Siêu Sao Báo Thù

Chương 30




Một tay Lục Duệ dùng sức kéo Cố Diễn lại, làm cho thân thể hắn càng thêm dính sát vào thân thể của mình.

Tiếp đến đầu lưỡi liền không chút khách khí tham nhập vào đôi môi đỏ hơi hơi mở ra của Cố Diễn, cùng cậu dây dưa một chỗ.

Nếu đệ đệ của mình chủ động như vậy, chính mình như thế nào lại có khả năng buông tha?

Cùng Lục Duệ miệng lưỡi tương giao, Cố Diễn phát hiện, không chỉ có thân thể mình bắt đầu nóng lên, ngay cả không khí cũng nháy mắt tăng vọt.

Lục Duệ hôn rất có kĩ xảo, vẫn không ngừng khiêu khích Cố Diễn.

Rất nhanh, Cố Diễn liền bị tình huống bất ngờ này làm cho hôn mê, ngay cả phản kháng đều quên mất, trực tiếp nhắm hai mắt lại, thuận theo tự nhiên.

Tiếp đó cậu không tự chủ được mà đáp lại Lục Duệ, tuy rằng động tác non nớt, nhưng theo góc độ của Lục Duệ, lại là ngoài ý muốn mê người.

Cố Diễn thuận theo đáp lại, làm cho Lục Duệ phi thường vừa lòng, lúc này cỗ ý tưởng muốn chiếm lấy Cố Diễn hoàn toàn càng ngày càng mãnh liệt…

Lục Duệ dùng thân hình hữu lực áp lên người Cố Diễn, chủ động làm cho nụ hôn này càng thêm sâu hơn, tham lam mút vào ngọt ngào trong miệng Cố Diễn.

Chẳng qua, càng hôn sâu, ngọn lửa trong ngày kia càng ngày càng nóng.

Ánh mắt Lục Duệ liền trầm xuống, ngay cả hô hấp cũng trở nên nặng nề hơn.

Hai tay hắn đặt lên eo Cố Diễn, dựa vào bản năng, theo vòng eo ái muội vuốt ve lên trên.

Mà lúc này Cố Diễn cư nhiên còn không biết tốt xấu liếm liếm môi. Động tác nhẹ nhàng kia, giống như con mèo nhỏ mê người, làm cho Lục Duệ càng muốn bắt nạt hắn.

Hai chân Lục Duệ chen vào giữa hai chân Cố Diễn, nhẹ nhàng ma sát. Cọ cọ đến lúc huynh đệ của cả hai người đều đứng lên, cách một lớp vải dệt chạm vào nhau.

Cố Diễn không chỉ có toàn thân nóng lên, mà bộ vị trọng yếu còn đặc biệt khó chịu… Cậu biết nếu còn tiếp tục như vậy, tuyệt đối không được.

“Ca…Ưm, khó chịu…”

Chút lý trí cuối cùng kéo Cố Diễn lại, cậu thở dốc rời đi đầu lưỡi Lục Duệ vẫn đang dây dưa kia, yếu ớt hô Lục Duệ.

Thanh âm của Cố Diễn làm cho Lục Duệ bình tĩnh hơn một chút, hắn cố gắng chế trụ dục vọng dưới hạ thân, cắn một ngụm lên đôi môi hồng nhuận của Cố Diễn, mới buông cậu ra.

Mới trải qua nụ hôn vô cùng nóng bỏng, Cố Diễn tựa hồ đã dùng hết khí lực toàn thân, cậu lúc này vẫn không nói nên lời, chỉ có thể khẽ nhếch môi thở dốc, ngực dính sát vào thân mình Lục Duệ, cảm thụ được ngực hắn kịch liệt phập phồng.

Mùi vị nước hoa quen thuộc trên người Lục Duệ làm cho Cố Diễn trầm mê, giờ phút này cậu không dám nhìn gương mặt anh tuấn của hắn, mặt đỏ bừng, từng ngụm từng ngụm hô hấp.

Bởi vì hai người cách nhau quá gần, hô hấp của hai người đều dây dưa một chỗ.

Nhìn bộ đáng đệ đệ thẹn thùng như vậy, Lục Duệ chạm vào trán Cố Diễn, thanh âm trầm thấp khàn khàn nói, cố ý hỏi, “Bình thường thời điểm diễn cảnh hôn, em đều nhanh như vậy liền không chịu được?”

Cố Diễn biết Lục Duệ đang đùa giỡn mình, đỏ mặt không nói gì.

Lục Duệ thấy Cố Diễn không nói ời nào, muốn thay đổi đề tài, “Thời điểm lúc nãy, như thế nào lại mất hứng?”

