Siêu Cấp Tuần Cảnh

Chương 59: Phiền muộn của trương nhược nam










Đối với việc rèn luyện thân thể , Trương Sở Lăng cho tới bây giờ chưa từng buông lỏng , cho dù ở trường học huấn luyện cảnh sát , mỗi ngày hắn đều tập chạy trong phòng tập thể hình , tuy rằng dụng cụ tập thể hình nơi này không thể thoả mãn yêu cầu của hắn , thế nhưng dưới tình huống phải sử dụng dụng cụ tập thể hình này , với hắn mà nói cũng có thể chấp nhận dùng được .



Sau khi vào tổng khu tây Cửu Long ,Trương Sở Lăng sau khi tan sở chình là về phòng ngủ của mình chơi đùa với dụng cụ tập thể hình DIY , một lần nữa cầm lấy cái dụng cụ đã xa cách 3 tháng , Trương Sở Lăng phát hiện lực lượng toàn thân mình trở hên phấn chấn hơn .



Rèn luyện khoảng nửa giờ, bên ngoài phòng vang lên tiếng gõ cửa , Trương Sở Lăng tưởng người nhà gọi mình ăn cơm, vội vã thu thập dụng cụ tập thể hình rồi rời khỏi phòng . Làm Trương Sở Lăng cảm thấy nghi hoặc chính là , hắn thấy muội muội đứng ở trước cửa phòng mình, ấp a ấp úng hình như có lời gì muốn nói, thế nhưng lại không dám nói ra.




"Nhược Nam, ngươi làm sao vậy?" Biểu hiện khác thường của muội muội làm cho Trương Sở Lăng lo lắng , đây không phải là tác phong thường ngày của nàng a.



"Ca... Buổi tối ngươi có thể đi cùng ta tham gia một bữa dạ tiệc được không ." Trương Nhược Nam chăm chú nhìn ca ca , cúi đầu xuống , nắm góc áo nói .



"Dạ tiệc sao ? Buổi tối không ăn ở nhà sao ?" Trương Sở Lăng hỏi, trực giác nói cho hắn biết, muội muội khẳng định gặp phải chuyện khó khăn gì đó , nếu không sẽ không có thẹn thùng như vậy .



"Có người mời ta đi tham gia một buổi tiệc rượu của gia tộc hắn , ta muốn ngươi đi cùng ta ." Trương Nhược Nam giải thích, "Ta đã nói với ba ba là buổi tối chúng ta sẽ ra ngoài ."



Nói xong câu đó , vẻ mặ của Trương Nhược Nam tràn đầy sự chờ mong nhìn Trương Sở Lăng, hi vọng hắn có thể đáp ứng thỉnh cầu của bản thân .



"Ngươi nói với ba ba , rồi mới hỏi ta đi hay không đi, ngươi đây không phải là điển hình việc tiền trảm hậu tấu sao , được rồi, ta đáp ứng ngươi , cần phải chuẩn bị cái gì đây ?"



Là ai mời muội muội của mình tham gia yến hội , người kia cùng muội muội có quan hệ gì , muội muội vì sao nhất định mang mình đi theo ? Trong nháy mắt , trong đầu Trương Sở Lăng hiện lên vô số ý niệm , thế nhưng hắn thấy khuôn mặt ngây thơ của muội muội , hắn đè lại rất nhiều nghi vấn trong lòng , mà sảng khoái đáp ứng thỉnh cầu của muội muội .



"Ca, ngươi thật tốt quá." Trương Nhược Nam đáng lẽ cho là mình phải tốn rất nhiều lời mới có thể khuyên bảo lung lay được ca ca , không ngờ chưa tốn chút công sức nào đã thành công .



Trương Nhược Nam vui vẻ nắm tay Trương Sở Lăng kéo ra ngoài , khiến cho Trương Sở Lăng phải chào phụ thân một cách vội vàng .




Sau khi Trương Sở Lăng thắng cá ngựa , kinh tế của hnà bọn họ đột nhiên dư dả lên , kỳ thực hoàn toàn có thể tưởng tượng được , một gia đình có 3 cảnh sát , hơn nữa còn có một cảnh sát đã về hưu , cho dù tiền lương có thấp đi nữa cũng dư dả , sở dĩ kinh tế của bọn họ túng quẫn , hoàn toàn là vì giá thuê nhà ở Hồng Kông quá mắc , mà Trương phụ lại muốn bằng tất cả phương pháp mua được một căn nhà mới , do đó tự nhiên sẽ càng túng thiếu hơn .



Trương Nhược Nam cũng không cùng Trương Sở Lăng đi mua đồ ở Thâm Thuỷ , mà là trực tiếp dùng xe máy Halley chở Trương Sở Lăng đến Tiêm Sa Khẩu . Tiêm Sa Khẩu chính là nơi chuyên kinh doan về trang phục ... Cửa hàng nào nàng cũng quen thuộc , mỗi khi đi vào cửa hàng nào , đều đi thẳng đến chỗ bày trang phục nam , không ngại phiền phức thay Trương Sở Lăng mặc thử y phục .



Sau khi đi được 5 cửa hàng , Trương Sở Lăng rốt cục không kiên trì , "Nhược Nam, không cần phải phiền phức như vậy , ta hiện tại muốn trực tiếp đi, ngươi xem hiện tại là mấy giờ rồi."



