Siêu Cường Dị Năng Tại Võ Hiệp Thế Giới

Chương 44: Một bên chỉ điểm




“Dám sỉ nhục Ngô thiếu gia, còn vu oan cho công tử gia nhà ta. Các ngươi xem ta xử lý đám ăn mày các ngươi như thế nào.”

“ Hừ ngươi tưởng Cái Bang bọn ta dễ ăn hiếp sao? Ta xem thử Bao Bất Đồng ngươi có bao nhiêu bản lĩnh”

Cái Bang tuy đều là khiếu hoa tử thế nhưng lại là thiên hạ đệ nhất Bang, sĩ diện cũng rất lớn. Bọn họ lúc này lại thêm tin tức vừa mới nhận được về Kiều Phong trong lòng buồn bực không chỗ trút giận. Vừa hay có Bao Bất Đồng cùng Ngô Minh tại đây bọn họ mới có dịp phát tiết hết ra ngoài.

Cùng lúc này toàn bộ đệ tử Cái Bang cũng đã bao vây xung quanh. Gậy gộc trên tay chĩa thẳng về phía Ngô Minh cùng chúng nữ.

“ Bao lão tam, còn cả lão tứ các người lại đây cho ta.”

“ Ngô thiếu đúng là tin mắt.”

Ngô Minh vừa lên tiếng Phong Ba Ác từ trên cây cao đã nhảy xuống đất cùng Bao Bất Đồng đứng trước mặt Ngô Minh chờ sẵn.

“Quy tắc hôm nay xóa bỏ một ngày, các ngươi muốn mắng muốn chửi ta đều cho phép. Đám ăn mày này ta càng nhìn càng không thuận mắt.”

“Ngô thiếu gia người yên tâm.”

Phong Ba Ác lúc này quay sang nhìn đám ăn mày xung quanh cười lớn.

“Ha Ha, Giang Nam thích chửi nhau là Bao Bất Đồng còn thích đánh nhau phải là Phong Ba Ác ta.”

“ Khinh chúng ta không có người sao.”

Tức giận vì những lời nói vừa rồi của Ngô Minh. Đây rõ ràng là công khai sĩ nhục bọn họ, cả bốn vị trưởng lão cùng xong tới tấn công hai người Phong Ba Ác.

Trần trưởng lão trên tay thiết trượng đánh thẳng tới ngực của Phong Ba Ác.

Một trượng vung ra mang theo phong khởi, uy thế không nhỏ.Phong Ba Ác uyển chuyển lướt tới tay phải vươn ra muốn cướp đoạt cây trượng. Lập tức phản ứng, Trần trưởng lão tự động buông tay cây trượng rớt ngay chân của lão, sau đó một hất từ chân đánh thẳng vào đùi Phong Ba Ác. Cùng lúc này cánh tay của Phong Ba Ác cũng nắm được tay của Trần trưởng lão trả lại một quyền hất ngược lão ta sang một bên.

“Tốt.”

Phong Ba Ác như không cảm giác được đau đớn càng đánh càng hăng thanh đao trên tay đã xuất ra đánh tới. Trần trưởng lão vừa bị một đòn choáng váng không kịp phản ứng đã ăn tiếp một đao của đối phương.

“Keng”

Tiếng kim loại phát ra liên tục, cánh tay cầm trượng của lão ăn mày cũng đã run lên cầm cập. Rõ ràng so sức khỏe lão không bì được với Phong Ba Ác.

Nhìn thấy đồng bọn gặp bất lợi Ngô Trường Phong không thể tiếp tục đứng nhìn, treentay thanh đao trảm tới ứng chiến.

“Vù.”

Thanh đao vừa đúng lướt ngang mặt của Phong Ba Ác khiến hắn phải dừng tấn công Trần trưởng lão.

“Tốt lại một tên ăn mày tiếp ta một đao.”

Phong Ba Ác xoay người lập tức đổi đối tượng công kích. Ngô Trường Phong mặt đỏ như máu hoành không chém tới. Thanh Quỷ Đầu Đao trên tay Ngô Trường Phong lúc này phát huy uy lực.Thanh đao dày, nhẫn bóng, lóe sáng chó mắt, thân đao thiết kế vô cùng quỷ dị lại thêm động tác quá nhanh của Ngô Trường Phong khiến Phong Ba Ác rơi vào lúng túng.

“Binh khí ngươi lợi hại ta không đối cứng.”

Phong Ba Ác chủ động đánh lùi chờ sơ hở của đối phương.

Một bên Bao Bất Đồng cũng đang cùng với hai trưởng lão khác của Cái Bang giao đấu kết quả cũng không sai lệch nhiều lắm. Lấy hai đánh một âp đảo một phần.