“Không có mất hứng…Ca, anh đại khái là nhìn nhầm rồi.” Cố Diễn trực tiếp phủ nhận.

Cố Diễn khàn khàn cười, lùi một bước, rời đi thân thể Cố Diễn, vươn tay lên, ôn nhu xoa xoa mái tóc hỗn độn của cậu, “Không có liền tốt.”

Cố Diễn không biết nên nói tiếp như thế nào, liền gật gật đầu, xoay người, rời đi đại môn.

Lục Duệ nhìn đến bộ dáng đáng thương bị người lừa của Cố Diễn, rất muốn xoa xoa tóc cậu.

Bất quá lại sợ đem Cố Diễn trêu đến nóng nảy, vì thế theo ý tứ Cố Diễn rời đi.

Sau khi Lục Duệ rời đi, Cố Diễn mới nhẹ nhõm thở ra một hơi.

Tuy rằng Lục Duệ không ở trong này, nhưng cảm giác nóng bỏng kia lại chặt chẽ ghi ở trong đầu Cố Diễn. Mà ngọn lửa bị Lục Duệ mới đốt lên kia, vẫn chưa có áp chế được.

Cố Diễn nhanh chóng chạy đến phòng vệ sinh, lập tức cởi quần áo mình.

Tuy rằng xả nước lạnh lên người, nhưng bên người như vẫn còn hương vị của Lục Duệ…

Cố Diễn bi ai phát hiện, mỗi khi nghĩ đến mới cùng Lục Duệ hôn, tiểu huynh đệ của cậu lại càng có tinh thần hơn.

Cố Diễn bất đắc dĩ, đành phải sử dụng tay phải vạn năng của mình.

Cố Diễn một bên giải tỏa chính mình, một bên suy nghĩ trong lòng.

Lục Duệ hôm nay thực sự khác thường… Chính mình là đệ đệ hắn, hắn cư nhiên lại như vậy…

Cố Diễn có chút không rõ ý tưởng của đại thiếu gia này.

Cho nên lần này cọ xát ra lửa, Lục Duệ rốt cuộc là vì đối với mình tâm động, hay vẫn là cố ý đùa giỡn?

Dù sao bộ dáng lúc trước của Lục Duệ cùng không biểu hiện qua là thích cậu a.

Cố Diễn nhíu mày, nếu như Lục Duệ thực sự thích mình, như vậy là hắn thích “Cố Diễn” kia, hay là thích bản thân mình?

Tất cả chuyện này, Cố Diễn đều không có xác định.

Nghĩ tới nghĩ lui vẫn không nghĩ ra được lời giải đáp hợp lý, cuối cùng Cố Diễn chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài một hơi.

Buổi chụp ảnh “Vương giả trở về”, đoàn làm phim liền thông báo cho Cố Diễn trước chụp một bộ ảnh để làm tuyên truyền.

Dựa theo thường lệ, hầu như mỗi diễn viên sau khi trở thánh nhân vật chính trong phim của Trương đạo, đều trở thành tiêu điểm để mọi người nghị luận, mà trong thời gian kia, giới truyền thông cũng thích tranh nhau đưa tin tức về nhân vật.

Bởi vậy nhân vật chính của hắn, mỗi một người đều là trước khi quay phim liền trở nên nổi tiếng. Hơn nữa sự thực chứng minh, nhân vật chính của Trương đạo, sau đó ở giới giải trí cũng có thành tựu, cũng là những minh tinh mà bình thường không so được.

Cho nên trong vòng luẩn quẩn này có một câu: mỗi diễn viên được Trương đạo lựa chọn, đều là người may mắn trong giới giải trí.

Ảnh quay chụp là ở một khu ngoại ô của một lão tổng của một công ty đầu tư nào đó.

Cố Diễn cùng trợ lý liền chạy tới địa điểm chỉ định. Cố Diễn không có thói quen đến muộn hoặc sát giờ mới đến, đến tương đối sớm, toàn bộ khu chụp ảnh ngoài nhân viên công tác, những diễn viên khác chưa đến.

Cùng Trương đạo hàn huyên về các hạng mục công việc, Cố Diễn phát hiện vị minh tinh thứ hai cũng đã đến.

Thời điểm vị nữ minh tinh đến rất hoành tráng, bên người nàng có không ít nhân viên công tác.

Nhìn tư thế như vậy, Cố Diễn khẳng định đây không phải minh tinh bình thường.

Nàng đến gần, Cố Diễn mới phát hiện ra người tới cư nhiên là Hà Vi Vi.