Trương Nhược Nam giống như nhìn lên trần nhà nghĩ ngợi , hơn nữa sưk lo lắng của ca ca nàng cũng mặc kệ , cắn răng, trực tiếp dẫn hắn vào một cửa hàng quần áo cao cấp , lựa một bộ âu phục màu vàng nhạt cho Trương Sở Lăng , sau đó lại lấy thêm cho hắn một cái cà-vạt cùng một đôi giày da .



Lúc Trương Sở Lăng mặc thử quần áo đi ra , nhãn tình của Trương Nhược Nam không khỏi sáng lên , ông chủ của tiệm trang phục khen Trương Sở Lăng không ngớt , nói bộ y phục này cho tới bây giờ chưa có ai mặc qua , nhất định là sẽ giảm giá cho Trương Sở Lăng .



Kỳ thực lấy thân hình cao 187cm của Trương Sở Lăng , vóc người hắn cân xứng, vô luận mặc y phục gì đều hợp cả , phối hợp với khuôn mặt tự tin sáng lạn của hắn , không muốn anh tuấn cũng khó . Chỉ là trước đây hắn ngoại trừ mặc cảnh phục ra thì chỉ mặc y phục bình thường , cho tới bây giờ không mặc qua trang phục như thế này mà thôi .



Y phục là đẹp, nhưng giá cả cũng không thấp , tuy rằng lão bản đã giảm giá , nhưng Trương Nhược Nam vẫn tốn 5 vạn đô la Hồng Kông , tương đương với 3 tháng tiền lương của nàng . Bất quá thây sắc mặt hưng phấn của nàng , liền thấy được nàng không có chút gì là không muốn , trái lại cảm thấy vật vựơt qua cả giá trị của nó .



"Ca, ngươi mặc bộ y phục này mà đi dự yến hội , khẳng định sẽ mê hoặc rất nhiều tiểu thư nhà giàu a ." Trông thấy ca ca thay bộ y phục vào khiến cho cả người hắn như rực rỡ thêm , Trương Nhược Nam có điểm hối hận khi làm cho hắn đẹp trai như thế .




"Ân, thật không, ta phải thử vận khí vào tối hôm nay mới được ." Giọng điệu Trương Sở Lăng hùa theo Trương Nhược Nam .



"Ngươi dám!" Trương Nhược Nam giơ giơ quả đấm nhỏ trước mặt Trương Sở Lăng , "Nếu như ngươi dám trêu hoa ghẹo nguyệt, cẩn thận ta mách chị dâu ."



"Van xin ngươi đó , ngươi đừng có nhắc lại chuyện không có thật này được hay không , ta với Điền Ny căn bản là không có tình ý gì ." Trương Sở Lăng nghe Trương Nhược Nam lại nhắc tới Điền Ny, không khỏi có điểm đau đầu. Từ khi Trương phụ gặp mặt Điền Ny , khi không có việc gì liền nhắc nhở bên tai hắn vài câu , khiến cho hắn phiền muộn không thôi .



"Được rồi, ta không đề cập tới là được. Ca, ngươi biết vì sao buổi tối hôm nay ta lại muốn mang ngươi theo cùng không ?" Trương Nhược Nam thấy ca ca nhấc tay đầu hàng, nàng cười đắc ý , sau đó hỏi.



Thấy ca ca lắc đầu, nàng tiếp tục nói, "Kỳ thực, người mời ta tham gia yến hội ngày hôm nay chính là một bạn trai cũ của ta , ta trước đây không hiểu chuyện, nhận của hắn không ít đồ vật , sau đó lại muốn chia tay với hắn , hắn liền đã coi đây là điểm yếu , luôn đưa ra các loại yêu cầu vô lý đối với ta , còn nói ta nếu như không nghe theo hắn , hắn sẽ đến cục cảnh sát khiếu nại ta ... Do đó ngày hôm này ta đáp ứng tham gia yến hội của hắn , chính là muốn cùng hắn làm rõ triệt để chuyện giữa hai chúng ta , mà ta lại sợ hắn bày ra trò gì đó ..."



Nghe muội muội tự thuật, Trương Sở Lăng rốt cuộc cũng biết vì sao muội muội lại bối rối như vậy , đối với chuyện muội muội đã từng làm , bất quá hắn hiểu rất rõ , nguyên nhân bởi vì kinh tế trong nhà túng quẫn , có một đoạn thời gian, muội muội thay đổi bạn trai như cưỡi ngựa xem hoa , hơn nữa phàm là lễ vật do bạn trai tặng , nàng chỉ cần cảm thấy có giá trị sẽ nhận lấy, kết quả khiến người ta ngộ nhận nàng là một nữ nhân ham của , yêu thích vật chất , Trương Sở Lăng lại biết, muội muội sở dĩ nhận lấy lễ vật, chỉ là muốn phụ vào chi phí của gia đình mà thôi .



"Yên tâm đi, hắn sẽ không dám làm gì đâu ." Nghĩ đến muội muội vì gia đình mà hi sinh nhiều như vậy , lúc này nàng gặp phiền phức, bản thân tự nhiên có nghĩa vụ giải quyết thay cho nàng , Trương Sở Lăng vỗ vỗ vai muội muội nói .