“ Ngữ Yên ta và muội chơi một trò thế nào?”

“ Lúc này còn chơi cái gi, huynh không đi giúp Bao tam ca cùng Phong tứ ca.”

“ Ta đang đưa ra ý giúp họ đây, muội xem bốn tên ăn mày kia chiêu số quen thuộc như vậy ta nghĩ muội cũng nhìn ra, ta với muội chon một người chỉ điểm xem ai đánh bại mấy lão ăn mày kia trước.”

“ Như vậy mà huynh cũng nghĩ ra.”

“ Sao muội có chơi không?”

“Chơi muội sẽ chơi, muội chọn Bao tam ca vậy.”

“Ta cho muội hướng dẫn trước.”

Ngữ Yên quan sát mấy chiêu sau đoa đã lên tiếng.

“ Bao tam ca đao ông ấy sẽ chém vào đầu huynh, kiếm sẽ đâm vào đùi phải.”

Nghe được Ngữ Yên chỉ điểm Bao Bất Đồng lập tức cúi đầu chân phải đá vào tay của đối phương chống đỡ.

“ Dùng Hối Thiên Cước đá vào hông phải đối phương, kiếm hướng địa trung quyền hướng ngực, tay trái ép chưởng.

Liên hoàn chiêu thức được Ngữ Yên nói ra làm cho cả hai bên đều nghe được. Bao Bất Đông vừa đánh đối phương cũng dựa vào đó đánh hai bên cũng không có bao nhiêu lợi thế.

Ngữ Yên cũng nhận ra vấn đề không tiếp tục lên tiếng, sau khi suy nghĩ một lúc mới nói ra.

“Bao tam ca, chó cắn Lữ Động Tân.”

Ngoài đám người Ngô Minh tất cả xung quanh đều nhíu mày. Đây là chiêu thức gì? Bọn họ là lần đầu nghe qua không khỏi lúng túng. Chỉ có Bao Bất Đông là cười lớn, chiêu thức theo đó thay đổi.

Đột nhiên trong cách đánh của Bao Bất Đồng lộ ra sơ hở,đối phương lập tức tận dụng một quyền đánh thẳng vào mặt hắn. Cú này không thể tránh né nhưng trên mặt Bao Bất Đồng lại mở nụ cười.

Mọi người đều không hiểu đây là điên sao, sắp bị đánh còn cười được. Chỉ có lão ăn mày đánh tới Bao Bất Đồng cảm thấy nghi ngờ động tác cũng bớt dứt khoát.

Lẽ ra cú đám này sẽ làm cho Bao Bất Đồng rơi mấy cái răng nhưn mọi chuyện không như thế diễn ra.

Miệng của Bao Bất Đồng hả lớn cắn lấy nắm đấm. Rút tay nhưng đã muộn.

“ A a a”

Nước mắt cũng đã chảy trên mặt lão ăn mày kia. Cánh tay hân ghớm máu ngay khi Bao Bất Đồng nhả ra.

“ Ha ha, Vương muội chiêu này lúc nào cũng có thể dùng được.”

“ Chó cắn lữ động tân là thế này sao, bẩn thiểu.”

“ Lần đầu ta nghe ăn mày chê người khác bẩn đấy.”

Bao Bất Đồng chiến thắng đứng một bên cười lớn khiến hai lão ăn mày vừa rồi mới giao chiến nhục nhã không dám ngẩn đầu.

“ Tới lượt huynh.”

“Đúng là tới lượt ta.”

Ngô Minh nhìn sang Phong Ba Ác một chút rồi nói ra.

“ Hóa Thần Cửu Hối.”

Phong Ba Ác cũng nghe theo lời của Ngô Minh dùng chân lùi bước chuyển từ đao pháp sang cước thức.

Kiều Phong một bên âm trầm cũng không nói gì. Cái Bang dù sao cũng là thiên hạ đệ nhất bang nhưng hiện tại mấy trưởng lão đã đánh không thâng được thuộc hạ của Mộ Dung Phục đây cũng là việc không vui vẻ gì.

Hơn nữa Cái Bang cũng là hai đánh một cũng không thể nói Ngô Minh bỉ ổi gì được. Tin tức mà hắn vừa được báo cáo cũng không tốt đẹp gì, mấy trưởng lão ở đây đều là tồng phạm phản bang.

“Tay trái hắn sẽ vươn tới cổ ngươi, đao biến thất thức, nhất đao hoành tảo.”

Nghe theo Ngô Minh Ngô Trường Phong vội rút tay mình lại. Vừa đúng đao của Phong Ba Ác chém r. Mồ hôi hắn chảy dài trên mặt.

“ Chậm một chút cánh tay này đã lìa người rồi.”

“ Phía sau tả cước, Tam phân nhất kích.”