Năm trước Hà Vi Vi bằng vào bộ “Tri tâm” mà đạt được danh hiệu ảnh hậu trong buổi liên hoan phim nước ngoài nào đó, trong khoảng thời gian ngắn ở trong nước thanh danh lan truyền rất nhanh.

Cố Diễn thấy nàng tới liền hướng thẳng đến chỗ Trương đạo, trong lòng liền rõ ràng, nữa diễn viên chính của bộ phim này chính là nàng.

Cố Diễn nở nụ cười, đây là bộ điện ảnh đầu tiên mình làm diễn viên chính, không chỉ là đạo diễn số một số hai trong nước, ngay cả nữ chủ, cũng là cấp bậc ảnh hậu. Thoạt nhìn, chính mình quả thực là “Người may mắn” trong miệng mọi người.

Khó trách Ngạn Vũ Trì trước đó muốn được nhân vật này như vậy, nguồn lực này, quả thực không phải người bình thường có thể tưởng được.

Tuy rằng ở bên ngoài nhìn vào, cấp bậc ảnh đế cũng ảnh hậu đều là sự tồn tại cao quý lãnh diễm, nhưng kì thực rút đi tầng hào quang đó, cùng những minh tinh khác cũng không khác gì cả.

Bởi vì thời gian hẹn là chín giờ, hiện tại mọi người tới đều tương đối sớm, Trương đạo nói còn có người chưa tới, chờ mọi người tề tụ đông đủ thì có thể nói một số hạng mục cần chú ý, cho nên nhóm diễn viên đều lén lút tán gẫu sôi nổi.

Nam nữ diễn viên phải diễn cùng nhau trước đó bình thường đều có có tầm hiểu biết chút ít đến nhau, bồi dưỡng ăn ý, vì thế Cố Diễn liền chủ động cùng Hà Vi Vi tán gẫu với nhau.

Nói chuyện một hồi Cố Diễn phát hiện, Hà Vi Vi trừ bỏ lúc đến có hơi chút phô trương, làm người lại vô cùng thân thiện, cùng Cố Diễn tuy rằng không quá quen thuộc, nhưng vẫn không có tự cao tự đại.

Nữ diễn viên như vậy trong vòng luẩn quẩn này thật hiếm thấy.

Ngụy Duyên đem xe dừng ở bên cạnh rừng cây nhỏ, thấy bốn phía không có người, kéo Thẩm Kim qua hôn một cái.

“Bảo bối nhi, đến thân một chút, hôm nay buổi sáng còn chưa có đã a.” Ngụy Duyên hôm nay hưng trí đặc biệt tốt, lo ngại Thẩm Kim đến muộn, sáng sớm liền rời giường đưa hắn đến đây.

Đến chỗ chụp ảnh, phát hiện thời gian còn sớm, cũng không có người trong này, Ngụy Duyên liền cùng Thẩm Kim ngoạn một hồi xe chấn.

Thẩm Kim có chút kích động, “Người ở đây nhiều…”

“Không có việc gì, không có người tới đây, nhanh lên, bằng không anh không để cho em đi xuống đâu.” Ngụy Duyên khẩn cấp muốn cởi quần áo Thẩm Kim, kéo tay hắn qua để trên đệ đệ mình, hiện ra đặc biệt hưng phấn.

Thẩm Kim không lay chuyển được Ngụy Duyên, nhưng lại sợ, cho nên chỉ có thể lấy tay thỏa mãn hắn, ủy khuất nói, “Đợi lát nữa nếu thì muộn, Trương đạo sẽ mắng.”

“Yên tâm hiện tại mới tám giờ kém, còn có nửa giờ, đợi lát nữa anh cùng em đi, Trương đạo sẽ không nói cái gì.” Ngụy Duyên thoải mái thở hốc, “Lại dùng lực thêm chút, ngoan…”

Thẩm Kim bất an hướng bốn phía nhìn nhìn, xác định không có người mai phục, tay cùng mồm liền hết sức hầu hạ Ngụy Duyên.

Rất nhanh chờ Ngụy Duyên bắn ra, Thẩm Kim nhìn gương chỉnh lại mái tóc hỗn độn của mình, lau sạch sẽ khóe miệng mình, lúc này mới vội vàng hướng đoàn làm phim tiến đến.

Ngụy Duyên đầy mặt thỏa mãn ở trên xe nằm một hồi, lúc này mới nghênh ngang đi xem nơi Thẩm Kim chụp ảnh.

Khi Cố Diễn phát hiện người cuối cùng cư nhiên là Thẩm Kim, trong lòng không khỏi có chút giật mình.

Bất quá so sánh với Cố Diễn giật mình, Thẩm Kim sau khi nhìn đến Cố Diễn lại càng thêm giật mình hơn!

