cười âm lãnh truyền đến.

"Ngươi..." Tần Kiệt không thể tưởng tượng nổi mở to hai mắt.

Hắn đang muốn dẫn nổ bình thuốc thử gen trong tay, nhưng mà, thanh âm trào phúng của cái bóng đen kia đã truyền đến: "Tinh thần lực của ngươi đã bị ta khóa chặt, ngươi lấy cái gì để dẫn nổ?"

"Oanh." Tần Kiệt không cam tâm ngã xuống đất, hắn đã chết.

Trần Phong cùng với Vương Thuần gắt gao nhìn chằm chằm vào cái bóng đen trước mắt.

"Ong —— " Cái bóng đen kịt biến thành một người trẻ tuổi có khuôn mặt tà khí.

"Ách... gen chiến sĩ hiện tại thật sự là quá yếu." Người trẻ tuổi vuốt vuốt bình thuốc thử gen trong tay, giống như cười mà không phải cười nói: "Đây chính là bình thuốc thử gen biến dị Địa long kia hay sao? Ha ha, cho dù có đồ tốt, cũng phải có cơ hội sử dụng có phải hay không?"

"Ngươi là ai?" Trần Phong trầm giọng hỏi.

"Ta? Ngươi gọi ta bằng Bóng Dáng là được." Người trẻ tuổi nhún nhún vai, nhìn về phía An Đặc, cười nói: "Ta nói này An Đặc, lâu như vậy không gặp, ngươi bây giờ đã đã đã trở nên vô dụng đến loại tình trạng này rồi sao?"

"Không cần ngươi phải quan tâm. " An Đặc lạnh lùng liếc nhìn hắn một cái, nhìn về phía Vương Thuần cùng với Trần Phong nói: "Hiện tại, các ngươi có thể đi chết!"

Không có nói nhảm, chỉ có lạnh lùng vô tận.

Nếu Tần Kiệt có tính cảnh giác cao nhất đã chết, cái tên Trần Phong kia còn ngu xuẩn giao ra lá bài tẩy mạnh nhất, như vậy hắn liền có thể tuỳ tiện giải quyết hai người Trần Phong.

"Oanh!" Trần Phong đột nhiên ném ra một bình thuốc thử Gen Lôi Xà - cực.

Nhưng mà —— An Đặc lại có thể ung dung tránh thoát khỏi phạm vi công kích của lôi điện.

Gen Lôi Xà - cực có giá trị 1 triệu, là bởi vì điều kiện sử dụng của nó vô cùng thấp, chỉ cần đạt đến cấp F là có thể sử dụng, ở bên trong một đám cấp F, ngẫu nhiên có thể phát ra một kích có uy lực cấp E đỉnh phong, cho nên một bình thuốc thử Gen Lôi Xà - cực, quả thực là một cái đại sát khí!

Thế nhưng mà khi đối mặt với An Đặc? Căn bản chỉ là vô dụng!

"Chết đi!" An Đặc một lần nữa đánh tới.

Hàn quang trong mắt của Trần Phong lóe lên, đang chuẩn bị bộc phát thực lực của chính mình, nhưng mà vào lúc này, có một thân ảnh ở sau lưng của hắn nhào tới.

"Oanh!" Ánh sáng nổ tung! Mặt đất sụp xuống! Có một bóng người thế mà có thể chặn đứng được công kích của An Đặc.

"Là ai?" An Đặc đột nhiên hỏi.

Bụi mù tản ra, trước mặt của Trần Phong, rõ ràng có một cô gái có vóc người cao gầy xuất hiện, nàng mặc một bộ váy ngắn, lộ ra một cặp đùi đẹp trắng noãn, trong tay của nàng, là một thanh đao gãy đang được hoả diễm thiêu đốt.

"Hỏa Diễm Thủy Tinh Cung Chi Chủ —— Thần Uy!" Thiếu nữ lạnh lùng trả lời.

"Xoạt!" Nàng giơ thanh đao gãy chỉ về phía An Đặc, hỏi: "Ngươi là người đã giết em gái của ta sao?"

Cô gái lạnh lẽo nhìn An Đặc, tản ra sát ý nồng đậm.

" Hỏa Diễm Thủy Tinh Cung Chi Chủ?" An Đặc không hiểu ra sao.

Hắn vì sao lại chưa bao giờ nghe qua cái tổ chức gì gọi là Thủy Tinh Cung này? Còn có cái tên tràn ngập sự xấu hổ này là chuyện gì đang xảy ra? Đang đùa hắn à? Nhưng mà từ vẻ mặt nghiêm túc của đối phương mà nói, lại không giống như là đang làm giả.

Thần Uy...là chị của Thần Y sao? An Đặc nhíu mày, xem ra có một chút phiền phức.