Trần trưởng lão từ phía sau muốn đánh lén nhưng lời nói của Ngô Minh cũng lập tức ngăn cản hắn lại, lùi tới mấy bước tạo khoảng cách. Tam đao của Phong Ba Ác đánh ra vừa đúng ngay trước trán của lão ta.

“ Ngữ Yên muội, Ngô Minh chàng ấy sao lại như vậy.”

“Ý của tỉ là sao huynh ấy lại phạm sai lầm như muội luac nãy sao?”

“ Đúng vậy, rõ ràng cách này không đánh được bọn họ mà.”

“Tỉ sai rồi, tỉ xem bây giờ huynh ấy là đang hướng dẫn ai đây? Phong tứ ca huynh ấy là nghe lời huynh ấy hay là hai lão giả kia.”

Lời này của Ngữ Yên như đánh thức Uyển Thanh. Bề ngoài xem ra là Phong Ba Ác đánh theo Ngô Minh hướng dẫn nhưng hiện tai xem ra không phải rồi.

“Tốt, Phong lão tứ tiếp Cửu Chuyển Lưu Tinh Đao, cổ tay, yết hầu, đan điền, thái dương. Liên tiếp đánh tới.”

Lời Ngô Minh vừa ra hai trưởng lão cái bang kia tay đã buông bỏ vũ khí cận lực vận nội công chống đỡ thế đánh kế tiếp.

“Nguy hiểm.”

Kiều Phong một bên cũng nhận ra sai lầm vội xông ra chống đỡ cho thuộc hạ.

“ Sao phải khổ như vậy.”

Ngô Minh lắc đầu nói ra, sau đó tiếp tục nói ra.

“Tiên đao hối đầu, hướng tay trái.”

Phong Ba Ác phóng đi thanh đao trên tay, tay chụm lại thành quyền đánh thẳng vào vai trái của Kiều Phong.

Kiều Phong tay trái đã phải tiếp thanh đao bay tới sao có thể né tránh quyền của Phong Ba Ác bị hắn một quyền đánh lùi ra sau.

Tay trái Kiều Phong nắm được thanh đao, máu từ vết cắt chảy xuống. Kiều Phong bung ra thanh đao một quyền đánh tới. Thế công của Phong Ba Ác vẫn còn Kiều Phong không thể bỏ mặc hai vị trưởng lão của mình. Ngô Minh một bên nói tiếp.

“ Người nghiêng sang phải, hữu cước đánh trái, quyền tiếp song chưởng.”

“ Kháng Long Hữu Bối.”

Phong Ba Ác lập tức nghiêng người né tránh, hai chân đạp vào gốc cây ngay cạnh lấy đà bật ra tiếp tục lấy quyề đánh tới.

“Ầm.”

Khói bụi bốc lên che khuất hết tầm nhìn. Khi tan đi chỉ để lại một mình Kiều Phong oai vệ che lấy hai tên thuộc hạ phía sau. Còn Phong Ba Ác thì bị đánh văng sang một bên koong đứng dậy được.

Ngô Minh xuất ra hai chỉ đánh vào vai của hắn ta mới giúp cho hắn đứng lên được.

“ Ngươi chiêu cuối đánh không chuẩn, nếu đánh trúng vào giữa hai lòng bàn tay của Kiều Phong đã phá chưởng thức của hắn, hai tên phía sau chết không nhắm mắt.”

“ Ngô thiếu xin lỗi ngài.”

“ Bỏ đi, bỏ đi xem như ta xui xẻo.”

“ Vậy là trận này huynh thua muội.”

“Xem như ta thua.”

Mặc cho Ngô Minh cười nói, Cái Bang một bên khuôn mặt hoàn toàn tro tàn. Đây là Bang chủ họ đích thân ra tay mà vẫn không có được lợi thế, bọn họ còn có mặt mũi gì.

“ Bang chủ thuộc hạ xin lỗi liên lụy tới người.”

“Ngô trưởng lão sao có thể nói vậy. Ngô công tử vừa rồi ngài ra tay cũng quá độc ác.”

“ Ta độc ác, phải là bọn họ quá trẻ con. Ai đời lại đi tin lời đối thủ. Ta nói gì họ cũng tin sao chỉ một câu đã quăng đi vũ khí để thủ thế phòng ngự đây còn trách gì ta.”

“ Vừa rôi không làm vậy họ ít nhất là mất đi một cánh tay, sao có thể trách họ.”

Phong Ba Ác một bên cũng không dám nói gì. Hắn vừa rồi chiếm tiên cơ, Kiều Phong phải cứu hai lão ăn mày kia không thể toàn lực giao thủ vậy mà hắn còn không đánh lại còn có thể nói gì.