Chính hắn có thể lấy đến nhân vật này là Ngụy Duyên dựa vào quan hệ mới được một vai diễn viên phụ, hiện tại Cố Diễn cũng ở trong này, chẳng lẽ cũng là đi cửa sau sao?

Lại liên tưởng đến chuyện đêm đó hắn đụng tới Cố Diễn cùng Lục thiếu cùng nhau tìm Trương đạo…

Thẩm Kim mở to hai mắt.

Cho nên nói, Cố Diễn thật sự bị Lục thiếu tìm quy tắc?

Liên tưởng đến này khả năng, ánh mắt Thẩm Kim nhìn Cố Diễn cũng thêm vài phần khinh thường…

Không phải cùng với đa số người khác giống nhau sao, còn nói có bao nhiêu thần bí cao quý… Còn không phải cũng là bò lên giường người ta sao…

Bất quá tuy rằng Thẩm Kim nghĩ như vậy, nhưng là hắn vẫn như cũ cười hì hì hướng Cố Diễn đi đến, “Diễn ca!”

Thẩm Kim đi đến Cố Diễn bên người, làm bộ cùng cậu rất quen thuộc, “Em nằm mơ đều không nghĩ tới cư nhiên có thể với cùng quay phim với anh, cảm giác cách thần tượng gần như vậy thật sự là quá tốt.”

Thẩm Kim đầy mặt sùng bái nhìn Cố Diễn, không quên nói vài câu nịnh hót.

Cố Diễn biết những lời này của Thẩm Kim đều là trái lòng, thời điểm cậu vẫn còn là Tô Việt, Thẩm Kim từng đối với cậu nói qua lời thoại giống nhau như đúc.

Cố Diễn làm ra bộ dáng thẹn thùng, “Em nói như vậy anh sẽ ngượng ngùng.”

“Diễn ca có cái gì ngượng ngùng. Mà Diễn ca, anh diễn cái nhân vật nào a?.”

Cố Diễn ở trong lòng cười lạnh, nói nửa ngày, câu này của Thẩm Kim mới là trọng điểm đi.

Cố Diễn gật gật đầu, tùy ý đáp một câu Chiến Ca.

Quả nhiên tiếp đó Thẩm Kim tươi cười có chút mất tự nhiên.

Vốn hắn nghĩ Cố Diễn cùng hắn là diễn viên phụ, kết quả cư nhiên là nhân vật chính!

Lừa đảo, đồng dạng là bị người dưỡng…

Cố Diễn bình hoa này có thể lấy được nhân vật chính, mà hắn hao hết thiên tân vạn khổ lại chỉ có thể làm một diễn viên phụ nhỏ bé.

Lúc này Thẩm Kim trong lòng bất công cũng không phải chỉ một chút.

Đối với Thẩm Kim, Cố Diễn chán ghét so với Ngạn Vũ Trì còn nhiều hơn… Tuy rằng nhìn bộ dáng hắn thán phục trong lòng rất thích, nhưng hiện tại cùng hắn nói chuyện, Cố Diễn vẫn là cảm thấy ghê tởm.

Có lệ nói hai câu, Cố Diễn liền mượn cớ rời đi.

Trương đạo thấy người đến đủ, liền bảo nhân viên hóa trang nhanh chóng hóa trang cho một số người.

Cố Diễn hôm nay phải mặc hai bộ, bộ đầu là thời điểm khi cậu làm Thái tử, bộ còn lại là thời điểm mặc áo giáp xưng đế.

Trước sau hai loại phong cách, một cái tuấn tú, một cái khí phách.

Trước tiên là chụp cảnh thứ nhất, mặc phục trang, nhân viên hóa trang thấy Cố Diễn mang tóc giả tốt rồi, sau khi hóa trang xong, Cố Diễn liền đi ra.

Ngụy Duyên chậm rãi đi tới, vừa cùng Trương đạo khách sáo hai câu rồi ngồi xuống, ngẩng đầu lên, liếc mắt một cái liền thấy được Cố Diễn đang đi ra.

Ngọc diện lâm phong, phong độ ngời ngời.

Cầm chiết phiến chậm rãi đi tới, bối cảnh phía sau cố ý dựng thành cảnh non xanh nước biếc…

Lúc này Cố Diễn cực kỳ giống một mĩ nam cổ điển mới bước ra từ trong tranh…

Ngụy Duyên là đồ háo sắc liền mở to hai mắt, nhịn không được nuốt xuống ngụm nước miếng…

Cố Diễn càng đi càng gần, tâm Ngụy Duyên giống như là bị con mèo nhỏ bắt, bắt đầu trở nên rục rịch…